Chương 25.1: Vòng bạn bè

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ps: lần trước mình đăng nhầm số chương :( mình đã sửa lại rồi nhé iu iu

Sầm Ninh điều tra được 3 địa chỉ IP, trong đó một cái của Đại học Kinh tế tài chính Tế An, một cái ở tiệm nét gần trường, còn một cái là địa chỉ IP được sử dụng trong nhà.

Ưng Thiến học ở Đại học Kinh tế tài chính Tế An, địa chỉ ở nhà là của Ưng Hiên, mấy tin tức này kết hợp lại với nhau có thể nói người nặc danh Nhất Chi Độc Tú chính làm em họ Ưng Tử, Ưng Thiến.

Tiêu Nhất Mặc báo luật sư đã lên diễn đàn Cây Thường Xanh phát thông báo, bảo bọn họ báo cho Nhất Chi Độc Tú tin thật này, lấy bằng chứng của những tài khoản giả mạo, tài khoản markrting vô cớ nhục mạ, chỉ trích Ưng Tử, chuẩn bị bị khởi tố cùng Nhất Chi Độc Tú.

Cùng lúc đó, luật sư cũng lên diễn đàn đăng tin chính thức cảnh cáo Nhất Chi Độc Tú, yêu cầu cô ta lập tức xóa bài và công khai xin lỗi.

Phong cách sấm rền gió cuốn như vậy vừa nhìn là biết không có thiện ý, người Nhất Chi Độc Tú kia tuy rằng không xin lỗi công khai nhưng sau khi thấy bài của luật sư nửa đêm cũng lặng lẽ xóa bài bôi đen.

Sự việc đã giải quyết được hơn một nửa, Ưng Tử tinh thần thoải mái trở lại phòng kí túc lập tức bị bọn Bành Tuệ Tuệ thực thi "nghiêm hình tra tấn".

"Thẳng thắn được khoan hồng, gian tình bắt đầu từ khi nào?"

"Dám gạt cả chúng tớ, đúng là tình chị em hữu nghị."

"Trời ơi! Bông hoa cao lãnh trong lòng tớ lại rơi vào tay thối của cậu, tình yêu của tớ chưa bắt đầu mà đã héo tàn....."

Bành Tuệ Tuệ đau đớn muốn chết.

Ưng Tử giơ tay đầu hàng: "Tớ sai rồi, các cậu nói đi, trừng phạt tớ như thế nào cũng được."

Bọn chị em liếc nhìn nhau,"hừ" một tiếng.

"Tôm hùm đất, mỗi người 3 cân không thể thiếu."

Nếu Tiêu Nhất Mặc biết giá trị của anh không bằng 10 cân tôm hùm đất nhất định tức chết.

Bên ngoài Sư đại có một khu phố ảm thực, bây giờ lại đúng mùa của tôm hùm đất, mỗi quán đều treo biển món tôm hùm đất. Bốn người vào quán quen, trước mặt mỗi người một mâm đeo bao tay chuẩn bị thưởng thức mĩ thực.

Chuyện Ưng Tử và Tiêu Nhất Mặc đương nhiên là mọi người muốn biết rõ ràng, Ưng Tử ngắt đầu bỏ đuôi, chọn những chuyện mà có thể nói cho bọn họ biết: "Thật ra ông nội hai nhà chúng tớ có quen biết nhau từ trước, sau này nhà tớ xuống dốc thì cũng không lui tới nữa. Gần đây tớ có chuyện cần nhờ anh ấy giúp, anh ấy đồng ý, hai bọn tớ cứ thế đến với nhau. Thật ra mọi người có thể hiểu, lấy điều kiện của anh ấy chúng tớ đi đến bước nào không ai có thể biết trước nên tớ cũng không muốn công khai, không nghĩ đến lần này lại bị phát hiện ra."

"Không đâu, không đâu," Bành Tuệ Tuệ cổ vũ cô, "Anh ấy nguyện ý lên diễn đàn công khai vì cậu, chứng tỏ trong lòng anh ấy có cậu rồi."

Lý Thấm cũng an ủi cô: "Cậu xinh đẹp như này, lại có tài có khí chất, rất nhiều người thích cậu đó, chẳng qua là Tiêu Nhất Mặc có chút tiền...."

"Không phải một chút." Trịnh Viện ở bên cạnh bổ sung một câu.

Đây đúng thật không phải là một chút.

Lý Thấm vui vẻ: "Tiểu Tử không phải nhìn trúng tiền của anh ấy, lại nói kẻ có tiền tật xấu cũng nhiều, xem anh ấy diễn thuyết bày tỏ chủ nghĩa đàn ông như vậy, ở cùng với tớ chắc mỗi ngày cãi nhau là điều tất nhiên mất."

"Tiểu Tử, anh ấy là người như vậy sao?" Bành Tuệ Tuệ tò mò hỏi.

Ưng Tử rất muốn nói đỡ cho Tiêu Nhất Mặc lấy lại một chút hình tượng cho anh, nhưng mà lương tâm cô không cho phép, chần chừ một lúc, rốt cuộc vẫn phun ra một câu:"Chỉ có hơn chứ không kém."

"Ui, trời ạ!" Bạn cùng phòng cùng nhau kêu lên.

"Làm một bà chủ ở nhà cũng không tồi, bao nhiêu người muốn cũng không có điều kiện này đâu." Trịnh Viện an ủi nói.

Lý Thấm đồng tình nói: "Cũng chỉ có tính cậu có thể nhẫn nhịn."

"Tiểu Tử, về sau cậu sẽ làm bà chủ sao? Sau này sẽ không phải là chờ anh ấy đi làm về rồi lấy quần áo cho anh ấy, khom lưng nói một câu 'Anh đã về! Anh vất vả rồi.'' Bành Tuệ Tuệ học dáng điệu bà chủ giọng điệu trêu ghẹo Ưng Tử.

Mọi người cùng nhau cười.

"Làm bà chủ gia đình là chuyện còn xa lắm, hiện tại tớ chỉ nên đọc sách thôi chứ?" Ưng Tử giọng nói lạc quan, "Hơn nữa trừ bỏ tật xấu này, mặt khác đều rất tốt cũng rất bao che cho tớ, thời gian ở cùng với anh ấy đa số tớ đều rất vui vẻ, các cậu đừng lo lắng quá."

Bành Tuệ Tuệ nhìn chằm chằm cô.

"Sao lại nhìn tớ như vậy?" Ưng Tử buồn bực sờ sờ khóe miệng, "Nước tôm bắn lên người tớ à?"

Bành Tuệ Tuệ lắc đầu, nghiêm trang nói: "Vừa rồi tớ thấy sau lưng cậu có một đôi cánh nhỏ."

Đấy là cái gì vậy?

Ưng Tử không thể hiểu nổi.

Lý Thấm cũng nói: "Đúng vậy, Tiểu Tử cậu chính là tiểu tiên nữ, cố lên, làm cho Tiêu Nhất Mặc yêu cậu, sau đó thu thập anh ấy vào tay làm cho anh ấy biết thế nào là sự quyến rũ của phụ nữ, cố lên!"

Lý tưởng rất phong phú, hiện thực lại tàn khốc.

Ưng Tử cảm thấy mình trở thành tiểu tiên nữ xác xuất quá nhỏ bé, vẫn nên thực tế một chút làm tốt bổn phận một năm Tiêu phu nhân của cô là được.

Phong ba bão tố đã qua, hợp xướng <Khứ Bệnh> dù không thể đạt được giải nhất nhưng mọi người vẫn vui vẻ. Đoàn hợp xướng tụ tập ăn cơm cùng nhau, dường như trải qua sự kiện này dường như thân nhau hơn, hai bàn lớn đã mở vài khay bia, hi hi ha ha uống rất vui vẻ.

Nam nữ tách ra bàn riêng ngồi, Tần Tây Viễn cố ý đến chạm ly với Ưng Tử, cười nói: "Tiểu Tử, ban đầu anh còn không phục, cảm thấy bản thân rất tốt sao em lại không thích anh, bây giờ thì anh tâm phục khẩu phục rồi, người như Tiêu Nhất Mặc anh không đấu nổi."

Ưng Tử xấu hổ nói: "Không phải vậy đâu, anh với anh ấy mỗi người một vẻ, thật đấy."

Lời này không phải khách sáo, Tiêu Nhất Mặc cái gì cũng tốt nhưng chủ nghĩa đàn ông đó quá lớn thật sự không chịu nổi. Nếu cho cô chọn một trong hai người, nhất định cô sẽ không chọn Tiêu Nhất Mặc.

"Lời này an ủi anh đấy," Tần Tây Viễn vui vẻ, "Có thể đánh đồng với Tiêu tổng đúng là vinh hạnh của anh."

Thành viên nhóm hô hào: "Uống đi, uống đi."

Tần Tây Viễn hào sảng cầm ly lên: "Được, Tiểu Tử chúng ta không thể thành đôi nhưng vẫn có thể làm anh em tốt, nửa năm nữa sang năm tư rồi chúng ta cùng nhau làm cho đoàn hợp xướng tỏa sáng."

Ưng Tử cười: "Được, học kì sau chúng ta tiếp tục nỗ lực."

Hai người nhìn nhau cười, cụng ly, khúc mắc trong lòng buông xuống hoàn toàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro