Chương 37: Bạo cúc (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Sherry

Chương 37: Bình cắm, liếm cúc huyệt, bạo cúc ( 3000+h )

Giang Vô không làm cô trên giường. Chờ phục vụ dọn bàn xong, hắn liền một tay bế người đặt lên mặt bàn to rộng. Trên đường tới khách sạn cô đã nói cách chơi đêm nay cho hắn, người đàn ông chỉ cần phối hợp cung cấp đại điểu là được.

Cô quần áo hoàn hảo nằm trên bàn cơm mở hai chân ra ái muội mời gọi hắn: "Ân...Ông xã...đêm nay chúng ta...Làm trên bàn..."

Một bên nói một bên vặn vẹo thân thể, nói cho hắn cô chờ mong hắn tiến vào cỡ nào.

Giang Vô cởi quần áo chỉ chừa lại một cái quần lót bao bọc hạ thể sau đó dẫm lên ghế dựa bước lên bàn ăn. Tách hai đùi bên sườn Thịnh Hạ. Tư thế cao ngạo nhìn xuống cô gái dưới thân..

Thịnh Hạ chỉ nhìn thấy một đoàn thịt phồng lên của hắn, không hề nhìn thấy thứ gì khác.

"A...Ông xã... Mau cởi váy Hạ Hạ... Hạ Hạ chờ không kịp..."

Nói thật, Giang Vô không phải rất muốn cởi váy cô. Cô gái nhỏ một thân váy áo thanh thuần quyến rũ, hết sức đẹp, bất quá, không cởi thì làm thế nào.

Vẫn là tính phúc dương vật quan trọng hơn.

Hắn bước vài bước quỳ gối giữa hai chân cô, một tay thoắt cái cởi xuống quần lót chữ Đinh (丁) mềm mại nhét vào lòng bàn tay nhỏ nhắn:"Cầm chắc, làm dơ lại phiền ông đây giặt giúp cô."

Cô gái liền khen hắn:"Ông xã thật lợi hại...Giúp Hạ Hạ giặt nội nội... Hạ Hạ cũng sẽ...cũng sẽ giúp anh giặt..."

Hắn cúi người sờ soạng phía sau tìm khóa váy. Thứ lạp một tiếng kéo ra, cô phối hợp nâng tay nhấc chân, nút thắt áo ngực bật mở, toàn thân trơn bóng một mảnh, bàn đá cẩm thạch thực lạnh. Cô gắt gao dán vào nam khu lửa nóng, tay nhỏ không tự giác đi vào sau thắt lưng hắn thăm tiến quần lót, vuốt ve hai cánh mông rắn chắc tráng kiện.

"Ông xã, anh cũng cởi, Hạ Hạ giúp anh cởi."

Hắn đè tay cô lại:"Tiểu tao hóa gấp cái gì, đợi lát nữa cho cô, trước nằm đi." Hiện tại cởi quần, hắn sợ chính mình nhịn không được lập tức làm cô. Vậy thì tiết mục trợ hứng kia liền ném hết xuống sông.

Cô gái theo lời nằm lên bàn ăn liên hoan, hắn cầm chai champagne một hơi xối đến gần hết chai rượu lên ngực cô, bụng nhỏ, ngay cả hai cánh mông đẹp và cặp đùi thon nhỏ cũng không được bỏ qua.

"A...ông xã... anh muốn làm gì..." Cô chưa nói muốn xối rượu trợ hứng a.

"Cô mẹ nó đừng vô nghĩa, nằm đó cho ông đây chơi là được."

Thịnh Hạ vặn vẹo kiều mông dụ dỗ hắn. Được rồi, ông xã nói cái gì chính là cái đó, chỉ cần cuối cùng tiểu bức bị làm là được.

Giang Vô không chịu nổi nhất cô dâm đãng. Trên mông trắng nõn đánh úp xuống, phát ra hai tiếng bạch bạch:"Mở tiểu bức ra một chút."

Hắn một tay cầm bình rượu thon dài, một tay tìm đến huyệt khẩu non mềm. Kế tiếp muốn làm gì đã ám chỉ quá rõ ràng. Thịnh Hạ vừa chờ mong vừa sợ hãi mở rộng hai đùi phân ra.

Hai ngón tay hắn đẩy thịt mềm, đường đi đã phân bố xuân triều ấm áp. Ngón tay người đàn ông thon dài trực tiếp cắm vào làm cô gái nằm bò thoải mái ưm một tiếng.

"Ân...Ông xã sướng quá... A... Lại cắm vào... Ân... Một cây..."

Vách thịt mềm nhẵn gắt gao hấp thụ ngón tay hắn, hắn gian nan mà cắm vào mười cái:"Tiểu kỹ nữ, thả lỏng tiểu bức, muốn cắm cô không phải tay ông đây."

Hắn ý bảo chai champagne trong tay:"Là nó, đây là chính cô muốn, quên rồi à?"

Được rồi, Thịnh Hạ không quên, cho nên cô thả lỏng đường đi để ngón tay hắn rời đi. Huyệt khẩu nhỏ hẹp nổ lực mở rộng.

Người đàn ông đem miệng chai lạnh lẽo từng chút từng chút cắm vào đường đi. Nhiệt độ bình rượu bất đồng với côn thịt lửa nóng của hắn. Hạ thể bị cổ lạnh lẽo này xâm lấn một kích run run tiết ra một đợt xuân thủy. Tất cả đều chảy hết vào trong chay, người đàn ông chính là muốn số dâm thủy này.

"Tiểu tao bức đêm nay phun ra nhiều chút đợi lát nữa ông đây làm đồ nhắm uống." Nói rồi lại đem thân bình hướng âm huyệt đẩy mạnh một cái.

Cô gái làm sao không thuận theo hắn, thân thể mềm mại run run, âm đạo lại phun ra một cổ mật hoa rót vào chay:"Ân... Tuân lệnh...ông xã... A... Lại cắm vào đi... Một chút... A... Còn có thể...Tích càng nhiều... A...nước... Nga a... Cho ông xã uống... A... Uống đến no no... A... Làm Hạ Hạ..."

Bình rượu trong tay mỗi khi đẩy vào nộn bức một đoạn cô gái liền thoải mái hừ hừ lãng kêu. Cuối cùng Giang Vô bị cô kêu đến không chịu nổi liền dứt khoát cắm xuống. Trực tiếp đem miệng bình nhét vào chỗ sâu nhất. Cô gái bỗng nhiên cứng còng thân thể a ha hét lên một tiếng. Dâm thủy nhỏ giọt tế lưu ào ra, bị một cái chay cắm đến cao trào.

Tính sự kích tình tiến hành đến lúc này, thân thể cô gái sớm đã nóng lên. Champagne vừa nãy trừ một chút đổ lên bàn, phần còn lại đều bị đun nóng thấm vào da thịt trắng nõn như tuyết của cô gái.

Hương rượu hòa với hương thơm thiếu nữ như thôi tình dược mạnh nhất. Giang Vô đã không cách nào kiềm chế tình dục điên cuồng trào ra, chuyển động bình trong tiểu bức nghiền nát đảo quanh vài lần làm cô gái vừa đạt khoái cảm theo bản năng hừ hừ.

"Kẹp chặt, lát nữa ông đây kiểm tra cái chai, nếu tao thủy không đủ liền uống máu cô."

Dứt lời hổ khu mạch sắc phủ lên nữ thể trắng nõn, môi mềm mại dán lên cái cổ mảnh khảnh của cô. Từng ngụm từng ngụm dùng sức mút vào, phát ra tiếng vang chậc chậc, muốn đem champagne dính trên da thịt cô hít vào trong bụng, môi lưỡi đi qua nơi nào nơi đó đều lưu lại nước bọt dâm mĩ lấp lánh.

Người đàn ông đại chưởng cũng không nhàn rỗi, lay lay hai cái cởi quần lót của mình, thả ra cự long hung mãnh giữa kẽ mông cô nặng nề cọ xát. Sau đó đại chưởng lại duỗi đến bộ ngực đầy đặn trước thân cô, mạnh mẽ làm càn mà xoa nắn luồng mềm mại.

Thịnh Hạ đỏ bừng cả mặt ghé trên mặt bàn, mặt bàn lạnh lẽo cũng không thể giảm bớt từng đợt khô nóng nảy lên trong cơ thể cô, toàn thân đều ra mồ hôi thơm.

"Ân... Ân... A a... Ân...Ông xã... A...Ông xã... A... Ân... A..."

Động trước nhét bình rượu lạnh lẽo, phía sau côn thịt người đàn ông giữa kẽ mông cọ xát đối với cúc huyệt như hổ rình mồi. Hai vú ngạo nhân thừa nhận đại chưởng dâm loạn không ngừng.

Thịnh Hạ một tay túm quần lót chính mình, một tay nắm chặt bàn ăn bên cạnh mới không ngất xỉu.

Quá kích thích, cô chưa bao giờ nghĩ đến sẽ có một ngày bị người đàn ông này tùy ý đùa bỡn như vậy. Người đàn ông này là Giang Vô, cho dù hắn có làm chết cô đi cô cũng không hề hối tiếc.

"A...Ông xã... A... Giang Vô... A... Ân... A ha...Ông xã... A..."

Hoa huyệt kẹp chặt thân bình, mông nở đồng thời hướng lên cọ xát côn thịt hắn.

Thoải mái, thoải mái đến dục tiên dục tử.

Hôn xong cổ và bả vai, lưu lại dấu hôn nặng nặng nhẹ nhẹ. Người đàn ông dời môi dọc theo xương sống di chuyển xuống, côn thịt cũng từ mông vểnh hoạt đến bắp đùi, bắt đầu cọ xát nội sườn mềm mại. Bắp đùi người đàn ông thô cứng cùng lông mao nồng đậm đồng thời cọ quát làn da non mềm, cô gái không ngừng hừ kêu.

"A... A ha... Ân... Ha... A..."

Hai vú no đủ trước ngực bị đại chưởng không ngừng xoa nắn sung huyết đứng thẳng. Phấn môi rên rỉ kéo theo chỉ bạc từ khoang miệng chảy ra. Miệng nhỏ phía dưới cũng không ngừng phun nước miếng, champagne hoàng kim ánh vàng sáng lấp lánh lan tràn trên bàn đá cẩm thạch.

Người đàn ông dời đại chưởng khỏi bộ ngực đẫy đà, vuốt ve eo nhỏ mảnh khảnh, môi lưỡi cũng đã dời đến hai cánh mông no đủ. Hắn nhìn cặp đào mọng nước, không chút do dự xem chúng thành thạch trái cây mà liếm mút, thỉnh thoảng còn không nặng không nhẹ cắn xuống.

"A...Ông xã... A... Ân... Cắn Hạ Hạ mông...... A ha..."

Người đàn ông bận không thèm để ý cô, đại chưởng tách hai cánh mông lộ ra cúc huyệt khẩn trí, đầu lưỡi mềm mại đầu tiên liếm láp lối vào vài cái sau đó duỗi thẳng một cái lại một cái đỉnh vào trong lỗ đít*.

(*: nguyên văn của tác giả á, mình không biết có nên đổi không, tại mình sợ ảnh hưởng đến phong cách của tác giả.)

"A ha... Ân...Ông xã... A... Đừng hôn... Nơi đó... A a... Ân... Dơ... A ân..."

Tuy rằng bị liếm thật thoải mái nhưng Thịnh Hạ không muốn ủy khuất đầu lưỡi hắn.

Mà người đàn ông bên này làm đến hô mưa gọi gió. Chỉ nghĩ chiếm lấy mọi nơi trên cơ thể cô, làm gì còn tâm tư quản dơ hay không dơ, chỉ cần là động trên người cô, hắn đều muốn ngày đêm thao không ngừng nghỉ.

"A...Ông xã... Ân a... Đừng hôn... A..."

Cô gái khẩu thị tâm phi, lỗ đít rõ ràng bị hắn liếm sướng chết đi được mà còn huyên náo muốn hắn dừng lại, quá không thành thật, phải phạt.

Đại chưởng càng dùng sức bẻ kẽ mông cô. Đầu lưỡi càng nặng nề cắm vào cúc huyệt, nhưng cúc huyệt thật sự quá chặt. Đầu lưỡi mềm mại khó mà cắm vào, nhưng mục đích của người đàn ông cũng không ở tại đây. Khoang miệng đã sớm tích đầy champagne mút được trên người cô hòa cùng với mồ hôi thơm ngát. Người đàn ông tách hai cánh môi bao bọc lỗ đít cô, lưỡi dài đỉnh lộng đem toàn bộ chất lỏng teong miệng rót vào cúc hoa.

Cô gái ân ân a a rên rĩ, đứt quãng nói ra ý đồ của người đàn ông:"A... A ha... Ân... A... A...Ông xã... Muốn thao... A... Hạ Hạ a... Lỗ đít... A ha... Thao đi a... Ha hả...Toàn thân Hạ Hạ... A... Đều cho anh thao... A a..."

Suốt một buổi tối, mông cô gáu như bị sung điện không biết mệt mỏi, không gián đoạn dẩu hướng lên trên.

Người đàn ông quỳ gối hai bên sườn cô, lúc này hổ khu đã dựng thẳng. Giang Vô không thèm suy nghĩ trực tiếp đem chất lỏng còn thừa trong miệng bôi lên dương vật mình. Tách hai chân cô ra, đẩy bình rượu hơi rơi ra vào sâu hơn, một tay đỡ dương vật thô dài chống lên lỗ đít Thịnh Hạ:"Tiểu kỹ nữ, cho cô nếm thử cảm giác hai động bị lấp đầy là như thế nào."

Cô gái ngọt ngào hừ kêu một tiếng, chuyển động mông vểnh cọ xát mời hắn tiến vào.

"Mẹ nó, quả nhiên là dâm oa thiếu thao." Trong động đã ướt hoạt, Giang Vô không do dự đĩnh động eo mông chậm rãi đẩy dương vật sưng to sung huyết vào, chiếu cố đến cảm xúc cô nên tốc độ hắn thọc vào cũng không mau.

"Cúc hoa bị làm cảm giác thế nào?"

Ý hắn hỏi cô là có bị đau không, nhưng cô gái này lại rầm rì đáp:"Lại trướng... Lại thoải mái... A...Ông xã... Ân... Tiếp tục... Ân..."

Thao con mẹ nó, bị đàn ông bạo cúc còn kêu vui như vậy. Người đàn ông không hề do dự, kiện eo nặng nề đẩy mạnh thao làm cúc huyệt khẩn trí.

🍒🍒🍒🍒
Sherry: Đây, chay champagne đây quý dị. 𓆩😁𓆪 𓆩😁𓆪 𓆩😁𓆪 𓆩😁𓆪

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro