Chương 52.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vết thương từ từ thâm lại, từ màu tím chuyển sang màu đen, rồi trở thành một loại màu sắc không rõ ràng, giống như vết bẩn do đứa trẻ nghịch ngợm quệt lên.

Vấn đề của Chu Tử Du xảy ra ở sau lưng, cánh tay cô không có cách nào duỗi ra sau tự nhiên được, cho nên lúc tắm luôn không không thể với ra sau lưng.

Cô ngồi trong bồn tắm cả buổi cũng không có cách nào chà được sau lưng của mình, ngược lại còn không ngừng rên đau.

Tòng An gọi Sa Hạ tới, nói cho nàng biết cô bé nghe được Mị Mị a di đang gọi.

Gọi?Sa Hạ bỏ việc đang làm xuống đi đến cửa phòng tắm, gõ cửa, hỏi: "Chu Tử Du, có phải Du thấy khó chịu không?"

"Tôi không thể chà lưng được." Chu Tử Du rất muốn ôm một hòn đá để chết chìm trong bồn tắm.

Sa Hạ nói: "Em vào nhé." Nàng mở cửa, đi đến bên cạnh bồn tắm.

Chu Tử Du thất vọng ngồi trong nước, đôi tay giơ lên bông tắm nói với Sa Hạ: "Tình yêu à, em có sẵn sàng giúp tôi?"

Sa Hạ đã vén tay áo của mình lên: "Em còn lựa chọn khác sao?"

"Tôi có thể gọi Tòng An vào."

Sa Hạ mỉm cười: "Từ nhỏ con bé cũng chưa từng hầu hạ người khác, Du mong đợi con bé sẽ chăm sóc cho Du sao?"

"Dạy con như vậy không được đâu, một đứa trẻ cần phải chịu chút khổ thì mới thông minh."

"Lúc trước em cũng chưa từng nếm trải khổ cực, ý của Du là nói em ngốc?" Sa Hạ ngồi xuống bên cạnh bồn tắm, đôi tay ở trên vai Chu Tử Du.

Chu Tử Du bị đau kêu lên: "Tất nhiên là em không ngốc rồi, tôi nói là lẽ thường thôi."

"Con là của mình, người khác không biết phải chăm sóc làm sao, chỉ có bản thân là người hiểu rõ nhất. Tòng An ngoan ngoãn lại nghe lời, chứng minh em không có sai." Sa Hạ đổ sữa tắm vào trong bông tắm, chà sát cho nó lên bọt mịn. Nàng đang muốn xoa lưng cho Chu Tử Du, nhưng tay dừng lại ở giữa không trung.

Chu Tử Du đợi hồi lâu không thấy Sa Hạ hầu hạ, quay người lại thắc mắc hỏi: "Sao vậy?" Sao lại làm mặt đó, muốn cười mà lại ráng nhịn, có chuyện gì vậy?

Sau lưng Chu Tử Du có một hình vẽ đơn giản, trông giống Hỉ Chu Tử Du*, đó là Tòng An dùng bút gel của Sa Hạ từ chỗ đọng máu bầm mà vẽ ra mấy nét. Phần đầu của Hỉ Chu Tử Du là bả vai của Chu Tử Du, phần thân là che khắp lưng Chu Tử Du, cũng cho thấy vết thương của Chu Tử Du có nhiều loại.

Lúc chiếc xe xảy ra tai nạn, xe cô bị đầu chiếc xe gây tai nạn đâm vào nên lao về phía hàng rào, Chu Tử Du ngồi ở ghế phụ phía trước va đập về sau rồi từ phía sau va đập ngược lại, cả trước và sau đều có những vết thương đáng sợ. Phía trước vẫn được Chu Tử Du bảo vệ nên Tòng An không ra tay được, chỉ có trong lúc nằm sấp ngủ thì sau lưng mới phải chịu khổ vì độc chiêu của Tòng An.

Sa Hạ buồn cười, chần chừ không thể làm được.

Chu Tử Du lập tức nghĩ đến một khả năng, cô lấy cái gương nhỏ ra soi cả buổi, cuối cùng cũng đã thấy được sự tồn tại của Hỉ Chu Tử Du.

Tay Chu Tử Du cầm gương yếu ớt để xuống: "Đợi sau này tôi nhất định phải đánh mông nó."

"Du dám." Sa Hạ hờn dỗi.

"Vậy bắt em chuộc tội thế." Chu Tử Du hoàn toàn giống một tên ác bá, cười gian với cô vợ xinh đẹp dịu dàng.

Sa Hạ chà bông tắm lên lưng Chu Tử Du: "Du dưỡng sức cho tốt rồi nói sau."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro