Chương 5: Một ngày mệt mỏi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Thiên Nhi(Changg)

Furuya Rei thay quần áo mới.

Sakurada Maki nhìn hắn dùng áo khoác lớn quấn chặt lấy mình, không chỉ đội mũ lưỡi trai mà còn đội thêm mũ len bên ngoài mũ lưỡi trai, không khỏi lộ ra đôi mắt bán nguyệt không nói nên lời.

"Anh bao nhiêu tuổi?" Sakurada Maki trên trán có ba hắc tuyến.

Ăn mặc như thế này thật ngốc a, ai lại mặc nhiều như vậy vào một ngày nóng bức? Ai lại đội hai chiếc mũ trên đầu như anh?

Đối mặt với gương, Furuya Rei cẩn thận nhét toàn bộ mái tóc vàng óng của mình vào mũ: “Hai mươi hai, sao vậy?”

22 tuổi?

Sakurada Maki sửng sốt.

Thật trùng hợp, cả hai đều cùng tuổi.

Sakurada Maki tò mò hỏi: “Cậu sinh vào tháng mấy?"

Furutani Rei: “Tháng ba.”

Sakurada Maki nghe đến đây không khỏi trộm cười khúc khích.

Furuya Rei nhỏ hơn cô ba tháng!

Hahaha! Tên em trai thúi này!

Furuya Rei nghe thấy Sakurada Maki cười một mình một cách kỳ lạ, rất khó hiểu.

Vì sao búp bê nhỏ đột nhiên trở nên ngu ngốc?

Furuya Rei kiểm tra mình trong gương lần cuối, sau khi xác định rằng ngay cả khi Morofushi Hiromitsu đứng trước mặt anh, có lẽ cậu ấy cũng không thể nhận ra anh vào lúc này, anh mới hài lòng gật đầu.

Anh không muốn bị người quen đụng phải.

"Chúng ta đi thôi." Furuya Rei từ đâu đó lấy ra một cái túi lớn màu đen, muốn bỏ Maki Sakurada vào trong đó.

“Tôi không muốn!” Sakurada Maki liếc nhìn chiếc ba lô mộc mạc hơi quê mùa quay đầu đi.

Furuya Rei do dự một lúc: "Vậy thì dùng vali của cô?"

"Không muốn!" Sakurada Maki nhìn Furuya Rei với ánh mắt 'Em trai thúi thật khờ'. "Tôi không muốn vào túi xách hay vali, anh ôm tôi ra ngoài, tôi sẽ giả bộ một con búp bê bình thường."

Furuya Rei chạm vào xu đậu vàng nặng trịch trong túi, cuối cùng cũng chật vật gật đầu đồng ý với yêu cầu của Sakurada Maki.

Dù sao anh cũng là bên B nhận tiền, muốn kiếm tiền thì phải nghe lời của bên A.

Furuya Rei nhấc Sakurada Maki lên, cả hai nhìn nhau trong giây lát.

Sakurada Maki nắm lấy tóc anh: "Không phải như vậy, để tôi ngồi trên cánh tay anh.

“Được được được.” Furuya Rei bất đắc dĩ mà đáp lời, điều chỉnh một chút trên cánh tay, làm Sakurada Maki có thể ngồi ở trên cánh tay hắn , “Như vậy có thể đi?”

Sakurada Maki đỡ vai anh, điều chỉnh tư thế ngồi: "Được, ổn rồi. Từ bây giờ về sau hãy cứ như thế này."

Furuya Rei: "..." Cô còn muốn sau này?

Trong lòng lẩm bẩm, Furuya Rei hít một hơi thật sâu, từ mắt mèo nhìn ra ngoài, xác nhận không có ai trên hành lang, liền nhân cơ hội ra khỏi cửa.

Anh không muốn hàng xóm nhìn thấy mình đi ra ngoài với một con búp bê to như vậy trên tay, điều đó thật kinh khủng.

Furuya Rei tương đối may mắn trên đường đi anh không gặp bất kỳ ai trong thang máy hay trong hành lang.

Sau khi đi ra khỏi khu chung cư, ánh nắng bên ngoài chiếu xuống không ngưngf, giống như những cảnh tượng kỳ lạ từ những người xung quanh, rất chói mắt.

Cho dù ở Nhật Bản, ăn mặc kỳ quái như Furuya Rei, trong tay lại ôm một con búp bê to lớn như vậy bị nhìn như vậy cũng khó tránh khỏi.

Vì vậy, Furuya Rei bị bại lộ trước mắt người khác, làm một đám đông người nhìn xem.

Furuya Rei: "..."

Hai tai Furuya Rei đỏ lên, anh vô thức đẩy vành mũ vốn đã rất thấp của mình xuống thêm, vành mũ đổ một mảng bóng lớn lên mặt anh, thậm chí cả cằm hơi khó nhìn, đường nét không rõ ràng.

Anh bước đi thật nhanh trên suốt quãng đường.

Sakurada Maki bất động như một con búp bê bình thường.

Chỉ có đôi mắt màu xanh biếc thỉnh thoảng chớp chớp.

Furuya Rei đến một trung tâm mua sắm gần đó để mua một chiếc mũ nhỏ cho Maki Sakurada.

Anh không đến cửa hàng búp bê để mua, mà thay vào đó mua một chiếc mũ ren nhỏ ở một cửa hàng trang sức bình thường, đây Ià chiếc mũ nhỏ mà các cô gái đội trên đầu để trang trí, nó được đội trên đầu của Sakurada Maki vừa phải.

Với chiếc mũ nhỏ che nửa trên khuôn mặt của Sakurada Maki như vậy, người khác sẽ không thể nhìn thấy Sakurada Maki có chớp mắt hay không, và Sakurada Maki cũng có thể đảo mắt nhìn xung quanh.

Sakurada Maki thu mình trong bóng chiếc mũ, và chớp mắt vài lần một cách liều lĩnh.

Sau khi rẽ vào một góc, Sakurada Maki nhanh chóng phát hiện ra rằng con đường họ đang đi đến nhà ga gần đó rất quen thuộc.

Bởi vì studio búp bê của bố cô ở ngay đường này!

Sakurada Maki đã giúp đỡ phòng làm việc của cha cô vào những ngày nghỉ từ khi cô còn rất nhỏ, và nhân tiện kiếm được một số tiền tiêu vặt, vì vậy cô rất quen thuộc với con đường này, vẫn còn khoảng cách khoảng 150 mét để đến địa điểm nơi làm việc của cha cô.

Sakurada Maki không khỏi khoanh tay trên đầu gối, trong lòng không tự chủ được căng thẳng.

Cô nhất quyết để Furuya Rei đưa cô ra ngoài lần này, mục đích quan trọng nhất là tìm hiểu xem cô đã đến thời điểm bảy năm trước hay cô đã xuyên đến một thế giới khác giống như các nhân vật chính trong truyện tranh.

Vậy, phòng làm việc của bố sẽ ở đó chứ?

Sakurada Maki mím môi, nhìn thẳng về phía trước.

Một trăm mét... năm mươi mét... mười mét... Không mét. Là ở đây

Sakurada Maki ngơ ngác nhìn tiệm bánh lòe loẹt trước mặt, tấm biển "Tiệm bánh Sweet Story" treo phía trên chiếu thẳng vào đôi mắt xanh ngọc lục của cô.

Không có...

Thế giới này không có cửa hàng búp bê của gia đình Sakurada.

Cô đã đến một thời gian và không gian hoàn toàn xa lạ.

Lần đầu tiên Sakurada Maki nhận ra điều này một cách rất rõ ràng.

Không có người quen, không có ai từng có tiếp xúc với Sakurada Maki.

Một cảm giác bất lực bao trùm lấy tâm trí cô.

Đôi mắt màu xanh lục của Sakurada Maki bắt đầu dần mờ đi, hai bím tóc nhỏ dưới chiếc mũ che nắng bằng ren cũng rũ xuống một cách bơ phờ.

Furuya Rei tinh ý nhận ra những thay đổi của Sakurada Maki, và nhìn xuống phía sau đầu của cô ấy, người đang ủ rũ ngay cả khi đội chiếc mũ nhỏ màu vàng, rồi trầm ngâm liếc nhìn tiệm bánh bên cạnh, ghi nhớ Tên và địa điểm của tiệm bánh.

Fuguya Rei không tiện nói thêm trên đường, và anh tiếp tục đưa Sakurada Maki lên xe điện như đã định, suốt quãng đường từ khu vực cảng phía đông nam đến khu vực Shinjuku phía tây.

Trên thực tế, có thể mua những thứ mà Sakurada Maki cần trong tòa nhà thương mại gần căn hộ của anh ấy, nhưng anh ấy không muốn đụng phải người quen của mình ở khu vực cảng này, để an toàn nên anh chạy xa hơn một chút và đến Shinjuku, trung tâm thương mại của Tokyo.

Con phố thương mại nhộn nhịp không khơi dậy sự quan tâm của Sakurada Maki.

Rốt cuộc, cô đã nhìn thấy cảnh tượng này rất nhiều, khu vực Shinjuku sẽ thịnh vượng và sôi động hơn vào bảy năm sau.

Sakurada Maki sau khi ngước mắt lên nhìn thoáng qua, lại nhanh chóng cụp mi xuống, vẫn còn đắm chìm trong tâm trạng phiền muộn mà cúi đầu.

Tình trạng này không khá hơn cho đến khi Furuya Rei bí mật đưa cho cô một túi bánh quy gấu nhỏ.

Đôi mắt lim dim của Sakurada Maki lại sáng lên ngay khi cô nhìn thấy chiếc bánh quy gấu.

Cô thích bánh quy gấu nhất!

Sở thích này bị ảnh hưởng bởi Shinnosuke Nohara, bạn chơi của cô từ hồi mẫu giáo.

Lớp bánh quy mỏng giòn được tạo thành hình chú gấu, cắn một cái là có thể cảm nhận được lớp socola thơm dẻo bọc bên trong.

Lúc tâm trạng không vui hãy ăn một hộp, để vị ngọt ngào của chocolate trong chiếc bánh quy gấu ngọt ngào nhưng không béo ngậy tạm thời lấp đầy mọi giác quan của bạn, dường như bạn có thể khỏi bệnh ngay lập tức.

Lực chú ý của Sakurada Maki đã bị di chuyển, cô giấu tay dưới làn váy và bắt đầu lén lút mở gói bánh quy.

Tuy nhiên, ngay cả khi Furuya Rei mua cho cô túi bánh quy nhỏ nhất, nhưng rõ ràng nó vẫn quá lớn đối với Sakurada Maki, người giờ đã là một con búp bê 45 cm.

Sakurada Maki lăn lộn hồi lâu nhưng không xé được lớp bao bì bên ngoài chiếc bánh quy.

Thấy hai bím tóc nhỏ của cô lại bắt đầu ủ rũ, Furuya Rei nhanh chóng cầm bánh quy gấu, giúp cô mở gói rồi lấy ra một chiếc bánh quy gấu đặt vào tay Sakurada Maki.

Sakurada Maki cảnh giác nhìn xung quanh, xác định không có ai chú ý tới mình, liền vội vàng nhét bánh quy gấu trong tay vào trong miệng.

Một chiếc bánh quy gấu còn to hơn miệng cô bé, hai bên má nhanh chóng phồng lên.

Sakurada Maki cắn răng từng chút một, cuối cùng cắn một miếng chocolate trong bánh quy gấu, đôi mắt xanh không khỏi thoải mái nheo lại.

Ngon!

Furuya Rei nhìn cô với vẻ mặt buồn cười, không nhịn được nên chọc vào chiếc má phồng của cô.

Búp bê nhỏ khá dễ dỗ, một chiếc bánh quy gấu cũng khiến cô vui vẻ trở lại.

Vào lúc Sakurada Maki lén lút ăn hết đống bánh quy gấu, Furuya Rei đã cầm trên tay vài chiếc túi mua sắm.

Ngoại trừ quần áo của Sakurada Maki, Furuya Rei, người vốn đã rất năng suất đã mua mọi thứ cần thiết trong danh sách mua sắm.

Furuya Rei ngước nhìn cửa hàng búp bê trước mặt anh, nơi tràn ngập những đường viền hoa lẫn màu hồng khắp nơi.

Furuya Rei đã tra trên mạng trước khi ra ngoài. Những con búp bê như Sakurada Maki có thể được coi là búp bê BJD với kích thước 45 cm còn có tỷ lệ khác là 1/4. Nếu như muốn mua quần áo búp bê, phải đến cửa hàng búp bê BJD để mua .

Cửa hàng búp bê BJD lớn nhất ở Tokyo nằm trên con phố thương mại của quận Shinjuku, là cửa hàng búp bê trước mặt anh, chiếm hơn một nửa diện tích sàn của trung tâm mua sắm.

Furuya Rei cứng ngắc đứng ở cửa hàng, nhìn đám người ra vào cửa hàng búp bê, phần lớn là các cô gái trẻ nắm tay nhau, nam sinh rất ít, phần lớn đều là người đi cùng các cô gái.

Người như anh ôm một con búp bê lớn như vậy hầu như không có.

Furuya Rei theo bản năng lùi lại một bước, do dự.

Sakurada Maki chú ý tới lỗ tai của Furuya Rei lại đỏ lên, trong lòng cười hắc hắc hai tiếng, vươn tay lén nhéo nhéo lỗ tai của hắn, thấp giọng trêu chọc: "Tai của anh đỏ a!

“Này!” Furuya Rei bị hành động đột ngột của Sakurada Maki làm cho giật mình.

Nhân viên tiếp tân ở lối vào của cửa hàng búp bê BJD đã chú ý đến Furuya Rei đang Iảng vảng ở lối vào.

Anh ta đang ôm một con búp bê BJD tinh xảo trên tay, nhìn giống như khách hàng của cửa hàng búp bê của họ, nếu là bình thường thì họ đã đến chiêu đãi anh ta từ lâu rồi.

Tuy nhiên, hôm nay Furuya Rei cố tình đem chính mình bọc kín mít, với chiều cao và đôi chân dài, trông anh khá nguy hiểm, các cô gái làm lễ tân ở cửa có chút sợ hãi tiến tới.

Ngay khi đang do dự, họ nghe thấy Furuya Rei "Xin chào" với họ.

Điều này có nghĩa là... gọi họ đến?

Mọi người nhìn nhau ngập ngừng.

Cuối cùng, một cô gái trong số đó có mái tóc ngắn màu vàng mắt xanh đứng lên: "Tôi đi tiếp vị khách này."

"Natalie, làm phiền cô vất vả rồi." Một cô gái bên cạnh nói.

“Natalie, cô phải cẩn thận đấy.” Một cô gái đeo kính khác do dự ôm Natalie. “Người đàn ông này trông thật kỳ lạ.”

Natalie cười với bọn họ: “Không sao đâu, tay anh ấy ôm búp bê xinh đẹp như vậy, anh ấy không hẳn là người xấu"

"Nhưng.." Cô gái đeo kính vẫn có chút bất an.

Natalie trấn an: "Cậu quên à, bạn trai của tớ đã thi vào học viện cảnh sát, khảo hạch nghiệp vụ hắn là hạng hai! Bạn trai của tớ có dạy một ít kỹ năng tự vệ, tuy rằng nam nhân này khá cao, nhưng thân thể nhìn cũng không cường hãn lắm, cho dù hắn có ý đồ xấu, ta cũng không sợ."

Cô gái đeo kính yên tâm.

Natalie đi tới chỗ Furuya Rei với nụ cười chuyên nghiệp trên môi: “Xin chào anh, anh có một con búp bê BJD rất đẹp, liệu anh có muốn ghé thăm cửa hàng búp bê trong truyện cổ tích Grimm của chúng tôi không?"

Lên đại học, cô ấy làm việc trong cửa hàng búp bê BJD trong truyện cổ tích Grimm này, mặc dù năm nay cô đã tốt nghiệp đại học nhưng cô đang dự định học lên cao học nên sẽ tiếp tục làm việc ở đây.

Furuya Rei ban đầu vẫn còn do dự, nhưng anh không ngờ nhân viên bán hàng trong cửa hàng búp bê lại nhiệt tình như vậy còn chủ động đến đón anh, vì vậy anh chỉ còn cách cắn răng chịu đựng.

“Được.”

Furuya Rei lúc này còn chưa chính thức vào học viện cảnh sát, cũng không biết nhân viên nữ của cửa hàng tóc vàng mắt xanh trước mặt mình đồng thời là bạn gái của bạn thân tương lai của mình.

Furuya Rei vừa nhìn thấy cô ấy là con lai hỗn hợp tóc vàng và mắt xanh giống như anh, anh cảm thấy có thiện cảm với cô ấy một cách tự nhiên, vì vậy anh đã thả lỏng một chút.

"Tôi muốn mua thêm quần áo cho cô ấy.

Furuya Rei thề rằng anh sẽ chỉ đến cửa hàng búp bê này một lần, vì vậy anh chỉ cần chuẩn bị tất cả quần áo của Sakurada Maki cùng một lúc.

Natalie nhận thấy rằng giọng nói của Furuya Rei rất non nớt và anh ấy đã sử dụng "cô ấy" thay vì "nó".

Nụ cười trên mặt cô càng chân thật hơn.

Có vẻ như anh là một cậu bé thích búp bê và hơi xấu hổ khi tiết lộ, một trái tim mềm mại.

“Được rồi, mời đi với tôi.” Natalie nhìn Sakurada Maki, thấy cô là một đứa trẻ có thân hình chuẩn 45 cm, liền mang theo Furuya Rei đến khu vực quần áo tương ứng, “Quần áo ở hàng này đều là đồ mà búp bê của anh có thể mặc, anh có thể chọn.”

Furuya Rei nhìn hàng váy lấp lánh trước mặt, bối rối: "Cô có đề xuất gì không?"

Natalie rất chuyên nghiệp: "Anh thích phong cách quần áo búp bê nào? Phong cách hàng ngày hay phong cách COS? Phong cách cung đình hay phong cách Lolita?”

“Uh, cái này..” Anh không biết búp bê thích phong cách gì.

Furuya Rei nghe mà ngơ ngác, đôi mắt điều hiện lên từng vòng nhan muỗi.

Nhưng cái mà búp bê nhỏ đang mặc bây giờ - nó được gọi là Lolita phải không? Nó cũng có thể phản ánh sở thích thẩm mỹ của cô ấy ở một mức độ nhất địn h.

Một giọt mồ hôi lạnh rơi xuống trán Furuya Rei, anh bất đắc dĩ gãi gãi mặt: “Vậy... Cô giúp tôi chọn bốn bộ váy lolita, bốn bộ thường ngày, còn có mấy bộ phong cách khác nhau mỗi loại một bộ?"

Furuya Rei vừa nói vừa liếc sang một bên, lén nhìn vào mắt Sakurada Maki.

Sakurada Maki khẽ gật đầu với anh.

Furuya Rei thở phào nhẹ nhõm.

“Được, xin chờ một chút.”

Natalie nhanh chóng chọn ra 14 bộ quần áo dựa theo ngoại hình và khí chất của Sakurada Maki, bỏ vào giỏ hàng tinh xảo.

“Mời anh đi bên tay trái thanh toán. "

Furuya Rei gật đầu, một tay ôm Sakurada Maki, tay kia xếp giỏ nhỏ màu hồng nhạt, lại lần nữa hấp dẫn rất nhiều ánh mắt kỳ quái.

So với thời điểm lúc mới ra ngoài, Furuya Rei trải qua một đường bị nhóm người vây xem, hiện tại đã bình tĩnh rất nhiều.

Dù sao, anh ăn mặc kín mít đến nỗi không ai biết anh là ai.

Tuy nhiên, sự điềm tĩnh của Furuya Rei đã biến mất khi thanh toán.

Anh không bao giờ ngờ rằng mười mấy bộ quần áo nhỏ này Iại có giá một trăm nghìn yên!

Quần áo của búp bê nhỏ đắt hơn quần áo của anh gấp mấy lần!

Thời đại này, người không bằng một con búp bê!

Furuya Rei lại thở dài, bàn tay quẹt thẻ khẽ run lên.

Không có gì ngạc nhiên, thẻ của anh gần như không còn bao nhiêu.

Quá đắt, quá đắt!

Nếu không phải búp bê nhỏ tự mình có tiền, hắn thật sự nuôi không nổi một con BJD búp bê.

“Thưa anh, anh đã tiêu hơn 100.000 yên nên anh có thể chọn một món quà từ chiếc tủ kính này.”  Thu ngân đưa món quà cho Furuya Rei với một nụ cười.

Một bộ quần áo búp bê hoặc một chiếc túi đựng đồ chuyên dụng cho búp bê BJD đi chơi.

Furuya Rei đã chọn cái sau, anh cần cái này quá nhiều!

Có hai cái túi đặc biệt dành cho búp bê BJD, một cái là ba lô trong suốt, có thể cho búp bê vào trong, cái còn lại là vali tương tự như vali mà Maki Sakurada mang đến, nếu chiếc vali của cô bị hỏng thì còn có một cái dự phòng.

Vì vậy, khi Furuya Rei bước ra khỏi cửa hàng búp bê BJD, túi lớn túi nhỏ khác hẳn trước khi bước vào cửa hàng.

Anh cho những thứ đã mua vào chiếc ba lô lớn, để búp bê nhỏ ở ngăn trong suốt bên ngoài ba lô, còn mấy bộ quần áo mới mua anh cho vào chiếc túi đen.

Furuya Rei đi ra với một cái ba lô và một chiếc vali, tình cờ gặp Natalie đang nghỉ làm và bạn trai của cô ấy đến đón cô ấy.

Natalie ôm cánh tay Date Wataru: “Date, anh đến lúc nào, đến cửa hàng sao không gọi điện thoại cho em?”

Date Wataru có chút khó xử: “Cửa hàng búp bê này chỉ dành cho nữ sinh thôi, em nghĩ một chút xem anh một người đàn ông như thế nào đi vào?"

Furuya Rei vừa nghe: "..." Có cảm giác như có mũi tên đâm vào ngực.

Natalie vặn lại anh ấy: "Không đúng, em vừa tiếp một vị khách nam, anh ấy có một con búp bê rất đẹp."

Date Wataru tưởng tượng ra một người đàn ông cường tráng giống như anh ta đang ôm một con búp bê tinh xảo, nhịn không được cảm thán: "Không phải là loại trạch nam biến thái bị ám ảnh bởi chiều không gian thứ hai đi?"

Furuya Rei: "... Một mũi tên khác đã được bắn vào ngực.

“Đừng nói nhảm!” Natalie tức giận vỗ vỗ cánh tay Date Wataru, “Đó là một cậu nhóc rất ôn nhu, dịu dàng”

Furuya Rei: "..."

Furuya Rei không khỏi giật giật khóe miệng.

Dịu dàng? Ôn nhu? cậu nhóc?

Anh ư?

Furuya Rei đã cảm thấy rung động từ chiếc ba lô trên lưng.

Đó là Sakurada Maki, người đang run rẩy không kiểm soát được vì cười!

Một ngày mệt mỏi của Furuya Rei kết thúc bằng việc bị cảnh sát tuần tra chặn lại ở cổng khu dân cư.

Đúng vậy, tuy rằng anh còn chưa có vào học viện cảnh sát để huấn luyện. Nhưng lúc này anh đã thông qua kỳ thi đạt hạng một được quốc gia cấp chức danh cảnh sát dự bị, nay lại bị cảnh sát tuần tra coi là người khả nghi. Bị chặn lại trên đường ngay lối vào tiểu khu.

Bị chặn lại cùng với Furuya Rei còn có một người đàn ông đang đi xe đạp, có vết sẹo trên mắt và khuôn mặt ngăm đen trông như một đại ca xã hội đen.

Cảnh sát tuần tra cảm thấy Furuya Rei và người đàn ông có sẹo không chỉ có vẻ đáng ngờ, mà còn mang trên tay nhiều chiếc vali gây nghi ngờ nên yêu cầu họ xuất trình giấy tờ tùy thân, đồng thời mở vali để hợp tác với cảnh sát.

Cả Furuya Rei và người đàn ông có sẹo điều không vui.

Furuya Rei là bởi vì trong vali chứa quần áo trẻ em!

Người đàn ông mặt sẹo không vui vì anh ta đang vội vàng mang đồ ăn cho vợ, anh ta không muốn lãng phí thời gian!

Nhưng với tư cách là một cảnh sát, Furuya Rei đã chọn cách làm gương mở chiếc vali màu đen.

Dưới sự thúc giục của cảnh sát tuần tra, người đàn ông có vết sẹo đành phải miễn cưỡng mở hộp màu bạc của mình.

Cảnh sát tuần tra sắc mặt nghiêm túc nhìn vào hai cái vali: "!!"

Hắn kinh ngạc đến ngây người.

Đôi mắt đã biến thành hạt đậu.

Một vali đựng đầy váy?!

Một vali khác đựng hộp bento với trái tim màu hồng? !

Những người này, những người này, những người này là ai!

Một lúc lâu sau, viên cảnh sát tuần tra mới định thần lại, anh ta run run nhìn chứng minh thư của hai người, lại một lần nữa bị sốc đến mức hóa đá.

Anh ta phụ trách tuần tra khu vực đường phố này, đồng thời cũng biết không ít chuyện phiếm ở mấy khu phố phụ cận.

Viên cảnh sát đang tuần tra chậm rãi quay đầu lại nhìn về phía người đàn ông có vết sẹo: "Chẳng lẽ ngươi chính là người vì yêu đã rửa tay rời khỏi hắc đạo, Tatsu?"

Người đàn ông có sẹo từ khoang mũi của mình phát âm thanh hừ đầy cam chịu.

Cảnh sát tuần tra chậm rãi nhìn về phía Furuya Rei đang quấn chặt lấy mình: “Anh là... anh Furuya Rei năm nay trúng tuyển vào học viện cảnh sát?”

Đối mặt với đồng nghiệp, Furuya Rei  lúng túng gật đầu.

Furuya Rei cảm nhận được Sakurada Maki, người đang ở trong chiếc túi trẻ em sau lưng, cô đã cười đến run như cái sàng.

Anh lặng lẽ nhìn lên những đám mây lửa đỏ trên bầu trời.

Thật là một ngày siêu mệt mỏi.

Và anh luôn có một cảm giác tồi tệ.

Ngày đầu tiên đã có nhiều chuyện như vậy, búp bê nhỏ xuất hiện nhất định sẽ mang đến cuộc sống bình yên vốn có của hắn thay đổi kinh thiên động địa!

~~ Hết chương~~

Tác giả có lời muốn nói:

Chương này nhiều chữ quá! ! Akimbo!

Bây giờ hai thế giới không hợp nhất! Sau này nó sẽ hợp nhất, nhưng Maki không biết! Cho đến bảy năm sau, cô bất ngờ nhìn thấy người đang phục vụ trong quán cà phê.

Edit: Thiên Nhi(Changg)

Oa đau mắt đau tay. 🥹🥹. Tác giả đôi lúc sẽ nhắn gì đó thông báo cuối chương. Đôi lúc mình sẽ edit đôi lúc không 💌💌

Thông báo nhỏ: mình sẽ ngưng đăng một thời gian. Vì trong nhà mình có chút chuyện. Sẽ cố trở lại trong thời gian sớm nhất

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro