Chương 5: Đói bụng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Sherry

Chương 5: Đói bụng liền ăn côn thịt

Khi Giang Vô mở mắt ra, lọt vào tầm mắt là hai mảnh mông lớn trắng nõn bóng loáng, hắn là bị cảm giác dương vật bị liếm láp làm tỉnh.

Người phụ nữ phong nhũ phì mông, chân dài eo nhỏ đưa lưng về phía hắn, hai chân tách ra ngồi trên ngực hắn, chôn đầu giữa bắp đùi hắn một trên một dưới liếm cây gậy lớn của hắn.

Cảm giác người đàn ông đã tỉnh lại, Thịnh Hạ liền dừng động tác nuốt côn thịt, giữ nguyên tư thế 69 quay đầu lại nhìn hắn:"Ông xã tỉnh rồi?"

Đêm qua hai người thân thể trần trụi ôm nhau ngủ nhưng đàn ông đều có thói quen "chào cờ" vào buổi sáng.

Mặc dù đêm qua đã bị hắn thao đến toàn thân mệt mỏi hôn mê mấy lần nhưng mà khi cây gậy lớn cứng rắn của hắn cắm ở kẻ mông nhẹ nhàng có xát thì Thịnh Hạ vẫn là nỗ lực chống đỡ cơn buồn ngủ trợn mắt tỉnh dậy.

Trong suy nghĩ của cô, đàn ông chỉ cần biến ngạnh chính là muốn, cô phải toàn lực ứng phó uy hắn ăn no.

Vì thế liền có cảnh tượng này.

"Cô đang làm gì?"

Nói rồi Giang Vô mới cảm thấy mình hỏi thừa, cô đang làm gì không phải quá rõ ràng sao, người phụ nữ này lại muốn rồi, dục vọng của cô chính là hố sâu không đáy không bao giờ thỏa mãn, thời thời khắc khắc đều cần có cây gậy của đàn ông mới tồn tại được.

Hai tay cô còn đỡ dương vật hắn, nghe vậy liền chớp đôi mắt to ướt dầm dề, nếu không phải thấy việc cô đang làm, Giang Vô chắc sẽ lầm tưởng đây là một cô gái nhỏ đơn thuần đáng yêu, khó trách Trương Dương bị mờ mắt.

Người phụ nữ bẹp miệng ủy khuất nói: "Người ta đói bụng."

Thao, đói bụng liền ăn dương vật đàn ông, cái mạch não này, dâm oa đãng phụ đều không đủ để hình dung cô dâm đãng đê tiện.

Đại chưởng nặng nề đánh xuống hai cánh mông vẫn còn phủ đầy dấu tay của hắn tối qua, hai chân mở rộng đầu gối cong lên phơi bày nửa người dưới, lộ ra toàn bộ đùi ngọc, hai tay ôm lấy đại dương vật vừa thô vừa dài:"Đói bụng liền tiếp tục ăn, tiểu dâm oa!"

"Ân, cảm ơn ông xã, tiểu dâm oa liền tiếp tục ăn côn thịt lớn." Nói xong liền quay đầu đi.

Thịnh Hạ một tay đỡ côn thịt hắn, một tay một năm một mười vuốt ve tinh hoàn phình phình ở gốc rễ, tóc dài buông xuống mơn trớn đùi trong của hắn, mang đến một cổ cảm giác ngứa ngáy nho nhỏ.

Người phụ nữ khẩu giao không tính là tốt, răng thường cắn một cái, hắn lại rơi xuống một chưởng:"Nhẹ chút, cắn đứt cô liền không có gậy ăn!"

Thịnh Hạ là lần đầu tiên khẩu giao cho người ta, dương vật hắn lại quá thô, cái miệng nhỏ của cô bị căng đến đau mà vẫn không thể hoàn toàn cất chứa hắn, cô thong thả mà gian nan nuốt, người đàn ông phía sau còn thúc giục cô chê cô kĩ thuật kém. Thịnh Hạ gấp muốn khóc, một bên nuốt cây gậy, một bên khóc sướt mướt giải thích.

"Ô ô...Ông xã... Thực xin lỗi... Ô ô..."

"Người ta....người ta...Là lần đầu...lần đầu...khẩu giao....khẩu giao cho đàn ông..."

"Về sau khẩu giao nhiều... Số lần nhiều..."

"Liền rất lợi hại... Ô ô....Ông xã đừng....đừng ghét...ghét bỏ em... "

Lần đầu tiên? Giang Vô lại ngây ngẩn cả người, lúc hắn hoài nghi màng trình cô là giải phẫu chữa trị thì người phụ nữ dâm đãng này lại nói cho hắn, cô là lần đầu tiên khẩu giao cho người khác.

Khoang miệng cô thật sự rất ngây ngô, mỗi lần khó khăn lắm cũng chỉ nuốt vào bốn năm centimet liền không thể thâm nhập, Giang Vô cực lực khắc chế dục vọng muốn đấu đá lung tung đâm xuống yết hầu cô, khó có được một tia ôn nhu:"Vậy cô từ từ tới."

Tuy rằng phía dưới hắn trướng đến đau muốn chết.

Như là nhận thấy chính mình vừa mới bạo lực với cô, đại chưởng người đàn ông khó được nhẹ nhàng vuốt ve hai cánh mông cô, những nụ hôn mềm nhẹ liên tục rơi xuống hai bên mông vểnh, đổi lấy âm hộ người phụ nữ khó nhịn cọ cọ trên cơ ngực hắn.

Thịnh Hạ vững vàng hạ eo đưa tiểu bức đến bên miệng hắn.

"Tiểu huyệt chảy nước... Tiểu huyệt nước ngọt..."

"Ông xã... Đói bụng... Cũng ăn..."

Giây tiếp theo, một giọt dâm thủy âm kém dương sai bất ngờ rơi trúng ngay khóe miệng hắn. Giang Vô vươn lưỡi cuốn vào trong bụng, tiếp theo bẻ hai môi âm hộ đầy đặn béo mập của cô ra, đem lưỡi dài với vào trong tiểu bức.

Đồ dâm đãng này tao đến không đến không có giới hạn.

Người đàn ông dùng sức hút duẫn nuốt hết một đợt lại một đợt xuân thủy cô phun ra, giống như muốn ăn luôn môi âm hộ đỏ bừng vào trong bụng, đầu lưỡi thô to cắm vào tao bức, thanh âm phụt phụt dâm mĩ từng trận từ hạ thể truyền đến, Thịnh Hạ thoải mái ngưỡng cổ lãng kêu, rốt cuộc lý giải vì sao hắn ghét bỏ kĩ thuật của cô.

Đầu lưỡi Giang Vô cùng côn thịt hắn lợi hại như nhau, làm cô sướng đến lên mây.

Khi người đàn ông dùng lưỡi thao cô muốn ngất xỉu thì lật người đè thân thể mềm mại dưới thân, đỡ lấy dương vật sung huyết trướng lớn cực hạn chống lên tiểu bức không ngừng phun ra dâm thủy, đĩnh động kiện eo, cây gậy tiến thẳng hoa tâm, ra ra vào vào mấy cái thì bắn, tất cả nam tinh đều bắn vào huyệt khẩu lầy lội bất kham bên dưới.

Sau khi tập thể dục buổi sáng kịch liệt kết thúc, thời gian còn sớm, người đàn ông chân dài quấn lấy đôi chân tế nhuyễn mềm mại, Thịnh Hạ chôn trong ngực hắn hơi nghiêng đầu, nhìn chằm chằm người đàn ông đang nhắm mắt dưỡng thần, tỉ mỉ chuyên chú, bỗng nhiên hỏi ra tiếng: "Về sau em còn có thể tìm anh không?"

Thoát khỏi tình dục, cô không cho rằng hắn thật là ông xã mình, sẽ ở bên mình.

Giang Vô chậm rãi mở mắt ra nhìn cô, tầm mắt hai người giằng co, đều nhìn về phía đối phương.

Bởi vì vừa rồi khẩu giao, hai cánh môi cô đến bây giờ vẫn còn đỏ.

Thiếu đàn ông làm như vậy? Còn muốn hẹn lần sau?

Thịnh Hạ hé môi, không tiếng động vỗ hai cái, lời đến bên miệng lại đổi thành: "Anh rất lợi hại, làm em thực thoải mái."

Đàn ông được người khác khen năng lực tốt đều vui vẻ, cho dù là lão nam nhân muộn tao cũng muốn đăng lên vòng bạn bè khoe khoang. Thịnh Hạ muốn Giang Vô vui vẻ, như vậy cô liền có thể tiếp tục tới tìm hắn.

Thịnh Hạ muốn lưu lại bên người Giang Vô, nơi nào cũng không muốn đi.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro