Chương 16: Bùi Vân Khinh, khí phách vả mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng Uyển Anh vung bút viết một con số ở góc trên bên phải - 96 điểm.

Nhìn vào thành quả của mình, Thu Thư Dao tự hào hếch cằm.

"Bùi Vân Khinh, ngươi một mình đi giáo huấn văn phòng, hay là ta đi cùng ngươi?"

Thu Thư Dao vẫn luôn hận Bùi Vân Khinh tận xương tủy, có thể đuổi nàng ra khỏi đại học y khoa cũng coi như là trút giận.

Bùi Vân Khinh  khẽ nhún vai, "Bài thi còn chưa chấm, vội vàng cái gì?"

Thu Thư Dao hừ lạnh một tiếng, ngạo nghễ hếch cằm, chép lại một lần nữa cũng không thể lấy thêm điểm cao hơn cô ta.

Các học sinh xung quanh cũng đang chờ xem trò cười, trong mắt mọi người, lần này Bùi Vân Khinh đã nắm chắc phần thua, ngay cả Hoàng Uyển Anh cũng nghĩ vậy.

Câu hỏi đầu tiên,đúng.

Câu hỏi thứ hai, đúng.

...

Hoàng Uyển Anh liếc nhìn tờ giấy thi của Thu Thư Dao lại liếc nhìn Bùi Vân Khinh và lắc đầu.

Bùi Vân Khinh này, tất cả các câu trả lời đều giống với Thu Thư Dao, nàng còn dám nói không sao chép

Nhưng...

Hoàng Uyển Anh hơi sửng sốt khi nhìn thấy câu hỏi trắc nghiệm.

Thu Thư Dao đã sai về câu hỏi này, nhưng Bùi Vân Khinh thực sự đúng!

Xì!!

Chắc chép lung tung, mèo mù gặp chuột chết.

Cô ta lật tờ giấy kiểm tra thứ hai lướt qua nét chữ đẹp và ngay ngắn trên tờ giấy, sắc mặt của Hoàng Uyển Anh dần thay đổi.

Trong các câu hỏi tự luận sau, câu trả lời của Bùi Vân Khinh và Thu Thư Dao không giống nhau, nhưng ngắn gọn và chính xác hơn của Thu Thư Dao, ngay cả khi cô ta cố tình soi mói, cô ta cũng không thể tìm ra lỗi, thậm chí một lỗi chính tả cũng không có.

"Cô Hoàng!" Bùi Vân Khinh khẽ cười nói, "Tôi được bao nhiêu điểm?"

Tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên người Hoàng Uyển Anh, tay đang cầm bút đỏ run run, cuối cùng đánh một dấu kiểm lên đó.

Nhiều người như vậy đang nhìn chằm chằm tất nhiên cô ấy không thể đưa ra đánh giá tùy tiện.

Cô không nói, chỉ lặng lẽ viết ba con số lên tờ giấy kiểm tra.

100 điểm? !

Nhìn vào con số màu đỏ, tất cả mọi người đều nín thở, cả lớp lập tức yên tĩnh, ngay cả Thu Thư Dao cũng phải mắc lỗi trong bài thi, nhưng cô ấy lại được điểm tuyệt đối?

"lão sư, ngươi có phải sai lầm sao?!" Thu Thư Dao là người đầu tiên hét lên.

Bùi Vân Khinh tiếp tục nói, "Ý cô là, cô Hoàng đã chấm sai à?" 

"Tôi không có ý đó!" Thu Thư Dao nhận ra rằng mình đã lỡ lời, và giơ ngón tay lên chỉ vào Bùi Vân Khinh, "khẳng định trên người của ngươi giấu cái gì, nếu không chính là dùng cái gì phương pháp, ngay cả động mạch chủ cùng động mạch phổi trên tim cũng không phân biệt được, làm sao có thể cho điểm tối đa?"

Vị này thật đúng là chưa thấy quan tài chưa rơi lệ!

Bùi Vân Khinh cười nhẹ.

Đối phương chủ động ghé mặt lại gần, nàng không đánh chẳng phải là không cho đối phương mặt mũi?

Bước lên bục, nàng cầm một viên phấn ở trên bảng đen bắt đầu phác họa.

Theo động tác của nàng, trên bảng đen dần xuất hiện một sơ đồ cấu trúc tim và mạch máu, đừng nói là tất cả học sinh, ngay cả Hoàng Uyển Anh cũng đều sửng sốt.

Cho dù đó là hình dạng và đường nét của trái tim, hay vị trí và tên của các mạch máu, chúng đều cực kỳ chính xác.

Này nơi nào là vẽ, đây là máy in hình người.

Sau khi viết xong tên của mạch máu cuối cùng, Bùi Vân Khinh quay mặt đi, giơ tay ném viên phấn lên bàn, lau sạch lớp phấn trên tay.

"Nếu mọi người còn nghi ngờ tôi, tôi sẵn sàng tham gia kỳ thi vấn đáp trước toàn trường. Các bạn thích chọn gì cũng được. Nếu trả lời sai một câu, tôi sẽ bỏ học ngay lập tức. Nếu tôi có thể vượt qua kỳ thi ..." Cô nghiêng đầu nhìn Thu Thư Dao, Đôi môi anh đào hơi hé mở, chậm rãi phun ra năm chữ,

 "Ta muốn ngươi thôi học!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro