[Edit] [ChanBaek] Đoản Văn/ Phản Bội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong bóng tối, hắn phả ra một làn khói thuốc, nhìn đàn em áp giải Biện Bạch Hiền đi tới.

Khuôn mặt tuấn tú của Biện Bạch Hiền đã bị đánh đến xanh tím từng mảng, máu mũi không ngừng nhỏ xuống, nhuộm đỏ cả chiếc áo sơ mi đắt tiền trên người. Chiếc áo đó là sáng nay lúc rời giường, hắn giúp Cậu mặc vào.

Hắn dụi tắt tàn thuốc, ném một xấp ảnh xuống ngay dưới chân Bạch Hiền.

“Bất ngờ lắm phải không? Cậu cho là âm thầm liên lạc với cấp trên thì thần không biết quỷ không hay? Thực ra ta trước giờ luôn phái người theo dõi Cậu.” Hắn dán mắt vào những tấm ảnh rải rác trên mặt đất, diện vô biểu tình: “Một năm rồi, tại sao vẫn còn muốn bán đứng ta và anh em trong bang?”

Một biến đổi cực nhỏ thoáng hiện trên gương mặt Biện Bạch Hiền, Cậu lẳng lặng gật đầu: “Thì ra Anh đã sớm biết tôi là mật vụ nằm vùng. Anh thật sự chưa bao giờ tin tôi.”

Hắn không phủ nhận.

Bạch Hiền ngẩng đầu, dường như muốn làm cho máu mũi ngừng chảy, cười nhạt: “Ann định xử trí tôi thế nào?”

Hắn không ngờ cậu cư nhiên còn có thể cười, lửa giận vì bị phản bội cứ thế bùng lên. Một quyền đánh lệch mặt cậu.

Chậm rãi thu nắm tay, hắn xoay người: “Tôi có thể giữ một kẻ nằm vùng ở bên cạnh mình, nhưng tuyệt đối không cho phép hắn tiết lộ bí mật trong bang. Cậu cũng biết bang quy xử lý những tên phản bội là như thế nào rồi chứ.”

Bạch Hiền biết, hắn đã tuyên bố tử hình cậu.

Biện Bạch Hiền và Phác Xán Liệt, im lặng nhìn các anh em đào huyệt.

Hai tay bị trói chặt, lúc bị đẩy xuống hố sâu, Bạch Hiền ngẩng đầu, nét mặt phi thường bĩnh tĩnh: “Nếu như tôi nói, tôi không hề phản bội anh, thứ tôi giao cho cấp trên là lá thư kia, không phải chứng cứ phạm tội trong bang, anh vẫn không tin tôi, có đúng không?”

Khóe miệng run rẩy, nhưng một câu cũng không nói, hắn bước tới xúc nắm đất đầu tiên.

Bạch Hiền cất lên một tràng cười quỷ dị, mãi cho đến khi bị chôn vùi trong lòng đất lạnh.

Hắn nhìn nắm đất cuối cùng xúc lên, lấp đầy cái huyệt lớn. Đột nhiên vứt đi vẻ lãnh đạm, ôm mặt, nước mắt không ngừng tuôn ra theo kẻ tay.

Ba ngày sau, nội ứng của hắn ở cảnh cục rốt cuộc cũng tìm được lá thư kia giao cho hắn.

Đó là đơn từ chức của Câun.

Cuối thư cậu viết: Tôi không muốn phản bội tình yêu của mình, nên chỉ đành đi ngược lại với lý tưởng của một cảnh sát tốt, lý tưởng bảo vệ công bằng chính nghĩa.

Hắn điên cuồng xé nát lá thư trong tay.

Sau đó cứ mỗi tối, các anh em trong bang đều thấy hắn ngồi hút thuốc bên huyệt. Hút trọn một gói, hắn lại chậm rãi dùng hai tay đào bới bùn đất trong hố ra, bế thi thể đã thối rữa, nhẹ nhàng ôm vào ngực, ngồi đến sáng.

Sau đó, hắn một lần nữa chôn cậu lại, quay về công ty làm việc.

____________
Hoàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro