Chương 158. Vẻ mặt Lăng Thần khẩn trương!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LT

"Tiểu thiếu gia, nếu như là đi gặp cha mẹ của Lăng thiếu gia, tiểu thiếu gia cũng không nên mặc quá nghiêm trang, nghe nói tính cách của Lăng Nguyên soái tương đối rộng rãi, chắc chắn sẽ không thích mặc quá nghiêm trang." Lợi Bá Nhĩ quản gia xuất hiện đúng lúc giải cứu cho tình trạng xấu hổ của Hạ Thanh, bởi vì hắn cũng không cách nào nói cho con trai, mặc gì cũng được a!

Lợi Bá Nhĩ quản gia xuất hiện ở cửa, nhìn tất cả trong phòng rồi đi tới, làm một đại quản gia, ông vô cùng phù hợp với chức trách của quan gia, mỉm cười nói với Hạ Thiên Tịch xong, rất nhanh chóng thu thập sạch sẽ gian phòng tương đối lộn xộn của Hạ Thiên Tịch, tất cả mọi thứ bày ra dáng ra hình.

Thu dọn xong những bộ quần áo này, ông tự mình lấy ra mấy bộ quần áo phối chung lại với nhau rồi nói, "Nhưng tiểu thiếu gia cũng không thể ăn mặc quá tùy tiện, như vậy người ta sẽ cho không có cảm giác lễ phép."

"Tiểu thiếu gia mặc bộ quần áo này vào, cũng sẽ không có vẻ nghiêm túc cũ kĩ, cũng sẽ không đơn giản tùy tiện, có thể lưu lại ấn tượng rất tốt với người khác." Lợi Bá Nhĩ quản gia phối xong một bộ quần áo rồi đưa cho Hạ Thiên Tịch.

Hạ Thiên Tịch nhìn một chút, một quần jean màu xanh biển, một cái áo lông màu vàng nhạt, bên ngoài có thêm một cái áo khoác màu đen, trên chân là đôi ủng màu đên, Hạ Thiên Tịch mặc vào bộ quần áo này, cả người có vẻ tỏa sáng đẹp trai như ánh mặt trời.

Bản thân hắn đã là một thiếu niên dáng dấp cực tốt, mặt mày tinh xảo, khóe môi cong cong, có chút cảm giác như anh giai nhà bên, khiến người ta nhìn lần đầu tiên đã có ấn tượng rất tốt, cái khuôn mặt vô hại này của hắn, tuyệt đối là lừa người chết không đền mạng a!

Hạ Thiên Tịch rất nhanh đã chuẩn bị xong chính mình, mặc vào áo quần Lợi Bá Nhĩ quả gia phối cho hắn, cả người lộ ra thần thái sáng láng, Hạ Thanh nhìn con trai như vậy, nghĩ tới đứa con trai này là của mình, nội tâm cũng cảm giác được một trận kiêu ngạo.

Con hắn nhìn qua tương đối trẻ, nhưng  rất được nhiều người thích.

Lăng Thần rất nhanh đã tới, lúc nhìn thấy Hạ Thiên Tịch thì không khí như sáng lên, bản thân Hạ Thiên Tịch đã rất đẹp, bình thường không cần chỉnh chu cũng đã là một mỹ thiếu niên hấp dẫn đôi mắt người ta, nhưng bây giờ chỉ cần ăn mặc hơn một chút, đã có thể làm cho cảm giác trước mắt tươi sáng.

Thần sắc Hạ Thiên Tịch có chút khẩn trương nhìn Lăng Thần hỏi, "Anh cảm thấy, tôi như vậy có tốt không?

Vì sao nhất định phải gặp người lớn?

Hạ Thiên Tịch quả thực là không thể ngừng khẩn trương.

"Tốt lắm." Lăng Thần đánh giá đúng trọng tâm.

Quả thực rất tốt!

Người yêu của hắn, bảo bối của hắn, bất luận mặc gì cũng rất tốt!

Hai người chào hỏi Hạ Thanh sau đó liền ra cửa, đi tới nửa đường Hạ Thiên Tịch liền bảo Lăng Thần dừng xe, nói phải đến siêu thị mua chút quà, có ai lần đầu đến nhà người khác lại không mang theo quà chứ?

Lăng Thần bất đắc dĩ phải theo Hạ Thiên Tịch đi diêu thị, thật ra Hạ Thiên Tịch cũng không biết nên mua gì, hắn quay đầu nhìn Lăng Thần, "Lăng Nguyên Soái thích gì? Chú Lạc thích gì?"

Lăng Thần dừng một chút rồi nói, "Cha thích nhất là luận bàn."

Hạ Thiên Tịch, "..."

Được rồi! Thứ này mua không được.

"Mẹ thích nhất là làm vườn." Đây là việc Lạc Ngôn thích nhất.

Hạ Thiên Tịch vừa nghe tới đây, lập tức kéo Lăng Thần rời siêu thị, chạy tới tiệm hoa.

"Tịch Tịch, không cần mua, cha và mẹ chắc chắn sẽ không để ý đến điều này." Nhớ tới lúc sáng lúc mình ra cửa, cha quy quy củ củ ngồi ở nhà vẻ mặt mừng rỡ đợi con dâu, khóe miệng hắn không thể không giật giật.

Ánh mắt Lăng Thần nhìn Hạ Thiên Tịch ở trong tiệm hoa lựa từng chậu hoa, khóe môi cong lên, bảo bối của hắn đáng yêu như vậy, tốt đẹp như vậy, chắc chắn cha mẹ gặp được cũng sẽ rất thích.

"Sao như vậy được?" Hạ Thiên Tịch quay đầu ánh mắt trừng Lăng Thần, "Có ai lần đầu tiên đi gặp cha mẹ lại không mang theo quà?" (T: Ủa ủa cha mẹ ai?)

Không thể cho người ta lưu lại ấn tượng xấu a!

Hơn nữa, ngày hôm qua ở trong video lần đầu nhìn thấy Lạc Ngôn, đã để cho người ta ấn tượng xấu như vậy, lúc này Hạ Thiên Tịch thề, nhất định phải đem hình tượng hỏng bét từ ngày hôm qua trong ấn tượng của Lạc Ngôn thay đổi đi.

Nếu không, hôm nay hắn cũng sẽ không khẩn trương như vậy đó.

Lăng Thần sờ mũi một cái, được rồi! Trách không được Hạ Nguyên Soái không thừa nhận hắn, thì ra là tại nguyên nhân mình không theo quà sao?

Hạ Thanh chết oan ở trong WC!

Ở trong tiệm hoa, Hạ Thiên Tịch chọn được một chậu hoa mai và một chậu kim quýt, hơn nữa còn dùng thổ nhưỡng để trồng, nếu như ở thế giới sau mạt thế như bây giờ, cây cối có thể dùng thổ nhưỡng để nuôi trồng khẳng định rất quý giá hiếm hoi rồi.

Hạ Thiên Tịch không chọn những chậu cây không có đất bồi dưỡng, thật ra hắn đối với cây cỏ cũng không hiểu biết gì, bình thường hắn cũng không quá chú ý đến những chậu cây này, sao lại có thể hiểu được chứ.

Bất quá chủ tiệm cực lực giới thiệu cho hắn, nói những cây này cái gì mà kỹ thuật trồng truyền thống từ Địa Cầu cổ, hơn nữa hoa mai và kim quất lúc ăn Tết cũng rất tốt.

Hoa mai có mai vàng đón xuân, vô cùng cát lợi*.

*Cát lợi: Tốt lành và ích lợi.

Mà kim quất thì có tay nâng kim quất (?), đại cát đại lợi, cho nên Hạ Thiên Tịch dưới sự cực lực của chủ tiệm, không chút do dự chọn hai chậu hoa mai và kim quất này.

Sau khi chọn chậu cây, Hạ Thiên Tịch mới phát hiện ra một vấn đề quan trọng, hắn cư nhiên lại không mang tiền!

Một khuôn mặt tươi cười như hoa nở của Hạ Thiên Tịch trong nháy mắt đau khổ, loại tâm trạng này như đi WC xong sau đó lại phát hiện không có giấy vệ sinh!

"Sao vậy?" Lăng Thần phát hiện thần sắc của Hạ Thiên Tịch không đúng, liền quan tâm hỏi một câu.

Hắn còn tưởng rằng Hạ Thiên Tịch lạnh, tuy tuyết ngày hôm nay đã ngừng, nhưng nhiệt độ không khí vẫn rất lạnh, hơn nữa hôm nay Hạ Thiên Tịch vì bảo trì loại hình tượng đẹp trai như ánh mặt trời, nói gì cũng không chịu mang bao tay và mũ lông.

"Tôi không cầm tiền." Vẻ mặt Hạ Thiên Tịch đau khổ nhỏ giọng nói với Lăng Thần.

Còn có giờ phút xấu hổ như thế này sao? Hạ Thiên Tịch quả thực muốn che mặt mà khóc.

"Không sao, anh có." Vừa nghe thấy vợ iu nhà mình không có tiền, Lăng Thần khẳng định sẽ không làm cho vợ iu mất hứng a! Lập tức nói, tay trái của hắn ôm theo một chậu đầy quả kim quýt, tay phải ôm một chậu mai nho nhỏ do Hạ Thiên Tịch đã chọn xong, hướng về Hạ Thiên Tịch nói, "Ví tiền ở trong túi quần anh, tự em lấy đi."

Hạ Thiên Tịch giật nhẹ khóe miệng, gương mặt không cao hứng, thật vất vả mới muốn tự mua ít đồ, lại còn không mang tiền, thực sự là xấu hổ!

Bất quá, đồ hắn đã chọn xong hết rồi, chủ tiệm cũng nhiệt tình đề cử cả nửa ngày, hắn cũng không có khả năng không mua a, cho nên Hạ Thiên Tịch chỉ có thể từ trong túi lấy ví của Lăng Thần ra, mở ra xem, trong ví có không ít Tinh Tế tệ, đều là những tờ tiền có giá trị lớn*, Hạ Thiên Tịch rút ra mười tờ đưa cho chủ tiệm, sau đó quay đầu nói với Lăng Thần, "Anh em, tôi lấy tổng cộng mười tờ, hôm nào tôi sẽ trả lại cho anh."

* Kiểu như 500.000 của VN mình ấy, tờ tiền có giá trị lớn nhất.

"Bảo bối, của em còn không phải là của anh, của anh cũng là của em sao, chúng ta không cần phân chia rõ ràng như vậy." Lăng Thần lập tức nói, hắn với bảo bối đã chính thức qua lại rồi, thân làm chồng hắn vì vợ mình tiêu ít tiền thì có gì đâu! Đừng nói là tốn tiền vì vợ iu, dù có đem tấm card gì đó cho vợ iu cất giữ, cũng không hề có vấn đề a!

"Không được, việc này nhất định phải phân rõ." Hạ Thiên Tịch lắc lắc đầu, loại chuyện như vậy cùng với việc khác không giống nhau, phải phân rõ ràng, nếu không để cho cha mẹ Lăng Thần biết, tự mua hoa tặng cho họ, cũng là Lăng Thần trả tiền, ấn tượng của mình nhất định sẽ giảm xuống.

Lăng Thần thấy Hạ Thiên Tịch kiên định như vậy, cũng không nói gì nữa, người cũng đã là của mình rồi, bây giờ y còn kiên trì, về sau mình tất nhiên sẽ có biện pháp không cho y kiên trì như vậy nữa.

Trong lòng Lăng Thần đánh bàn tính nhỏ.

Hai người từ tiệm hoa rời đi, Hạ Thiên Tịch đi ở phía trước, Lăng Thần ôm hai chậu cây đi ở sau lưng, một người đàn ông dáng dấp cao lớn đẹp đẽ đi ở tiệm hoa, lại còn ôm theo hai chậu hoa xinh đẹp, rất hấp dẫn sự chú ý của người khác.

Lúc đầu Hạ Thiên Tịch còn chưa phát hiện ra hiện tượng này, nhưng bởi vì có một người phụ nữ cố ý đụng phải hắn sau đó ngã về Lăng Thần sau lưng, biết Hạ Thiên Tịch có tính sạch nên đường nhiên Lăng Thần sẽ không cho  người phụ nữ này chạm vào mình, lập tức ôm chậu hoa né ra.

Lại nói, không chỉ Hạ Thiên Tịch chán ghét hắn bị người khác đụng chạm, chính hắn cũng không thích bản thân bị người khác chạm vào, càng không thích Hạ Thiên Tịch bị người khác đụng chạm.

Cho nên người phụ nữ cố ý đụng vào Hạ Thiên Tịch này không chỉ bị té hung hăng ngã rầm một cái trên mặt đất, kêu thảm một tiếng, mà Lăng Thần đi ở phía sau Hạ Thiên Tịch còn vẻ mặt khẩn trương nhìn Hạ Thiên Tịch hỏi, "Tịch Tịch, emthế nào? Có bị đụng đau không? Nếu đau, anh lập tức lên tòa khởi tố cô ta."

Vẻ mặt Lăng Thần nghiêm túc, gương mắt đẹp trai rất lạnh lùng.

Hạ Thiên Tịch nhìn vẻ mặt Lăng Thần khẩn trương của Lăng Thần, lại nhìn người phụ nữ ngã xuống mặt đất kia, khóe miệng hung hăng giật giật.

Người xung quanh nhìn một màn này, mặc dù biết người phụ nữ này cố ý tìm ngược, nhưng vừa nghe Lăng Thần nói như vậy, khóe miệng cũng không nhịn được co giật.

Đờ mờ! Ai có chuyện? Ai không có chuyện gì? Không phải vừa liếc qua đã hiểu hay sao?

Mà người phụ nữ nằm dưới đất bị ánh mắt sắc bén của Lăng Thần thoáng nhìn, cơ thể gầy yếu lập tức run rẩy, ánh mắt của người đàn ông này quả thực quá kinh ngủng.

Người phụ nữ này vốn còn muốn đến gần, bị ánh mắt của Lăng Thần hù dọa một cái, lập tức đứng lên xám xịt chạy trốn.

_______________________

Thanh: Zâng, ngày 3/6 mình thi nhaaa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro