Chương 1 - Xuyên không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm mùa đông đầy lạnh lẽo, sau một ngày làm việc bận rộn, Chu Băng Băng từ cửa cao ốc đi ra, đánh một tiếng hắt xì, bỏ qua lời nhắc nhở từ người đi đường hảo tâm nhắc nhở " Cẩn thận..." một quyển sách thật dày hung hăng nện lên đầu nàng, không kịp phát ra tiếng oán giận liền hôn mê bất tỉnh.

Thời điểm mở mắt ra lần nữa, Chu Băng Băng không nhìn thấy phòng bệnh lạnh lẽo, cũng không nghe được tiếng Vương chủ quản ho khan, trước mắt là cảnh sắc xuân về hoa nở đầy tươi đẹp, nắng ấm chiếu vào cỏ xanh tươi, bầu trời xanh thẳm, làm người suốt ngày sống trong cảnh sương mù như nàng kinh ngạc, nàng ngồi dậy từ trên cỏ, mới phát hiện cả người mình trần trụi, tuy rằng không lạnh nhưng cảm giác sợ hãi cùng mờ mịt, nàng có suy nghĩ ngốc nghếch chẳng lẽ muốn lấy lá cây làm quần áo?

"Xột xoạt..." Chu Băng Băng giật giật bụi cỏ bên chân, một con chuột nâu chợt lóe qua, tuy là như thế, nàng vẫn bị dọa đến run run, đứng dậy, nàng liền cất bước chạy thẳng đến rừng cây mới dừng lại, không ngừng thở dốc, ngực tuyết trắng phập phồng lên xuống mãnh liệt.

" Nơi nào lại có một tiểu mỹ nhân ..." Một tiếng huýt sáo đầy lưu manh, phát ra từ bên cạnh. Một người nam nhân trẻ tuổi cao lớn nhìn chằm chằm ngực nàng, ái muội trêu đùa.

Tim Chu Băng Băng cơ hồ muốn nhảy ra, chung quanh không có bất luận cái gì che đây được, nàng đành dùng tay che chắn, xoay lưng về phía nam tử, khuôn mặt cứng đờ bị nam nhân nhìn từ trên xuống dưới, ánh mắt hắn như đánh giá một đồ vật, một bên đi vòng quanh đánh giá nàng một bên muốn động tay động chân.

" Ngươi là ai, đây là đâu? Không cần lại đây" Chu Băng Băng không ngừng lùi về phía sau, tiếng khóc rất nhỏ không có bất luận lực đe dọa nào, hoàn toàn vô pháp ngăn cản nam nhân lại gần. Nàng từ nhỏ sinh hoạt ở nơi có nền văn minh cao, thành thị trị an tốt đẹp, chưa bao giờ gặp qua tình huống này.

" Thật là một tiểu mỹ nhân xinh đẹp" nam nhân không chút cố kị mà đưa tay vào lớp da thú trấn an dục căn đang phát sưng to " Nơi này là tiểu đệ đệ của ta, nơi giúp ngươi sung sướng" Hắn kích động nhào về phía nàng.

Chu Băng Băng sợ hãi không có nơi nào để trốn, bị nam nhân đẩy ngã bổ nhào lên cỏ, hai chân một trận đau đớn, bị nam nhân kéo về phía sau, hạ thân trực tiếp đỉnh nhập chân tâm.

" A... đau quá....Ngươi tránh ra" nàng không có chuẩn bị ngã nhào lên cỏ, hạ thân bị xé rách đau đớn làm trước mắt nàng tối sầm, vô lực giãy dụa. giống cái bị ngăn chặn vô pháp nhúc nhích như tiểu rùa đen, nước mắt lâp tức tràn ra, nàng thậm chí chưa từng cùng nam nhân hôn nhau, không bao giờ nghĩ đến sẽ có một ngày sẽ thất thân với một nam nhân chưa gặp quá một phút đồng hồ, nàng vì quá khẩn trương thậm chí hắn trông như thế nào còn chưa nhìn rõ.

Nam nhân vững chắc đè nặng Chu Băng Băng, một đôi tay thô ráp không ngừng âu yếm ngực non nớt, đầu vú trơn trượt của nàng, đôi môi nóng bỏng ngậm lấy vành tai, hạ thân ra ra vào vào, miệng sảng khoái thở dốc không ngừng la hét " A... Tiểu bảo bối, để ca ca mang ngươi lên trời...".

" A... cút ngay... a" dưới sự xoa nắn của nam nhân, Chu Băng Băng thế nhưng có cảm giác kì lạ, từ sâu trong cơ thể vọt tới một cơn ngứa ngày, nàng ngưng khóc, há miệng tường nói ra lời cự tuyệt lại không tự giác phát ra tiếng rên rỉ, cỏ xanh theo sự va chạm có quy luật của nam nhân không ngừng cọ nhẹ lên bụng nhỏ nàng, cảm giác ngứa cùng căng trướng làm nàng vặn vẹo như rắn nhỏ.

Nhưng nàng giãy dụa cũng không thoát khỏi luận động của nam nhân, chỉ làm hắn càng hung phấn " A... tiểu yêu tinh..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#18#1vs1