Trình Tự Chính Quy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Hoạt náo viên vẻ mặt nghi ngờ bị mang về khách sạn, thực tế khách sạn rất bình thường, trong mắt nhân viên công tác, những đạo trưởng thiên sư đều là tự về phòng mình. Bọn họ lặng yên không một tiếng động trước tiên tiễn các đạo trưởng cao tuổi trở về phòng, lại phân biệt đi thang lầu, các nơi dã ngoại để nhặt nhóm Mao Sơn đạo trưởng và đại sư đi lạc trở về.


     Lục Lân đạo trưởng vẻ mặt không đành lòng tìm được các đạo trưởng leo thang lầu mệt đến lả người, sau khi đem bọn họ tống trở về, lúc đi ngang qua cửa phòng Sở Úc, nghe được bên trong truyền ra một tiếng quỷ kêu thê lương:


      "Ta kháo a! Vì sao mở màn đã treo máy hai người? Míaaa, đối diện không phải là acc clone của tuyển thủ nhà nghề nào đó chứ?"


       Lục đạo trưởng run rẩy một cái —— chơi game thật là đáng sợ a!


      Tiếng quỷ khóc vang tròn một đêm, ngày hôm sau hoạt náo viên Thái Gia suy yếu được Sở Úc nhét vào bình nhỏ giả quỷ chuyên dụng, dán cho hắn một cái phù nuôi hồn, dưới cả đêm không ngừng nỗ lực của người ta, Tần Phong đẳng cấp miễn cưỡng duy trì ở Thanh Đồng.


     "Quá chấp nhất." Phương Hiểu Niên vỗ ngực, "Khóc thảm như vậy còn phải tiếp tục đánh, đây là sự chuyên nghiệp cỡ nào chứ."


    Giang Thận mắt hàm kính ý: "Nếu không phải là có chấp niệm, làm sao có thể cấu trúc tiểu thế giới."


    Phương Hiểu Niên: "Rất thảm, ta sẽ nhớ kỹ nghìn vạn lần không thể kết đội cùng đội trưởng chơi game."


     Bởi con cương thi duy nhất thực sự có uy hiếp đã bị nhóm Âm Soa kéo trở lại học tập làm sao làm một văn vật hợp cách, mọi người ngoại trừ Lưu thiên sư đều ngủ ngon giấc, đều tự tính toán ngày hôm sau phải hỏi thế nào mới xin được số điện thoại của Hắc Vô Thường đại nhân.


     Một mực chờ trong song cửa thủy tinh nhàn rỗi - Lý đạo trưởng là người thứ nhất khôi phục sức sống, sáng sớm đã ngồi canh me trước bàn ăn khách sạn dùng bữa sáng, giống như lơ đãng chọt điện thoại di động của mình, cũng không ngẩng đầu lên, nói với Tần Phong bên người rằng: "Ai, điện thoại di động ta thế nào quay số điện thoại không được nhỉ, số của ngài là bao nhiêu chi bằng để ta nhấn một chút xem thử có thể nhận được hay không."


      Tần Phong chăm chú nhìn hắn một cái, cẳng chân dưới lớp đạo bào của lão đạo trưởng khẩn trương run cầm cập.


     Hơn nữa ngày hắn không nói chuyện, đạo trưởng càng nín bất động, vẫn để mắt sừng len lén nhìn hắn.


      Tần Phong thở dài, đạo trưởng trong nháy mắt rút khẩu khí.


       "Lập một cái nhóm đi." Tần Phong hết cách.


      Đạo trưởng: "Rõ! ! !"


      Một đám lão đạo trưởng hoa râu tóc bạc vây cùng một chỗ, Sở Úc chưa bao giờ bị chúng tinh phủng nguyệt như thế, một đoàn trưởng bối sứt đầu mẻ trán nắm lấy hắn, liều mạng hỏi hắn weixin dùng như thế nào, rõ ràng tiểu bối mỗi môn phái đều thầm thổ tào các trưởng bối từng cố chấp đánh chết cũng không học khoa học kỹ thuật hiện đại này của bọn họ.


      Mà khi Sở Úc lập nhóm xong, Lý đạo trưởng vừa học được thao tác phi thường sinh động, hết sức hưng phấn, Mao Sơn phái bọn họ chính là giao tiếp cùng quỷ thần, càng thập phần hy vọng có thể làm tốt quan hệ với địa phủ, nên tích cực biểu hiện, chủ động nhìn chằm chằm mỗi một người gia nhập nhóm để cho bọn họ dựa theo cách thức cải tên.


      "Đều đổi thành: Môn phái - tên! Lằn ngang chính giữa cũng không được dùng sai!" Lý đạo trưởng nhanh chóng phát ngữ âm, "Di? Mới tiến vào cái gì thế này? 'Công ty bảo tiêu Hạnh Phúc Bình An' —— lăn lăn lăn, thế nào quảng cáo đều đánh tới cơ chứ? ? ?"


       Cái avatar nho nhỏ kia liền nhô lên một hàng chữ: ( ta là Hắc Vô Thường. )


       Lý đạo trưởng: "... Ngài nói đúng, hạnh phúc bình an là truy cầu cao nhất!"


       Lại qua một lát, tài khoản thứ hai vào nhóm—— Liên lạc viên số 1 của đài tiếp đón địa phủ, đồng thời tài khoản tên là Hạnh Phúc Bình An out khỏi nhóm.


       Liên lạc viên số 1 của đài tiếp đón địa phủ: ( Xin chào các vị người tu hành dương gian, ta là chuyên viên liên lạc tại địa phủ, đảm nhiệm chức trách câu thông âm dương trong nhóm, sau khi ta phân biệt chỉnh lý qua tình huống dị thường ngài phát trong nhóm, sẽ an bài Âm Soa cấp bậc tương ứng giải quyết giúp ngài. )


       Trong nhóm trầm mặc chốc lát, bỗng nhiên cái máy trong tay Lý đạo trưởng bị cuộc trò chuyện tức giận oanh tạc đến treo máy.


       Phương Hiểu Niên vừa điều khiển điện thoại di động, một bên lấy máy của Giang Thận gọi điện thoại: "Đúng đúng, nhờ có ngươi nhắc nhở ta a, Hạ ca ngươi nói thực sự là quá đúng, quy phạm hoá quản lý, trình tự phải từng bậc từng bậc mà đi, lưu trình phải theo thứ tự, đúng đúng, đạo sĩ dương gian bình thường làm sao có thể trực tiếp cùng lão đại chúng ta kết nối ni, vậy không được, đúng đúng đúng! Không sai! Cái nhóm này ta trước tiên quản, hảo, làm phiền ngươi, nhanh chóng huấn luyện một nhóm liên lạc viên chuyên môn, không thành vấn đề!"


       Tần Phong: "..."


       Hạ Cẩn Niên bên đầu dây nghiêm túc nói: "Nếu như là công ty này và công ty kia nói chuyện hợp tác, ngươi gặp qua công nhân nào trực tiếp cùng ceo trao đổi chưa? Như vậy một lúc sau, chúng ta sẽ dễ bị đối phương khinh thị, lúc này mới lập nhóm liền dám đối với Tần tổng thái độ này, dần dà, địa phủ chúng ta không phải sẽ trở thành loại công ty bao bì chỉ biết nhận đơn hay sao?"


       Tần Phong: "..." Ta lúc nào thành Tổng rồi hả? Hạ Cẩn Niên nhà ngươi có phải quá nhập tâm vào kinh doanh rồi hay không?


       Hạ Cẩn Niên và Phương Hiểu Niên - hai tên niên thú địa phủ ăn nhịp với nhau, Hạ tổng nghiễm nhiên xem Phương Hiểu Niên trở thành Phó tổng mà dưỡng thành, nói cho hắn thật nhiều lý niệm kinh doanh, phương pháp quản lý, còn sửa sang lại một phần sách phải đọc, cuối cùng móc ra một phần hợp đồng cùng phát qua.


        "Để Sở Úc đạo trưởng ký tên, hợp tác nhất định phải có thái độ hợp tác, không thể đơn giản tiết lộ phương thức liên lạc tư nhân của Tần tổng chúng ta, nếu không sẽ lấy lí do tiết lộ bí mật thương nghiệp, triệt để kéo đen hắn! Dương gian tất cả đều mời thỉnh Âm Soa, hành vi nỗ lực hướng địa phủ mượn lực nhất định phải đi thông đạo hợp tác chính thức, do liên lạc viên xét duyệt, ngẫu nhiên dựa theo lịch trực sai khiến Âm Soa làm nhiệm vụ. . . nếu ai ai cũng muốn dùng một chiếc điện thoại trực tiếp gọi lão tổng chúng ta, như vậy làm sao được?"


       "Đúng đúng đúng! Tuân thủ điều lệ mới được!" Phương Hiểu Niên nắm lên hợp đồng liền xuyên tường đi tìm Sở Úc.


        Tần Phong: "..."


        Hạ Cẩn Niên mở cameras, ở bên đầu dây kia hỏi: "Tần đội trưởng, ngày hôm nay ngài có thấy mặt của ta chưa?"


       Từ đường nét mà nhìn, là một mây đen tuấn tú. . . Tần Phong trả lời: "Không ngừng cố gắng."


       Hạ Cẩn Niên: ". . . Ta sẽ!"


        Hợp đồng chỉ là một hình thức bên ngoài để người hiện đại tiếp nhận, cùng nguyên lý điện thoại di động phát Câu Hồn lệnh nhất trí, nhưng thật ra là một phần khế ước câu thông âm dương, khế ước hạn chế Sở Úc, không được có ý bại lộ ngụy trang tại dương gian của địa phủ Vô Thường, không được tùy ý đem phương thức liên lạc với Vô Thường tiết lộ ra ngoài, điều đó có thể dùng cuộc sống của bọn họ chịu ảnh hưởng, nếu như trái luật, nhìn vào phần giao tình không tệ giữa bọn họ, thế giới động vật và vi sinh vật có thể là lựa chọn hay nhất.


        Dĩ nhiên, Sở Úc có thể tự bằng vào giao tình gọi điện thoại nhờ Tần Phong hỗ trợ, hợp đồng chắc là sẽ không phản đối.


        Chúng đạo trưởng thập phần phiền muộn, nhưng cũng không dám vi phạm quy tắc địa phủ, cái quan phương này hợp tác đã không dễ, lại thêm quá khứ hơn hai trăm năm không thể câu thông được âm phủ, Vì vậy giá trị con người của Sở Úc - người có thể trực tiếp thỉnh Hắc Vô Thường lên như cá gặp nước, thành tân tú huyền môn đáng mặt.


        Sau khi ăn cơm xong Lục Lân ở trong hành lang trước mặt gặp Tần Phong, lập tức khách khí vấn an, đồng thời nói: "Tối hôm qua chúng ta đã tìm được đại sư và đạo trưởng mất tích, thế nhưng các đạo trưởng Diệu Liên Quan và tổ quay phim phóng sự mất tích trước đó hoàn toàn không có đầu mối, không biết ngài liệu có đầu mối nào hay không?"


        Chuyện này Tần Phong đã hỏi hoạt náo viên Thái Gia, nhưng hoạt náo viên nói đó cũng không phải hắn làm, tổ nhiếp chế và các đạo trưởng Diệu Liên Quan hoàn toàn không để ý tới đầu mối hắn bố trí trong khách sạn, cho nên hắn sẽ không quản bọn họ.


        "Cổ mộ bên kia rất phức tạp, sau khi ta chết đã đi bộ qua vài lần, bản thân cổ mộ xếp chồng cả mấy tầng, bên cạnh còn có một bãi mộ địa khác, trú không ít quỷ, hình như đều đối thi công rất bất mãn, ta đoán theo chân bọn họ có liên quan đi, khi ta còn sống đi qua đi lại khách sạn còn có ích, ra cửa ta đã triệt để thành phế rồi, căn bản không khả năng đánh thắng được một đoàn đạo trưởng, người xem tối hôm qua không phải ta còn phải nương cương thi mới có thể cáo mượn oai hùm sao?" Hoạt náo viên Thái Gia rất thành khẩn.


       Có nói sạo hay không, Tần Phong kinh nghiệm phong phú vừa nhìn liền biết.


       Tần Phong cho là lí do thoái thác của hắn có thể tin, Vì vậy gật đầu: "Bọn họ rất nhiều người, hẳn là nhất thời nửa khắc sẽ không xảy ra đại sự, trước tiên chúng ta cứ giải quyết chuyện này."Không sai biệt lắm hơn chín giờ, một phi cơ trực thăng tư nhân đậu vào sân bay cao nhất của khách sạn.


       Lâm bí thư một lần nữa xuất hiện, thấy bộ dáng người thật và npc, các đạo trưởng theo bản năng lộ ra ánh mắt phòng bị, khiến Lâm bí thư giật mình.


       Nàng rất chuyên nghiệp như thường nói rằng: "Tổng tài tập đoàn Dĩ Lệ mới vừa từ nước ngoài bay trở về, hy vọng có thể gặp mặt các vị một lần, tìm hiểu một chút tình huống, xem có cái gì cần chúng ta phối hợp hay không."


       Bí thư sau khi rót trà cho mọi người, chưa tới mấy phút, một nữ tính trung niên trang phục ưu nhã đi đến, bên người nàng đi theo một trợ lý nam, hai bảo tiêu nam, tất cả đều là thanh niên tuổi trẻ cao to, vì nàng xách giỏ rót nước.


        Đặng Thu Nga bản thân ăn nói khéo, không kiêu ngạo không siểm nịnh, không có cầu người cấp thiết, cũng không coi thường người trong huyền môn, trên thân luôn mang theo một loại kinh nghiệm thương trường trầm ổn, giống như cái hạng mục lỗ lã mấy trăm ức ngoài kia đều nắm chắc không lo lắng.


         Thậm chí nàng không e dè để trợ lý nam anh tuấn bên người hầu hạ, hiển nhiên đối tin đồn nữ phú hào bao nuôi tình nhân cũng hoàn toàn không thèm để ý.


        Tần Phong nhìn nàng một hồi, thẳng vào chủ đề: "Cô còn nhớ rõ nhà thiết kế Chu Đàn không?"


        Đặng Thu Nga sắc mặt có dao động nhẹ, ngôn ngữ tay chân trong nháy mắt có vẻ rất khẩn trương, nhưng Tần Phong lấy kinh nghiệm cá nhân phán đoán, nàng cũng không phải khẩn trương vì cái tên này, mà càng giống như cái loại cấp thiết của người nhà người bị hại khi nghe được tin tức.


         "Tôi vĩnh viễn cũng không có khả năng quên người đó." Đặng Thu Nga nói, từ cổ áo váy âu phục lôi ra một sợi dây chuyền, trên đó mang theo hai cái nhẫn, "Nếu như cậu ấy còn sống, hôm nay là ngày kỷ niệm chúng tôi kết hôn tròn một năm."


       Sở Úc kinh ngạc: "Các người kết hôn rồi? Chờ một chút, hai người là thật sự có quan hệ?"


         Hắn tuổi trẻ, chính là độ tuổi thích hóng hớt cà bát quái, cho nên Đặng Thu Nga liếc mắt liền nhìn ra hắn đang kinh ngạc cái gì, cười cười: "Đúng vậy, lúc tôi xem phương án không có quan tâm người thiết kế, thuần túy nhìn chỉ là hiệu quả, cho nên thật ra là sau khi hạng mục đã khởi công thì mới chính thức nhận biết cậu ấy, đồng thời hai bên hấp dẫn nhau, cũng không có trái với nguyên tắc công bằng trong gọi thầu. Chỉ bất quá tất cả mọi người nghĩ tôi và cậu ấy là quan hệ bao nuôi, bởi vì một ít đối thủ cạnh tranh đã chế tạo tin đồn tôi thích bao nuôi thiến niên tuổi còn trẻ để chửi bới cả hai, mà sau khi cậu ấy qua đời, tôi cũng không có đối tượng để giải thích, đơn giản cứ như vậy."


        Trợ lý anh tuấn chuyên tâm pha cà phê cho tổng tài, đưa lên khăn mặt lau tay, hầu hạ vô cùng chu đáo, nhưng vỏn vẹn chỉ có như thế.


        "Vậy cô biết nhà thiết kế Chu là bị người hại chết." Tần Phong chắc chắn nói.


          Đặng Thu Nga thân thể lần thứ hai căng thẳng, nàng chậm rãi gật đầu: "Tôi biết, thậm chí có đối tượng hoài nghi, nhưng đối thủ sẽ không lưu lại chứng cứ. Tôi thậm chí đã để pháp y giải phẩu cậy ấy, tra ra trong thân thể có độc tố hóa học không nên có, nhưng vô dụng, đối phương đã sớm chế tạo sổ khám bệnh chứng minh tinh thần cậu ấy phân liệt kèm theo đơn thuốc ghi lại, không biết lúc nào làm xong, hơn nữa dược vật hàm lượng không nguy hiểm đến tính mạng, trí mạng là do áp lực quá lớn cùng trạng thái thân thể không tốt tạo thành đột tử bất ngờ."


         "Tôi tạm thời đã hiểu." Tần Phong gật đầu.


        —— Đặng Thu Nga không có nói dối, lúc nói chuyện tình cảm rất chân thành.


          Hoạt náo viên Thái Gia nói qua, là nhà thiết kế Chu tự mình dùng bút chắn cửa, mong muốn có người đi lầm vào phát hiện đầu mối, Đặng Thu Nga nếu cùng nhà thiết kế lưỡng tình tương duyệt, nếu như là cô giết Thái Gia, lấy trình độ đơn thuần của cậu ta, sợ rằng sẽ vì Đặng Thu Nga mà giấu diếm.


          Như vậy kẻ giết chết hoạt náo viên cùng kẻ giết chết nhà thiết kế chính là chung một nhóm người.


        Đem Đặng Thu Nga tạm thời từ danh sách hoài nghi gạch bỏ, kế tiếp tự nhiên đến người phụ trách phiên hạng mục.


         Giống nhau phụ trách công ty chân chính đều là Phó tổng, Đặng Thu Nga là tổng tài cũng là cổ đông lớn nhất, thủ hạ của nàng chính là Phó tổng lại không hoàn toàn là thân tín của mình, các đại cổ đông khác tự nhiên sẽ nghĩ biện pháp an bài người của bọn họ.


          Bất quá có Đặng Thu Nga hỗ trợ, kế tiếp cũng rất dễ dàng, cô có quyền hạn rất cao, có thể tùy tiện kiểm tra phòng quản chế khách sạn và tin tức online trên công ty, chỉ có tra một cái giám sát, ai ở gian phòng nào vừa xem thì hiểu ngay.


         Là một gã Phó tổng họ Hoàng.


          "Mạo muội xin hỏi, ngài đây làm sao biết hiện tại người ở căn phòng này có vấn đề ni?" Đặng Thu Nga nói.


        Tần Phong không trả lời, Lục Lân đạo trưởng nói: "Tự nhiên là có biện pháp riêng."


        "Tôi hiểu được, xin hỏi, là. . . Là Tiểu Chu sao?"


        Nàng có một chút chờ mong, có một chút khẩn trương, Lục Lân trả lời nàng nhà thiết kế Chu đã ly khai, nàng có vẻ thất lạc lại hài lòng, biểu tình rất phức tạp.


        "Tuy rằng không bao giờ có thể nói chuyện với nhau nữa, nhưng vẫn là mong muốn kiếp sau cậu ấy được hạnh phúc thuận lợi, bình an khỏe mạnh." Đặng Thu Nga vuốt dây chuyền trên cổ thấp giọng nói, "Tôi có thể thỉnh đạo trưởng cầu phúc cho cậy ấy sao?"


         Phương Hiểu Niên vẫn âm thầm giám thị bỗng nhiên phát tới tin tức: "Đội trưởng, cái Hoàng Phó tổng kia giảo hoạt như thế sao? Hắn có thể là thu được tiếng gió nào đó mà chạy rồi, hình như muốn mang tiền lẩn trốn ai?"


        "Định vị cho ta một chút." Tần Phong trả lời hắn, tiện tay đem định vị chuyển tới Thường Bằng Viễn, "Cái này không do chúng ta quản, để người chuyên nghiệp đuổi theo."


        Hắn lấy ra bản đồ thi công hạng mục Dĩ Lệ, hoạt náo viên Thái Gia ký ức không phải rất rõ ràng, dù sao dã ngoại không có chuẩn xác định vị, Vì vậy Tần Phong vẽ một vòng tròn trên bản đồ: "Phiền phức Đặng tổng tìm người vớt mấy cái hồ này, cùng với, Hoàng phó tổng tài và đối thủ cạnh tranh có liên quan được chứ?"


       Đặng Thu Nga gật đầu: "Hắn là Thiệu Mân Tích đại cổ đông thứ hai của công ty đề bạc lên, tổng giám kỹ thuật của ta vừa tra xét xong, ở trong hòm thư công tác của Hoàng phó tổng tìm được bưu kiện hắn gửi cho Thiệu Mân Tích, bị xóa, thế nhưng tổng giám kỹ thuật đã khôi phục."


         Nàng mở ra cho Tần Phong nhìn, đó là một bưu kiện công việc rất bình thường, trình tự chính quy: Thi công ngoài ý muốn đào ra cổ mộ, xin chỉ thị ban giám đốc xử lý như thế nào. Khu nghỉ phép Dĩ Lệ là hạng mục Thiệu cổ đông mãnh liệt ủng hộ, cho nên người phụ trách cũng là thân tín Thiệu cổ đông, nhưng bưu kiện chỉ có một phong, rất nhanh chóng cắt bỏ, không có tiếp sau cũng không có trả lời, rõ ràng cho thấy hai người dùng con đường tư nhân liên lạc.


         Lục Lân: "Xem ra, muốn bất động thanh sắc trực tiếp san bằng cổ mộ phòng ngừa lỗ lã, chính là cổ đông này rồi!"


         Tần Phong biểu thị minh bạch, Tạ Kỳ Liên vẫn im lặng không lên tiếng chậm rãi bắt tay khoát lên trên vai hắn, truyền âm nói: "Ngươi có cảm giác hay không, chứng cứ chỉ hướng cổ đông Thiệu Mân Tích, mắc xích và tâm tình rõ ràng, độ ăn khớp cũng quá mức thuận lợi đi?"


         Tần Phong nhẹ nhàng nhíu mày: "Ngươi nói đúng, một kẻ chuẩn bị chu đáo giết cả hai người, lại có thể làm tới mức không để lại bất luận cái gì chứng cứ xác thực, ngoại trừ người chết không ai có thể chỉ ra và xác nhận hung thủ, thực sự sẽ ở thời điểm mấu chốt nhất mặc kệ thuộc hạ của mình mà chạy trốn đồng thời lưu lại nhược điểm nhắm thẳng vào bản thân mình?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro