Chương29: ngươi cũng muốn bị chó chơi sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chậm rãi, có một ít tinh dịch chảy ra ngoài, một vài người gan lớn, sẽ dùng tay đụng vào , rồi dùng ngón cái cùng ngón trỏ nghiền nghiền, lại đưa lên chóp mũi ngửi thử.

Trong đám người, có một mãng hán để râu xồm cười ha ha vài tiếng, trêu chọc nói “ Ta đoán loại hương xử nữ nổi danh kia, chính là dùng thứ nước ngọt này làm nguyên liệu đấy!”

Những người khác nghe vậy, đều cười.

Hương xử nữ là một loại nước hoa mà các thanh lâu hay dùng, nó có mùi hương của nữ tử lúc động tình, nếu nam nhân ngửi nó trong một khoảng thời gian, liền dễ dàng động dục.

Hầu hết mọi người đều vây xem Tiên Tiên cùng chó săn, mà chỗ của Tống Thanh Thanh lại rất yên tĩnh.

Có lẽ là do nàng xem Tiên Tiên bị liếm, làm nàng trở lên thèm muốn, rõ ràng là côn thịt của thư sinh này không to, hắn cũng không có kỹ xảo gì, chỉ biết dùng sức trâu mà ra vào, nàng lại thấy sung sướng.

Khoái cảm này không giống như khi cơ thể bị kích thích đến cực hạn, cũng khác hẳn với sự sảng khoái đến điên cuồng, nó giống như linh hồn cùng thân thể tương giao, cảm giác như đã tới tiên cảnh, làm nàng hoàn toàn thả lỏng mà cảm thụ.

Tống Thanh Thanh nhẹ nhàng cắn môi, thần sắc kiều mị, thường thường nhỏ giọng rên rỉ.

“Sướng quá.....” thỉnh thoảng từ khóe môi nàng tràn ra.

Cảm giác như đang vụng trộm yêu đương này, khiến cho hai người vừa hoan ái vừa vội vàng lo lắng, sợ bị ám vệ phát hiện ra.

Sau một cơn run rẩy, Tống Thanh Thanh thở dài đầy thỏa mãn.

Thư sinh thì dúi đầu vào ngực nàng, thở dốc không ngừng.

Một lát sau, hai người ổn định lại, thư sinh mới đỏ mặt mà ôm Tống Thanh Thanh rời khỏi côn thịt của hắn, chỉ qua một lúc, côn thịt của hắn lại bắt đầu cương lên.

Cho nên khi nàng rời đi, Tống Thanh Thanh còn cảm giác được côn thịt cọ qua thịt mềm, khiến thân thể nàng lại run rẩy không ngừng.

Nàng cũng không muốn gây thêm phiền phức, dù sao còn có một đứa bệnh tâm thần ở gần đây, nhưng nàng thấy thư sinh đáng yêu quá, liền mỉm cười, hướng về phía hắn mà hôn gió, mới nhanh nhẹn đứng dậy rời đi.

Tuy rằng chân nàng vẫn hơi mềm, nhưng mà đối với người giống như nàng thì nó không phải vấn đề khó gì.

Nàng nhìn vào đám người, tìm được chỗ của ám vệ, rồi uể oải mà đi tới.

Khi nàng vừa nhìn thấy hình ảnh ở trước mắt, nàng không khỏi mắng thầm “Mẹ kiếp!”

Khung cảnh thật sự là quá mức dâm loạn.

Cái cô nương Tiên Tiên kia, nàng ta đang cưỡi ở trên mình con chó, bụng nhỏ phình lên, cả người mềm ượt, bên cạnh phải có người đứng đỡ nàng, nàng ta mới có thể ngồi nổi.

Thỉnh thoảng nàng ta lại run lên, hiển nhiên là do không ngừng cao trào, mà phía dưới của nàng cứ như ấm nước bị nghiêng, chảy nước không ngừng.

“A...mau cắm tiểu huyệt của Tiên Tiên đi....chơi nô mạnh vào a....” đầu óc của nữ nhân này đã mơ hồ rồi, miệng nàng không ngừng kêu rên.

Làm Tống Thanh Thanh kinh ngạc là, ở phía sau lưng Tiên Tiên, còn có một người nam nhân, hắn ta nắm côn thịt mà cắm vào bên trong hậu huyệt của nàng ta.

Tên này đang cùng cẩu cùng chơi nữ nhân à?

Tống Thanh Thanh liếc mắt nhìn ám vệ, thấy hắn như đang hận chính mình không thể lên đó chơi thử, làm nàng cảm thán, hắn thật đúng là có bệnh!

Cũng làm dự định chạy trốn của nàng càng thêm kiên định.

Nghĩ đến chạy trốn, Tống Thanh Thanh giật nảy mình, bây giờ chính là thời cơ tốt nhất rồi còn gì?

Đang lúc nàng lén lút, nhìn khắp xung quanh để tìm lối ra, lại bị ám vệ kéo đến bên cạnh hắn.

“Sao? Ngươi cũng muốn thử cảm giác bị chó chơi hả?”

Sắc mặt của Tống Thanh Thanh cứng lại, nàng vội vàng lắc đầu.

Ám vệ hừ lạnh một tiếng, nói “vậy ngươi nên thành thật mà đứng im đi!”

“Ta có làm gì đâu, ta chỉ muốn nhìn một chút, không có ai quản chỗ này hả? Cô nàng Tiên Tiên có vẻ không ổn rồi.”

Ánh vệ nhìn nàng một cách giễu cợt, hắn kéo khóe miệng, nói “ Ngày nào cũng có cô nương mới được đưa vào, nơi này không bao giờ thiếu nữ hài cả.”

Nói xong, hắn lại tiến đến bên tai nàng, nhỏ giọng nói “Ngươi vào đây cùng với ta, trừ bỏ ta, không ai có thể đưa ngươi đi ra ngoài được.”

Ngón tay của Tống Thanh Thanh lập tức véo vào lòng bàn tay, có khả năng vừa rồi nàng cùng thư sinh làm tình, đã bị hắn nhìn thấy.

Từ lúc Tiên Tiên cùng chó săn biểu diễn xong đến giờ, Tống Thanh Thanh đều ở trong trạng thái lo lắng, bởi vì tên này quá biến thái, rõ ràng là hắn ta không hề thương tổn nàng, nhưng nàng luôn cảm thấy mình sẽ bị ngược đãi.

Cái cảm giác này kéo dài tới tận buổi tối, bọn họ sẽ ngủ ở thanh lâu, tại nơi biến thái này, làm Tống Thanh Thanh biết, nàng trốn không thoát rồi.

Buổi tối nàng chủ động tắm gội, sửa soạn lại bản thân, hy vọng ám vệ thấy nàng nghe lời, sẽ không đày đọa nàng quá mức.

Nàng nằm ở trên giường, trong lòng rối loạn, bên tai là tiếng tắm rửa của ám vệ, chỉ cách nàng một tấm bình phong.

Hắn còn chưa tắm xong, bên ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa, Tống Thanh Thanh hoảng sợ lo lắng, việc nên tới đã tới rồi.

Quả nhiên, ám vệ nói câu tiến vào.

Một tiếng kêu “kẽo kẹt”, cửa bị đẩy ra, Tống Thanh Thanh trợn tròn tròng mắt mà nhìn con chó săn hồi chiều nay bị dắt vào.

Thậm chí là, người kia chỉ cần mở cửa, con chó tự mình đi vào, vừa vào tới, nó ghé mặt xuống đất ngửi, rồi đi thẳng tới giường, Tống Thanh Thanh sợ đến choáng váng.

Nàng còn nghĩ là ám vệ chỉ dọa nàng thôi, chẳng lẽ tên súc sinh này thật sự muốn nàng làm tình cùng chó?

Hắn không thấy ghê tởm hay sao!

“Là ngươi gọi tới?” thanh âm của Tống Thanh Thanh thay đổi.

Ám vệ vừa tắm rửa xong, hắn đi ra, ăn mặc áo lót, chắc hắn không lau qua hơi nước ở trên người, vì cái áo lót mỏng đã bị thấm ướt.

Tay hắn đang cài đai lưng, không thèm để ý mà nhìn Tống Thanh Thanh “Chứ ngươi nghĩ sao? Ta đưa ngươi tới đây, còn không phải vì cái này sao?”

Khuôn mặt của Tống Thanh Thanh trở nên trắng bệch, miệng nàng cứng đờ “đừng nói giỡn nữa, ngươi làm ta sợ....”

Lời nói còn chưa nói xong, ám vệ đã xông tới, nắm lấy cằm nàng “Ai nói giỡn với ngươi? Con kỹ nữ này! Ngươi thích chơi mà? Ta cho ngươi chơi đủ!”

Tống Thanh Thanh cảm thấy toàn thân lạnh như băng, tựa như đã rơi vào trong hầm đá.

Nàng bò dậy, muốn đứng lên rời khỏi nơi này, xem người khác làm tình cùng chó thì còn thú vị, nhưng nếu bắt nàng cũng làm như vậy, nàng thật sự không thể chấp nhận được.

Ám vệ túm chặt lấy quần áo nàng, dùng sức kéo nàng lại, rồi đè nàng xuống giường.

Đây là lần đầu tiên hắn làm nàng thấy sợ.

“Buông ta ra!” Nàng nghẹn giọng nói.

Ám vệ lạnh lùng cười “đã đến lúc này, ngươi nghĩ ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao?”

Tống Thanh Thanh nuốt một ngụm nước miếng, nàng ở trong lòng kêu gọi hệ thống, khẩn cầu lần này hệ thống có thể giúp nàng, nàng thật sự rất sợ hãi.

Nhưng kỳ lạ là, bình thường cho dù hệ thống không giúp được, nó cũng sẽ trả lời lại, nhưng bây giờ nó không hề lộ diện.

Tống Thanh Thanh giãy giụa, nàng bị ám vệ ấn ở trên giường, hắn dùng dây thừng ở trên bàn, đem đôi tay nàng cột vào cây cột giữa giường, hai đùi bị tách ra, dạng thành một đường thẳng, cứ như vậy mà tách rộng ở mép giường.

Trong lúc đó nàng giãy giụa không ngừng, rốt cuộc làm ám vệ bực, hắn tát vào mặt nàng một cái, nước mắt lập tức chảy ra.

Hắn tát rất mạnh, làm đầu nàng quay sang một bên, khóe miệng chảy máu.

“Nếu còn không ngoan, mọi việc sẽ không còn đơn giản như thế này đâu.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro