❄ Chương 5: Tâm tư (Hơi H) ❄

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Cindy

Lục Dục Chi theo bụng nhỏ bẳng phẳng, một đường trượt lên trên, cách một tầng nội y hơi mỏng nhẹ nhàng vuốt ve chỗ mềm mại.

Nội y của Lục Chi cũng do hắn mua, mang theo một chút tình yêu hắn chọn màu trắng tinh khiết, quần lót tam giác và áo ngực không vòng thép có viền ren.

Nội y không có vòng thép mặc rất thoải mái, như vậy càng có cảm giác tràn đầy hương vị thiếu nữ. Chẳng qua hai bầu ngực mềm mại của Lục Chi, là hình dáng cup C đẹp mắt, để cho người ta nhìn thấy, ngược lại càng muốn xé rách tầng vải trắng tinh khiết này ra, áo ngực viền ren, khắp nơi tồn tại cám dỗ.

Hai tay Lục Chi nắm lấy ống tay áo của Lục Dục Chi, cảm thụ bàn tay to của người đàn ông theo khe hở áo ngực cầm nắm núi tuyết của mình. Lòng bàn tay người đàn ông hơi thô ráp, quả bóng mềm mại bị hắn nhẹ nhàng nắm chặt, có cảm giác ngứa ngáy nhè nhẹ.

Đầu ngón tay Lục Dục Chi linh hoạt, bắt đầu trêu đùa viên anh đào dưới lòng bàn tay hắn. Viên anh đào dần dần cứng rắn, đau nhức mang theo một cảm giác thoải mái nhẹ nhõm.

Lục Chi chịu không nổi 'Ưm' một tiếng, đôi tay nắm ống tay áo của hắn vô lực rủ xuống.

"Chi Chi, cảm thấy ghê tởm sao?" Lục Dục Chi nói xong lập tức vén toàn bộ váy lên phía trên, áo ngực cũng bị lột xuống, để lộ ra cặp đồi mượt mà trắng như tuyết. Hai luồng vểnh cao đầy đặn giống như quả đào mật câu người, hai viên anh đào đỏ tươi đứng thẳng, tựa như trái cây nở rộ, vô cùng xinh đẹp hấp dẫn khiến cho người ta muốn gặm cắn một ngụm, nhấm nháp từ từ thưởng thức mỹ vị kia.

Lục Dục Chi cúi đầu ngậm lấy một viên trái cây trên đó, dùng sức mút vào, đầu lưỡi trêu đùa đầu vú ứ máu. Một bàn tay khác xoa nắn bầu ngực mềm mại bên kia, xúc cảm trơn nhẵn non mềm dưới lòng bàn tay làm hắn yêu thích không buông.

"Ngô...... Ca ca......" Thanh âm từ miệng Lục Chi bật ra chuyển thành tiếng rên rỉ yêu kiều, thân thể bị Lục Dục Chi đùa bỡn, cực kỳ không có chí tiến thủ, vừa mềm lòng lại có chút tê dại, dường như nơi tư mật ở giữa đôi chân cảm thấy một dòng chất lỏng dinh dính sền sệt, cảm giác vừa xa lạ vừa kịch liệt, kích thích cô kẹp chặt hai đùi lại.

Lục Dục Chi ăn đủ hai vú rồi, ngẩng đầu bắt lấy cái miệng nhỏ nhắn hắn ngày đêm thương nhớ, nuốt hết tất cả tiếng rên rỉ của Lục Chi vào trong bụng.

Đợi cho Lục Chi không hô hấp được, mới buông tha cái miệng nhỏ. Lục Dục Chi nghiêng đầu, đôi môi hôn xuống cần cổ trắng tinh của Lục Chi, mút hôn trên cổ thiên nga của cô. Lại ở trên xương quai xanh tinh tế của Lục Chi, lưu lại mấy dấu vết dâu tây đỏ tươi.

Lục Chi thở hổn hển, phát ra tiếng rên rỉ vỡ vụn, thân thể hơi hơi phập phồng, đã động tình.

Lục Dục Chi cũng không nóng vội ăn cô vào trong bụng, môi mỏng dừng ở cổ Lục Chi, chờ đợi Lục Chi đáp lại.

Đôi mắt như nai con của Lục Chi mở to, đôi môi bị người đàn ông gặm cắn trở nên sưng đỏ. Hơi mở miệng, thở gấp.

Đối với sự đụng chạm của Lục Dục Chi, cô không hề chán ghét. Tình cảm dưới đáy lòng vừa cuộn trào mãnh liệt vừa ấm áp, đầu óc Lục Chi tự hỏi đi hỏi lại đây là vì cái gì. Cô chỉ biết hết thảy đều bởi vì anh trai, anh trai đè ở trên người cô, ở bên tai cô phun ra hơi thở.

Người anh trai rất nóng, người cô cũng thực nóng. Tay anh trai đặt ở eo cô, trong nội tâm cô khao khát sự đụng chạm như vậy, thậm chí càng muốn sâu hơn, nhiều hơn một ít. Bộ ngực mới vừa rồi được anh trai xoa nắn, vừa đau vừa ngứa nhưng thực sự thoải mái.

Lục Chi cảm thấy bản thân điên rồi, chỉ bị Trình Thịnh hôn trán một cái thì hận không thể đem da thịt trên người tẩy rửa mười mấy lần, cả cơ thể mất tự nhiên run rẩy, trong lòng ập vào cảm giác sợ hãi, ghê tởm buồn nôn. Mà bị Lục Dục Chi vượt qua giới hạn anh em hôn môi, vuốt ve, thân thể của cô không chịu khống chế nghiền thích, vui vẻ đón nhận.

Lục Chi cảm thấy mình thật bỉ ổi, hóa ra, cô lại khát vọng anh trai mình đến như vậy!

Nhưng mà bọn họ là anh em a, trên người chảy cùng một dòng máu, cô không phải thiếu nữ vô tri, trong sách y học có nói luân lý giam cầm bọn họ. Hôn môi đã là vượt ranh giới, chẳng lẽ còn muốn tiếp tục phóng túng hay sao? Cha mẹ ở trên trời có thể nhìn thấy bọn họ không, có thể khó chịu, hận không nên sinh ra hai đứa con như bọn họ không?

Nếu như Lục Dục Chi không hỏi cô, không cần biết đáp án của cô, cưỡng ép xâm nhập, cô còn có thể ít đi một chút cảm giác tội lỗi. Nhưng là, người anh trai từ nhỏ đến lớn luôn đối xử ôn nhu với cô, hắn hỏi cô ghê tởm sao, hắn đang hỏi cô có muốn tiếp tục không.

Anh trai có phải hay không cũng...

Lục Dục Chi chôn ở bên gáy Lục Chi cảm nhận được vài giọt nước mắt chảy xuống má mình, ngẩng đầu, nhìn thấy em gái không biết từ khi nào lệ rơi đầy mặt.

Lục Dục Chi nghĩ, ngày hôm nay bản thân hắn quá phận rồi, bởi vì một người mà nổi lên tâm tư như vậy, còm muốn xâm phạm em gái.

Khóe miệng hắn cười khổ, duỗi tay, lau nước mắt cho em gái. "Xin lỗi, Chi Chi, là manh say."

~H~O~A~K~Y~D~I~E~M~

Chúc mừng ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4) 🎉🎉🎉
Hôm nay sẽ có 2 chương quà tặng nha 🎁🎁

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro