Chương 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một lúc sau, hai người ở trên giường nằm đã lâu.

Nếu không phải bụng ục ục kêu to, phỏng chừng còn sẽ không rời giường đâu.

-

An dương huyện, trung tâm.

Phố ăn vặt náo nhiệt, đường phố phồn hoa, tuy rằng so kém thành phố lớn, nhưng hoạt động ở trong đó cũng có khác một phen.

Đặc biệt là tình yêu cuồng nhiệt tình lữ chi gian.

Đầu phố trong tiệm di động, một đôi trẻ nam nữ đang chọn lựa di động.

Nam kia dáng người cao gầy, một đầu dưới ánh mặt trời phiếm hồng ý lang đuôi phá lệ.

Nữ kia thoạt nhìn tựa như bảo bảo ngoan, kiều mị khả ái.

Hai người đứng một lúc, người kia xinh đẹp như là tiểu tiên nữ... Rất giống là bị ác bá áp chế con nhà lành, chọc đến trong tiệm nhân viên cửa hàng bất luận là nam nữ ánh mắt đều vẫn luôn hướng hai người trên ngó.

Đến lúc này là bởi vì hai người đều ngũ quan tinh xảo, nam tuấn tiếu, nữ tiếu lệ, đứng ở một chỗ phi thường đáng chú ý.

Thứ hai là bởi vì Hoắc Sâm Kiêu đầu hình màu tóc ở người khác trong mắt đều quá mức trương dương, thoạt nhìn không dễ chọc, là mọi người nhìn đến đều sẽ trốn tránh hơn nữa bài xích cái loại này loại hình.

Không ai thích.

"Cái này đâu. Thích sao?" Hoắc Sâm Kiêu không coi ai ra gì chỉ hướng một đài tân khoản hoa vì di động.

Tô Điềm vọng qua đi, vội thần sắc nôn nóng lắc đầu.

Quá quý.

Lúc này có một viên cửa hàng lớn gan lại đây hỏi, "Vị này... Tiểu ca, cậu đây là muốn mua di động? Nếu không tôi giới thiệu thêm cho hai người."

Nói lời này là anh vẫn luôn hướng về phía Tô Điềm làm mặt quỷ, ánh mắt nóng bỏng, qua lại biến hóa mặt vặn vẹo phá lệ quỷ dị.

Tô Điềm nhìn đến sau có chút bất an, cô chậm rãi lui về phía sau vài bước, theo bản năng mà đem tự mình nhỏ xinh thân hình giấu ở Hoắc Sâm Kiêu phía sau.

Cô không thích cùng người xa lạ tiếp xúc.

Người ngoài thình lình xảy ra thiện ý hoặc là ác ý, cô đều không quá thích.

Thiện ý là bởi vì cô là người câm, ác ý đại khái cũng là...

"Uy, anh này." Hoắc Sâm Kiêu ánh mắt lạnh lùng, ngữ khí cũng trầm xuống dưới, "Anh muốn làm sao."

Nhân viên cửa hàng nghe được tiếng nói lạnh lùng như vậy, tâm chợt một ngạnh, hắn trừng lớn tròng mắt ở hai người trên người đổi tới đổi lui.

Chính anh cũng trợn tròn mắt.

Nguyên bản là nghĩ đến giải cứu bị ác bá khi dễ ' thiên sứ muội muội ', chính là thiên sứ muội muội lại bị chính mình dọa đến tránh ở ác bá phía sau.

"Cậu... cô!" Nam nhân viên cửa hàng vội vàng quơ chân múa tay một hồi lâu, mới thẳng thắn sống lưng, bưng đại nhân tư thái xụ mặt lời lẽ nghiêm túc nói: "Tôi là tới cứu cô bé này!"

Tô Điềm mãn nhãn nghi hoặc, tay nhỏ càng là nắm chặt áo thun Hoắc Sâm Kiêu.

Nếu không phải xung quanh nhiều người, cô thật đúng là muốn ôm chặt anh.

Như vậy cô sẽ càng có cảm giác an toàn.

"Cứu?"

Hoắc Sâm Kiêu giận cực phản cười, con ngươi thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm nam nhân viên cửa hàng, nói chuyện thanh âm băng lãnh, "Bạn gái tôi yêu cầu anh cứu?"

Nam nhân viên cửa hàng cả người căng thẳng, bị trước mắt cái này người cao to ánh mắt cấp sợ tới mức một run run, "Cậu... Cậu đừng nghĩ đã lừa gạt tôi! Cậu đừng có nói dối, lại ném cái mặt lạnh, khẳng định là ép buộc cô bé mua cho cậu di động đi! Có phải hay không lão đại vườn trường?!"

"Đừng không thừa nhận! Bằng không cậu làm gì vừa tiến đến liền thẳng đến xem di động đắt tiền?!"

Hoắc Sâm Kiêu nhấp môi, trong lúc nhất thời có chút vô ngữ.

Đây là anh vẫn luôn độc lai độc vãng nguyên nhân, bởi vì đại bộ phận người đều thực tự cho là đúng.

Nhuộm tóc, văn xăm mình, lạnh mặt chính là lưu manh.

Đương nhiên anh vô pháp phản bác.

Bởi vì anh chính là như vậy.

Hoắc Sâm Kiêu nhăn lại mi, lãnh khốc mặt mày rõ ràng có vài phần cố kỵ.

Nếu anh như cũ là một người anh khả năng sẽ làm lơ hoặc là lấy bạo chế ác, nhưng Tô Điềm có ở đây...

Hoắc Sâm Kiêu rối rắm, nam nhân viên cửa hàng tựa bắt được nhược điểm, "Nhìn xem xem! Cậu không lời gì để nói đi! Không nghĩ tới cậu này lớn lên nhân dạng cư nhiên khi dễ một cô bé! Tôi khuyên cậu chạy nhanh đem cô bé thả đi, bằng không tôi cần phải báo án."

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro