Chap 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Anh đang làm việc thì có tiếng gõ cửa, bước vào không ai khác chính là cô ta. Cô ta đi đến vòng qua phía sau ôm anh nói " Pi Mew bay giờ cũng  đã trể rồi mình cùng nhau đi ăn cơm đi anh, anh đừng có lo làm việc mà không để ý đến sức khoẻ như vậy chứ!" cô ta như cô vợ mà trách anh sao không chăm lo tốt cho bản thân vậy!
Anh mỉm cười đưa tay nắm lấy tay cô nói " Được rồi, vậy thì chúng ta đi ăn thôi, sau đó anh sẽ đưa em đi dạo có chịu chưa?" anh cũng muốn ra ngoài dạo một chút, cô ta mừng rỡ mà vui vẻ nói " Thật sao Pi Mew, vậy thì chúng ta mau đi thôi!" nói rồi cô ta kéo tay anh đi nhanh ra ngoài, anh cũng bất đắc dĩ mà để mặc cho cô kéo tay ra ngoài.

Sau khi ăn xong anh như lời hứa mà chở cô đi dạo xung quanh, sau khi đưa cô về tới trước chung cư thì anh lái xe quay lại công ty, Anh vừa qua khỏi cua quẹo lại thấy túi xách của Nui Susri vẫn còn ở trên xe nên anh một lần nữa quay lại khu chung cư để đưa túi xách cho cô.
Nhưng vừa đến nơi anh lại bắt gặp cảnh cô đang giằng co với hai người đàn ông, một tên lại tán cô một cái khiến cho cô phải ngã xuống đất, lại muốn kéo cô đi nhưng cô không chịu cố gắng giãy dụa, anh nhanh chóng xuống xe đi về phía cô.

" Các người làm gì vậy!!" cô ta nghe thấy tiếng anh thì gào khóc " Pi Mew mau cứu em, họ muốn bắt em đi!" . Hai tên đó thấy anh đi tới thì nhanh chóng lên xe của mình bỏ chạy, một tên không bịt mặt đã để anh thấy được. Nhưng bây giờ anh không để ý, anh vội tới đỡ cô dậy " Em có sao không " anh lo lắng hỏi, cô ta lại nức nỡ nói " Pi Mew anh đến thật tốt quá, Pi Mew em rất sợ, em.....! Chưa nói xong cô ta đã ngất xỉu, anh thấy vậy thì nhanh chóng bế cô ta lên xe, đi đến bệnh viện.
Khi cô ta tĩnh dậy thì trời cũng đã tối, anh nhấn nút thông báo cho bác sĩ đến, rồi nắm lấy tay cô nhẹ giọng nói " Không có việc gì rồi, bác sĩ chỉ nói em do bị hoảng sợ mà ngất xỉu thôi, nghĩ ngơi một chút là được". " Pi Mew... Nếu không có anh em thật sự không biết phải làm sao nữa, Pi Mew em rất sợ!" Cô ta không nói gì nữa mà lại rơi nước mắt trong cô lúc này rất yếu đuối khiến cho ai nhìn vào cũng muốn che chở.

Anh lau đi nước mắt cho cô nói " Đừng sợ nữa có anh ở đây rồi " cô ta ôm chặt lấy anh, anh cũng vòng tay ôm lại.
Một lúc sau thì ngoài phòng bệnh có tiếng gõ cửa, cô ta càng ôm chặt anh hơn " Pi Mew.....!" anh xoa đầu cô nói " Không có gì chỉ là bác sĩ đến khám cho em thôi mà " anh đặt cô nằm xuống rồi đi ra mở cửa.
Nhưng anh lại không biết chính là lúc anh vừa quay lưng đi thì trên mặt cô ta lại xuất hiện một nụ cười thâm hiểm chứ không phải là vẻ mặt yếu đuối sợ hãi khi nảy nữa...!
Bác sĩ đến khám lại cho cô một lần rồi dặn dò " Không có việc gì đáng ngại chỉ cần nghĩ ngơi cho tốt, đứa bé trong bụng cũng rất khoẻ mạnh ". Anh nghe bác sĩ nói thì không khỏi bàn hoàng, cả cô ta cũng vậy, anh nghi ngờ mà hỏi lại lần nữa " Ông nói gì có thể lập lại lần nữa không?". Bác sĩ có chút ngạc nhiên khi anh hỏi cứ tưởng là do anh quá vui mừng nên cũng cười mà lập lại " Anh không biết gì sao, cô ấy đã mang thai hơn một tháng rồi đấy, anh sắp được làm cha rồi" bác sĩ vỗ vỗ vai ai rồi cũng đi ra ngoài.
Anh vẫn chưa hết bàn hoàng về những điều bác sĩ vừa nói, có thai, làm cha sao, chuyện này ngoài sự mong đợi của anh, anh không nghĩ tới anh và Nui Susri sẽ có con. Chẳng lẽ là lần say rượu hôm đó sau.
Cô ta thấy anh im lặng như vậy thì bàn tay giấu trong chăn khẽ siết chặt lại, mà cô cũng không ngờ đến là mình sẽ mang thai, cô không thấy vui mà lại càng sợ hãi hơn, cô biết chắc chắn đứa bé trong bụng mình không phải là con của anh, vì hôm đó khi anh say rượu chỉ là hai người ngủ chung chẳng có xảy ra chuyện gì cả, vậy thì chỉ có thể là của ông ta thôi.

Không được cô không thể nào cho anh biết được là đứa con này không phải của anh, nếu không bao nhiêu công sức của cô đều đỗ sông đỗ biển, dù sao cũng chỉ có cô mới biết được sự thật này, vậy thì cứ theo đó mà làm thôi.
Cô ta bỗng nhiên khóc lên giả vờ đáng thương nói " Pi Mew anh không cần lo lắng, em sẽ không bắt anh chịu trách nhiệm gì đâu, đây đều là do em tự nguyện, em chỉ xin anh đừng bỏ rơi em thôi!". Anh nghe cô khóc thì mới hoàn hồn thấy mình cũng hơi thái quá nên đi đến ngồi xuống bên cạnh cô, ôm cô vào lòng nói " Ngốc quá, sao anh bỏ mặt em được, đây cũng là con của anh mà anh nhất định sẽ chăm sóc cho em và con mà!".

Cô ta cũng ôm lấy anh " Pi Mew lời anh nói có thật không, anh đừng có gạt em đó.". Anh nhẹ gõ đầu cô " Anh gạt em làm gì!" cô ta ngước lên hôn anh một cái sau đó nói " Pi Mew , em yêu anh". Anh cũng mỉm cười mà đáp " Ừ! Amh cũng yêu em!" ( ta khinh..!)
Sau đó anh đỡ cô nằm xuống lại nghe cô nói " Pi Mew em muốn về nhà" anh nhẹ giọng nói " Được chờ em truyền xong chai nước biển này là có thể về rồi, bây giờ em mau ngủ một chút đi". Cô ta nắm lấy tay anh " Pi Mew anh đừng có đi đâu nha". Anh gật đầu nói " Được anh sẽ ở ngay bên em mà, mau mgủ đi " nói xong lấy ghế ngồi xuống cạnh cô, cô ta giả vờ rất ngoan ngoãn mà nhắm mắt lại ngủ.
Sau khi cô ta ngủ thì nụ cười gượng trên môi của anh cũng vụt tắc. Thay vào đó chính là sự lo lắng, khó chịu và hoang mang, tại sao khi biết Nui Susri có con của anh nhưng anh lại không cảm thấy vui mà chỉ cảm thấy ngực mình bị cái gì đó đè nặng thật khó chịu. Tại sao lúc này anh lại nghĩ đến Gulf kanawut , nếu như cậu biết được sự thật này thì sẽ phản ứng ra sao đây....!
Anh nhìm cô một chút rồi đứng lên đi đến gần cửa sổ lấy ra một điếu thuốc, anh rất ít khi hút thuốc nhưng khi anh cảm thấy thật bế tắc hay mệt mỏi không biết phải làm gì thì qnh mới hút thuốc để giúp cho cảm thấy thoải mái và tĩnh táo hơn, đây cũng là cách giúp anh bình tĩnh mà suy nghĩ.
" Pi Mew .." anh đang ngồi thì thấy cô thức nên đi về phía cô " Em thấy sao rồi ". " Em khoẻ hơn rồi, chúng ta về nhà được không anh, em không muốn ở trong này nữa" cô ta nắm lấy tay anh mà làm nũng " Được, vậy em ở đây chờ anh đi làm thủ tục xuất viện sau đó sẽ đưa em về". Cô ta gật đầu, nhìn bóng anh khuất dần cô ta mới lấy điện thoại ra gọi cho một người nào đó.
' Người đẹp anh nghe đây'
Cô ta tức giận nói " Người của ông làm việc kiểu gì vậy dám ra tay mạnh như vậy, bây giờ mặt tôi vẫn còn đau này!".
' Đừng nóng giận, nếu tụi nói không ra tay thật thì làm sao giúp cho Mew suppasit tin tưởng được đây!'
Cô ta im lặng sao đó lại nói " Ông phải làm chuyện này cho kín đáo một chút, tôi chắc sau vụ việc lần này Mew suppasit chắc chắn sẽ cho người điều tra đấy " cô sợ Mew suppasit  sẽ biết được mọi chuyện điều do cô sắp đặt sẳn.
' Người đẹp em yên tâm đi, anh sẽ cho người giàn xếp ổn thoả chuyện này, sẽ không ai biết đâu!'
Cô cũng yên tâm khi ông ta nói vậy, vì cô biết ông ta có giao tình với mấy tên xã hội đen cũng rất tối, nghĩ nghĩ sao đó cô ta lại nói " Ông hãy giải quyết cho xong đi, mà tốt nhất nên trút hết mọi chuyện lên đầu Gulf kanawut đi, khi đó tôi sẽ có lợi hơn, nhanh chóng đuổi được cậu ta đi.
' Người đẹp em đúng là qủy kế thâm độc, nhưng mà tôi lại rất thích, nhưng mà nên nhớ đừng có giở trò sau lưng tôi nếu không kết cục của cô sẽ không mấy tốt đẹp đâu!" Sau đó là một tràn cười ngạo mạn của ông truyền trong điện thoại, cô ta nắm chặt chiếc điện thoại.
Bên ngoài có tiếng mở cửa, cô ta nhanh chóng tắt điện thoại, anh đi vào hỏi " Em nói chuyện với ai vậy ". Cô ta cười nói " Không có gì chỉ là người ta gọi nhằm thôi". Anh cũng không để ý mà đi đến dìu cô " Được rồi vậy chúng ta về thôi ". Cô ta để cho anh dịu sau đó hai người cùng đi ra ngoài.
Cô ta cảm thấy không cam tâm khi phải chịu nhịn nhục trước lão già đó, nếu không phải vì bị ông ta nắm cán mà uy hiếp thì còn lâu cô mới nghe lời ông ta.
Nếu như lần đó cô không bị ông ta chuốt say mà lên giường với ông ta thì sẽ không có chuyệm gì. Tất cả đều tại lão hồ lý đó.
Lúc cô còn ở Mỹ, trong một lần tham gia một buổi tiệc thì tình cờ ông ta lại bắt chuyện mời rượu, khi đó cô cũng mới vừa đứng trong sự nghiệp diễn xuất nên cũng cần giao thiệp rộng một chút, nên cô đã nhận lấy ly rược uống không mgờ trong đó lại có thuốc ngủ làm cho cô choáng váng.
Lúc cô thức dậy thì mọi chuyện đã xảy ra rồi, cô chính là đã lên giường với ông ta, cô nhìn tờ giấy và tờ chi phiếu kế bên, cô lấy tờ đọc ' Người đẹp em thật tuyệt, sau này chúng ta nhất định sẽ gặp lại!!". Cô vò nát tờ giấy mà thét lên ném tất cả đồ đạc trong phòng đi. Cô hận ông ta!!
Sau việc đó cô tưởng là sẽ không bao giờ gặp lại lão hồ ly đó, không ngờ vừa mới về nước không bao lâu lại gặp lại ông ta, mà ông ta còn biết được cô đang quen với Mew suppasit , ông ta uy hiếp cô nếu không nghe lời sẽ đem chuyện này nói cho Mew suppasit biết, lúc đầu cô không sợ, nhưng không ngờ lão hồ ly này lại có ảnh chụp của cô và ông ta lúc trên giường còn có đoạn clip hoan ái giữa hai người, cô không còn cách nào khác mà bắt buộc phải nghe lời ông ta.
Nghĩ lại chuyện này làm cho cô không khỏi tức giận, thật hận khi đó mình sao lại ngu ngốc như vậy cứ thế mà bị ông ta nắm cán!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro