Chương 12: Ngẫu nhiên gặp được

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

  Chờ đến thời điểm Kojima Mayu tỉnh lại trong nhà đã không có người, không phải đọc sách thì đi làm, hiện tại lại không biết làm cái gì, thế là cô cùng Asahina Ukyo gọi điện thoại.

  “Anh Ukyo, hôm nay em không có đi làm, cho nên em muốn nấu cơm, nơi bán thức ăn gần đây ở nơi nào? Các anh bữa tối muốn ăn cái gì?” mỗi lần anh Ukyo làm cơm chiều thì cô chỉ ở bên phụ nấu, rửa chén

  Nhưng cô rất tin tưởng hệ thống thăng cấp kỹ năng, tỷ như đánh đàn thì cô liền đàn rất tốt a, mỗi lần đánh đàn đều sẽ hấp dẫn đến a ca nhất kiến chung tình, cô ở trong lòng mình phun tào nói.

  Cho nên cô tin tưởng, chờ sau khi cô học tốt các kỹ năng trong chương trình nấu nướng thì độ hảo cảm sẽ mau mau tăng lên ( # ▽ # )

“Buổi sáng nghe Tsubaki và Asuza nói hôm nay thân thể em không thoải mái, một người có thể làm được không? Vẫn là đợi anh về nấu cơm, em ở nhà nghỉ ngơi đi……” Ukyo nhận được Kojima Mayu điện thoại lúc sau cảm giác trong lòng ấm áp, còn chưa từng có người làm cơm cho mình…… Nhưng vì thân thể của Mayu nên vẫn để lần sau đi.

“Không có việc gì, ngủ trong chốc lát khá hơn nhiều, anh Ukyo, đem bữa tối giao cho em đi, em nhất định sẽ hoàn thành tốt!” Kojima Mayu thấy Asahina Ukyo như vậy quan tâm mình trong lòng cũng vui rạo rực, anh em nhà Asahina ai cũng đều tốt nha!

“Nếu Mayu kiên trì như vậy, vậy giao cho em, siêu thị lớn nhất ở đường 17, không biết đường thì hỏi người khác nhé, hiện tại thời gian còn sớm, em có thể dạo phố rồi đi mua đồ ăn, có một người nên cẩn thận một chút, chú ý an toàn, trên đường để ý xe, không cần cùng người lạ nói chuyện……” Asahina Ukyo nghĩ đến Mayu muốn một mình đi ra ngoài liền có chút lo lắng, thế là blah blah nói một đống những việc cần chú ý……

“Đã biết anh Ukyo, em sẽ thực nghe lời, vậy thôi em ra cửa a!” Kojima Mayu phi thường kiên nhẫn chờ đến Asahina Ukyo nói xong lúc sau lại treo điện thoại, anh Ukyo quả thực ôn nhu muốn chết, anh Ukyo cũng là đối tượng công lược lần này, hảo cảm đã tới 70% rồi, hơn nữa cô cũng rất thích Ukyo, người đàn ông này vừa ôn nhu lại soái khí thì đi đến nơi nào đều rất có lực hấp dẫn a!

  Cô thay đổi một đầm đẹp, sau đó đem tóc cột lên, lấy túi xách, thay giày thể thao trắng liền ra cửa, nhìn qua phi thường thanh thuần xinh đẹp, có thể nói là hoàn mỹ!

  Chậm rãi đi ở trên đường, cô thưởng thức đường phố Nhật Bản, một điểm tốt ở hệ thống chính là có thể nhìn đến các loại cảnh quan khác ở địa phương, từ mặt tinh tế xuyên qua, đến mặt cổ kính, đường phố Nhật Bản đúng là sạch sẽ, khu này giống như khu của người giàu, cho nên đều là biệt thự, phần lớn thiên về kiến trúc Châu Âu, khác với Trung Quốc, liếc mắt một cái nhìn qua liền tràn ngập cổ kính, xem như cũng đẹp đi, cô cảm thấy đường phố ồn áo náo nhiệt của Trung Quốc cũng là một vẻ đẹp .

Sau khi đến siêu thị cô không nóng nảy đi mua đồ ăn, mà là nhàn nhã xem trang sức a, quần áo vật phẩm linh tinh, nhìn thấy thứ mình thích thì cô sẽ nhịn không được mua, kết quả trước khi mua đồ ăn thì trong tay cô đã có một lượng bao lớn bao nhỏ không ít rồi.

Không có biện pháp, đành phải trước đem đồ vật mua được gửi ở trong siêu thị, sau đó đi xuống khu mua đồ ăn, cô định sẽ làm một món hầm, sau đó là bò bít tết, tempura tôm, súp miso, cá chình nướng, sushi cuốn, cơm nấm, sau đó làm salad cá ngừ đại dương, ân, hẳn là không khác biệt lắm đi?

Sau khi bước ra khỏi siêu thị, trên tay Kojima Mayu đã đầy các túi đồ, bởi vì siêu thị cách nhà Asahina thật sự không xa, hơn nữa hiện tại gọi xe cũng không được, nên cô liền chuẩn bị đi bộ về nhà, tuy rằng thoạt nhìn cô tương đối mảnh mai, kỳ thật sức lực vẫn rất lớn!

  Một đường đang suy nghĩ muốn như thế nào phát huy tài nghệ nấu ăn của mình thì bỗng Kojima Mayu bị đụng vào người, hay rồi, đồ vật cô mua rải đầy đất, bất quá người này là người tốt, hắn trầm mặc cũng cong lưng hỗ trợ nhặt lại đồ vật của Kojima Mayu.

“Thật sự là cảm ơn anh! Vừa rồi đụng vào anh thật ngượng quá!” Kojima Mayu lúc này mới thấy rõ người trước mắt, nhưng là…… Người này cùng Tsubaki, Azusa như thế nào lớn lên có chút giống?

=====

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro