Chương 1: Nhặt được một bé mèo con Maine Coon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ 🌟)

Năm nay mùa đông đặc biệt rét lạnh, tuyết đọng thật dày làm việc kiếm ăn của bạn lại gia tăng không ít khó khăn. Đồ ăn trên thực đơn của bạn gần như đều ẩn nấp, vài ngày không ăn cơm làm tinh thần bạn có vẻ có chút uể oải.

Còn vì sao bạn không lục lọi thùng rác không ăn chuột, đó là bởi vì bạn không phải mèo bình thường, mà là một con mèo yêu có bản thể là mèo rừng Siberian xinh đẹp tao nhã (đặc biệt nhấn mạnh).

Lần thứ năm bạn nhìn chim nhỏ trên cây bị bạn dọa sợ mà chạy mất, bạn khổ sở liếm móng vuốt, quyết định đi thử một chút may mắn trong sông .

Đi dọc theo bờ sông, bạn vô thức đi đến dưới cầu vượt. Vốn chỉ định nghỉ ngơi ở dưới cầu vượt một chút, kết quả đột nhiên cảm nhận được hơi thở mèo yêu khác. Nhưng hơi thở kia thật sự có chút yếu, suýt chút nữa đã bị bạn xem nhẹ.

Bạn đi tìm đi tìm, kết quả phát hiện một con mèo yêu.....nhãi con bị thương?!! Là tộc nào không hiểu khuôn phép như vậy?! Thế nhưng làm mèo con trân quý lưu lạc bên ngoài, trên người mèo con còn có vết thương?!!

Phát hiện trên người nó có không ít vết thương, nhãi con cũng đã rơi vào hôn mê. Bạn bất chấp bảo tồn thể lực, lập tức dùng yêu lực bao phủ nó bắt đầu trị liệu.

Tuy rằng bạn là mèo có hình thể lớn nhất trong đám bạn cùng lứa tuổi, nhưng kỹ năng thiên phú mà bạn thức tỉnh là trị liệu. Vết thương trên người mèo con dần dần khép lại, nhưng bởi vì thời tiết rét lạnh nên thân thể vẫn luôn run rẩy. Bạn đành phải dùng đuôi quấn nó lại đặt dưới bụng sưởi ấm, lợi ích của mèo lông dài đã được thể hiện rõ.

Đây là một bé mèo con Maine Coon yêu, khoảng chừng ba tháng tuổi. Bạn dựa theo tri thức văn hóa trong tộc dạy phán đoán tình huống của nó. Trộm nhìn thoáng qua bụng nhỏ của nó, có lục lạc nhỏ, là em trai nha.

Bé con dưới thân đã dừng run rẩy, yên bình ngủ ngon mơ đẹp, thậm chí còn ngáy khò khè một chút. Chỉ có bạn một con mèo lớn trưởng thành đáng tin cậy đang lo lắng đồ ăn.

Trình độ săn thú của bạn miễn cưỡng chỉ có thể nuôi sống chính bạn, còn dưới tình huống luôn luôn chịu đói. Nhưng mà bé con cần dinh dưỡng, cũng không thể để nó chịu đói cùng bạn.

Tuy rằng Yêu tộc không cho phép sống nhờ trong nhà nhân loại thời gian dài, bởi vì sẽ mang đến tai nạn cho đối phương, nhưng mà ăn vạ lừa chút đồ ăn hẳn là không thành vấn đề nhỉ, cùng lắm thì để cho bọn họ sờ một chút.....

Bạn ngoạm bé con đi đến thành phố nhân loại cư trú. Bởi vì tuổi thọ Yêu tộc nhiều hơn mèo bình thường, nên lớn lên cũng tương đối chậm. Tuy rằng bé con này đã ba tháng nhưng thoạt nhìn không khác mèo mới sinh ra.

-----

Mục tiêu thứ nhất bạn lựa chọn là nam nhân tóc xoăn mang kính râm đang ngồi trên ghế dài công viên.

Cũng không phải bởi vì anh dễ ở chung, chỉ bởi vì chỉ có anh ngồi ở công viên dưới trời tuyết dày đặc như thế này. Nguyên nhân chủ yếu là trong tay anh cầm một ly lẩu Oden, nhưng anh vẫn luôn không ăn, chỉ là hút thuốc lá ngẩn người nhìn một tòa nhà cao tầng.

Bạn nghe qua loại nhà này từ trong miệng nhân loại, nghe nói có rất nhiều người sống ở bên trong, hình như gọi là chung cư. Nhân loại quả nhiên rất kỳ lạ, một tòa chung cư lạnh như băng có gì đẹp?

Ngoạm một con mèo con ngủ say không tiện để bạn phát huy, tính buông xuống trước. Nhưng mà vừa đụng tới tuyết lạnh băng thì nó bắt đầu run rẩy, bất đắc dĩ bạn chỉ có thể dùng cái đuôi quấn nó mang theo trên người. Thậm chí nó còn không lớn bằng cái đuôi của bạn, quấn ở bên trong giống như là một cái chả giò nhỏ, nhân bé mèo.

Bạn đi đến bên người nam nhân kia, nhìn chằm chằm đồ ăn trong tay anh, ý gì rất rõ ràng.

"Meo ~ meo meo!" Anh không muốn ăn có thể cho tui ăn, lãng phí đồ ăn không tốt.

"Cái gì vậy, là mèo à....." Nam nhân trước mắt dường như là nghe được tiếng bạn kêu mà hoàn hồn.

"Meo meo!" Mắc gì kêu là mèo à, anh có gì bất mãn với mèo à, hơn nữa tui mới không phải mèo bình thường!

Nhìn đầu tóc xoăn kia của anh bạn cảm thấy móng vuốt hơi ngứa, cuối cùng chỉ thu móng tay dùng đệm thịt vỗ tay anh.

"Muốn ăn thì cho mi đấy." Anh không nghe hiểu lời bạn nói, nghĩ rằng bạn đang xin đồ ăn, nhưng mà con mèo hoang này có chút hoạt bát quá mức.

Bạn nghe thấy anh nói vậy cũng không khách khí, vớt xiên que bên trong ra bắt đầu ăn. Bạn không kén ăn, ngoại trừ chuột, đồ ăn trên thực đơn của nhân loại bạn đều có thể ăn. (Này, trên thực đơn của nhân loại cũng không có chuột nha bà!)

Một chân của bạn không cầm được xiên tre mỏng như vậy, chỉ có thể dùng hai móng vuốt kẹp xiên tre ăn thịt viên chay trên đó. Cá viên và thịt bạn tính đều để lại cho bé con.

"Nếu là trước kia tên kia nhất định sẽ hưng phấn mà nói thật đáng yêu.....Thật là làm người khó chịu, cái người trước kia vẫn luôn lải nhải đột nhiên yên lặng, mặc kệ nói gì cũng sẽ không đáp lại."

Nam nhân bên cạnh không biết từ khi nào mà chuyển lực chú ý từ chung cư sang đến trên người bạn. Không biết câu nói kia là đang nói với bạn hay là với chính anh.

Nể tình đồ ăn hôm nay bạn có lòng từ bi mà nghe nhân loại nói hết một chút đi. Rốt cuộc tuy rằng anh đều nói chuyện ngu xuẩn tên kia trải qua còn luôn phải mắng hai câu, nhưng bạn có thể cảm nhận được nặng nề và bi thương quanh người anh khi kể chuyện, còn có một chút hoài niệm nhỏ đến khó phát hiện.

-----

Matsuda Jinpei cũng không biết vì sao hôm nay mình lại nói nhiều với một con mèo như vậy, vốn dĩ anh cũng không phải là người có tính cách nói nhiều. Manh mối điều tra tội phạm đánh bom bị cắt đứt, đơn xin chuyển đến khóa điều tra vẫn luôn bị bác bỏ, nội tâm bực bội anh vô thức mà lại đến chỗ này, nơi osananajimi hi sinh vì nhiệm vụ.

Lẩu Oden trong tay là món của quán Hagiwara vẫn luôn thích ăn, sau khi tan làm hai người thường xuyên cùng đi ăn. Hôm nay một mình anh đi mua một ly, ăn một lát thì không có khẩu vị, anh càng cần thuốc lá hơn đồ ăn.

Cuối cùng ly lẩu Oden kia rơi vào trong bụng một con mèo. (Không, là hai con) tuy rằng có chút nói nhăng nói cuội, nhưng mà anh cảm thấy con mèo kia có thể nghe hiểu lời anh nói, hơn nữa bộ dáng kia nhìn qua giống như đang nghe rất nghiêm túc, dẫn tới anh vô thức nói rất nhiều.

-----

Thời điểm Hagiwara Kenji lần đầu tiên tỉnh lại, cảm giác cả người đều rất đau, tứ chi cũng không có sức lực. Thế mà vẫn còn sống từ vụ nổ mạnh đó sao? Chỉ là vì sao mình sẽ ở.....dưới cầu vượt?

Sau đó anh phát hiện chuyện càng khủng bố hơn là mình có lẽ cũng không thể nói là còn sống. Hiện tại bản thân ở trong thân thể một con mèo, hơn nữa tình huống con mèo này cũng không lạc quan lắm. Bị thương cộng thêm đói rét làm ý thức anh càng ngày càng nặng nề, nếu để Jinpei-chan biết nhất định sẽ chê cười anh.....

Hagiwara thầm nghĩ trước khi mất đi ý thức.

Chỉ là anh không nghĩ tới mình vừa tỉnh lại lần nữa đã nghe thấy giọng của osananajimi. Tuy rằng tầm mắt anh bị cái gì đó chặn lại, nhưng tuyệt đối là giọng của Jinpei-chan!

A đáng giận, vì sao cậu đang nói chuyện xấu hổ của tớ thế! Với ai vậy?!! Hagiwara bị cái đuôi quấn lấy bắt đầu giãy giụa, sau đó anh đã được thả xuống dưới.

"Meo ~"

Thời điểm nhìn thấy osananajimi của mình, Hagiwara theo bản năng mà xông qua, sau đó anh đã bị một lực lượng kéo lại.

Quay đầu lại anh mới phát hiện mình bị một con mèo lớn trắng như tuyết quấn lấy. Phát hiện tầm mắt anh, con mèo lớn còn liếm lông của anh.....lông của anh.....Từ từ?! Cho nên anh thật sự biến thành một con mèo sao?!

Nhìn tay chân mình ngắn, ngôn ngữ không thông, Hagiwara tạm thời rơi vào yên lặng.

Trước mặt đột nhiên nhiều một cái bóng, con mèo lớn ngoạm thịt viên đến trước mặt mình.

"Meo meo" bé con ăn nhanh lên, cái này để cho mi.

"Meo" anh muốn nói cảm ơn, kết quả chỉ phát ra tiếng mèo kêu mềm mại. Quá khứ anh nhất định sẽ cảm thấy tiếng kêu này rất đáng yêu, nếu tiếng kêu này không phải phát ra từ miệng anh.

Mèo Hagiwara lại rơi vào trầm cảm một lần nữa.

Có lẽ là thấy anh lại bất động, mèo lớn lại quan tâm mà đẩy thịt viên cho anh, giáo dục anh một cách thành khẩn.

"Meo meo meo....." Bé con đừng kén ăn, ăn xong chúng ta còn phải đi tìm bữa ăn tiếp theo. Những đồ ăn này không giúp no được bao lâu.

Hagiwara không chịu nổi đói bụng, trong ánh mắt vui mừng của mèo lớn vùi đầu ăn. Là hương vị quen thuộc, là quán ăn anh và Jinpei-chan thường xuyên đến ăn sau khi tan làm.

Anh lại không nhịn được nhìn osananajimi của mình. Tơ máu trong mắt và quầng thâm mắt đen thui đều tỏ rõ Jinpei-chan đã lâu không ngủ ngon giấc. Quả nhiên những lời mình nói trước khi chết cùng với chuyện chết trước mắt Jinpei-chan mang đến cho cậu ấy ảnh hưởng rất lớn.....

Sau khi Hagiwara ăn xong, còn chưa quen dùng tứ chi đi đường, nghiêng ngả lảo đảo đi về phía Matsuda. Anh dùng đầu mình dụi đôi tay linh hoạt dùng để hủy bom của Matsuda.

"Meo ~" thật xin lỗi nha Jinpei-chan, để cậu lại một mình.

-----

Matsuda nhìn bé mèo con trong tay, vừa rồi không phát hiện bởi vì bị con mèo lớn bên cạnh quấn lấy. Hiện tại đột nhiên phát hiện nó có một đôi mắt màu tím giống với Hagiwara. Trên khuôn mặt mèo không lớn bằng bàn tay anh tràn đầy lo lắng.

Hai con mèo này đều thành tinh à?

"Muốn trở về với tao không?" Nhìn cặp mắt màu tím kia, anh như bị ma xui quỷ khiến hỏi một câu.

Không ngờ chờ anh nói xong lời kia con mèo lớn đột nhiên cảnh giác, ngoạm mèo con trong tay anh trở về. Mèo con Hagiwara bị cắn gáy vận mệnh một chút, bởi vì bản năng mà dừng giãy giụa.

Con mèo lớn kia dùng cái đuôi quấn mèo con, ngồi ngay ngắn ở phía xa. Thái độ biểu hiện thật sự rõ ràng, từ chối trở về với anh.

Matsuda cũng không bắt buộc, vừa rồi hỏi câu kia cũng chỉ là cử chỉ bốc động, anh vốn dĩ không có thời gian chăm sóc hai con mèo.

"Được rồi, tao lại mời bọn mi ăn một bữa cuối cùng, vừa rồi những món đó chưa no nhỉ?"

Anh chú ý tới con mèo lớn kia để đồ ăn lại cho mèo con, quả nhiên cha mẹ đều là lo cho con của mình trước.

Chờ anh mua xong trở về, phát hiện hai con mèo vẫn còn đợi tại chỗ, thế nhưng thật sự có thể nghe hiểu được tiếng người à.....

Thú hai chân trước mắt đặc biệt đi mua cho các bạn một phần đồ ăn, nếu là mèo bình thường nhất định không ăn hết, còn may các bạn hai con đều không phải mèo bình thường.

Bạn không né tránh anh sờ tay bạn, chỉ là sờ thời gian dài quấy rầy bạn ăn cơm bị bạn chụp một móng vuốt. Anh cũng không thèm để ý, cuối cùng xoa đầu bé mèo con kia, quay người vẫy tay rời đi.

Bé con bên cạnh bạn nhìn thấy cũng muốn đi theo, bị bạn đàn áp vô tình. Bạn không màng nó giãy giụa lại quấn mèo con lên.

"Meo ~ meo meo ~"

"Meo meo meo meo" mi không thể trở về với anh, chúng ta ở trong nhà nhân loại thời gian dài sẽ mang đến tai nạn. Hơn nữa mi còn không phân biệt được nhân loại tốt hay xấu, có vài thú hai chân thích ăn mèo con như mi, ăn từng miếng từng miếng một! Trước tiên mi phải đi theo chị học kỹ năng cơ bản mới có thể hoạt động tự do.

Bạn nửa nói thật nửa dọa sợ giáo dục nó, tuy rằng không nghe hiểu bé con trước mắt đang nói gì, nhưng đơn giản chính là thích nhân loại kia, muốn về nhà với anh.

"Meo....." Bé con không thể tránh thoát cái đuôi của bạn, chỉ có thể vô cùng đáng thương mà chấp nhận hiện thực.

Bé con còn chưa học được cách sử dụng hệ thống phát âm của mèo, không có cách bày tỏ ý kiến của nó, nói ra đều chỉ là meo meo meo vô nghĩa.

"Meo meo meo" tên để lúc sau tự mi lấy, chị gọi mi là.....Bé Cả đi. Nghe được không? Sau này Bé Cả chính là đang kêu mi nha.

"Meo!!!" Mèo Hagiwara mạnh mẽ từ chối, nhưng vô ích bởi vì nó không thể nói.

Nó nhìn thấy tuyết đọng thật dày, đột nhiên nghĩ đến một cách.

Bạn xem nó khó khăn viết mấy chữ ở trên nền tuyết -- Hagiwara Kenji.

"Meo?" Về sau mi muốn kêu tên này?

"Meo meo!" Nghĩ đến bạn không nghe hiểu lời nó nói, nó lại đổi thành gật đầu.

"Meo." Được rồi, tùy mi thích, nhưng mà chị vẫn muốn kêu mi Bé Cả.

Bạn làm lơ nó phản kháng, giúp nó liếm lông ướt do cọ trên tuyết, nó giãy giụa thì một vuốt của bạn có thể đàn áp.

Bạn có thể dự trữ năng lượng, bữa này có thể chống đói cho bạn ba ngày. Nhưng mà bé con không được, đến buổi tối nó lại đói bụng, phải nhanh chóng tìm nhà tiếp theo.

Chỗ ngủ bạn cũng không lo lắm, dù sao chôn bé con vào bộ lông của bạn thì sẽ không bị đông lạnh.

Bạn nhanh nhẹn mang theo mèo Hagiwara đi trên đường phố, bởi vì bạn còn phải lưu ý chọn lựa đối tượng ăn vạ thích hợp, sợ nó đi lạc, cho nên bạn lại dùng cái đuôi quấn nó đi.

Đến buổi chiều, trên đường học sinh nhiều lên, là thời gian tan học nha. Học sinh cho mèo ăn tương đối nhiều, bạn đặt trọng điểm ở trên người học sinh.

Bạn chọn lựa trúng một nam sinh tóc nâu mắt một mí. Cậu ấy thoạt nhìn tương đối hiền lành, hơn nữa trong tay cầm một túi cá khô nhỏ (đây mới là điểm quan trọng đi!).

"Meo ô ~"

Bạn đi đến bên người cậu dụi đầu vào chân cậu, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm cá khô nhỏ của cậu.

"Ồ, muốn ăn cái này à?" Cậu phối hợp mà ngồi xổm xuống, cười dịu dàng hỏi bạn.

"Meo ~"

Nhân loại có vẻ đều thích nói chuyện với mèo, hình như bọn họ cho rằng đối phương có thể nghe hiểu. Nhưng nếu ngày nào đó nói cho bọn họ mèo có thể nghe hiểu bọn họ nói gì, bọn họ sẽ giật mình mà phản bác lại. Thật là kỳ lạ nha!

Cậu lấy cá khô nhỏ tính cho bạn ăn, nhưng mà bạn cũng không đói, bạn chỉ nhìn trúng cái túi kia của cậu, cùng với cá khô nhỏ bên trong. Bạn tính dùng túi đựng đồ ăn, chờ thời điểm Hagiwara đói thì lấy ra cho nó ăn.

Cho nên bạn không ăn cá trên tay cậu, mà dùng móng vuốt chỉ túi cá khô nhỏ kia, sau đó nhìn chằm chằm cậu rồi nghiêng đầu.

"Meo meo ~"

Thời điểm ở trong trường học mèo bạn cũng học làm nũng thả thính với nhân loại như thế nào, đáng tiếc diện mạo của bạn càng theo hướng đẹp trai hùng mạnh hơn là đáng yêu (tác giả nói nhỏ: Là tự nhận nha), nên vẫn luôn hơi xấu hổ thả thính.

Haizz.....Vì nuôi bé con bạn trả giá quá nhiều.

"Ừm.....có thể cho em nha, nhưng mà đổi lại em có thể cho anh sờ em được không?"

Trước mắt mèo lớn rụt rè ngồi ngay ngắn, nhưng mà hơi nghiêng đầu làm nó có vẻ vô cùng đáng yêu, cái đuôi quấn lấy bé mèo con cũng rất đáng yêu, nhưng hai con mèo hình như không phải cùng chủng loại.

"Fuji! Cậu đang làm gì ở đó vậy?" Một giọng nói hoạt bát truyền đến, một thiếu niên tóc đỏ đang chạy về phía bạn.

Nhìn thấy lại có người đến đây bạn nhanh chóng cướp túi cá khô nhỏ kia rời đi, trước khi đi còn dụi tay cậu.

.....Dù sao cậu ấy nói có thể cho, cũng cho cậu sờ rồi.....Ừm, không sai, đây không tính là cướp! Bạn an ủi mình ở trong lòng.

"Fuji, vừa rồi cậu ngồi xổm chỗ đó làm gì vậy?"

"Tớ đang cho mèo ăn, một con mèo lớn quấn một con mèo con."

"Ồ! Vừa rồi có mèo à?! Tớ cũng muốn xem!"

Bạn ngồi trên tường rào của một gia đình nhìn bọn họ đi xa, lấy cá khô nhỏ từ trong túi ra bắt đầu cho Hagiwara ăn. Sau khi ăn no lại đóng túi, tìm chỗ có thể trốn tuyết chôn Hagiwara trong bộ lông của bạn.

Bạn nói Hagiwara phản kháng? Đương nhiên là lại bị bạn đàn áp tàn nhẫn, bé con này quá hoạt bát, không mặc kệ chút là không được.

Bạn mang theo mèo Hagiwara lang thang (lừa ăn lừa uống) an toàn ba tháng, trong lúc đó còn xảy ra một chuyện.

Ngày đó thời điểm mèo Hagiwara theo bạn đi qua một cái nhà máy, nó nhìn thấy tình xe trong mộng* -- một chiếc Mazda RX-7 màu trắng. Nó lập tức xông qua, thậm chí lợi dụng thời điểm người trên xe mở cửa xuống xe mà chui vào.

[*Biến tấu từ câu "Tình nhân trong mộng"]

Lúc bạn quay đầu lại nhìn nó, nó đã sắp bò lên vô lăng của ghế lái.

Bạn hẳn là may mắn chủ xe dường như đang vội vàng vào nhà máy nên thời điểm xuống xe không chú ý đến bé mèo này.....Nhưng mà hiện tại vấn đề là, bạn phải mang bé con bị nhốt ở trong xe ra ngoài kiểu gì đây?!!

Hagiwara bị nhốt ở trong xe đã quên hưng phấn, nhìn vẻ mặt đen thui của mèo giám hộ nhà mình, dường như cũng ý thức được mình gặp rắc rối. Ngay từ đầu hai chân trước dẫm lên cái đệm một cách bất an, kết quả không khống chế được bản năng mà chơi tiếp -- chơi dẫm cái đệm thật vui.

Nhìn bé con không tim không phổi này bạn chỉ muốn kéo nó ra đánh một trận.

Bạn dùng một móng vuốt yêu lực đập vỡ cửa kính xe cách nó khá xa, dưới ánh mắt hoảng sợ của nó ngoạm nó ra.

Đứa nhỏ không nghe lời làm sao bây giờ? Đương nhiên là -- đánh một trận nha.

Sau một thời gian, mèo Hagiwara rất ít ngồi, bởi vì đau mông.

Mà Bourbon mang gương mặt giả chấp hành nhiệm vụ xong trở về thì phát hiện cửa sổ xe của mình bị vỡ. Kiểm tra sơ qua không mất gì cũng không nhiều thêm thiết bị nghe lén, chỉ là trên ghế dựa sót lại mấy sợi lông.

Vì vậy sau khi suy nghĩ không có kết quả, Bourbon quả quyết đi tìm tổ chức thanh toán phí sửa cửa sổ xe.

--

Cửa sổ xe: ???
Tổ chức: ???
Mèo Hagiwara: (ToT)
Rượu · Bourbon · Amuro Tooru · Furuya Rei · Công chúa Zero · giả: ໒꒰ྀི' ˘ ' ꒱ྀིა

Mèo rừng Siberian

Mèo Maine Coon

Lẩu Oden

☆ ~('▽^人)☆ ~('▽^人)☆ ~('▽^人) (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ 🌟)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro