Chap 62

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kiki chỉnh lại trang phục một hồi rồi gõ cửa có dán bảng "Phòng Chủ Tịch".

- Vào đi. - Một giọng nói trầm thấp, lạnh đến buốt người vang lên.

- Hello daddy! - Kiki vừa mở cửa là bay thằng vào phòng, ngồi xuống ghế sofa.

- [ Kỳ Kỳ!!!!!!!!??????? Sao con lại ở đây?? Con sao rồi?? Ở bên đó vẫn khoẻ chứ?? Ăn uống có đầy đủ không?? Sao bảo 4 tháng nữa?? Có chuyện gì cần gặp papa à?? Con gặp mama chưa?? Con bla..bla.. ]- Những câu hỏi đập vào mặt cô tập 2. Papa cô lao ra khỏi ghế chủ tịch, ngồi trước mặt cô.

- Được rồi papa. Dẹp cái tiếng Pháp của papa đi. Papa ghi câu hỏi ra giấy con sẽ trả lời. Con đến từ hôm trước rồi papa. Chưa gặp mama nữa. Lý do con đến Pháp để chơi, thăm papa giới thiệu con rể tương lai. - Kiki nói.

- Ừ được rồi.. Khoan.. con rể tương lai.. Đâu đâu???? Đại công tương lai con ở đâu?? - Hứa papa ngó ngang ngó dọc.

- Ngồi kế bên con nè papa. - Kiki chỉ tay qua người ngồi kế bên mình.

- Ahhhhhhhhh!!!!!!! - Hứa papa hét lên.

- Ahhhhhhhhh!!!!!!! - Ngũ Chiết hùa hét theo.

- Cháu ngồi đây khi nào?? - Hứa papa lấy tay xoa ngực hỏi.

- Dạ cháu đợi Kiki ngồi rồi cháu ngồi. - Ngũ Chiết trả lời.

- Cháu đứng lên bác đánh giá cái. - Hứa papa ra lệnh.

Nhìn quanh Ngũ Chiết một lúc lâu, ông ta lại hét lên thất thanh.

- Áhhhhhhhhhhhh!

Ngũ Chiết giật mình cũng hét lên theo.

- Áhhhhhhhhhhhh!

- Hai người im ngay!! - Cô nghe tiếng hét nãy giờ mới bất bình quát lớn cắt đứt cuộc la hét của hai người kia.

- À ừm.. Rồi.. Cháu?? Là cháu phải không?? Cái cô bé bắt cướp!! - Hứa papa nhìn Ngũ Chiết

- À à.. Vâng.. Là cháu ạ. - Ngũ Chiết khép nép như con dâu ra mắt ba mẹ chồng.

Ông ta mỉm cười quay phắt sang nhìn Kiki giơ ngón cái lên nói một chữ:

- Duyệt!

- Đấy thấy chưa, con gái papa chọn là chỉ có chuẩn! - Cô cười khì khì.

Hứa papa vỗ vai Ngũ Chiết cười nói:

- Okey, sau này nhờ cháu chăm sóc cũng như lo lắng bảo vệ cho con gái tôi đấy. Nó mà có 1 vết trầy xước nào là tôi lấy mạng cháu đấy nhá!

- Bác yên tâm. Chỉ cần ai đụng vào 1 cọng tóc của Kiki cháu sẽ cho nhà nó sống dở chết dở.

- Được! Có khí thế! Bác thích haha! - Hứa papa cười lớn.

- Ủa papa... Theo con nhớ thì vệ sĩ của papa đâu mà để Ngũ Chiết bắt cướp ạ? - Kiki thắc mắc.

- Hầy papa vừa bị giựt được 5 giây. Trong khi mấy chú vệ sĩ đang định bay ra thì đã thấy tên cướp nằm bất tỉnh rồi. Người yêu con rất có tài đấy! - Ông vừa nói vừa vỗ vai Ngũ Chiết.

Ông ta vỗ xong bỗng lạnh hết người nghĩ thầm "Cái con người này...da dẻ gì mà lạnh toát như băng vậy"

Ba người ngồi luyên thuyên suốt 2 tiếng đồng hồ cuối cùng cũng ngưng.

- Ừm đến giờ con phải về rồi papa. Tạm biệt papa. - Cô đứng lên, hôn má chào tạm biệt papa mình rồi đi về.

- Chào bác cháu về. - Ngũ Chiết cúi người rồi bước đằng sau Kiki đi về.

Cửa phòng chủ tịch vừa khép lại. Khuôn mặt người đàn ông bỗng trở nên lạnh lẽo.

- Thông tin về cô gái kia như thế nào?

- Thưa chủ tịch. Cô ấy là tên Ngô Triết Hàm. Con của chủ tịch tập đoàn LM, tập đoàn này trước đây vô cùng hùng mạnh, có thể nói ngang ngửa với chúng ta. Có điều.. Không biết vì một lí do nào đó, tập đoàn này cách đây mười mấy năm về trước đã hoàn toàn sụp đổ. - Một người áo đen từ đâu xuất hiện.

- Hử.. Thông tin chỉ có vậy thôi à. Thôi cũng tốt. Con bé ấy cũng không phải là tệ. Khuôn mặt rất kiên định nhưng làn da... Quá trắng, quá lạnh.. Tôi không biết Triết Hàm bị bệnh gì. Sợ sau này không lo được cho Giai Kỳ. - Hứa papa lạnh lùng nói.

- Chủ tịch yên tâm. Theo tôi được biết, cô ấy rất khoẻ và không mắc bệnh gì từ nhỏ tới giờ. Từ khi công ty LM sụp đổ, cô ấy cũng mất tích không dấu vết. Theo tin đồn thì cô ấy đã sang nước khác du học. Có tin đồn khác là Công ty của cô lúc còn hùng mạnh thì ở New York. Cô được điều về một chi nhánh ở đâu đó. - Người đàn ông áo đen nói tiếp.

- Được rồi, cậu lui đi. - Hứa papa phất tay. Ông chú áo đen biến mất.

- Cô bé.. Cô có bao nhiêu điều bí ẩn đây? Đôi mắt của cô không giống mắt người.. - Hứa papa lắc đầu rồi quay lại với sấp tài liệu của mình

END CHAP 62.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro