Chương 1: Cô phải chạy trốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lộ Mạn vô lực ngã trên mặt đất,bị ngọn lửa bao vây, nhìn thanh mai trúc mã, bạn trai Hạ Chính Bách đem kế muội của cô- Lộ Kỳ bảo vệ ở trong lòng.

"Tiện nhân" Lộ Mạn gắt gao nhìn chằm chằm đôi cẩu nam nữ trước mặt.

" Chị, dù sao chị cũng đã từng ngồi tù, đi ra cũng không có tiền đồ, mẹ chị cũng đã chết, cuộc đời này đã không còn ai quan tâm chị-còn sống cũng không có ý nghĩa,"

"Các ngươi hãm hại ta ở tù, còn hại chết mẹ ta, bây giờ còn muốn mạng ta!"Đường Lộ đầy cả người đều không còn sức lực, cặp mắt tức giận đỏ thẫm.

" Đây đều là cô tự tìm lấy." Hạ Chính Bách nói," Nếu như cô không chết, cô nhất định sẽ đem những thứ này nói ra. Tôi sẽ không để cho cô phá hỏng mọi thứ chúng tôi có bây giờ."

" Chị, người cứ yên tâm đi đi. Ba biết chuyện này, đã mua cho người một khối mộ phong thủy rất tốt,người vì Lộ gia hy sinh, ba đều ghi nhớ trong lòng, sau khi người chết cũng sẽ không bạc đãi người." Lộ Kỳ ôn nhu nói.

Ha ha ha ha ha ha ha ha ha" hai mắt Lộ Mạn đỏ đậm cười to.

Đây chính là cha ruột của cô, vì Lộ Kỳ, ngay cả con gái ruột mình cũng giết!

Đời này hai nam nhân quan trọng nhất, một là cha ruột, một là thanh mai trúc mã.

Cha trong mắt chỉ nhận nữ nhi Lộ Kỳ này, thanh mai trúc mã cũng coi Lộ Kỳ là bảo bối, coi cô như một cái bao cỏ.

Bây giờ cả hai đều muốn cô chết.

Lộ Mạn cầm trong tay mảnh kính vỡ, đột nhiên giơ tay đè xuống, lòng bàn tay truyền tới đau nhức khiến cho cô thanh tỉnh không ít.

Lộ Mạn cắn răng, đột nhiên hướng Lộ Kỳ nhào qua.

" A!" Lộ Kỳ hét lên một tiếng, bị nàng đánh ngã.

"Lộ Mạn, cô buông em ấy ra !" Hạ Chính Bách bên cạnh vừa kêu to, vừa tới cứu Lộ Kỳ.

Lộ Mạn dùng hết khí lực, đem Lộ Kỳ lôi vào giữa ngọn lửa, há miệng nhắm tới lỗ tai Lộ Kỳ.

" A!" Lộ Kỳ thảm thiết hét chói tai.

Máu tươi từ trong miệng Lộ Mạn chảy ra , " Các ngươi muốn ta chết, vậy chúng ta hãy cùng chết đi!"

" Không muốn! Ngươi buông ra ta! Hạ đại ca cứu ta!" Lộ Kỳ hoảng sợ thét chói tai, nhưng ngọn lửa đã cháy tới người mình cùng Lộ Mạn .

Hạ Chính Bách nhào tới, nhưng tủ quần áo đang bốc cháy lại hướng về phía hắn đổ xuống.

Lộ Mạn thấy Hạ Chính Bách ngũ quan hoảng sợ vặn vẹo, bị đè dưới đáy tủ quần áo.

Ánh lửa đỏ phản chiếu khuôn mặt của Lộ Mạn "Các ngươi cũng phải chết không được tử tế".

Cô dùng hết sức lực cuối cùng, đem Lộ Kỳ ép vào trong lửa.
***
Lộ Mạn mở mắt đầu đau muốn nứt ra , cảm giác chính mình vừa đi qua một vòng địa phủ.

Chờ cô thấy rõ ràng tình cảnh trước mắt thì cả người đều ngốc.

Trong phòng khách sạn này, trên tấm thảm cách đó bốn năm bước, có một người đàn ông đang nằm giữa vũng máu.

Lộ Mạn đã quá quen thuộc với khung cảnh này.

Bởi vì cô đã từng được trải nghiệm qua.

Chỉ là, không biết từ bao nhiêu năm trước, nó dường như là kiếp trước đi.

Kiếp trước...

Lộ Mạn nhớ lại, cô hẳn phải táng thân biển lửa , nhưng tại sao giờ lại còn sống?

Cô giơ hai tay lên, lại phát hiện tay phải còn đang nắm một chiếc đèn bàn đầy máu, Lộ Mạn hoảng sợ nhanh tay ném chiếc đèn xuống.

Mà trên tay, trên cánh tay hoàn toàn không có tổn hao gì, làn da vẫn sáng bóng, trắng nõn, không có một chút sẹo nào.

Một lần nữa nhìn về phía nam nhân kia, xem đến khuôn mặt hắn, cô rốt cuộc mới tin tưởng mình đã trọng sinh, quay lại năm 22 tuổi.

Thời điểm này đời trước, cô chính là trợ lý của Lộ Kỳ, Lộ Kỳ gia nhập ngành giải trí từ năm 16 tuổi, 20 tuổi trở thành một tiểu hoa đán nổi tiếng.

Lộ Mạn không muốn tham gia bất kỳ ngành công nghiệp giải nào chứ đừng nói là làm trợ lý. Lý tưởng của cô chính là muốn trở thành một nhà thiết kế thời trang.

Nhưng vì Lộ Kỳ nhỏ hơn cô hai tuổi muốn trở thành một diễn viên vì vậy Lộ Khải Nguyên – Cha ruột của Lộ Mạn liền tự mình đầu tư một công ty điện ảnh, chuyên môn nâng đỡ Lộ Kỳ, nhưng lại sợ Lộ Kỳ " đơn thuần" lăn lộn trong vòng giải trí phải chịu thua thiệt nên để Lộ Mạn- con gái ruột đang học thiết kế thời trang phải nghỉ học để làm trợ lý cho Lộ Kỳ. Thậm chí trong công ty, mọi người đều biết Lộ Mạn là thiên kim Lộ gia, không hề biết tới danh phận của Lộ Mạn.

A, cô mới là thiên kim Lộ gia chính quy, Lộ Khải Nguyên con gái ruột, Lộ Kỳ chỉ một đứa con gái đi theo mẹ kế bước vào Lộ gia nhưng lại chiếm vị trí cô.
Lộ Mạn vẫn luôn không thèm so đo, nàng còn phải chữa bệnh cho mẫu thân, nếu bây giờ vì giận dỗi mà rời đi, mẹ nàng không biết phải làm sao?

Mà người đàn ông đang nằm trên thảm lúc này là một đạo diễn nổi tiếng. Bởi vì Lộ Kì muốn giành được nhân vật nữ chính trong phim của hắn nên ,liền cùng tới nơi này nói chuyện.

Hẹn ở phòng khách sạn, có thể nói chuyện gì?

Lộ Kỳ cũng biết vị đạo diễn này ngay cả Lộ Khải Nguyên cũng mời không nổi.

Lộ gia có tiền nhưng địa vị ở xã hội thượng lưu lại không cao.

Lộ Kỳ kêu Lộ Mạn hai người cùng nhau tới, kết quả không nói được hai câu vị đạo diễn này liền thích động tay động chân , thậm chí muốn Lộ Mạn cùng tham dự. Lộ Kỳ liền muốn để Lộ Mạn ở lại bồi vị đạo diễn còn mình rời đi.

Lộ Mạn đương nhiên không chịu, giữ Lộ Kỳ lại. Vì muốn thoát khỏi cô, Lộ Kỳ cầm chiếc đèn bàn đem Lộ Mạn đập đến mức choáng váng.

Nhưng trong lúc quơ múa không cẩn thận, phẩn đỉnh nhọn bằng kim loại của chiếc đèn bàn cắt vào cổ vị đạo diễn, trong nháy mắt máu chảy như suối.

Lộ Mạn tính toán lại thời gian một chút, chỉ còn khoảng hai phút nữa sẽ có người tới bắt cô.

Mà ác mộng cả đời cô cũng bắt đầu từ lúc này.

Cô nhất định phải trốn !

Lộ Mạn định trèo ra ngoài cửa sổ, nhưng đột nhiên nhìn thấy ngọn đèn rơi bên cạnh.

Đời trước, Lộ Kỳ nhân lúc cô bất tỉnh nhân sự đem dấu vân tay của bản thân lau sạch và thay thế dấu vân tay của cô lên đó.

Đời trước Lộ Mạn tỉnh dậy không sớm như bây giờ, khi nhân viên khách sạn bước vào cô vẫn còn hôn mê, chiếc đèn bàn trên tay trở thành bằng chứng phạm tội của cô.

Lần này, Lộ Mạn cẩn thận lau sạch dấu vân tay trên chiếc đèn bàn và kiểm tra tỉ mỉ khu vực xung quanh để chăc chắn một sợi tóc của nàng ở đây cũng không còn.

Khi còn chưa đầy một phút cô mới bò ra ngoài cửa sổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro