Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Giám đốc Đàm dâm đãng nhất công ty (tét lồn)

Trong phòng họp sáng sủa và rộng rãi, một người đàn ông ăn mặc trang phục trang trọng đang báo cáo ppt. Bộ âu phục trắng càng làm cho làn da của anh ấy trắng hơn. Anh đeo kính gọng vàng, thỉnh thoảng lại dùng tay đỡ nhẹ chiếc kính muốn rơi xuống trong lúc họp.

Nhưng điều gây sốc nhất là ở tấm màn trắng trình chiếu, trên đó xuất hiện một món đồ chơi người lớn trông giống như dương vật của đàn ông. Lớp da bên ngoài sẫm màu với những nếp nhăn như thật, bên cạnh có thước kẻ dừng lại ở vạch 20cm.

Giọng Đàm Vũ vang vọng trong phòng họp: "Điểm chính của mẫu này ngoài khả năng điều khiển lên, xuống, trái, phải, chúng tôi còn so sánh vị trí để chạm đến điểm G. Chức năng mới được phát triển này sẽ giúp mẫu hàng phổ biến hơn vì có thể tập trung vào mọi góc độ điểm G của người sử dụng."

Ngồi ở ghế chính giữa phòng họp, Úy Vân ngẩng đầu chăm chú lắng nghe. Với tư cách là CEO mới được bổ nhiệm, Úy Vân đã đưa doanh thu công ty lên một tầm cao mới, đây là thời điểm sự nghiệp của hắn đang ở đỉnh cao.

Úy Vân có đôi mắt sâu và chiếc mũi cao như tranh sơn mài, đôi môi mỏng gợi cảm cùng khối tài sản khổng lồ, là người tình trong mơ của nhiều cô gái chưa chồng trong công ty.

Nghe Đàm Vũ giới thiệu xong, trầm ngâm một lát rồi hỏi: "Vậy sản phẩm này làm cách nào để đảm bảo phù hợp với hầu hết điểm G?"

Có lẽ là vì hiếm khi thấy Úy tiên sinh xuất hiện trong buổi họp, Đàm Vũ có vẻ khá khẩn trương: "Chúng tôi vẫn đang đối chiếu thêm nhiều mẫu dữ liệu."

Nhưng Úy Vân không có ý định để anh rút lui dễ dàng: "Ồ? Bao lâu mới xong?"

Đàm Vũ suy nghĩ một chút, nói: "Có lẽ phải mất khoảng một tháng."

"Quá chậm." Úy Vân nói, chiếc áo sơ mi sẫm màu hoàn toàn thích hợp với khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông, tuy khóe miệng nở nụ cười dịu dàng nhưng lại khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Sau khi Úy Vân nhậm chức, hắn đánh giá giám đốc Đàm là người có năng lực. Mà người này thật sự không làm Úy Vân thất vọng, mỗi sản phẩm mà anh sản xuất ra đều bán chạy hơn sản phẩm trước. Các sản phẩm mới được phát triển ở thời gian trước đã bán hết ngay trong ngày đầu tiên lên kệ.

Nhiều đánh giá khác nhau cũng trải rộng trên các trang web lớn, họ cho rằng sau khi sử dụng sản phẩm của MAE thì sự hiện diện của đàn ông không còn cần thiết nữa.

"Vì độ chính xác, thời gian là cần thiết." Những người khác trong cuộc họp không khỏi đổ mồ hôi giùm cho Đàm Vũ. Úy Vân luôn là sự tồn tại có một không hai, và chỉ có người được Úy Vân yêu thích mới dám bác bỏ lời nói của sếp như vậy.

Đúng như dự đoán, Úy Vân chỉ gật đầu nói: "Đúng vậy, nhưng lô hàng tiếp theo trùng với đợt giảm giá giữa năm nên cố gắng hoàn thành trước đợt giảm giá nhé."

"Vâng." Đôi chân thon dài của Đàm Vũ được bọc trong chiếc quần vest thiết kế hoàn hảo, khi cúi đầu sắp xếp đồ đạc trong tay, mái tóc mềm mại che khuất biểu cảm của anh, anh cầm tài liệu lên rồi trở về chỗ cũ.

Giám đốc kinh doanh tiếp bước lên trình bày với vẻ lo lắng như thể đang đi trên lớp băng mỏng. Sau khi nhìn giám đốc Đàm rời đi, sắc mặt Úy tổng hoàn toàn thay đổi, bắt đầu phàn nàn nhiều hơn.

Cuộc họp kết thúc, Úy Vân trở lại văn phòng, thư ký cũng đi theo vào. Thư ký mới này là do mẹ Úy Vân đưa tới, lấy mỹ danh là muốn Úy Vân cho cô một cơ hội việc làm, thực chất là để giám sát hắn.

Bởi vì từ nhỏ đã có quan hệ tốt với Úy Vân, tính cách cũng khá nhiều chuyện. Cô bé này hoàn toàn không sợ Úy Vân, trên mặt mang theo bộ dáng buôn chuyện, cầm điện thoại di động mỉm cười.

"Mọi người đang chia sẻ ảnh về cuộc họp của giám đốc Đàm đấy."

"Ồ, thật sao?" Úy Vân nhướng mày, nhưng không khỏi nghĩ đến đôi môi ẩm ướt và hàng lông mày đầy dục vọng của người đàn ông.

"Đàm giám đốc nghiêm túc và trung thực, đối với các cô gái cũng rất tốt nhưng mà anh ấy không có hứng thú với họ, đúng là uổng phí gương mặt xinh đẹp của anh ấy mà." Nhìn ra sự để tâm hiếm hoi của Úy Vân, Tiểu Tuyết đột nhiên mở hộp trò chuyện ra.

"Mặc dù sản phẩm anh ấy làm ra lúc nào cũng dễ sử dụng nhưng mà mọi người đều biết nguồn cảm hứng của mấy cái đó sẽ bắt nguồn từ đâu. Hơn nữa với khuôn mặt cấm dục đó, trông anh ấy không giống người sẽ có hứng thú với những thứ như thế này". Nhận thấy chính mình quá nhiều lời, cô thư ký nhỏ lập tức ngậm miệng rồi báo cáo hành trình, nhưng Úy Vân lại không hề quở trách cô. Có vẻ như ông chủ đôi khi cũng thích buôn chuyện.

"Để lịch trình buổi chiều chuyển sang ngày mai, đồng thời gọi cho giám đốc mà cô đã nhắc đến."

Mấy ngày trước Úy Vân đi công tác, hôm nay mới về lại họp hành không ngừng nghỉ, bây giờ nhìn đống tài liệu, hắn thở dài, đang xem lại tài liệu thì nghe thấy tiếng gõ cửa văn phòng vang lên, Úy Vân ngừng viết, "Mời vào."

Úy Vân vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Đàm Vũ đứng thẳng trước bàn, lúc này anh không đeo cặp kính gọng vàng để lộ ra đôi mắt ươn ướt, trông dịu dàng hơn rất nhiều. Anh không còn bình tĩnh như lúc họp, chỉ cúi đầu nhìn chằm chằm vào tấm thảm ca rô trên mặt đất.

"Tiểu Tuyết nói rằng mọi người đều tò mò về việc cậu lấy được nhiều cảm hứng như vậy là từ đâu." Úy Vân nhìn thẳng vào Đàm Vũ với ánh mắt đùa cợt, đôi môi mỏng lạnh lùng hơi nhếch lên, những gì hắn thốt ra quả thực vô cùng phóng đãng, "Sợ là bọn họ không biết tất cả cảm hứng của cậu đều đến từ chính cái lồn của cậu."

Tuy lúc này Đàm Vũ vẫn cúi đầu, nhưng lời nói của Úy Vân lại khiến má anh bắt đầu nóng bừng.

Úy Vân thấy anh đỏ mặt cúi đầu, mái tóc mềm mại vuốt ve làn da trắng nõn kia khiến lòng hắn ngứa ngáy, nỗi nhớ mong mấy ngày nay càng khiến hắn trở nên nóng nảy, "Cởi ra."

Đàm Vũ đột nhiên ngẩng đầu, khó xử nói: "Đây là công ty..."

Văn phòng của Úy Vân tuy nằm ở vị trí trong cùng của tầng này nhưng văn phòng lại được xây dựng bằng cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn để có tầm nhìn thông thoáng. Hơn nữa, khu vực văn phòng ngoài cửa có trợ lý và thư ký, lại thêm nhiều người thường xuyên đến gặp Úy Vân...

"Cái gì?" Thấy Đàm Vũ không nhúc nhích, trên môi Úy Vân vẫn nở nụ cười, nhưng hai chữ đơn giản này lại khiến Đàm Vũ cảm thấy sợ hãi.

Văn phòng sử dụng loại kính đặc biệt, từ bên trong có thể nhìn thấy bên ngoài, nhưng bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong, nhưng vì có thể nhìn rõ các đồng nghiệp ở bên ngoài nên mới có cảm giác như đang cởi quần áo trước mặt rất nhiều người.

Khi Úy Vân bắt đầu mất kiên nhẫn, tay của Đàm Vũ bắt đầu nắm lấy mép quần vest của mình, bàn tay trắng nõn với từng khớp nối rõ ràng từ từ mở khóa kéo, khi chiếc quần rơi xuống giữa hai chân anh, Úy Vân nhìn thấy cu nhỏ hồng hào chỉ được che lại nhờ một tấm vải lụa nhỏ, đằng sau của vải nối với một sợi dây mỏng khiến người ta phải miên man mê mẩn.

Đôi tay quyến rũ đó tiếp tục đưa lên trên, đầu ngón tay nhẹ nhàng ấn vào nút áo, Úy Vân nhìn thấy dưới lớp áo sơ mi trắng có những dải băng quấn. Đàm Vũ kéo nút thắt sau lưng, băng vải nhẹ nhàng thuần khiết quấn quanh ngực anh.

Người như Đàm Vũ dường như sinh ra để quyến rũ đàn ông một cách vô thức. Anh nghĩ rằng việc dùng băng rất phiền phức nên đã quấn lỏng băng trên ngực, để lộ ra bộ ngực như chứa đầy sữa lúc ẩn lúc hiện.

Những miếng băng đó thật khó chịu, cọ xát vào đầu vú canh, "Ưm—" Anh quá nhạy cảm, không khỏi rên rỉ vì sự kích thích nho nhỏ ngoài ý muốn này.

Anh dường như không biết mình hấp dẫn đến mức nào, đôi mắt Úy Vân tối sầm, tâm tư sớm đã không còn ở trên tài liệu nữa.

Úy Vân gọi: "Tới đây." Giọng nói từ tính trầm thấp vang vọng khắp văn phòng, Đàm Vũ không khỏi làm theo mệnh lệnh của hắn.

Đàm Vũ cởi quần âu đặt lên ghế sô pha, trên người chỉ còn mỗi chiếc quần lọt khe (丁) hơi trễ sang một bên chỉ che được một nửa, nửa thân trên khoác một chiếc áo sơ mi đã bị cởi đến tận cánh tay, trước ngực quấn một dải băng lỏng lẻo, anh mang một đôi giày da đứng đắn đi ra sau bàn làm việc của Úy Vân.

Úy Vân gõ gõ bàn: "Ngồi xuống."

Đàm Vũ cắn môi ngồi xuống bàn. Lúc này, Úy Vân nhẹ nhàng đẩy mảnh vải được trưng bày đã lâu sang một bên.

Nếu có những người khác ở đây hẳn là sẽ kinh ngạc không thôi khi biết vị giám đốc Đàm trông có khô khan này thực ra lại là người song tính hiếm có trên thế giới. Anh không chỉ có cặp vú giống phụ nữ mà còn có âm đạo.

Úy Vân nhìn thấy sợi dây bị nhét vào lỗ lồn đang run rẩy, cũng thấy chỗ hồng hào mềm mại đã ướt đẫm. Úy Vân dùng đầu ngón tay nhặt sợi dây lên rồi nhẹ nhàng kéo căng nó ra, xoa xoa lỗ đít và hột le, nhướng mày, cố ý hỏi: "Lúc họp có ướt chưa?"

Những câu hỏi như vậy khiến Đàm Vũ cảm thấy thật xấu hổ, chỉ có thể gật đầu. Cơ thể anh cực kỳ nhạy cảm thậm chí khi chịu áp lực lớn như căng thẳng hay phấn khích cũng sẽ không tự chủ được mà bắt đầu chảy nước.

Lúc đứng báo cáo, Đàm Vũ đã không nhịn được. Úy Vân vốn hiểu rất rõ thân thể của anh, vì vậy một hai nhất quyết tóm lấy anh hỏi nói mấy khiến anh càng thêm căng thẳng.

Trong thỏa thuận với Úy Vân, Úy Vân sẽ trừng phạt anh nếu anh quan hệ tình dục quá nhiều hoặc chơi đùa với chính mình mà không có sự đồng ý của Úy Vân. Trên thực tế, với thể chất như Đàm Vũ, việc mỗi ngày chảy rất nhiều nước là điều khó tránh khỏi. Lần này mặc dù rõ ràng Úy Vân cố ý bức ép anh trong buổi họp nhưng Đàm Vũ cũng không dám khiếu nại.

Bởi vì được Úy Vân trừng phạt, anh cầu còn không được...

Anh trở người áp thân trên lên chiếc bàn gỗ tử đàn đắt tiền của Úy Vân, mặt bàn lạnh lẽo kích thích bộ ngực không còn che đậy. Úy Vân lười biếng ngồi trên ghế: "Bảo bối, cưng thật biết chủ động."

Phần lớn thời gian Đàm Vũ đều sinh hoạt như một người đàn ông, cũng thường xuyên tập thể dục, ở các phương diện cũng là không có gì để nói. Vì Úy Vân, thỉnh thoảng anh sẽ đến một số lớp tập mông.

Bấy giờ, cặp mông trắng nõn của anh đang đặt trên bàn, tuy không đầy đặn như phụ nữ Âu Mỹ nhưng những đường cong thấp thoáng lại gãi đúng chỗ ngứa khiến đàn ông càng thêm thèm muốn.

Thân là người điều khiển, Úy Vân đương nhiên sẽ không dễ dàng bị cám dỗ. Bàn tay của Úy Vân có vài vết chai do trước đây từng tham gia quân đội, lòng bàn tay to và có lực. Đầu tiên hắn đặt tay lên đó vuốt ve nhẹ nhàng. Đàm Vũ cực kỳ nóng lòng mong bàn tay nóng bỏng đó chạm vào làn da mỏng manh ở mông mình, anh không nhịn được hừ nhỏ, "Ừm..."

Trong khi Đàm Vũ đang thưởng thức, sự dịu dàng đột nhiên biến mất, tiếp đó là một âm thanh giòn tan vang lên trong phòng làm việc. Cách đánh của Úy Vân rất đặc biệt, lực được điều khiển chính xác, chỉ đánh vào khu vực xung quanh lồn non, khi lòng bàn tay hạ xuống chỉ dùng lực vừa phải như gãi ngứa, khi nâng lên lại như cố ý lướt qua mép lồn của Đàm Vũ.

Lồn nhỏ màu hồng của Đàm Vũ bắt đầu tiết ra những giọt dịch trong suốt như nước thêm cảm giác ngứa ngáy bên trong, anh bắt đầu quằn quại muốn thoát khỏi khoái cảm vô tận này: "Thưa chủ nhân, xin hãy tha thứ cho em."

"Ở công ty, gọi tôi là Uý tiên sinh." Như để phối hợp với giọng điệu giả vờ tức giận của mình, Úy Vân trực tiếp tát vào lồn Đàm Vũ. Tuy nhiên, khi cái tát gần như tiếp xúc với chỗ đó của Đàm Vũ thì chỉ là dùng lực quét nhẹ qua.

Thời điểm đầu ngón tay chạm vào lỗ nhỏ, Úy Vân cố tình đẩy ngón tay vào, nhẹ nhàng bới móc phần thịt mềm bên trong kéo ra không ít dâm dịch.

"Nếu tôi bỏ qua cho cưng, cưng sao có thể dễ chịu như này, bé đĩ." Cái lồn này đã bị bỏ rơi mấy ngày rồi làm sao có thể chịu đựng sự tra tấn đến vậy? Đàm Vũ cảm giác được ngón tay hắn vuốt ve, thân thể cùng tâm trí đều đang kêu gào mong muốn nó.

Khoái cảm của Đàm Vũ không được giải tỏa thì bắt đầu nức nở: "Hức, Úy tổng, xin hãy giúp em đi mà."

"Không được, giám đốc Đàm phát nứng ở công ty, trong cuộc họp còn lén lút chảy nước lồn, giám đốc Đàm của chúng ta phải bị phạt thôi." Nhìn thấy bộ dạng dâm đãng cầu mà không được của Đàm Vũ, những ngón tay mảnh khảnh vốn để phê chữa tài liệu trên bàn giờ phút này đang thọc vào rút ra ở cái lồn, còn bàn tay kia thì dùng hai ngón nhẹ nhàng kéo miếng băng tìm núm vú màu hồng nhạt rồi xoa nhẹ. Đàm Vũ cảm giác đầu vú tê dại lại như có một dòng điện mỏng chảy vào âm đạo.

Từ lâu Đàm Vũ đã mất đi phong thái trầm mặc lạnh lùng thường ngày ở công ty, hai cái vú lắc lư trước ngực, cu nhỏ ngắn ngủn bán cương, lỗ lồn phía sau cu đang bị ngón tay tổng tài đâm vào.

Khuôn mặt tuấn tú của anh ta nhuốm đầy dục vọng, anh trông không giống giám đốc bộ phận R&D của công ty mà giống một con điếm ngầm ngoại tình với tổng tài công ty hơn.

"Khi đang báo cáo vừa muốn đứng trên đó lắc mông cầu xin bị đụ vừa muốn giới thiệu con cặc to lớn của mình với người khác. Giám đốc Đàm đúng là con điếm dâm đãng nhất công ty." Nói xong, hắn lại tát một cái quét vào lỗ lồn của Đàm Vũ.

Lần này Úy Vân dùng lực nhiều hơn, thậm chí còn phát ra âm thanh. Đàm Vũ bị đánh đến mức bắn thẳng dâm dịch ra ngoài: "A a a a, không, xin lỗi Úy tổng. Lần sau em sẽ không tự ý phát nứng chảy nước dâm ở công ty nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro