Chap 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 40
Anh đến phòng bếp nhìn bóng lưng đang bận rộn của cậu, cảm thấy trong lòng có gì đó xao động. Thân hình vừa vặn, vòng eo nhỏ nhắn đang được buộc một sợi dây của tạp dề, càng tôn lên vòng eo thon nhỏ của cậu.
" Anh đến rồi, mau ngồi chờ một chút em sắp làm xong rồi!" nghe cậu nói lại thấy mình vẫn còn đang nhìn chằm chằm người ta, không khỏi mất tự nhiên mà hằng giọng một tiếng rồi ngồi vào bàn ăn.
Trên bàn ăn cũng chỉ có vài món đơn giản và không thể thiếu món canh yêu thích của anh.
Anh không phải là lâu không uống món canh này, mỗi khi đi nhà hàng ăn anh đều gọi món canh gà , nhưng giữa món canh của cậu nấu và món canh nhà hàng nấu thì anh sẽ chọn món canh của cậu.
Các món anh ăn trong nhà hàng dù ngon nhưng nó không làm cho anh vừa ý lắm, anh chỉ có thể bị đánh gục với món ăn của cậu nấu thôi. Vì thế anh đã uống những hai bát canh lớn, lại còn có ý định muốn uống thêm một bát nữa.
Cậu thấy anh ăn ngon miệng như vậy thì không khỏi thấy vui vẻ. Nhìn cậu cười vui vẻ như vậy anh không nhịn được mà hỏi " Em cười cái gì?"
" À! Không có gì!" cậu nói xong thì cắm cúi ăn đồ ăn của mình.
Lâu rồi anh không có ở nhà, chưa chi thì anh lại chuẩn bị đi nữa rồi làm cậu có chút tiếc nuối, buồn rầu nhỏ giọng hỏi " Anh...chiều nay anh có về không, em sẽ nấu đồ ăn cho anh! " cậu hỏi xong thì hồi hộp chờ đợi câu trả lời của anh.
Anh đang mang giày chuẩn bị đi nghe cậu hỏi thì ngẩm nghĩ một chút rồi nói " Tôi sẽ sắp xếp " cậu mang tia hi vọng mà vui vẻ nhìn anh đi, rồi lại như nhớ ra gì đó, nên chạy vào trong.
Sau khi cậu đi ra trên tay còn cầm chiếc áo khoát dày, cậu chạy ra xe anh, thở hỗn hển nói " Anh, dạo này thời tiết rất lạnh, lại hay có mưa rào, anh nên mặc ấm một chút nếu không sẽ bị lạnh đó" Cậu nói xong thì đưa áo khoát cho anh.
Anh nhìn áo khoát trên tay cậu rồi cũng đưa tay ra nhận lấy, lại vô tình chạm vào tay cậu thì thấy tay cậu lạnh ngắt. Lại thấy cậu đang mặc đồ cũng rất mỏng thế mà chạy ra ngoài như vậy.
Anh nhíu mày nói " Em mau vào nhà đi, bên ngoài lạnh như vậy em còn đứng ở đây nữa một hồi sẽ đóng băng luôn đó."

Thấy anh nhíu mày cậu có chút hụt hẫng, cuối đầu nhỏ giọng nói
" Ân, em biết rồi! " chắc anh lại thấy mình phiền phức rồi, anh đâu cần cậu quan tâm làm gì!
Anh thấy bỗng dưng mặt cậu lại xụ xuống như vậy là sao đây, anh đây là có lòng tốt muốn nhắc nhỡ cậu thế mà đứa ngốc này lại suy diễn thành cái gì rồi đây!
" Vậy tôi đi đây " lúc anh sắp lái xe đi lại bỏ lại một câu tuy rất nhỏ, nhưng cậu lại nghe thấy rất rỏ ràng.
" Cảm ơn!!"
Cậu ngước đầu nhìn về phía xe anh đang chạy, mà miệng cứ luôn cười ngây ngốc như vậy. Nội tâm của cậu đang gào thét ' Anh ấy nói cảm ơn mình, anh ấy không có chê mình phiền phức, vậy là những lời vừa nảy là quan tâm mình thật sao!' cậu không giấu khỏi nụ cười hạnh phúc
Anh từ kính xe lại nhìn thấy cậu vẫn còn đứng ngốc ở đó còn cười vui vẻ anh cũng không khỏi mà cong khoé môi, lại nhìn chiếc áo đặt bên cạnh anh cảm thấy trong lòng như một dòng nước ấm chảy qua!
Sau đó cậu cũng đi đến tiệm bánh, lại không nghĩ đến Fiat cũng đang ở trong tiệm bánh, hèn chi mới sáng sớm tiệm bánh đã đông khách đến vậy, nhưng đại đa số toàn là mấy cô nữ sinh, đáng yêu xinh xắn. Không cần nghĩ cũng biết tại sao lại có nhiều nữ sinh rồi há.
***
" Cậu nói cái gì hả?? Anh ấy ở lại nhà từ tối hôm qua đến sáng mới đi sao?"
" Được rồi, vậy cậu tiếp tục theo dõi cậu ta, nếu có gì phải báo cho tôi biết!"
Cô ta vừa mới nói chuyện điện thoại xong thì lại có một cuộc gọi khác gọi đến. Cô ta nhìn số hiển thị mà không khỏi ghét bỏ

" Tôi nghe đây!"
" Người đẹp làm gì mà có vẻ nóng giận thế!". Ông ta dùng giọng điệu đùa cợt nói
" Nếu không có chuyện gì thì tôi cúp máy đây " cô không có kiên nhẫn mà nghe ông ta đùa giỡn
" Đừng nóng nảy thế, anh có chuyện muốn nói cho em biết đây!"
" Chuyện gì? "
" Chính là chuyện mà cô bị quấy rối ấy Mew suppasif đã cho người điều tra rồi!"
" Cái gì!! Vậy anh ấy đã điều tra được gì chưa?" cô không khỏi lo sợ, nếu không may chuện này mà bị phát hiện thì lớn chuyện rồi...!
" Haha, em yên tâm đi trước đó anh đã lo liệu ổn thoả hết rồi, dù cho người mà Mew suppasit  nhờ điều tra có giỏi đến đâu chắc chắn cũng sẽ không điều tra được gì đâu!"
Nghe được vậy thì cô mới yên tâm một chút, lại nhớ đến chuyện anh qua đêm cùng cậu ta, buổi sáng còn vui vẻ đến vậy cô thật không cam tâm mà!
" Tôi muốn cho anh ấy hiểu rằng người làm chuyện này là Gulf kanawut !!"
" Là vậy sao, chuyện này cũng không khó vậy em có kế sách gì không, hay để anh ra tay!
" Tôi có một cách này vừa nhanh vừa hiệu quả đây...!"

Trên mặt cô ta hiện lên một nụ cười thâm độc cô bóp chặt chiếc điện thoại trong tay ' Gulf kanawut  mày cứ chờ xem tao sẽ chỉnh mày thế nào!'
Cô ta đi đến bàn trang điểm để trang điểm lại sau đó cầm lấy túi xách đi đến công ty của Mew suppasit
***
Ở tiệm bánh Kfiat  đúng là Thần tài a, chỉ cần có Fiat ở đây thì tiệm bánh chỉ trong xế chiều đã bán được hết số bánh ngọt, không dư một cái nào.
Hôm nay tiệm bánh lại được đóng cửa nghĩ sớm nên mọi người ai nấy cũng thực vui vẻ, Cặp Kaownah Turbo thì nhanh chóng mà đi tìm không gian riêng để hẹn hò, còn hai nhân viên thì cũng tranh thủ về nghĩ ngơi, cuối cùng chỉ còn lại cậu và Fiat .
Cậu đóng cửa xong quay qua thì thấy Fiat  vẫn còn đứng khoanh tay dựa lưng vào cửa xe, vậy mà cậu cứ tưởng anh đã về rồi chứ.
" Sao anh còn ở đây!"
" Chính là chờ em đó, mau lên xe đi!"
Lần này cậu quyết định từ chối mà nói " Không cần, nhà tôi cũng không xa lắm, tôi tự đi bộ về được rồi!"
Fiat  cười vui vẻ nói " Ai nói là tôi chỉ muốn đưa em về thôi chứ!"
Cậu khó hiểu nhìn anh " Vậy anh còn muốn gì "
Fiat mặt dày cười cười mà nói " Chính là muốn ăn cơm em nấu a, bữa trước từ khi ăn cơm ở nhà em đến giờ, dù cho anh có đến nhà hàng năm sao ăn cũng thấy không bằng đồ ăn em nấu, nên người cũng ốm đi, vì thế anh em phải đền bù cho anh a, lại còn có không phải anh cũng đã giúp cho tiệm bánh của em bán đắc như vậy sao, em cứ coi như đây là phần thưởng dành cho công lao của anh đi!" Fiat không biết xấu hổ lời nói cứ lưu loát thành văn khiến cho người ta không có lý do từ chối.
Cậu hết cách với tài ăn nói của anh, nhưng nghĩ lại cũng thấy có lý nên cũng đồng ý nói " Thôi được rồi, vậy bây giờ chúng ta đi đến siêu thị mua thêm thức ăn đi!"
Nghe vậy Fiat búng tay cái ' tách ' sau đó nhanh chóng mở của xe cho cậu, rồi anh cũng lên xe đi đến siêu thị.
Được ăn cơm của người đẹp nấu thì còn gì bằng, anh cũng không có nói láo đúng là thức ăn cậu nấu ngon không thể chê vào đâu được a, anh đang chờ thưởng thức lại tay nghề của cậu vì thế tâm trạng không khỏi hào hứng nên trên xe cứ luôn miệng huýt sao.
Cậu cũng bị anh là cho vui lây, hai người nói chuyện với nhau cũng khá ăn ý, Fiat lại là người vui tính nên trên xe lâu lâu lại phát ra tiếng cười nói vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro