Chương 58: Tính Toán Của Han Jae Ah

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tin ba người nhận phỏng vấn đã được tuyên bố trên mạng của OSH từ sáng sớm, trải qua khoảng thời gian repost, đã truyền khắp hơn phân nửa internet.

Trước khi phỏng vấn bắt đầu đã có người canh giữ trước máy tính. Sau khi phỏng vấn kết thúc, ngôn luận đánh dẹp Han Jae Ah cùng Andy lại càng không thể cứu vãn.

Thế nhưng ở phía Han Jae Ah vẫn không hề có động tác, chị ta thậm chí vẫn đi làm bình thường.

Jiyeon không biết chị ta có được tự tin từ đâu, hoặc là nói da mặt chị ta dày? Hoặc là nói chị ta đã nghĩ ra được cách ứng đối?

Nếu là nguyên nhân cuối...

Jiyeon híp mắt, thật sự sẽ như lời nói, cô gặp thần liền giết thần, gặp phật liền trảm phật.

Ra khỏi sân khấu, Jiyeon không về nhà mà đi đến phòng tổng giám đốc.

Quý tuyển chọn tài năng mới của công ty sắp sửa tổ chức, tối hôm qua Sehun đã hỏi cô có muốn làm giám khảo không, cô đã trả lời.

Jiyeon vốn không tính sẽ đồng ý, nhưng sau đó ngẫm lại, dù sao bây giờ cô cũng không thể làm cái gì, không bằng chạy tới tuyển người mới cho qua thời gian cũng tốt.

Sehun đang ở trong văn phòng xử lý công việc.

Jiyeon gõ cửa đi vào, đóng cửa lại trong ánh mắt hâm mộ của đám thư ký xinh đẹp.

"Diễn xuất của em rất có sức cảm hoá." Sehun cũng không ngẩng đầu. "Nhưng đa số những người kỳ cựu trong cái giới showbiz đều gặp phải những chuyện này, khi nói chuyện em nên để lại cho mình chút đường sống."

"E là tôi không muốn để đường lui." Jiyeon vẻ không quan trọng, đẩy xe lăn đến bên cửa sổ sát đất. "Bọn họ lựa chọn bấm bụng chịu là chuyện của bọn họ, không liên quan tới tôi."

Sehun nhướn mày, tựa như có chút không biết làm thế nào. "Cái tính tình có thù tất báo của em từ đâu ra vậy?"

"Là do anh dưỡng ra." Jiyeon cúi đầu nghịch với mấy bồn hoa trên bàn. "Nếu có anh làm hậu thuẫn, tôi còn không dám làm càn sao."

Cô nói chính là sự thật. Nếu kiếp này không có Sehun thì cũng không có chỗ dựa mạnh mẽ, cô làm việc chắc chắn sẽ mềm mỏng hơn so với bây giờ. Cái tình huống này, nói dễ nghe là biết điều, nói khó nghe là hèn nhát, cái gì cũng sợ.

Sehun ngạc nhiên vì Jiyeon ăn ngay nói thật, thoáng xúc động, lại chẳng biết tại sao hỏi: "Nói như vậy, tôi ở trong lòng em là khác biệt?"

Mỗi người đều có khác biệt ở trong lòng.

Câu hỏi này rất ngớ ngẩn, Jiyeon không muốn trả lời, chỉ nói: "Tôi quyết định làm giám khảo của tuyển chọn tài năng mới năm nay."

Sehun sửng sốt, lập tức vui mừng.

Anh vốn trời sinh đẹp trai, khi cười thì vẻ mặt phấn chấn. Mặt Jiyeon bất giác đỏ hồng.

Cơm chiều gọi mua bên ngoài, thư ký đem cơm được đóng gói tinh xảo đưa đến văn phòng, trên mặt không giấu được hiếu kỳ.

Đều nói tổng giám đốc Oh và Jiyeon có mờ ám, nhưng Jiyeon vào văn phòng đã mấy tiếng rồi mà cô ta cũng không nghe thấy một chút âm thanh không bình thường nào cả!

Người thư ký tuyệt đối không chấp nhận, cô ta ghé vào trên cửa nghe lén âm thanh cực kỳ chờ mong trong lúc này.

Từ cửa đến sô pha có vài bước, ánh mắt của thư ký vòng vo vài vòng trên người hai người, lúc đi đã nghĩ, không phải là tổng giám đốc Oh không được chứ?

Ngay tại lúc này, đuôi mắt Sehun quét qua, gió lạnh gào thét tới.

Người thư ký rùng mình, bỏ đồ ăn xuống, vội vàng chạy ra ngoài.

Lúc ăn cơm, Jiyeon còn nói: "Hôm nay trong công ty thấy được hai đứa nhóc choai choai, sao, công ty muốn đào tạo ngôi sao nhỏ tuổi?"

"Cũng gần như vậy." Sehun nhã nhặn ăn canh. "Công ty đang dự định quay một bộ phim thiếu nhi, chiếu vào ngày Quốc tế thiếu nhi sang năm, hai đứa đó là diễn viên của phim."

Phim thiếu nhi ở trong thị trường điện ảnh cũng không phải rất được tán thưởng. Tuy rằng chi phí thấp, nhưng tương ứng với phòng bán vé cũng không đắc lắm, cũng giống với phim nghệ thuật khó hiểu. Sehun đồng ý làm phim thiếu nhi, ngược lại Jiyeon rất ngạc nhiên.

Cô đang muốn hỏi vì sao đột nhiên lại muốn quay phim thiếu nhi thì điện thoại trong văn phòng vang lên.

Sehun lập tức thu lại nụ cười, đi qua tiếp điện thoại.

"Tổng giám đốc Oh." Andy khóc đến khàn cả giọng. "Em sai rồi, em không nên thương tổn chị Park, anh đừng đuổi em ra khỏi giới showbiz được không? Chuyện này đều là Han Jae Ah giật dây em, không liên quan tới em một chút nào, còn hình ảnh cũng là chị ta gởi đi."

Sehun nhíu mày: "Những lời cô nói đều là thật?"

"Đều là thật!" Andy trốn ở góc tường trong phòng ngủ, ánh mắt hoảng hốt.

"..."

"Tổng giám đốc Oh, tổng giám đốc Oh..."

Âm thanh trong điện thoại thật om sòm, Sehun vung tay, nhanh nhẹn ném đi cái ống nghe.

Jiyeon không hiểu lý do: "Ai gọi tới vậy?"

"Andy."

Jiyeon: "..."

Nếu cô nhớ không lầm, cô ta đã đưa cho Sehun những hình ảnh khoả thân này, có thể lúc đó là muốn châm ngòi ly gián, dùng ảnh khoả thân để khiến cho Sehun nổi giận, nhưng Sehun đã không tin cô ta.

Bây giờ xảy ra chuyện, còn dám tới tìm Sehun, Andy quả thật là em gái của Han Jae Ah trăm phần trăm.

Andy ném di động, hùng hổ vọt tới trước mặt Han Jae Ah: "Chẳng phải chị nói Sehun sẽ nghe sao?"

"Làm sao chị biết được anh ta cúp điện thoại nửa chừng?" Han Jae Ah nghiêng người, tránh Andy giống như tránh dịch bệnh. "Chị còn có cách khác, cô không cần lo lắng. Park Jiyeon muốn đấu với chị, trình độ còn thua xa."

"Cách khác là cách gì?" Andy hiển nhiên không tin, cho Han Jae Ah một đấm. "Đều tại chị, nghe lời cái người phụ nữ kia. Cô ta kêu chị đi hướng đông chị không dám đi hướng tây. Bây giờ thì tốt rồi, chúng ta đã xảy ra chuyện, cô ta cũng không ra giúp đỡ. Han Jae Ah, đều là chị làm chuyện tốt. Chị bồi thường con đường minh tinh cho tôi, bồi thường Sehun cho tôi."

"Cô có muốn nổi điên cũng nhìn thời điểm cho chị." Han Jae Ah một cước đá văng Andy ra. Người phụ nữ ngày hôm qua nói là sẽ giúp chị ta, nhưng Andy thì vô dụng. Việc chị ta phải làm bây giờ là nhanh chóng đổ tất cả mọi chuyện lên người Andy, sau đó hoàn toàn cắt đứt sạch sẽ quan hệ với nó.

Nghĩ như thế, Han Jae Ah liền không khách sáo nói: "Thừa dịp chị có chút lực ảnh hưởng ở trong giới này, ngày mai chị sẽ mời mấy phóng viên quen biết đến khách sạn. Tới lúc đó, cô ở trước mặt bọn họ nói lời xin lỗi cho thật tốt, chị sẽ dùng chút mánh khoé để việc này trôi qua."

Andy ở trước mặt Han Jae Ah kiêu ngạo bướng bỉnh như thế nào thì tâm tư cũng không bằng Han Jae Ah, nghe xong lời này lập tức bán tín bán nghi, nói: "Chị chắc chứ? Vậy video trên Cool K thì làm sao bây giờ?"

"Chị đã nói qua với tổng giám đốc Kim, trễ lắm là tối mốt video sẽ bị xoá."

"Chị không gạt tôi?" Andy ngoài mạnh trong yếu nói.

"Chúng ta là chị em, chị có lý do lừa cô sao?" Han Jae Ah nói dối mặt không đỏ tim không đập. "Park Jiyeon mới là kẻ thù chung của chúng ta, chị không có lý do gì cho con tiện nhân kia được lợi. Đúng rồi, tối mai tổng giám đốc Kim trở về, cô theo chị cùng đi đón ông ta."

Andy nhảy dựng lên: "Tôi không đi." Cái ông tổng giám đốc Kim kia, vừa nhìn là biết không phải người tốt, lần trước sờ mó khiến cô ta muốn ói.

"Nếu cô muốn ở lại trong giới này thì ngoan ngoãn đi. Han Jae Hyo, đừng trách chị không nhắc nhở cô, lần này chính là cơ hội cuối cùng của chúng ta."

Andy không cam tâm tình nguyện hừ một tiếng, ưng thuận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro