Chương 1.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không xuất sắc, không có đặc điểm ấn tượng khiến người ta chú ý .

Ném trên đường cái đều tìm không ra cái loại này.

Bình thường không thể bình thường hơn.
Thế cho nên bình thường đến mức ở trong lòng Tần Hằng không ai có thể thay thế.

Về sau nữa mấy người cũng chưa nói, rốt cuộc Tiêu Mễ Gia vẫn là tiểu nha đầu choai choai, cái gì có thể nghe cái gì không thể nghe, trong lòng đều hiểu rõ.

Nói tiếp chính là lời nói hạ lưu.

Bọn họ cũng không thể mặt dày nói,  lúc ấy Tần ca đem người làm tới tay, ngủ người ta mấy ngày, cảm thấy không thú vị liền chấm dứt, lúc sau lại muốn tiếp tục nhắm nháp hương vị đó lần nữa nên bắt đầu tìm người muốn tiếp tục tiền duyên.

Tuy rằng lúc trước Tần Hằng rốt cuộc là như thế nào cùng tiểu bạch kiểm kia kết thúc, bọn họ không biết, chỉ là lúc ấy bởi vì tiểu bạch kiểm  kia bọn họ cũng ầm ĩ đến rất không thoải mái, gần nhất cũng là nói hạng mục mới mấy năm nay một lần nữa gom lại cùng nhau, trong chốc lát Tần Hằng tới bọn họ còn phải tươi cười mặt nịnh hót làm lành .

Nhưng đều là nam nhân, Tần Hằng đối tiểu bạch kiểm kia cái gì tâm tư đều lời nói, đơn giản chính là ngủ thoải mái, có nhớ nhung, nếu Tần Hằng thiệt tình, mấy năm nay cũng sẽ không tin tức tình ái lớn nhỏ không ngừng.

Cho nên nói a, tình thâm này đều là để cho người khác xem.

Tiêu Mĩ Gia lâm vào mê mang, không nghĩ tới Tần Hằng nhớ mãi không quên chính là một người thường, bình thường đến tên gọi là gì, cái dạng gì cũng chưa người nào nhớ rõ.

Di động truyền đến rung động, Lý Hàn Dương nhìn tên người hiển thị trên di động, bắt máy: “Làm sao vậy, lão Tần.”

Sau khi cắt đứt điện thoại, Lý Hàn Dương vớt lên một áo bên ngoài, “Lão Tần nói kẹt xe nên không tới, trực tiếp đi công ty.”

Thấy Tiêu Kính Nhiên đứng dậy, Tiêu Mĩ Gia vội vàng đuổi kịp, “Ta cũng đi.”

Tiêu Kính Nhiên không quản, mang theo người đánh xe đi công ty Lý Hàn Dương, bãi đỗ xe ngầm , chiếc Maybach kia của Tần Hằng thình lình ngừng ở thấy chỗ được .

Tới văn phòng, Tiêu Mĩ Gia cũng gặp được Tần ca nàng tâm tâm niệm niệm .
Nam nhân phong lưu tuấn lãng, vai rộng eo thon,  tỉ lệ thân hình so người mẫu còn muốn xuất sắc, hiển nhiên bởi vì kẹt xe vừa nên đến không lâu, áo gió màu đen trên người còn chưa tới kịp cởi, thấy người tiến vào một đôi mắt đào hoa xuất trần hướng bên này nhìn tới, nhìn thấy Tiêu Mĩ Gia, cười nói: “ Mĩ Gia cũng tới?”

Tiêu Mĩ Gia mặt “Đùng” đỏ lên, e thẹn “Dạ” một tiếng.

Tiêu Kính Nhiên:……

Hello, ngươi ai?

Hận sắt không thành thép mà thở dài.
Túi da tốt này của Tần Hằng không biết mê hoặc bao nhiêu người.
_YS_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nguoc