Chương 43. Cái giá của việc ngu ngốc vứt bỏ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LT

Hạ Thiên Tịch trầm tư một đêm, ma lực trong cơ thể cuối cùng cũng khôi phục, ngày hôm sau hắn liền rời khỏi cái sơn động này cùng với Lăng Thần, bắt đầu ở trong Tử Vong rừng rậm lần nữa tìm mục tiêu chiến đấu.

Lăng Thần bởi vì đã là chiến sĩ cơ giáp cấp ba, cho nên hắn cũng không cần phải gấp gáp lên cấp, hơn nữa muốn lên cấp cũng không phải là đơn giản, hắn là chiến sĩ cơ giáp hệ kim cấp ba, cho nên hắn cũng chỉ hấp thu được tinh hạch hệ kim, những tinh hạch hệ khác thì lại không thể hấp thụ.

"Em thuộc về hệ gì?"

"Thủy hệ." Hạ Thiên Tịch vẫy vẫy tóc, mà thủy hệ chính là diễn sanh* của hệ chính là băng hệ, ở trong tay quăng ra một đống băng ngay lập tức đóng băng đầu tang thi, thừa dịp sự bất động ngắn ngủi của tang thi, Hạ Thiên Tịch bạo lực một cước đạp đến, cái đầu tang thi như là dưa hấu lộc cộc rơi xuống đát, Hạ Thiên Tịch không chút do dự hướng về phía cái đầu vỗ một cái, cái đầu bỗng chốc vỡ tung, não hay gì gì đó chảy ra đầy đất, một viên tinh hạc màu lam lớn như là một cái bánh trôi ở trên đất tản ra ánh sáng màu xanh yếu ớt.

*Diễn sanh: Trong câu trên có ý là, Băng hệ là dạng phức tạp của thủy hệ, giống như là Thủy hệ dạng lỏng còn Băng Hệ là dạng rắn.

Những thứ tang thi hoặc ma thú có tinh hạch trong đầu cùng chúng tương đồng.

Thủy hệ chính là màu lam, hỏa hệ là màu đỏ, kim hệ chính là màu vàng, mộc hệ chính là màu xanh, thổ hệ chính là màu vàng đen.

Lăng Thần nhìn chuỗi phưỡng pháp liên tiếp không chút do dự kia của Hạ Thiên Tịch, mắt phượng híp lại, trong con ngươi ngân sắc mang theo thần sắc vô cùng hài lòng, đây chính là người mà Lăng Thần hắn nhìn trúng, xuất thủ không một chút do dự, thủ pháp nhanh chóng dứt khoát, mắt cũng không thèm nháy đã đánh nát một cái đầu của tang thi, người như vậy lại không xứng với hắn, vậy thì còn có ai có thể xứng với hắn? (Thanh: Rồi, anh Thần lại ảo tưởng sức mạnh rồi các bác ei =v=)

Sau khi rời khỏi cái hang động đó cùng với Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần nhìn thủ pháp dứt khoát gọn lẹ giết tang thi và ma thú của Hạ Thiên Tịch, thật là càng xem càng hài lòng, mặc dù hắn không biết những cái ma pháp hoa lệ từ trong tay Hạ Thiên Tịch phát ra là cái gì, nhưng hắn cũng không hỏi, Hạ Thiên Tịch cũng không có giải thích, như vậy cũng rất tốt, hắn tin tưởng phu nhân của mình vào một ngày nào đó sẽ giải thích cho mình, hắn rất vui lòng mà từ từ chờ đợi.

Mấy ngày nay, hai người cùng một chỗ phối hợp có thể nói là cường cường liên hiệp, một đường bễ nghễ mà đi.

Trừ viêm ma thú ngày hôm đó ra, mấy ngày nay dư lại đều là một ít tang thi cùng ma thú cấp một hoặc là cấp hai, Hạ Thiên Tịch sau khi giết những tang thi này đều sẽ đem tinh hạch gom lại, dù những hệ khác không thể dùng, hắn cũng sẽ gom lại để trong không gian của mình, dù sao những thứ đồ này cũng không chiếm nhiều chỗ.

Mà Lăng Thần, vốn dĩ giết những ma thú kia chỉ để đem thuộc tính kim hệ của mình cũng thủy hệ của Hạ Thiên Tịch tìm ra, những thứ còn lại đều không cần, dẫu sao hắn cũng không có không gian như Hạ Thiên Tịch tiện lợi để mang theo, mang những tinh hạch cấp thấp này rất là phiền toái, nhưng nhìn phu nhân nhà mình thích như vậy, Lăng Thần không khỏi lấy lòng, đem những tinh hạch đó thu thập tốt tặng cho phu nhân nhà mình, mà Hạ Thiên Tịch, nếu là miễn phí, không muốn cũng phải muốn, hắn còn có thể cầm những viên tinh hạch này đem bán ra ngoài để lấy tiền nha! 

"Đi, đi về phía trước." Hạ Thiên Tịch sau khi lấy tinh hạch trong đầu tang thi ra hài lòng nói, hai người bọn họ đã ở trong Tử Vong rừng rậm khoảng nửa tháng, trong nửa tháng này Hạ Thiên Tịch thu hoạch có thể nói là rất phong phú, tinh hạch bên trong không gian làm cho người ta nhìn mà đau cả mắt, hắn quyết định lại thu thập thêm mấy ngày, tìm một cái sơn động bí ẩn chuẩn bị bắt đầu hấp thu năng lượng của những tinh hạch để lên cấp.

Trong vòng nửa tháng này, có lúc bọn họ cũng sẽ gặp những thí sinh của trường quân đội Đệ Nhất, bất quá vào những lúc đó Lăng Thần sẽ kéo theo hắn chạy trốn, hai người bọn họ cũng không muốn tiếp xúc cùng những người đó.

"Đừng động đậy, phía trước có động tĩnh." Lăng Thần nhíu mày ánh mắt ác liệt nhìn về phía trước, mặc dù bọn họ không nhìn thấy, những hắn lại có thể nghe được phía trước chiến đấu dị thường kịch liệt.

Nãy giờ Hạ Thiên Tịch chỉ lo lấy tinh hạch, nghe Lăng Thần nói như vậy, cũng lập tức lắng nghe, quả nhiên trước mắt mơ hồ truyền đến một ít thanh âm chém giết kịch liệt.

"Chúng ta đi vòng qua thôi!" Lăng Thần cau mày nói, hắn không có nghĩ nhiều chuyện.

"Đừng hoảng hốt, chúng ta đến xem một chút." Ánh mắt trong suốt của Hạ Thiên Tịch nhìn về phía trước, mặt đầy hứng thú.

Trong vòng nửa tháng này, ban ngày hắn thu thập các loại tinh hạch, ban đêm thì sẽ ở trong sơn động để tu luyện ma pháp, những ngày qua gặp phải tất cả đều là một ít tang thi cùng ma thú cấp thấp, trừ ngày thứ nhật bọn họ gặp được Viêm ma thú cấp 4, những ngày qua lại không gặp ma thú cao cấp, mới vừa rồi hắn ngưng thần lắng nghe thanh âm phía trước, hắn đã biết, đó là thanh âm của lão oan gia, không nghĩ sau nửa tháng lại để cho hắn gặp phải con Viêm ma thú đó, Hạ Thiên Tịch quyết định phải rửa mối thù nửa tháng trước.

Mặc dù ma pháp của hắn còn không có tiến bộ, nhưng những ngày qua cùng Lăng Thần ở cùng một chỗ hai người phối hợp có thể nói là cường cường liên thủ, hắn cũng không tin, hai người bọn họ lần này có chuẩn bị mà đến, liên thủ mà còn không giết được một con Viêm ma thú.

Nhìn phu nhân nhà mình mặt mày hứng thú, ánh mắt trong suốt ánh mắt thật là so với ánh mắt của nai con còn trong suốt hơn, lúc này Lăng Thần gật đầu, dù cho phía trước là núi đao biển lửa, vì phu nhân nhà mình, hắn thân là chồng đương nhiên là không thể chối từ. (Thanh: Ôi cái độ sến ( _ _!)

Hạ Thiên Tịch đáng thương còn chưa biết mình đã là người đã có chủ, lúc hắn biết thì cũng đã muộn, thật xui xẻo!

Hai người ngay lập tức đi đến, xa xa nhìn thấy cũng Viêm ma thú đối chiến là một chiến sĩ cơ giáp cấp 3 thổ hệ, Viêm ma thú là thổ hệ ma thú cấp 4, giờ phút này chiến sĩ cơ giáp đó cùng Viêm ma thú đang đánh nhau hừng hực lửa nóng.

Mặc dù chiến sĩ cơ giáp đó thấp hơn một cấp so với Viêm ma thú, nhưng chiến sĩ cơ giáp đó lại là thổ hệ, ở trong rừng rậm thổ hệ cùng mộc hệ là hai thuộc tính dễ dàng phát huy ra sở trường nhất, cho nên bây giờ chiến sĩ cơ giáp đó cùng Viêm ma thú cũng coi như là lực lượng tương đương đi.

Đinh ——

Hệ thống nhắc nhở: Mời cùng người phía trước kết thành quan hệ bạn bè, hoàn thành nhiệm vụ được thưởng một giống linh quả, ba cái Bách Chuyển Đan, tiếp nhận nhiệm vụ mời chọn đồng ý, ngược lại lựa chọn không.

Hạ Thiên Tịch cả đầu đầy hắc tuyến, sao cái hệ thống này lại phá lệ nhiều chuyện như vậy chứ?

Hắn cùng người ta còn chưa có quen biết nha, sao lại có thể cùng người ta kết thành quan hệ bạn bè chứ, hắn thật cảm thấy cái hệ thống này thực sự là lo chuyện bao đồng.

"Ngu ngốc, không nên do dự, nhanh lên một chút chọn đồng ý, Bách Chuyển Đan đối với ngươi có chỗ tốt." Tiểu Cửu nhìn Hạ Thiên Tịch còn đang do dự, không kiềm chế được gấp gáp.

"Bách Chuyển Đan là cái gì?" Linh quả thì hắn biết, nhưng mà Bách Chuyển Đan hắn lại không biết.

"Bách Chuyển Đan là một loại đan dược nhanh chóng chữa thương, bất kể ngươi bị thương nặng bao nhiêu, chỉ cần ngươi còn tồn tại một tia hơi thở, ăn vào một viên Bách Chuyển Đan, đảm bảo ngươi sẽ sống lại mà tung tăng nhảy nhót.

"Còn có loại đan dược như vậy sao!" Hạ Thiên Tịch vui mừng, không chút do dự chọn đồng ý, loại đan dược nghịch thiên này so với cộng nghệ cao còn lợi hại hơn, hắn nếu mà bỏ lỡ thì chính là kẻ ngu.

Nếu đã tiếp nhận nhiệm vụ, Hạ Thiên Tịch cũng không thể trơ mắt nhìn người bạn nhỏ trước mắt bị thương, lập tức gia nhập cuộc chiến, thổ hệ ma pháp không chút do dự đánh đến Viêm ma thú, dù không tạo thành tổn thương lớn đối với Viêm ma thú, nhưng mà như vậy cũng có thể kiềm chế viêm ma thú một chút.

Lăng Thần nhìn phu nhân nhà mình cũng chủ động đánh ra, hắn càng không thể nào chỉ làm một người xem, trong nháy mắt biến thành chiến sĩ cơ giáp, gia nhập cuộc chiến.

Vốn là Viêm ma thú cùng chiến sĩ cơ giáp thổ hệ đó coi như là lực lượng tương đương, nhưng mà sau khi hai người gia nhập thì Viêm ma thú rất nhanh liền không chịu nổi, Viêm ma thú cấp 4 mặc dù chưa có trí tuệ, nhưng mà đã có cao cấp lĩnh ngộ, biết giờ phút này mình không thể cậy mạnh, Viêm ma thú lập tức muốn chạy trốn.

"Muốn chạy, không có cửa." Hạ Thiên Tịch không chút do dự quăng ra một cái ma pháp hệ băng, ma pháp hoa lệ rực rỡ thoáng hiện, ngăn ở trước mặt Viêm ma thú là một cái tường băng thật dày, mặc dù hắn biết tường băng cũng không thể ngăn cản Viêm ma thú, nhưng dẫu gì cũng có thể ngăn lại tốc độ của Viêm ma thú, hơn nưuã Hạ Thiên Tịch không chút do dự lại thêm một cái ma pháp hoa lệ bay ra, Viêm ma thú tức giận nâng móng vuốt đánh nát tường băng chặn phía trước, trước mặt lập tức có thêm một cái chặn lại.

Thừa dịp kẽ hở của Viêm ma thú khi bị chặn lại, Lăng Thần lập tức kiềm chế Viêm ma thú, liếc nhìn chiến sĩ thổ hệ ma pháp đang còn ngốc lăng đứng đó, nhíu mày bất mãn lạnh lùng nói, "Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau nhanh lên một chút."

Mà cái chiến sĩ cơ giáp thổ hệ đó thật ra là bị ma pháp hoa lệ của Hạ Thiên Tịch kinh sợ, mặc dù hắn không biết cái đó là gì, nhưng mà nhìn không khỏi thấy đẹp, cảnh đẹp ý vui, lại còn lợi hại như vậy, bị lời nói của Lăng Thần thức tỉnh, người này lập tức không chút do dự phát động thổ hệ công kích, đem vóc người to lớn của Viêm ma thú rơi xuống, Lăng Thần không chút do dự dùng sát chiêu xuống Viêm ma thú, mà Viêm ma thú cấp 4 này dưới sự liên thủ của 3 người rất nhanh thì sẽ không được.

Khi Viêm ma thú ngã xuống, hai người khác cũng đã thu hồi lại cơ giáp.

Lăng Thần đi đến bên người Hạ Thiên Tịch, trong con ngươi ngân sắc đầy ôn nhu cưng chiều hỏi, "Có mệt mỏi không?"

Mặc dù không biết Hạ Thiên Tịch tu luyện cái gì, nhưng thời gian hai người ở chung làm cho Lăng Thần biết, Hạ Thiên Tịch mỗi lần sử dụng ma pháp công kích đều lấy thể lực làm điểm tựa (không biết nên dùng từ gì nữa), ma pháp tiêu hao quá nhiều, thể lực sẽ không thể chống đỡ nổi.

"Không sao." Hạ Thiên Tịch lắc lắc đầu, nhìn đến ôn nhu trong mắt Lăng Thần, hắn chính là ngay trước kia còn không có nhìn thấy, ai lại biết Lăng Thần nổi điên cái gì, lại còn nói thích hắn, nếu mà hắn tin tưởng mới chính là người ngu ngốc nhất trên thế giới.

Thật vất vả từ trong bóng tối của Lan Tư Đặc đi ra, mặc dù hắn không có đến nỗi sau này liền không thể chấp nhận tình yêu, nhưng mà hắn tuyệt đối không thể nhanh như vậy đã yêu đương, hơn nữa đối tượng lại là Lăng Thần.

Hắn cảm thấy hắn cùng Lăng Thần nhất định là có thù!

Hạ Thiên Tịch nhỏ mọn phi thường ghi thù!

Lăng Thần đáng thương, ai bảo lần đầu tiên ngươi nhìn thấy phu nhân nhà ngươi liền điên khùng mà vứt bỏ chứ. (Cái vụ hiểu nhầm giữa hai bạn trẻ ý.)

Đây chính là tại sự điên khùng ngu ngốc của ngươi a!

_____________________

Thanh: Ta ngu quá, vừa vào nghề liền edit bộ dài, nhưng mà ai bảo ta thích a, thích thì edit thui ~^z^~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro