CHƯƠNG-7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editer: TIEUTUTUANTU

Cơm nước xong, Tôn Khánh Văn trở lại phim trường, Tần Lộ gọi taxi.

Lâm Tảo ở bên người nàng nhỏ giọng: "Tôn lão sư rốt cuộc có ý tứ gì? Cho ít cũng không sao, nhưng không cho thù lao thì em không diễn."

Tần Lộ tâm mệt: "Tiền tiền tiền, em chỉ biết tiền, đây chính là vai nữ chủ, còn sợ thua vai quần chúng của em sao, tương lai phát sóng, lại được bao nhiêu lợi ích khác."

Lâm Tảo sờ lỗ tai, lời này biểu tỷ đã nói mỗi ngày, nàng sớm đã nghe chán.

Tần Lộ thấy bộ dạng không phục này của nàng liền tức giận, nghĩ nghĩ, nàng vươn hai ngón tay: "Tôn lão sư người ta là khiêm tốn, phim kháng chiến có hắn diễn, lại là vai nữ chủ, chị đoán thù lao đóng phim như thế nào cũng đến hai mươi vạn."

Lâm Tảo hút khí: "Nhiều như vậy?"

Tần Lộ cười nhạo: "Này tính là cái gì, đại minh tinh người ta nhận diễn phim truyền hình một tập đã là hai trăm vạn."

Tuy rằng như thế, nhưng trong lòng Tần Lộ cũng không có như biểu hiện bình tĩnh bên ngoài. Tôn lão sư nói không sai, phim 《 thủy tiên 》 này chỉ có nữ diễn viên mới là muốn nhận, nhưng đó là chỉ người mới được đào tạo chính quy hay người có công ty quản lí bồi dưỡng, còn đối với các nàng mà nói, có thể diễn vai nữ chủ là việc khó như lên trời.

"Hảo hảo mà chuẩn bị đi, Mạnh Hoài An có thể ném, nhưng bộ này không thể ném, dám ném chị đưa em về quê." Tần Lộ ngoài cười nhưng trong không cười mà uy hiếp biểu muội.

Đầy não Lâm Tảo đều là hai mươi vạn, ý chí chiến đấu sục sôi: "Vai này em định rồi!"
Xe taxi tới, hai chị em vô cùng cao hứng mà lên xe.

Phim trường 《 tam quốc 》, susan đem tin tức nàng nghe được ở tiệm mì nói cho Từ Tinh Tinh.

Từ Tinh Tinh hạ mắt.

Điêu Thuyền là nhân vật quan trọng nhưng suất diễn không nhiều lắm, Đổng Trác vừa chết Điêu Thuyền cũng hết đất diễn, bất quá dù cho Từ Tinh Tinh có rảnh, nàng cũng sẽ không tự hạ mình đi diễn cái vai nữ dạng này.

Nhưng Từ Tinh Tinh lại rất rõ ràng vai nữ chính này đối với Lâm Tảo có ý nghĩa trọng đại như thế nào.

Nàng cười lạnh, gọi cho người đại diện, công ty quản lý của nàng có rất nhiều người mới đang gào khóc đòi ăn.

Chạng vạng Lâm Tảo nhận được điện thoại của Đặng đạo tự mình gọi tới, nói ngày mai sẽ đến bên này, hỏi Lâm Tảo có thể đến khách sạn thử vai hay không, vì tránh cho hiểu lầm, Đặng đạo lập tức giải thích nói còn có ba vị diễn viên nữa cũng sẽ đến tham gia.

Lâm Tảo kích động hỏng rồi: "Có thể có thể, ngày mai gặp!"

Đặng đạo vốn định nói nhiều thêm hai câu, nghe được tiểu cô nương nói vậy đành phải cũng nói tiếng 'ngày mai gặp'.

Trò chuyện kết thúc, Lâm Tảo buông di động, hưng phấn mà lăn qua lăn lại trên giường.

Tần Lộ từ phòng vệ sinh ra tới, hỏi nàng ai gọi điện thoại.

Lâm Tảo mắt to sáng lấp lánh mà nhìn nàng: "Đặng đạo, nói em 3 giờ chiều ngày mai đến khách sạn thử vai!"

Được mời đến thử vai đã là thành công bước đầu tiên, Tần Lộ cho Lâm Tảo tập trung nghiên cứu tư liệu tóm tắt kịch bản, xây dựng hình tượng nhân vật Thủy Tiên.

Chiều hôm sau, hai chị em tới khách sạn trước giờ hẹn một tiếng để chuẩn bị.

Sảnh chính để vài bộ sô pha ngồi rất thoải mái, chung quanh không có nhiều người lắm, đây là điều kiện vô cùng thích hợp để lấy cảm xúc diễn xuất.

Lâm Tảo chuyên tâm chuẩn bị, còn Tần Lộ thì không chút để ý đánh giá nhóm người lui tới xung quanh.

Có ba cô gái trẻ hấp dẫn lực chú ý của Tần Lộ.

Ở phim trường lăn lộn nhiều năm như vậy, hiện tại Tần Lộ liếc mắt một cái là có thể phát hiện ra người trong nghề.

Nàng hoài nghi ba người này đều là đối thủ thử vai của biểu muội hôm nay, cẩn thận quan sát xong, Tần Lộ đem lực chú ý tập trung trên người cô gái thỉnh thoảng lại lấy gương ra nhìn. Đối phương để tóc dài, uốn xoăn nhẹ, khuôn mặt thanh thuần, tuy rằng nhan sắc không bằng biểu muội, nhưng phong thái tự tin đó vừa thấy đã biết là được đào tạo, huấn luyện qua.

Chu Tiểu Nhã phát hiện Tần Lộ đang nhìn trộm.

Nàng nhìn về phía Lâm Tảo bên cạnh Tần Lộ.

Chu Tiểu Nhã thật không nghĩ tới, một vai diễn trong bộ phim kháng chiến nhỏ, mà lại thu hút người xinh đẹp như vậy đến tranh đoạt. Nàng vào công ty đã ba năm, nhan sắc, kỹ thuật diễn, bối cảnh đều không có gì đặc biệt xuất sắc, Lần này 《 thủy tiên 》 thông báo tuyển vai nữ chính, cũng là do người khác đều không muốn tới nên người đại diện mới chọn nàng.

Chu Tiểu Nhã năm nay hai mươi bốn tuổi, ở giới giải trí, nếu tuổi này còn không có cơ hội, thì sẽ bị đào thải.

"Hai người cũng tới gặp Đặng đạo sao?" Chu Tiểu Nhã chủ động đến gần nói với Tần Lộ cùng Lâm Tảo.

Lâm Tảo ngạc nhiên nhìn nàng: "Cô cũng vậy?"

Chu Tiểu Nhã gật đầu, cười đến thân thiết lại ngây thơ: "Tôi là Chu Tiểu Nhã, người của công ty Thượng Cường, hai người thì sao?"

"Thượng Cường!" Tần Lộ một sửa phía trước đối Chu Tiểu Nhã phòng bị, hâm mộ mà đoạt lời nói, "Cô thật lợi hại, trẻ như vậy đã vào công ty lớn, chúng tôi còn không có kí với ai, đúng rồi, cô là người của Thượng Cường, có thể giới thiệu giúp bên tôi một chút có được không?"

Nói xong, nàng bắt đầu nhiệt tình giới thiệu Lâm Tảo với Chu Tiểu Nhã, bộ dáng hết sức nịnh nọt.

Kỹ thuật diễn của nàng trước hết đã lừa gạt được Lâm Táo.

Cho rằng mình thật sự có hi vọng thông qua Chu Tiểu Nhã mà tiến vào công ty lớn, Lâm Tảo cũng chờ mong mà nhìn chằm chằm Chu Tiểu Nhã.

Chu Tiểu Nhã vừa nghe Lâm Tảo là diễn viên quần chúng, lập tức xem thường đối phương.

Nói cho có lệ hai câu, Chu Tiểu Nhã nhanh chóng rời đi, ngại Tần Lộ quá phiền.

"Biểu tỷ, Thượng Cường là công ty lớn sao?" Nàng vừa đi, Lâm Tảo bắt đầu hỏi thăm tình huống.
Tần Lộ vẫn như cũ tha thiết mà nhìn chằm chằm Chu Tiểu Nhã, ngoài miệng thấp giọng nói: "Ừ, Từ Tinh Tinh chính là người trong Thượng Cường......"

Nhắc tới Từ Tinh Tinh, Tần Lộ bỗng nhiên nhíu mày.

Đổng Trác mới vừa tặng các nàng một cơ hội, ngay sau đó bên công ty Điêu Thuyền liền phái tới một đối thủ cạnh tranh, thật là trùng hợp sao?

Tần Lộ nghe nói qua không ít các loại bát quái trong giới giải trí,  nhưng là một diễn viên quần chúng, bản thân nàng còn không có cơ hội trải qua sóng lớn chân chính. Nếu lần này thật là do Từ Tinh Tinh ở giữa ra tay, thì nữ nhân này cũng quá độc ác.

Hai giờ năm mươi, trợ lí Đặng đạo lại đây, xác nhận thân phận mọi người xong thì dẫn đến phòng thử vai.

Đặng đạo cùng Tôn Khánh Văn là người cùng một thế hệ, ngay từ đầu đã bắt đầu với thể loại chiến tranh, chỉ là chưa có phim nào đặc biệt nổi danh, hắn cũng coi như thuộc về nhóm lão đạo diễn thất bại. Hiện giờ Đặng đạo 58 tuổi, nhưng sức khoẻ không thành vấn đề, ông ta chuẩn bị làm một tác phẩm cuối cùng trước khi vê hưu, Tôn Khánh Văn nói giỡn nói 《 thủy tiên 》 như nồi lẩu thập cẩm, Đặng đạo cũng tự thấy vậy, đáng tiếc kiến nghị sửa chữa kịch bản của hắn, lại bị đối phương lấy lí do tài chính không đủ mà cự tuyệt.

Không có biện pháp, Đặng đạo đành phải tự mình lao đao sửa chữa, cố gắng làm nhân vật có cá tính rõ ràng, hành động, lựa chọn hợp logic.

Thật vất vả mới sửa ra dáng ra hình kịp lúc khởi quay, ít nhất không còn tình tiết máu chó, phi lí như trước, nhưng... nữ diễn viên chính lại chạy mất!

Chạy một người, ý chí chiến đấu của Đặng đạo cũng bay theo hơn phân nửa, đối với lần thử vai này hắn cũng không chờ mong gì.

Buổi thử vai bắt đầu.

Chu Tiểu Nhã lên sân khấu đầu tiên, đề mục là vai cô gái trẻ đanh đá phát hiện có Hán gian rình coi nàng tắm rửa.

Giữ thái độ bàng quan, Tần Lộ nhìn về phía biểu muội.

Lâm Tảo lộ vẻ mặt "Đề này thật khó"!

Tần Lộ vỗ trán, cảm giác không ổn.

May mắn, kỹ thuật diễn của Chu Tiểu Nhã, Tần Lộ xem đến muốn bật cười.

Hai diễn viên tiếp theo biểu hiện như Tần Lộ đã đoán trước không đáng ngại, mấu chốt là hình tượng cũng không phù hợp với 'mỹ nhân vùng sông nước' của nữ chính.

Rốt cuộc đến phiên Lâm Tảo.

Đặng đạo phi thường vừa lòng với ngoại hình của Lâm Tảo, không khỏi sinh ra chờ mong đối với kỹ thuật diễn xuất của nàng, nghĩ nghĩ, hắn cho Lâm Tảo đề mục giống với Chu Tiểu Nhã.

Lâm Tảo kinh ngạc đến ngây người, bởi vì ba người trước đều có đề mục bất đồng, nàng còn tưởng rằng mình cũng sẽ như vậy.

Khẩn trương, Lâm Tảo theo bản năng tham khảo cách diễn của Chu Tiểu Nhã.

Khi Lâm Tảo làm ra dáng vẻ một bên cài cúc áo một bên hùng hùng hổ hổ mà đuổi theo Hán gian, Tần Lộ đen mặt.

Chu Tiểu Nhã diễn kém, nhưng tốt xấu gì cũng phản ứng rất nhanh, phản ứng nhân vật hợp lí, Lâm Tảo thì sao, đầu tiên nàng không có ý tưởng của riêng mình, tiếp theo nàng diễn quá mị, "Đừng chạy, ta đánh chết ngươi" lời thoại ngọt ngào làm nũng, đâu giống đuổi theo Hán gian kêu đánh kêu giết, rõ ràng là dụ hoặc Hán gian trở về khi dễ nàng!

Trừ Tần Lộ và Đặng đạo ra thì mọi người trong phòng đều cười.

Tần Lộ lặng lẽ nhìn về phía Đặng đạo.

Đặng đạo thở dài.

Lâm Tảo thấy được, cũng nghe được, tức khắc gấp đến độ không được, kia chính là hai mươi vạn thù lao đóng phim a!

"Đạo diễn, tôi có thể thử lại một lần hay không?" Lâm Tảo đỏ mặt, đáng thương vô cùng mà nhìn Đặng đạo, "Tôi, tôi trước kia đều diễn vai quần chúng, không cần thử vai, đều là đạo diễn nói như thế nào thì tôi liền diễn như thế nào đó."

Lời này vừa nói ra, Tần Lộ hoàn toàn hết hy vọng.

Chu Tiểu Nhã lập tức dùng ánh mắt xem xiếc nhìn Lâm Tảo.

Đây là đồ ngốc từ đâu chui ra? Một diễn viên không ngờ ở thời điểm đi thử vai lại nói với đạo diễn nàng đã quen diễn vai quần chúng, quả thực đây chính là tự sát.

Khinh thường qua đi, Chu Tiểu Nhã thở sâu, nàng bắt đầu ảo tưởng sau khi người đại diện phát hiện ra mình đã lấy được vai diễn này thì sẽ dùng ánh mắt ra sao nhìn nàng.

Đặng đạo đem thần thái của mấy người xung quanh thu vào mắt, chỉ có cô gái nhỏ trước mặt, còn đang thấp thỏm chờ hắn trả lời.

Đặng đạo cảm thấy, trong bốn người này kỹ thuật diễn đều tám lạng nửa cân, tất cả cùng thuộc về cấp thấp, nhưng tinh thần nỗ lực tranh thủ của Lâm Tảo có chút đả động hắn.

Hơn nữa, lão Tôn khen Lâm Tảo có thiên phú, hẳn là không phải lừa gạt hắn.

"Cô đã diễn qua các vai gì?" Đặng đạo cảm thấy hứng thú hỏi.

Tần Lộ đột nhiên ngẩng đầu.

Chu Tiểu Nhã âm thầm nhíu mày.

Lâm Tảo nhớ lại liệt kê: "Tôi diễn qua vai nha hoàn, hoa khôi thanh lâu, học sinh cao trung, tiểu minh tinh......"

Đặng đạo: "Nhìn cô tuổi không lớn, nhưng kinh nghiệm đóng phim lại còn rất phong phú!"

Lâm Tảo cười ngây ngô khiêm tốn: "Cũng không được nói mấy câu thoại."

Đặng đạo bỗng nhiên hiểu vì sao lão tôn thích đứa nhỏ này: "Được, cho cô ba phút chuẩn bị."

Lâm Tảo vui vẻ: "Cảm ơn Đặng đạo!"

Không có thời gian lưu ý tới người khác, Lâm Tảo đi đến trước vách tường , đưa lưng về phía mọi người tưởng tượng đến cốt truyện. Nếu có người rình coi nàng tắm rửa, Lâm Tảo khẳng định sẽ thét chói tai, sau đó nhanh chóng mặc quần áo. Nhưng Thủy Tiên là cô gái đanh đá, đanh đá......

Lâm Tảo chợt nghĩ ra, quay đầu nhìn về phía biểu tỷ. Biểu tỷ còn đỡ, mợ thì...rất giống. Lâm Tảo nhớ rõ lúc cậu mợ cãi nhau, mợ thường lấy nồi sạn đuổi đánh cậu từ năm tầng đuổi tới dưới lầu, khi thấy bà ngoại hai người mới ngừng chiến.

Ba phút qua đi, Lâm Tảo bắt đầu  diễn lần hai.

Nàng tưởng tượng Thủy Tiên ở trong một tiểu viện nông gia, khi phát hiện Hán gian ghé vào cửa sổ rình coi, Thủy Tiên liền lao ra đuổi theo, khi thuận tay còn lấy một cái sạn đuổi đánh.

Một cô nương xinh đẹp linh động lại đanh đá mười phần lập tức xuất hiện ở trước mặt mọi người.

"Được, chọn cô!"

Đặng đạo kích động mà đứng lên, tuyên bố.

Rời khách sạn, trên tay Lâm Tảo nhiều thêm một phần hợp đồng.

Nhớ tới số tiền trên hợp đồng còn nhiều hơn năm vạn so với dự đoán, Lâm Tảo ôm lấy Tần Lộ cười: "Đã đủ mua nhà ở quê nha!"

Tần Lộ vô tình mà nhắc nhở nàng: "Trước kia diễn vai quần chúng tiền ít, bây giờ thì phải nộp thuế rồi."

Lâm Táo: "......nộp nhiều ít?"

Tần Lộ thịt đau: "Một nửa!"

Lâm Tảo trừng mắt, một nửa của hai mươi lăm vạn là rất nhiều!

Đang khi nàng chìm đắm trong ảo tưởng tốt đẹp thì WeChat thông báo.

Lâm Tảo đi theo Tần Lộ lên taxi mới lấy ra xem.

Mạnh lão bản: Gởi số điện thoại cho tôi.

Phảng phất như bị một thùng nước lạnh úp xuống, Lâm Tảo rốt cuộc cười không nổi.

Nàng cứng đờ hỏi: Muốn gọi điện thoại sao?

Nàng như lâm đại địch, trên màn hình điện thoại của Mạnh Hoài An hiển thị nick name "Tiểu tảo ngoan" làm câu nghi vấn này của nàng có vẻ ngoan ngoãn đáng yêu.

Nếu không phải lập tức phải đi họp, thì Mạnh Hoài An nói thêm với nàng mấy câu cũng không phải là không được.

Mạnh lão bản: Hàn Luật sẽ liên hệ với em.

Linh hồn nhỏ bé của Lâm Tảo bị nam nhân dọa bay rốt cuộc đã trở lại, nàng rất sợ nói chuyện với Mạnh Hoài An.

Hàn Luật......

Lâm Tảo mắt sáng lên, có phải Mạnh Hoài An muốn lấy vòng cổ về hay không, chính mình không tiện mở miệng, cho nên mới an bài trợ lý Hàn Luật liên hệ với nàng?

Hai phút sau, Hàn Luật quả nhiên gọi tới.

Lâm Tảo nghe điện thoại.

Bên trong truyền đến tiếng Hàn Luật ôn hòa: "Lâm tiểu thư, Mạnh tiên sinh mời cô dùng bữa tối, 6 giờ tôi đến đón cô, có tiện không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro