Chương 24+25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Sao rồi! tìm ra chị hai tụi bây chưa? - Xán Liệt nói qua điện thoại bằng một giọng bực bội.
" Dạ chưa anh hai! Bọn em đã cho người ở tất cả các khách sạn lớn nhỏ rồi, chỉ cần chị hai xuất hiện thì tụi em sẽ mời về ngay lập tức. "
_ Nhanh lên, ngay cả thằng khốn đó cũng chưa về khách sạn nữa sao?
" Dạ chưa, hắn không xuất hiện ở đây ạ. "
_ Phân bố hết tất cả lực lượng tìm cho ra chị hai tụi bây, nhanh lên!
Xán Liệt đặt điện thoại xuống, đã 1h từ khi Bạch Hiền cùng với tên khốn Gray bỏ đi, anh vẫn chưa thể tìm ra tung tích của cô. Chợt! một điều hết sức quan trọng mà Xán Liệt đã quên. Điện thoại của Bạch Hiền. Anh đã gắn một thiết bị định vị dò tìm bên trong điện thoại, thế mà bây giờ anh mới nhớ ra.
_ JELLA! BẬT HỆ THỐNG DÒ TÌM LÊN NGAY.
Xán Liệt hét lớn và lấy điện thoại gọi ngay cho Bạch Hiền.
Trong khi đó
_ Uwoa! Nhà này anh mới mua ah? ♥ 0 ♥
Bạch Hiền nhìn khắp nhà trong khi Gray lấy cho cô một cốc nước mát. Căn nhà được phủ bởi một màu xanh nhạt trông khá bắt mắt, mùi sơn còn mới chắc là mới sơn thôi.
_ Uống tí nước đi cho đỡ mệt - Gray mỉm cười và đặt ly nước xuống bàn.
_ Cám ơn anh!
_ Sao? Còn giận anh ta không?
Nhắc đến đây, Bạch Hiền lại nổi cơn giận dữ. Cô giận Xán Liệt lắm lắm nhưng cô biết rằng bản thân sẽ chẳng thể nào giận anh được lâu vì dù sao anh cũng là chồng của cô, là bố của con cô mà. Nhưng muốn cô tha thứ ngay thì không thể nào. Bạch Hiền cần thời gian để bình tĩnh lại.
_ Sao lại không! - cô lại tức lên mà khóc - Anh nghĩ đi, quen nhau bảy năm trời rồi mà anh ta nỡ lòng nào lừa tui. Tui ghét nhất là bọn xã hội đen, tối ngày chỉ biết chém giết rồi gái gú huhuhu, vậy mà ảnh lại làm cái nghề đó, lại còn làm trùm nữa cơ huhuhu. Cái số tui nó khổ thế đấy.
Bạch Hiền lại khóc tức tưởi trước mặt Gray, cô giận quá đi thôi, giận đến mức cô sẽ đánh Xán Liệt ngay lập tức nếu như anh ở đây.
_ Em uống nước đi - Gray một lần nữa mời cô ly nước mát, hắn cần cô uống ngay.
/ Hai con thằn lằn con~ .... /
Bạch Hiền giật mình vì tiếng điện thoại trong túi, là Natsu gọi.
_ Alo! - Bạch Hiền hậm hực.
" Bà xã ah! Anh biết lỗi rồi mà, làm ơn nói cho anh biết em ở đâu đi. Anh xin em mà! "

_ Tui ở đâu kệ tui, huhuhu mắc mớ gì anh lo?
" Bà xã ah! Em là vợ anh, bây giờ anh không lo cho em thì anh lo cho ai đây? Đừng giận anh nữa mà. Anh sẽ giải thích cho em nghe tất cả mà. Làm ơn nói cho anh biết em ở đâu đi mà, em muốn anh làm gì anh cũng làm cả. "
Giận thì giận như Bạch Hiền cũng khá là xiu lòng trước lời nói tha thiết của Xán Liệt. Anh luôn đánh trúng vào tâm lí hảo ngọt của cô, dù giận cách mấy chỉ cần anh nói ngọt ngào và chiều cô thì cô sẽ nguôi ngoai ngay thôi.
" Bà xã ah! anh biết lỗi rồi. làm ơn cho anh một cơ hội để giải thích đi. Em không muốn con chúng ta buồn phải không? Bé ở trong bụng em sẽ biết đấy, bé sẽ buồn đấy bà xã ah~ "
Cảm thấy gương mặt Bạch Hiền có hơi xiêu lòng, Gray cố ý là đổ ly nước của mình vào người Bạch Hiền khiến cô la hoảng lên vì giật mình và ném điện thoại ra xa. Mỉm cười với hành động của cô, hắn làm bộ mặt hối lỗi và lấy khăn giấy lau nhanh người cô.
_ Anh xin lỗi! em không sao chứ?
_ Em không sao, không sao, em muốn vào nhà vệ sinh - Bạch Hiền mỉm cười và nhấc điện thoại lên, nó bị vô nước rồi. >w<'
Gray mỉm cười và nhìn theo cái dáng nhỏ nhắn ấy và nhà vệ sinh theo hướng chỉ của hắn. Đã đến lúc hắn có cô rồi. Hắn đã chờ đợi cái ngày này bao nhiêu lâu để có được cơ thể cô, có được tất cả của cô kể cả đứa con trong bụng cô. Hắn sẽ làm cho những vết tích trên người Bạch Hiền từ Xán Liệt biến mất và thay vào đó là hắn, nhất định là vậy.
_ Gray ah! em cần phải về thôi - Bạch Hiền bước ra ngoài và hớp một ngụm nước trên bàn.
_ Huh? Em về ngay sao? - Gray mỉm cười khi nhìn thấy Bạch Hiền uống nước. Cuối cùng cô cũng uống nó.
Bạch Hiền thật sự cảm thấy Gray kỳ lạ ngay sau khi cô uống ly nước nhưng cô không phải chờ lâu khi biết được nụ cười đó hàm ý điều gì. Cơ thể cô mềm nhũn và ngã xuống ghế. Cũng may là có Gray đỡ lại nếu không thì chắc chắn lưng cô sẽ chết mất. Cảm giác cơ thể được nhấc bổng lên cao và được mang đi đâu đó. Đầu Bạch Hiền ong lên nhưng cậu vẫn còn đủ tỉnh táo để nhìn ra đây là phòng ngủ.
_ Yah...sao tui nhức đầu quá vậy nè?
Bạch Hiền cố gắng đưa tay lên đầu như không thể, cơ thể cô mềm nhũn, chẳng thế nhúc nhích gì cả tuy nhiên đôi mắt cô vẫn mở và đầu vẫn còn tỉnh táo lắm. Gray không nói mà chỉ đặt cô xuống giường và hôn mạnh lên trán cô khiến cho cô bất giác rùng mình. Một cảm giác nguy hiểm chạy dọc sống lưng.
_ Yah...Gray ah! anh là gì vậy? - Bạch Hiền cố gắng nhìn theo dáng của Gray.
_ Anh đang làm một số chuyện - hắn mỉm cười và lại hộc tủ để lấy vài thứ đồ.
_ Trong nước có cái gì vậy? Sao tui không cử động được thế này?
_ Anh yêu em Bạch Hiền ah!
Gray quẳng một cái túi nhỏ lên giường khiến Bạch Hiền ngạc nhiên nhưng cô ngạc nhiên hơn khi vừa nghe được lời của Gray. Hắn đã nói gì? Hắn yêu cô? Phải không đây? Sao lại nói như thế chứ? Chuyện này là sao đây? Nhưng Bạch Hiền vội hét lên khi nhìn thấy một vật đang nằm trong tay của Gray. Cô biết hắn muốn gì rồi, làm ơn....đừng....
_ YAH! ANH ĐANG LÀM CÁI GÌ THẾ NÀY? BỎ RA!
Bạch Hiền hét toáng lên khi hai tay cô bị Gray kéo lên thành giường và trói chặt vào đó. Hai chân của cô cũng không thoát khỏi, nó bị cột hai bên đầu giường khiến cho cơ thể Bạch Hiền run lên vì sợ.  
_ Gray ah! Anh làm cái quỷ gì thế này? Yah! Yah! Làm gì vậy? Thả ra mau lên!
 
Bạch Hiền bây giờ thật sự sợ hãi khi chiếc áo của mình bị kéo lên đến tận cổ tay. Khuôn ngực mịn màn phập phồng trước mắt Gray khiến cho hắn run lên vì ham muốn.
_ Bạch Hiền ah! tôi thích em lâu rồi và em biết rằng tôi phải chờ bao lâu mới có được em không? Đó là một quãng thời gian khá dài đấy. Em là người đâu tiên đấy biết không?  
Gray vừa nói vừa hôn lên đầu ngực màu hồng phấn đáng yêu của Bạch Hiền khiến cô cong người vì sợ và vì cảm giác nhột nhạt ghê tởm mà hắn mang lại. Cô hết lên một cách giận dữ trong khi tay chân cố gắng tìm lại hơi sức của mình.
_ YAH! ANH LÀ TÊN KHỐN! THẢ RA, CHỒNG TUI LÀ XÃ HỘI ĐEN ĐÓ. ANH LÀM GÌ TUI THÌ CHỒNG TUI GIẾT ANH!
Câu nói của Bạch Hiền khiến Gray khựng lại. Ngay bây giờ, cô thầm biết ơn cái danh của Xán Liệt. Không biết anh có thân thế lớn như thế nào nhưng thường thì người khác hay sợ bọn xã hội đen lắm lắm. Nhưng cô đã đoán sai, Gray chỉ mỉm cười rồi cắn mạnh lên đầu ngực của Bạch Hiền khiến cô hét lên vì đau. Dấu răng hãy còn trên bờ ngực hồng tươi.
_ Em quên lời của thằng khốn đó nói sao? Anh là chủ của Farenheit đấy!
_ Chủ? Anh cũng là... - Bạch Hiền tròn mắt.
_ Đúng! Nó nói đúng! Chỉ tại em không nghe thôi ha ha ha!
Nghe tràng cười ghê rợn của Gray. Bạch Hiền thật sự muốn tát vào mặt mình vì quá nóng nẩy mà không chịu nghe lời của Xán Liệt để bây giờ muốn thoát cũng không thể thoát được. Cô hét lên khi Gray liếm nhẹ lên cổ cô và đặt môi lên đôi anh đào chính mọng của cô. Bạch Hiền cố gắng vùng vẫy. Cô ngậm chặt miệng và lắc đầu liên tục khiến cho Gray cảm thấy bực bội mà nắm chặt gương mặt cô lại khiến cô hét lên vì đau.
_ Tên khốn kiếp! Anh mà làm gì tui thì Xán Liệt giết anh. Thả ra! Thả ra mau !!!!!!!! thả ra!
Bạch Hiền vừa thét vừa khóc. Cô sợ quá, cô sợ lắm lắm. Cô hét tên anh nhưng sau mỗi lần hét lên như thế cô bị Gray cho một tát vào mặt. Hắn đè hẳn cô và ngồi trên bụng cô khiến cho cơn đau thắt vốn vừa mới dịu lại nay lại dâng lên. Thật sự cô không chịu nổi nữa rồi.
_ Hu hu hu! Tên quỷ tha ma bắt nhà ngươi, tui tin lầm anh rồi huhuhu. CỨU TÔI VỚI! XÁN LIỆT AH! CỨU EM VỚI HU HU HU. TRÁNH RA! TRÁNH RA! TRÁNH R....
Cổ Bạch Hiền nghẹn lại bởi một vật dài và to. Cô lắc đầu nhắm mắt khi Gray cho cái sextoy vào miệng và nhấn sâu hơn khiến cô không tài nào thở nổi. Cơ thể cô run lên vì sợ trong khi đôi mắt ướt đẫm vì khó quá nhiều. Cơ miệng không thể nhút nhích được nữa và Gray đang hôn nhẹ lên bụng của cô.
_ Em cần làm ướt cái này để mở rộng lối vào đấy bé cưng àh!
_ ên....ệnh...oạn......ấu....a... ( tên bệnh hoạn xấu xa )
Gray chỉ mỉm cười khi nhìn thấy cơ thế quyết rũ của cô. Bàn tay của lại của hắn kéo nhẹ chiếc váy của cô xuống đến tận đầu gối và thỏa thê chiêm ngưỡng người đẹp bên dưới mình.
_ Em mặc quần lót màu trắng ah! thật dễ thương làm sao!
Gray hôn mạnh lên vùng eo của Luhan khiến cô cong người vì sợ. Bạch Hiền nhắm mắt lại và lắc lư đầu mình - nơi duy nhất không bị hắn kềm kẹp. Cô sợ quá rồi, có ai cứu cô không?
_ .X..A....N....L...AH..... 
Mấy nàng lướt tới đây được rồi nha~
Trong lúc này, Xán Liệt cùng mười tên đàn em của mình đang ráo riết lấy xe đến nơi mà thiết bị dò tìm xác định. May cho anh là cô cúp máy đúng thời gian một phút nên anh có thể tìm ra được cho cậu. Ba chiếc xe lao nhanh trong đêm bất chấp chúng có gây tai nạn giao thông gì hay không, điều cần thiết là Bạch Hiền. Ngoài Bạch Hiền ra, tất cả đều không quan trọng.
Làm ơn đừng xảy ra chuyện gì bà xã ah! Anh sẽ giết chết nó nếu nó động vào một cọng lông chân của em.
Điên lên với cái ý nghĩ Gray sẽ làm gì đó không tốt với Bạch Hiền, anh nhấn ga cho xe nhanh thêm, bây giờ chiếc xe thực sự như là hỏa tiễn có thể cán nát bất cứ kẻ nào liều lĩnh bước ra.
" KÉT! "
Xán Liệt thắng gấp trước ngôi nhà mà máy vi tính đã khoanh lại. Anh cùng những tên đàn em của mình vội vàng vào trong. Cửa đã bí khóa trong như anh không quan tâm. Chỉ một phát súng thì tất cả không còn là trở ngại của anh nữa.
_ Bạch Hiền AH! EM Ở ĐÂU?
Xán Liệt hét to khiến Gray giật mình và Bạch Hiền thì vui mừng. Cô muốn thét lên nhưng cái dildo trong miệng không cho phép cô hét lớn mà chỉ là những con chữ đứt đoạn. Riêng Gray, hắn thật sự điên tiết khi căn nhà mà hắn mới mua hôm trước thậm chí ngay cả Lisanna cũng không biết lại bị tìm thấy nhanh chóng như thế và đặt biệt hơn là lúc hắn và cô đang vui vẻ như thế này.
Rút dildo ra khỏi miệng cô một cách thô bạo, hắn đè nghiến đôi môi ấy một lần nữa và vội mặc quần áo vào.
_ Người đẹp ah! Coi như hôm nay em may mắn. Anh sẽ cùng em vui vẻ vào lần sau nhé.
_ HU HU HU XÁN LIỆT AH! ÔNG XÃ ƠI! CỨU EM!
V hét lên một cách sợ hãi khi tay Gray xoa nhẹ lên chỗ nhạy cảm của cô. Xán Liệt vội vã chạy lên lầu và bắn nát ổ khóa một cách nhanh chóng.
_ BÀ XÃ?
_ ÔNG XÃ ƠI! HU HU HU CỨU EM VỚI! CỨU EM!
_ Ổn rồi em ah! mọi việc ổn rồi! anh tới rồi. Anh tới rồi!
Xán Liệt vội vã lao lại cởi trói tay và chân cho Bạch Hiền đồng thời lấy mền quấn quanh người để giữ ấm cho cô. Ôm một Bạch Hiền đang khóc ngất trong tay, Xán Liệt hôn mạnh lên má cô và thì thầm "anh đến rồi, đừng sợ nữa! anh đến rồi"
_ Bọn bây vòng ra sau, nó chưa đi xa đâu. Không cần bắt sống, thấy lập tức giết ngay cho anh!
_ Dạ anh hai!
Bọn đàn em đi rồi, Xán Liệt mới từ từ đẩy cô ra và hôn lên đôi môi đang thổn thức. Nhìn gương mặt xanh xao của cô, anh biết Bạch Hiền của anh đã sợ nhiều lắm. Nhẹ nhàng mặc lại quần áo cho cô, anh bế cô ra xe.
_ Ông xã ơi! huhuhu
_ Anh đây! Anh sẽ không để nó chạm vào em một lần nữa đâu, anh thề đấy - Xán Liệt nghiến răng trong khi đặt cô vào xe.
_ Ông xã ơi! hức hức
_ Anh biết mà! Anh biết rồi. Anh sẽ không để em bị thiệt thòi đâu.
/ ĐÙNG! /
Xán Liệt nghe thấy có tiếng súng nổ, nhận ra đây chính là âm thanh của cây súng dạng bút mà anh mới nhập về, nhếch mép và cho đàn em lái xe mình về trước, sẽ sớm thôi...cái đầu của Gray.

Chap 25
Bế một Bạch Hiền đang ôm chặt, Xán Liệt hôn trên trán để trấn an cô lần nữa trước khi vào nhà lớn – ngôi nhà đáng lẽ cô phải ở từ khi chính thức mang họ Phác. Đây sẽ là nơi an toàn nhất cho anh và cô trước âm mưu của Gray.
"Cạch"
Đá cánh cửa ra một cách nhanh chóng, Xán Liệt đặt Bạch Hiền xuống giường nhưng cô vẫn không rời khỏi anh. Nỗi sợ hãi vẫn xâm chiếm lấy cơ thể và Xán Liệt có thể nhận ra điều đó qua những cơn run nhẹ của cô.
_ Bà xã à ! Không sao rồi. Anh ở đây với em rồi - Xán Liệt hôn lên đôi môi đang thổn thức của cô và luồn tay vào bụng dỗ dành bé con của anh. Chắc bé cũng sợ lắm phải không ?
_ Ông xã ơi! Nếu anh không đến kịp, chắc em chết quá hu hu hu , em sợ lắm, em xin lỗi. Hu hu hu.
_ Không sao đâu. Anh tới rồi, anh ở đây rồi. Đừng sợ nữa, em được an toàn rồi.
Xán Liệt một lần nữa hôn lên đôi môi của cô và an ủi cô bằng những cái vuốt ve nhẹ nhàng. Nước mắt vẫn cứ rơi nhưng cơ thể cô không còn run nữa. Xán Liệt thật sự không dám tưởng tượng được bản thân sẽ như thế nào nếu như anh đến đó trễ dù chỉ một giây? Anh có còn bình tĩnh bế cô lên xe và trở về như thế này không ? Anh không dám nghĩ đến, anh sẽ điên mất nếu Bạch Hiền của anh bị tổn thương, chắc chắn anh sẽ điên mất.
_ Bà xã à ! Đừng giận anh nữa nhé ! Chuyện em nhìn thấy....không phải như em nghĩ đâu.
Bạch Hiền không đáp, cô chỉ ôm cứng lấy anh. Cơn chấn động vừa qua khiến cho cô không tài nào tiếp thu nổi những lời mà Xán Liệt đang nói. Cô đang rất sợ. Gray – con người mà cô tin tưởng và xem như bạn thật sự lại lừa gạt cô và suýt tí nữa khiến cho cô không còn mặt mũi nào để gặp anh nữa. Sao hắn lại như thế chứ ? Sao lại đối xử với người tin tưởng hắn vô điều kiện như thế chứ ? Nếu cô chịu khó ngồi nghe Xán Liệt giải thích và tin tưởng anh thì đâu có ra nông nổi như thế này. Chồng mình lại không đi tin tưởng lại tin tưởng người ngoài. Cô đáng trách quá, đáng bị đánh thật đau.
_ Ông xã ơi ! – Bạch Hiền ôm cứng lấy anh và thì thầm.
_ Hửm ?
_ Đánh em đi !

_ Hửm ?
_ Vì em không nghe lời anh, đánh em đi nhưng đánh nhẹ nhẹ thôi. Em sợ đau lắm.
Anh phì cười trước cách nói chuyện dễ thương của Bạch Hiền. Cô muốn anh đánh cô nhưng lại thòng thêm câu đánh nhẹ nhẹ. Làm sao anh nỡ lòng nào mà đánh cô đây chứ ? Ngay cả con kiến cắn cô anh cũng đau lòng thì làm sao anh đánh cô được, cô làm khó anh à ? Bạch Hiền của anh là thế, khi cương thì dữ dằn không ai đỡ nỗi nhưng khi ngu thì.....dễ thương không chịu được. Thế thì làm sao mà anh không tình nguyện giao trái tim mình cho cô đây chứ ?
_ Ngốc à ! - Xán Liệt mỉm cười và véo nhẹ vào mũi cô - Làm sao anh đánh em đây ? Đánh em rồi em giết anh à ? Bảo người ta đánh mà còn dặn là đánh nhẹ.
_Người ta sợ đau mà.
Xán Liệt mỉm cười và hôn lên đôi môi đang chu ra của Bạch Hiền. Anh yêu cô nhiều hơn cả bầu không khí mà anh đang hít thở, anh yêu cô nhiều lắm cô hiểu không ?
_ Em đừng trách anh tại sao anh lại giấu em ngần ấy năm nhé ! Tại vì anh yêu em quá nhưng em lại nói rằng em không thích dân xã hội đen nên anh không dám nói. Anh sợ em bỏ anh!
Giọng nói anh trùng xuống, anh ôm cứng lấy cô và hôn mạnh lên thái dương. Đôi tay anh cứng rắn ôm lấy cơ thể mềm mại của cô.
_ Mang theo bên mình một bí mật thật sự không dễ chịu đâu em à ! Và anh thì càng không dễ chịu vì anh yêu em. Anh sợ em biết được anh làm nghề này và phản ứng giống như em đã làm lúc sáng đấy. Em làm anh sợ, anh sợ em không muốn bên anh nữa. Anh sợ em không cần anh nữa, sẽ hận anh, sẽ ghét anh. Em và con sẽ không ở bên cạnh anh. Anh sợ lắm bà xã à!
Xán Liệt ôm cứng lấy Bạch Hiền và hôn liên tục liên đôi má trắng mịn của cô. Bạch Hiền cũng cảm động khi nghe anh nói như thế. Cô không nghĩ rằng Natsu thường ngày mang bộ dạng ngốc ngếch nhưng lại chất chứa những nỗi lo sợ vì tình yêu của mình quá lớn. Cô ôm lấy anh và hôn lên đôi môi thô ráp đó. Giận ? Cô giận ! Ghét ? Ừ thì ghét ! Nhưng mà tình yêu của cô lớn hơn những cảm giác đó. Chỉ là cô cần thời gian để chấp nhận công việc mà anh đang làm.
_ Ông xã à ! Em hỏi anh một câu nhé?
_ Ừ!
_ Cô gái ngồi trên đùi anh....có thật không ? – Bạch Hiền xoay vòng những ngón tay của mình lên ngực Xán Liệt.
_ Không có! Cô ta chỉ là người tình của anh khi anh là một Dark Dragon. Em biết đấy, làm ăn trong thế giới ngầm, bên cạnh những ông trùm luôn là những người phụ nữ xinh đẹp nhưng nguy hiểm. Người phụ nữ bên cạnh càng đẹp thì vị thế của người đó càng lớn. Đó là vấn đề tâm lý nên cần phải có em à!
_ Hu hu hu hu.....
_ Đừng giả vờ nữa, anh đau lắm.... - Xán Liệt nhăn mặt khi bàn tay Bạch Hiền Liệt đang nhéo vào tay anh - Làm ơn thả tay ra đi mà.....bà xã à !
_ Tha cho anh!
_ Đừng giận anh nữa nha. Anh biết nhất thời em chưa thể thích ứng được nhưng anh tin rằng em sẽ quen với nó và thích nó. Khi trở thành vợ của Dark Dragon rồi, chẳng ai có thể làm hại em nữa. Em là người tối cao của Dragon.
_ Lớn hơn cả anh sao ?
_ Em là chủ của trái tim anh. Bà xã à !
_ Em chỉ hỏi anh một câu thôi, anh đã bao giờ hối hận khi mình làm nghề này không ?
_ KHÔNG ! - Xán Liệt đáp chắc nịt - NẾU CÓ KIẾP SAU, ANH VẪN MUỐN LÀM ĐẠI CA!
_ Được rồi! Em sẽ theo anh, ai bảo em yêu anh chứ !
_ Anh yêu em! Ngủ đi nào!
Bạch Hiền mỉm cười và cuộn tròn vào lòng của Xán Liệt. Hôm nay nhiều việc đã xảy ra khiến cho cô và baby hoảng sợ. Bây giờ đã có anh bên cạnh, cô không sợ gì cả. Mỉm cười !
Nằm bên cạnh, Xán Liệt vẫn còn chưa tin vào tai mình. Bạch Hiền chấp nhận công việc của anh à ? Sao lại dễ dàng đến thế ? Cô dễ dàng chấp nhận sao ? Thật ra anh phải cám ơn Gray, nếu không có hắn, anh sẽ phải trầy vi tróc vảy với người vợ xinh đẹp của mình.
_ Ngủ ngon bà xã ! Anh sẽ bảo vệ em!
~~~~~~~~~~~~
Hôn nhẹ lên đôi mắt Bạch Hiền khi cậu đã ngủ say, Xán Liệt nhẹ nhàng tách tay cô ra khỏi eo mình và đi vào phòng làm việc – nơi mà đội sát thủ đi theo anh đang đứng ở đó.
_ Sao rồi ?
_ Dạ thoát rồi !
_ Còn tiếng súng !
_ Em bắn – Shina lên tiếng – Nhưng xượt ngang tay thôi vì em vẫn chưa quen sử dụng loại súng này.
_ Không sao ! Sau vụ này nó nhất định sẽ chơi lớn. Chúng ta hãy chuẩn bị tiệc mời nó đi – Xán Liệt nhếch mép và xoay tròn cây bút trên tay mình - Giải tán!
_ DẠ ANH HAI!
~~~~~~~~~~~~~~
Khách sạn L.O.V.E
_ MẸ KIẾP! DÁM PHÁ HỎNG CHUYỆN LỚN CỦA TAO ! - Gray tức giận hất đổ mọi thứ trên bàn trong khi Lisanna đang điên lên vì giận, hắn dám đi ra ngoài với người khác ngoài ả sao chứ ?
_ ANH LÀ TÊN KHỐN! DÁM LÉN EM ĐI VỚI CON ĐÓ!
_ IM NGAY ! - Gray tức giận bóp chặt chiếc cổ nhỏ xinh của LIsanna và kéo nó lại gần mình - MÀY CHỈ LÀ CON ĐÀN BÀ CỦA TAO, KHÔNG HƠN KHÔNG KÉM! MÀY KHÔNG CÓ TƯ CÁCH QUẢN LÝ TAO ĐI VỚI AI. LẦN NÀY LÀ CẢNH CÁO, DÁM NÓI VỚI TAO LẦN NỮA BẰNG CÁI GIỌNG ĐÓ THÌ HÃY CHẮC RẰNG MÀY SẼ DỌN NHÀ XUỐNG ĐỊA NGỤC. TAO THÊ ĐẤY!
Ném Lisanna qua một bên trong khi ả cố lấy lại hơi thở của mình, Gray nghiến răng tức giận khi nhìn thấy bên vai trái của mình máu vẫn chảy. Shina - đội trưởng biệt đội sát thủ cao cấp của Dragon, hắn nhất định sẽ trả nỗi nhục này gấp mười lần hôm nay.
Bạch Hiền! Không ngờ em lại may mắn như vậy. Những tưởng tôi sẽ có được em và khiến cho Xán Liệt mất hết tinh thần nhưng tôi đã tính sai một bước rồi. Em giỏi lắm. Để tôi xem thần may mắn có mỉm cười với em lần thứ hai không.
Xán Liệt, lần này tao chơi lớn với mày.
_ Đội sát thủ qua đây chưa ? - Gray hất mặt về phía Lisanna.
_ Qua rồi ! Khụ khụ khụ!
_ Tốt ! Chuẩn bị tiệc. Lần này tao chơi với mày xem mày thắng hay tao thắng
Trong đêm đen, cái nhếch mép nguy hiểm báo hiệu cơn giông sắp đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek