Chương 3 : Tôi cong sẵn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù hoà nhập nhanh cỡ nào thì Mân Doãn Khởi vẫn cảm thấy có chút gì đó kinh hoảng và không quen .

Cậu thở dài nhìn lon bia giải khát trong tay. Hơn hai tuần rồi và Thi Thi đã tôi luyện được cho cậu tinh thần không say không về khi đi nhậu, mà ngặt nỗi say quên trời đất luôn khiến cậu cảm thấy đau khổ mỗi khi tra chìa khoá vào nhà.

"Thi Thi à, tôi không đi nhậu nữa đâu!", nhoài người nằm ra bàn, Mân Doãn Khởi giơ tay đầu hàng , rốt cuộc cậu cũng phải chịu thua cô nàng cá tính kia .

"Được rồi, hôm nay không đi nhậu nữa, tôi dắt cậu đi bar ! Tôi bao nhé!"
vừa vỗ ngực mình, Thi Thi vừa tự hào dõng dạc lên giọng.

"Bar ? ", một chàng trai trẻ xuyên không từ cổ đại tới được nơi này cho nên đối với thế giới hiện đại hãy còn mới lạ lắm.

"Phải ! Đi bar! " Cùng tiến vào nơi xập xình xập xình nhạc và ánh đèn mờ ảo, nơi những con người xa lạ trở nên gần gũi nhau hơn, nơi cũng bí mật thầm kín được bộc lộ ra, con người dỡ bỏ mọi lớp mặt nạ mang trên mình , trút bỏ mọi lo âu sầu não .

Rượu vào thì lòng chẳng còn chứa nổi điều gì trừ cơn say. Mân Doãn Khởi nốc từng ngụm từng ngụm rượu trước con mắt kinh ngạc của Thi Thi .

Nhìn Mân Doãn Khởi gà gật say khước im phăng phắc, Thi Thi không thể tâm sự được gì hay khơi được gì trong lòng Mân Doãn Khởi khiến cô hơi uất ức một chút...Thời gian gần đây , sự thay đổi đột ngột của Mân Doãn Khởi làm Thi Thi khó chịu, cô đã nghĩ đến chuyện Mân Doãn Khởi bị nhập hồn vào. Chính cô cũng bị dọa cho khiếp sợ vì suy nghĩ của bản thân , đây không phải truyện trọng sinh hay xuyên không gì đó , đâu có cẩu huyết đến mức như thế , ở đây là đời thật a.

Bực dọc đỡ bạn mình lên, Thi Thi chậm rãi dìu Mân Doãn Khởi chầm chậm rời khỏi quán bar.

"Thi Thi ? ", một giọng nói đàn ông quen thuộc gọi giật cô lại. Khó hiểu xoay đầu, mắt Thi Thi bỗng chốc sáng lên.

[...]

Đầu đau âm ỉ, cả người mệt mỏi lười động, Mân Doãn Khởi thừ người nhìn lên trần nhà.
" Thật sạch sẽ " là lời đầu tiên cậu tỉnh dậy thốt ra. Khó hiểu ngồi bật dậy, nhảy khỏi giường và tròn mắt nhìn chung quanh "hảo tối giản".
Căn phòng với tông màu xám tạo nên sự cách điệu hoàn hảo, giường lớn phẳng phiu với một màu trắng toát, thảm lông êm ái khiến cậu không tự chủ mà cọ lòng bàn chân tới lui.

"Dậy rồi sao?", giọng nói bất ngờ từ sau lưng khiến mân Doãn Khởi giật mình đá chân chiêu mà ngã sấp xuống. Nối theo sau là tiếng cười trầm thấp vang lên, Doãn Khởi mờ mịt được nâng lên giường ngồi lại.

"Phát sốt rồi? Ơ đâu có? Ngơ ngác vậy...?", người đàn ông khẽ cau mày hết sờ trán lại quơ tay trước mặt cậu. Hắn ta xoay lưng, bật điện thoại tính gọi bác sĩ riêng thì góc áo bị kéo. Giọng nói như mèo kêu khẽ vang lên

"Ta... Tôi không sao...".

Người đàn ông với nụ cười luôn vươn trên môi xoay người nhìn cậu, gật nhẹ an tâm
"Tỉnh thì rửa mặt, phòng vệ sinh bên kia, xong thì xuống phòng bếp, tôi có làm chút cháo cho cậu đấy ".

"Ân...", ngoan ngoãn làm theo lời người đàn ông. Mâ Doãn Khởi còn nhớ mặt người khen mình ngoan lần trước nên không có sợ hãi mấy vì ở nhà người lạ cho dù cậu chẳng biết nổi tên người ta . Một phần cũng do cậu đã từng trùng sinh một lần , ngoài sợ chết ra thì Mân Doãn Khởi có thể tự hào vỗ ngực xưng tên rằng cậu không còn sợ gì nữa...

Chén cháo nóng thơm nồng đặt trước mặt cậu, đối diện là người đàn ông kia, đang ung dung đọc báo và thưởng thức cà phê.

"... Tôi là Mân Doãn Khởi... Tại sao tôi lại ở đây?", Mân Doãn Khởi vừa hỏi vừa thổi vù vù và ăn từng ngụm cháo.

"À, Thi Thi giao cậu cho tôi vù nhà cô ấy có chút việc , tôi không biết nhà cậu nên mang thẳng về nhà tôi luôn ", lại tiếng cười sau lời nói khiến Mân Doãn Khởi 囧

" Ăn xong thì đi làm cùng tôi, chúng ta cùng công ty . Nào , đứng lên . Tôi đưa cậu đi ".
Đến cuối cùng vẫn là quên hỏi tên người đàn ông kia là gì, Mân Doãn Khởi nhìn bóng lưng cao ngất kia kẹp tài liệu ở tay, lững thững dần đi xa khiến cậu khao khát lao ra khỏi cửa kính công ty.

Uể oải lắc lắc ly cà phê trong tay, Mân Doãn Khởi liếc mắt nhìn cô bạn thân vô tâm vô phế nhắn tin cho chồng yêu quên cả trời đất, cậu không cam lòng cất giọng , mang vẻ phụng phịu dỗi hờn .

"Hôm quan cậu giao tôi cho ai vậy ? Sau đó liền mất hút không thấy tung tích , cái đồ bán bạn cho trai ".

" Sugar daddy ".

Mân Doãn Khởi phun hết ngụm cà phê vừa cho vào miệng chưa kịp nuốt ra đầy bàn.

"Gì...? À, tôi nói nhầm, là Kim Tại Hưởng, anh trai kết nghĩa của tôi", Thi Thi chìa khăn cho Mân Doãn Khởi, cười hắc hắc đáp.

"... Kim Tại Hưởng ? Là cùng họ hàng với tổng giám đốc công ty ư? Nhìn trẻ thế chắc hẳn là người thừa kế đi?..." Mân Doãn Khởi không buồn nghĩ nhiều nữa, lau dọn xong thì vội vã trở lại công việc.

Trên bàn Thi Thi sau mỗi giờ nghỉ trưa thì đều có một bó hoa tuyệt đẹp xuất hiện. Mân Doãn Khởi chú ý lâu rồi nhưng mãi mới có dịp hỏi

"Cậu có số đào hoa à?"

Lấy bình hoa bên bàn cậu qua, Thi Thi bắt đầu sự nghiệp cắm hoa chuyên nghiệp,

"Đâu? Đều do anh kết nghĩa tôi mang tới đó! Hoa hồng là do trưởng phòng thiết kế mang qua, ổng là anh kết nghĩa thứ hai, sau Kim Tại Hưởng . Hoa cẩm tú cầu do chồng tôi nhờ bác bảo vệ mang lên. Hoa lyly là do anh ... mang tới. Hoa ... là do trợ lý bên bộ phận ... mang tới. Hoa ...",

Thi Thi mãi thao thao bất tuyệt đến khi Mân Doãn Khởi choáng váng mặt mày , có vẻ tiếp thu không thông , kiếp trước cậu cũng không có nhiều anh em đến như thế đâu.

"Đều là người chống lưng cho tôi cả",

nhẹ nhếch môi, Thi Thi chậm rãi nói

"Đều là những cuộc trao đổi và lấy được sự tin tưởng lẫn nhau, đơn giản thế thôi, còn chồng tôi thì trao đổi tấm lòng và con tim". Mân Doãn Khởi giật giật khoé mi nghe cô bạn hát hò vui vẻ, nhìn qua mới phát hiện, hôm nay là hoa cẩm tú cầu, thảo nào vui như trẩy hội thế. Mân Doãn Khởi cười lắc đầu, vùi mặt vào máy tính và số liệu.

"Tôi từng có tiểu đệ " ở kiếp trước. Khi đang đứng trong thang máy, Mân Doãn Khởi đã thốt ra câu đấy. Thi Thi gật đầu nghe hiểu, Mân Doãn Khởi vẫn hay nhầm từ thời hiện đại và lời thoại với cách dùng từ phim kiếm hiệp, không trách cậu.

"Tiểu đệ bị cha đem đi đổi gạo... Sau thì không về nữa".

Thi Thi biết gia cảnh Mân Doãn Khởi nhưng cô chưa từng nhớ được kể như vậy, em trai Mân Doãn Khởi chỉ là theo mẹ, còn Mân Doãn Khởi theo cha, sau cha cậu nghiện ngập đến mắc bệnh lao qua đời, để lại trên đời một Mân Doãn Khởi nhát gan đáng thương đầy cô đơn mà thôi.

"Cậu nghĩ sao về Kim Tại Hưởng ?" Bẻ cong từ thuở còn non. Và Thi Thi không hề hay biết Mân Doãn Khởi gay sẵn, lại còn là song tính.

"Tôi...", hình như có gì đó không đúng?! Sáng nay là quần áo ngủ của Kim Tại Hưởng ? Đồ lót như cũ, vậy thì... Chưa bị phát hiện nhỉ?! Cái %~>\$*/.
Đập mặt vào bàn, làm Thi Thi kinh ngạc phản ứng của bạn mình, thế là ghép đôi không thành rồi? Không sao, cô có quen nhiều anh kết nghĩa đẹp trai độc thân nha, chỉ cần tâm sự về gay mỗi ngày có thể khiến Mân Doãn Khởi khai sáng não đó!

Hành trình khai sáng não dư thừa liền được áp dụng vào hôm sau.

"Cậu thích tiền không?", Thi Thi lơ đãng hỏi.

Có tiền có thể ăn, Mân Doãn Khởi thẳng thắn đáp "Thích ! ".

"Cậu thích làm ra tiền không?", lại lơ đãng.

Mệt đầu lắm, Mân Doãn Khởi khẽ thở dài "hơi đau đầu, hơi chán ghét".

"Vậy... Muốn tìm ý trung nhân không? Hắn sẽ thay cậu làm tất cả, cậu chỉ việc đi làm với tâm trạng thoải mái, tới ngày chồng xìa tiền cho~", Thi Thi cười tinh nghịch.

Mục đích là muốn bẻ cong mình sao? 囧 cũng quá lộ liễu rồi Thi Thi ạ.
"Tôi cong sẵn...", ném quả bom oanh tạc vào tai Thi Thi, khiến cô trợn mắt, hung dữ vỗ đầu cậu, mắng "GIẤU BẠN THÂN LÀ CHƠI XẤU! NAY KHAO BỮA TỐI ĐI NHA!".

Ở đây gà bay chó sủa, ở nơi nào đó tĩnh lặng, trừ tiếng bút cũng là tiếng máy tính vang lên.

- Người mang hai bộ phận sinh dục có tồn tại?
______________________________________________
Tada....... 
Happy Birth Day Tiểu Hy vọng nhà Bangtan , Jung Hoseok ! 
Chúc anh tuổi mới ngày càng vui vẻ , nhiều muối hơn , hạnh phúc hơn . Cùng với Bangtan đạt được nhiều thành công hơn . <3 
Chúc Mixtape sắp ra mắt của anh đạt được nhiều thành công tốt đẹp . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro