Chương 33: Đừng có mà tham quá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Tối hôm đó Quý Sâm trở về thu dọn hành ly rồi mang đến đây, Dương Chiếu đi về muộn nên căn bản không biết người anh em tốt của mình đã chẳng hề hé răng mà dọn đi.

Hành lý của anh không ít, chỉ vỏn vẹn quần áo thôi mà đã hai cái vali rồi.

An Thư Yểu lẳng lặng nhìn mấy cái vali được đặt trong phòng, hỏi: “Anh thaatj sự không có tiền hả?”

Quý Sâm nói dối mà đôi mắt không hề chớp một chút nào, “Anh không có tiền thiệt.”

Được rồi.

An Thư Yểu không còn lời nào để nói nữa.

Thật sự thì hành lý nhiều cũng không thể chứng minh người đó có tiền hay không mà, dù sao thì phòng ngủ phụ bây giờ cũng không có ai ở, cho nên An Thư Yểu cũng không truy hỏi gì nữa.

“Em ăn cơm chưa?” Quý Sâm đẩy hành lý vào phòng mình rồi mở miệng hỏi.

An Thư Yểu yên lặng chỉ về phía đồng hồ treo trên phòng khách, nói: “Sắp 11 giờ mà chưa ăn thì chắc đói chết mất.”

Quý Sâm cũng cảm thấy như vậy.

“Anh định gọi cơm hộp, em có muốn ăn chung không?” Quý Sâm hỏi.

“Không, tôi muốn ngủ, lúc anh sắp xếp đồ thì nhỏ tiếng một chút.” An Thư Yểu ngáp một cái, có chút mỏi mệt nói.

Mặc dù đã ngủ rất nhiều vào buổi chiều, nhưng sự mỏi mệt trên cơ thể vẫn không biết đi mất.

Quý Sâm cũng không ép buộc gì cô, anh trên sô pha tự mình gọi cơm hộp giao đến.

Cùng lúc đó, Dương Chiếu cuối cùng cũng về đến nhà, nhìn thấy trong phòng tối đen và cánh cửa của phòng ngủ phụ mở toang, hắn chợt có một dự cảm chẳng lành.

Quả đúng như vậy, vừa đi vào hắn liền thấy đồ vật trong phòng ngủ phụ đã được dọn đi sạch sẽ, đến cả cộng lông cũng chẳng để lại.

Dương Chiếu:.....

Hắn vội vàng gửi tin nhắn cho Quý Sâm, hỏi: 【 Sao cậu dọn đi rồi? Đã nói rõ là còn mấy tháng nữa mới hết hợp đồng mà! 】

Quý Sâm thản nhiên cầm quả quýt cắn một miếng, sau đó dùng một tay trả lời: 【 tìm được chỗ ở không cần tiền rồi, / icon nhe răng cười 】

Dương Chiếu tức giận, 【 vậy cậu cũng nên nói với tôi một tiếng chứ. 】

Quý Sâm hỏi: 【 tại sao? 】

Dương Chiếu: 【 cậu đột nhiên chuyển đi, tôi còn phải tìm bạn để ở ghép, nếu tìm lâu mà không có thì không phải sẽ không kiếm được một tháng tiền sao hả? 】

Quý Sâm tùy ý ném vỏ quýt vào thùng rác, lười nhác đổi tư thế ngồi trên ghế sô pha, cảm thấy bản thân đúng là ngu như trâu mới ở chung với Dương Chiếu lâu như vậy.

Quý Sâm đánh vài lời rồi gửi qua, sau đó ném điện thoại sang một bên, mặc kệ tên kia có trả lời lại hay không, anh vẫn ung dung nhìn TV chờ cơm hộp tới.

Phía bên kia Dương Chiếu đọc tin nhắn Quý Sâm gửi đến, nghẹn nửa ngày, cũng không trả lời nổi lại một câu.

Câu cuối cùng trên khung trò chuyện chính là: 【 đừng có mà tham quá. 】

Dương Chiếu hiểu rõ Quý Sâm đang muốn vạch ra giới hạn với hắn, chỉ là trong đầu lại không rõ do điều gì mà Quý Sâm lại đột nhiên đưa ra quyết định này.

Phải biết rằng ở trong mắt mọi người,  Quý Sâm là một người tính tình rất tốt, ra tay lại còn hào phóng.

Dương Chiếu thật sự không hiểu được, hai ngày trước vẫn còn tốt, sao lại đột nhiên dọn ra, còn chê hắn lòng tham không đáy.

Người như Dương Chiếu tới kiếp sau cũng không bao giờ nghĩ lí do xuất phát trên người mình.

Đã một ngày Dương Chiếu không nhận được cuộc gọi nào của An Thư Yểu, lại thêm bị Quý Sâm phân rõ giới hạn không muốn dính dáng gì tới, trong lòng hắn càng thêm phiền hà.

Sau khi về đến nhà hắn cũng không rửa mặt, lên thẳng giường nằm, không chịu xem bây giờ là mấy giờ mà trực tiếp lúc tìm số điện thoại của An Thư Yểu gọi.

.... Không ai nhận.

Dương Chiếu không tin, lại gọi thêm hai lần, vẫn là không ai nghe máy.

Sắc mặt Dương Chiếu dần trở nên khó coi.

Hắn bực bội vò đầu bức tóc, lên WeChat tìm một cô gái gọi đến, “Tới chơi không?”

Cô gái cười một tiếng, nũng nịu nói: “Sao bây giờ anh mới nhớ đến người ta vậy, em tới liền đây ~”

Nếu An Thư Yểu ở đây, hoàn toàn có thể nhận ra giọng của cô gái này khác với giọng cô gái lần trước hắn dẫn về.

Dù sao thì việc ngoại tình và cuộc sống cá nhân dâm loạn, là hai việc khác nhau.

An Thư Yểu nên mừng vì lần đầu tiên của cô không phải để cho Dương Chiếu.

Ai biết được trong người Dương Chiếu có nhiễm bệnh lậu gì không chứ.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Nhấn sao và cmt để ủng hộ Cầu đi mọi người ơiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro