Chương 3: Trước sau đồng thời bị làm mỹ nhân sư tôn khóc lóc xin tha.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bởi vì bị Diêm Liệt đùa bỡn quá tàn nhẫn, hơn nữa Lạc Yến hiện giờ không có tu vi, sau lần đó liền sốt cao.

Mấy ngày nay, Diêm Liệt mỗi ngày tự mình cho y ăn cơm, uống thuốc, cơ thể Lạc Yến tuy rằng vẫn có chút mệt mỏi nhưng tình hình cũng đã tốt lên rất nhiều.

Y một thân bạch y, bề mặt dùng chỉ đen thêu lên họa tiết hình tiên hạc, trên đầu mang phát quan bằng bạc sáng loáng, một sợi chỉ bạc đính thêm ngọc châu rũ ở trên trán.

Sắc mặt nhìn vẫn như cũ có chút tái nhợt, đôi mắt nhìn thập phần thanh lãnh, bên trong lộ ra sương lạnh, dường như không đem bất cứ thứ gì bỏ vào trong mắt, đôi môi hồng nhạt mím lại, một đầu tóc đen dài đến eo mềm mại rũ xuống, hai bên có vài sợi tóc sót lại theo gió mà nhẹ nhàng đong đưa.

Lạc Yến ngồi ở hiên phía trước cửa sổ, nhìn bên ngoài một rừng cánh hoa đỏ tươi. Hiện giờ trời đông giá rét, Khung Đỉnh Sơn ở vị trí cao, trên núi khắp nơi đều trồng hồng mai, màu sắc đỏ tươi làm nhan sắc Lạc Yến cũng nhuộm thêm vài phần mị khí.

Diêm Liệt bưng thuốc tiến vào nhìn thấy một màn này, sư tôn nhà mình thanh thanh lãnh lãnh nhìn ra ngoài cửa sổ, một thân bạch y tựa như trích tiên.

Nhưng hôm nay trích tiên này đã bị chính mình từ trong ra ngoài làm dơ.
Từ thời điểm hắn đối với sư tôn nổi lên tà niệm, nhớ rõ mình khi vừa mới bắt đầu chỉ đem loại tình cảm bí mật này chôn sâu dưới đáy lòng, thẳng đến vài chục năm trước, sư tôn nhận một vụ ủy thác, thôn này nhiều năm chịu tà ma quấy nhiễu, người trong thôn kéo nhau rời đi, thật nhanh trong thôn cũng chỉ còn lại người già cùng phụ nữ bị bỏ lại.

Những người này đành phải nhờ vả vào Khung Đỉnh Sơn, lúc ấy hắn và sư tôn cùng nhau xuống núi trừ tà, ngày đêm ngự kiếm mà chạy tới thôn trang, bọn họ trừ bỏ tà ám xong, sư tôn cảm thấy cả người có chút dơ bẩn, nhân lúc hắn ngủ, y đi ra sau núi đến bên dòng suối nhỏ, chậm rãi cởi quần áo tắm rửa.

Sau khi sư tôn đi ra ngoài thì hắn liền tỉnh, sợ sư tôn gặp nguy hiểm một đường theo đuôi, núp sau gốc cây.
Đương lúc sư tôn cởi quần áo, tầm mắt của hắn nhìn một lần liền không rời nổi ra.

Chỉ thấy sư tôn nhà mình da thịt cả người như dương chi bạch ngọc, trong bóng đêm còn tỏa ra chút ánh sáng nhàn nhạt, trên người không có cơ bắp, vòng eo tinh tế, hai chân thon dài, từng bước đi vào trong nước.

Trong quá trình tắm rửa, biểu tình sư tôn vẫn thanh thanh lãnh lãnh, không chút biến sắc, thẳng đến khi y chậm rãi đưa tay đến giữa hai chân, lông mày mới thoáng nhíu lại một chút.

Diêm Liệt đi theo liền thấy được giữa hai chân có một cái khe thịt nhỏ, liền cứng đờ mà đứng ở đó.

Sau lại mỗi lần nhìn thấy bộ dáng thanh lãnh của sư tôn , hắn đều sẽ nhớ tới địa phương dâm mĩ ở giữa hai chân y, cũng không tự chủ được nghĩ, nếu là đem côn thịt của mình cắm vào đó, đem sư tôn đè ở dưới thân hung hăng thao lộng, thì cái biểu tình thanh lãnh của người kia có thể hay không sẽ biến hóa.

Hắn không nghĩ tới lần này sư tôn đi ra ngoài phong ấn Hắc Giao lại làm cho một thân tu vi tan hết, chỉ có thể miễn cưỡng ngự kiếm trở về, vừa lúc đụng tới mình đang quét sân, liền té xỉu ở đó. Cái này làm cho hắn biết mình đã có cơ hội.

"Ngươi tạo kết giới đem nhốt ta ở bên trong?"

Lạc Yến nghe được tiếng mở cửa, đầu cũng chưa quay qua đi, lạnh lùng nói.

"Đây là vì an toàn của sư tôn, người hiện giờ tu vi mất hết, người khác đều sẽ nghĩ động vào sư tôn cũng rất dễ dàng."

Diêm Liệt thu lại suy nghĩ, đem thuốc đến bên người Lạc Yến, múc một muỗng đưa tới bên môi hắn. Lạc Yến nói:

"Ngươi cho rằng ai cũng giống ngươi?". Lạc Yến quay đầu nhìn hắn, trong mắt toàn là sương lạnh.

Chính là dáng vẻ này, biểu tình lạnh lẽo phảng phất không ai có thể vào được mắt y.

Lạc Yến đối với chúng đệ tử bọn họ rất tốt, chỉ là bất luận là giảng bài hay là bọn họ vừa mới xuống núi trừ tà trở về, người này vĩnh viễn đều là một biểu tình thanh lãnh, cùng một bộ dáng thiếu thao.

"Sư tôn đối với mọi việc đều thật chậm chạp, chẳng lẽ người không phát hiện các sư đệ nhìn người như là hận không thể ăn tươi nuốt sống sao? Hiện giờ tu vi sư tôn mất hết, đúng là thời cơ tốt, ta tin tưởng bọn họ đều sẽ không bỏ qua cơ hội này."

Diêm Liệt bị ánh mắt lạnh băng của đối phương kích thích, rõ ràng người này mấy ngày hôm trước còn khóc cầu mình buông tha, dâm đãng lắc mông cầu mình làm y, ở dưới thân mình cao trào.

Quả nhiên, chỉ có hung hăng thao y, như vậy mới có thể nghe lời, chỉ có hoàn toàn làm dơ y, thì y mới có thể hoàn toàn thuộc về chính mình.

"Vớ vẩn."

Lạc Yến tiếp tục đem ánh mắt chuyển ra ngoài cửa sổ, không muốn cùng Diêm Liệt nói chuyện, cũng không thèm mở miệng uống thuốc.

Hành động này hoàn toàn chọc giận Diêm Liệt, hắn đột nhiên uống một ngụm thuốc, duỗi tay nắm lấy cằm Lạc Yến nhéo lại buộc hắn há miệng, sau đó đem môi áp lại đem thuốc trong miệng truyền qua cho y.

Tay Lạc Yến để ở trước ngực Diêm Liệt, dùng sức đẩy ra, muốn đem đầu nghiêng sang, lại không lay động được đệ tử nhà mình.

"Khụ... Khụ khụ khụ..."

Diêm Liệt mới vừa buông Lạc Yến ra, hắn đã bị sặc mà kịch liệt ho khan, nước mắt đều bị ép ra, theo gò má trượt xuống, nhìn qua có vài phần yếu ớt.

"Quả nhiên không nên ôn nhu đối với sư tôn!"

Diêm Liệt buông chén thuốc, một phen nắm lấy tay Lạc Yến đem người kéo lên, hướng tới giường mà đi.
Lạc Yến thất tha thất thểu bị kéo đi, cổ tay bị siết đau nhức, thấy Diêm Liệt là muốn lôi mình lên giường, y dùng sức giãy giụa ý đồ đem tay rút ra.

"Ngươi làm cái gì? Buông ta ra!"

Lạc Yến lạnh lùng nói, trên mặt lại tràn đầy sợ hãi, khuôn mặt cũng bởi vì kịch liệt giãy giụa mà lộ ra sắc hồng mê người.

"Làm cái gì? Sư tôn không nghe lời, phải chịu trừng phạt!"

Diêm Liệt đem Lạc Yến ném lên giường, thân hình cao lớn cũng trùm lên, kéo đai lưng ra. Hai tay Lạc Yến dùng hết sức đẩy hắn ra, hai chân cũng không thành thật mà đá lung tung, Diêm Liệt bắt lấy hai tay y đè lên đỉnh đầu, dùng đai lưng trói chặt.

Cởi ra quần dài của y, Diêm Liệt cố ý không làm loạn ở phần trên, hắn muốn nhìn một thân bạch y sư tôn ở dưới thân mình cao trào.

Hắn từ trong lòng ngực lấy ra một thanh ngọc thế, là hình dạng côn thịt của nam tử, tuy không lớn bằng côn thịt của Diêm Liệt, nhưng cũng không nhỏ.

Hắn là chờ Lạc Yến an phận một chút để sau này sử dụng, nhưng sư tôn lại không nghe lời, buộc hắn phải trừng phạt.

Lạc Yến nhìn đồ vật trong tay hắn, trong mắt lộ ra hoảng sợ, cảm thấy thẹn, hốc mắt ửng đỏ, oán hận trừng mắt nhìn Diêm Liệt.

"Sư tôn đừng bày ra vẻ mặt này, chờ một lát đệ tử đem sư tôn hầu hạ thoải mái, người liền sướng."

Diêm Liệt dùng côn thịt giả mượt mà đè lên âm đế của mỹ nhân sư tôn, ngọc thế tiếp xúc với làn da ấm áp, Diêm Liệt nhẹ nhàng dùng côn thịt giả xoa ấn âm đế của sư tôn, khi thì nhợt nhạt đâm vào hoa huyệt.

Lạc Yến gắt gao cắn răng, hai hốc mắt đầy nước, sắc mặt ửng hồng, thân thể run rẩy nhè nhẹ, từng đợt khoái cảm đánh sâu vào đại não hắn, làm y chỉ có thể dùng hết toàn lực khống chế để không rên ra tiếng.

Trong đầu giờ này đang hận chết cái thân thể song tính dâm đãng này của mình.

Diêm Liệt cực có kỹ xảo khiêu khích thân thể mỹ nhân sư tôn, nhìn hoa huyệt bắt đầu trào ra dâm thủy, hắn đem côn thịt giả nhắm ngay hoa huyệt, đột nhiên đem nguyên cây cắm vào.

"!!!"

Lạc Yến trừng lớn đôi mắt, nước mắt cuồn cuộn rơi xuống, cánh môi đều bị cắn đến bật máu, cả người bị khoái cảm bất ngờ bức đến run rẩy, hạ thân lại trào ra một dòng dâm thủy.

Diêm Liệt không đợi y thích ứng, liền nắm côn thịt giả bắt đầu ở trong cơ thể mỹ nhân sư tôn mà thọc vào rút ra, một cái tay khác không ngừng xoa nắn âm đế, song song kích thích hạ thân làm mỹ nhân sư tôn dưới thân dâm thủy lan tràn.

"Sư tôn thật là nhiều nước, mới vừa cắm vào trong chốc lát đệm chăn đã bị dâm thủy của người làm ướt."

Diêm Liệt khẽ cười một tiếng, động tác tay càng thêm kịch liệt, đem nguyên cây rút ra, lại đem nguyên cây cắm vào.

"...... Ô...... Ân......"

Mỹ nhân sư tôn trong miệng phát ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn, toàn bộ cơ thể cũng mềm ra như một vũng nước, không có sức để dãy giụa.

Nhìn khuôn mặt mê ly của sư tôn , Diêm Liệt chỉ cảm thấy côn thịt trướng đau.

Hắn đột nhiên xoay mỹ nhân sư tôn lại, khiến cho y quỳ ở trên giường, mình quỳ ở phía sau đè lại, đem mỹ nhân sư tôn giam giữa lồng ngực hắn và vách tường.

Diêm Liệt móc ra côn thịt thô to sớm đã gắng gượng hết nổi, với tay đến hậu huyệt của sư tôn cọ cọ, đột nhiên đỉnh đến hung hăng cắm vào!

"A a a a a a a a a!"

Mỹ nhân sư tôn thê lương kêu một tiếng, bị khoái cảm đẩy vào tuyệt cảnh.

Diêm Liệt một tay gắt gao ôm eo y, một tay nắm côn thịt giả ở hoa huyệt ra vào, còn mình thẳng lưng hung hãn mà thao làm hậu huyệt mỹ nhân sư tôn, mỹ nhân sư tôn cả người bị giam lại, toàn thân mềm nhũn bất lực giống như một con thuyền nhỏ theo Diêm Liệt đỉnh lộng mà xóc nảy.

Tư thế này khiến côn thịt tiến vào rất sâu, lực đạo va chạm cũng không nhẹ, mỹ nhân sư tôn thất thần bị hắn dùng sức thao làm dâm thủy bởi vì khoái cảm mãnh liệt mà từng dòng trào ra làm nơi giao hợp của hai người trở nên dính nhớp.

"...Không...A a...Quá sâu... Không cần làm ta như vậy...Xin ngươi... Không cần..."

Mỹ nhân sư tôn nước mắt không ngừng tuôn trào, vầng trán lấm tấm mồ hôi, hai bên tóc mái dính ở trên trán, khiến cho vẻ mặt y lộ ra vài phần dâm mỹ.

Diêm Liệt nghe sư tôn khóc thút thít xin tha, chỉ cảm thấy côn thịt lại trướng lớn, côn thịt thô to hung hăng hướng vào trong huyệt mà đảo lộng, động tác mạnh bạo như là muốn đem y đè dưới thân làm chết.

Mỹ nhân sư tôn bị chơi đến thất thần, ánh mắt tan rã không có tiêu cự, đầu cũng rũ xuống, cả người run rẩy bắn ra tinh dịch, dâm thủy cũng đột nhiên từ trong cơ thể trào ra lâm vào cao trào.

Hoàn toàn không bận tâm y vừa mới cao trào, hắn trước sau đều dùng sức ở trong thân thể y mà đâm chọc, đến khi làm hậu huyệt cùng hoa huyệt đồng thời co rút lại.

Diêm Liệt đột nhiên tăng tốc đỉnh lộng, kịch liệt thọc vào rút ra hơn trăm lần sau đó đem nùng tinh bắn vào hậu huyệt của mỹ nhân sư tôn.

Mỹ nhân sư tôn bị nóng đến run lên, chỉ thấp giọng nức nở, đến tiếng kêu cũng phát không ra. Toàn bộ cơ thể đều đẫm mồ hôi, hạ thân một mảnh hỗn độn, thân trên lại ăn mặc chỉnh chỉnh tề tề.

Diêm Liệt rút ra côn thịt của hắn cùng côn thịt giả trong hoa huyệt, đem sư tôn kéo lại gần đây, mình thì ngồi ở trên giường, đem mỹ nhân sư tôn mặt đối mặt ôm vào trong ngực, đỡ y ngồi lên côn thịt lại một lần nữa cương lên của hắn, một lần nữa động thân cắm vào hoa huyệt.

"...... A......"

Tư thế này tiến vào rất sâu, côn thịt trực tiếp cắm vào tử cung y, đem mỹ nhân sư tôn đang thất thần bức ra một tiếng rên rỉ.

Diêm Liệt một lần nữa từ dưới đỉnh lên, nơi hai người giao hợp phát ra âm thanh "Bạch bạch bạch" hai bên tinh hoàn đánh vào cánh mông của mỹ nhân sư tôn, đem hai bên mông của y đánh đến đỏ bừng, thân thể bị thao đến liên tục cao trào.

"Thoải mái sao? Sư tôn?"

Diêm Liệt một bên thao một bên cắn lỗ tai sư tôn nhẹ nhàng hỏi.

Khoái cảm kịch liệt làm Lạc Yến nói không nên lời, chỉ có thể nghe thấy y nhỏ giọng khóc nức nở, nhục bích đã sớm bị thao làm đến chết lặng, nhưng vẫn bị khoái cảm tra tấn không ngừng.

Lại một lần nùng tinh nóng bỏng bắn vào tử cung y, Lạc Yến cả người run rẩy không ngừng, gần như hỏng mất dùng hết sức lực mà xin tha:

"Không cần lại đến...... Buông tha ta...... Cầu ngươi... Thả ta......"

Diêm Liệt nhéo lấy cằm nhìn mặt y thất thần, thấy trên mặt y đầy nước mắt, đến ngẩng đầu cũng không có sức, hoàn toàn dựa vào tay mình mà chống đỡ.

Diêm Liệt nhẹ nhàng "Sách" một tiếng, chậm rãi rút côn thịt ra, sau đó nhìn tinh dịch chảy ra rồi dùng côn thịt giả dồn trở về, khi côn thịt giả cắm vào thì Lạc Yến đột nhiên run lên một chút, sau đó liền mất đi ý thức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro