Chương 59. Không được nợ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LT

Hạ Thiên Tịch chớp chớp đôi mắt đào hoa, cho dù như vậy hắn cũng không buông mình ra, chẳng lẽ, hắn là thật sự thích mình?

Hạ Thiên Tịch lại quay đầu nhìn đội ngũ của mình, phần lớn mọi người đều nặng nề thở hổn hển, trong đội ngũ mấy trăm người này, mỗi người đều là riêng lẻ, cho tới bây giờ cũng không đi giúp đỡ người khác, bởi vì khoảng cách này không ngắn, không phải nói là giúp đỡ thì có thể giúp đỡ, ngược lại còn có thể vì giúp đỡ người khác mà liên lụy đến mình.

Nhìn Hạ Thiên Tịch được Lăng Thần mang chạy, trong mắt nhiều người có trần trụi ghen tỵ và hâm mộ, nhưng mà bọn họ lại không có cái năng lực để cho Lăng Thần mang theo mình chạy.

Khóe môi Hạ Thiên Tịch nhếch lên, bởi vì được Lăng Thần mang chạy nên hắn sử dụng cũng không nhiều sức lực, không có mệt mỏi lắm, hơn nữa hắn vô cùng không có lương tâm mà đem trọng lượng của toàn thân mình đều dựa ở trên người Lăng Thần, nghỉ ngơi một chút nên đã tốt hơn rất nhiều.

"Còn muốn mang theo ta chạy sao? Hơn nữa mang theo ta chạy ngươi có thể cũng sẽ bị ta liên lụy." Thanh âm Hạ Thiên Tịch có vẻ hơi hài hước vang lên bên tai Lăng Thần.

Lăng Thần liếc Hạ Thiên Tịch một cái, mím chặt môi mỏng không nói, bây giờ hắn đã rất mệt mỏi, nói thêm một câu đầu lãng phí sức lực, mặc dù một câu hắn cũng không có nói, nhưng mà hành động cũng rất rõ ràng, chỉ cần hắn còn có một hơi có thể chạy được hắn cũng phải mang theo phu nhân nhà mình mà chạy đi.

Ở trong lòng Lăng Thần, nếu đã coi Hạ Thiên Tịch là phu nhân của mình, hắn dĩ nhiên là phải luôn luôn chiếu cố phu nhân của mình, làm sao có thể để cho phu nhân mình ở lại còn mình thì chạy đi, chuyện như vậy hắn không làm được, thân là nam nhi đại trượng phu, chiếu cố phu nhân không phải là điều đương nhiên sao!

Nhìn hành động rõ ràng của Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch khẽ nhếch nhếch đôi mắt đào hoa đầy hứng thú, khóe môi gợi lên ý cười, hắn ngược lại phải nhìn xem Lăng Thần sẽ vì hắn mà làm được đến mức nào!

"Có ai cần ta mang chạy theo không? Chỉ cần cho ta 10 bịch dinh dưỡng là được." Một thanh âm đàn ông trầm thấp có vẻ lỗ mãng đột nhiên vang lên trong đội ngũ đang thở dốc.

Mọi người rối rít quay đầu lại, đây là một nam sinh cùng đội ngũ với Hạ Thiên Tịch, ngũ quan của hắn mặc dù không có phi phàm tuấn mỹ như Lăng Thần, nhưng ngũ quan của hắn lại vô cùng sắc nét, có cạnh có góc nhìn qua phi thường có hứng thú, nam sinh thần hình to lớn, nhìn qua thậm chí so với Lăng Thần còn mạnh mẽ hơn ba phần, giờ phút này chạy đã gần bốn giờ đồng hồ mà mặt nam sinh vẫn không đỏ lại không có một chút thở dốc, một đôi mắt nâu đen nhìn chằm chằm mọi người dò hỏi.

Trong nháy mắt Hạ Thiên Tịch liền đối với nam sinh này đầy hứng thú, việc này rõ ràng liên quan đến tiền đồ sau này của hắn, hắn lại chỉ dùng đến 10 bịch dinh dưỡng để đổi, nhìn cách ăn mặc của nam sinh này, rõ ràng hắn không phải là quý tộc.

"Ta chỉ còn có ba bịch, trở lại Trường quân đội Đệ Nhất đưa ngươi thêm có được không?" Câu hỏi của nam sinh làm cho một số người động tâm, được người ta mang chạy làm cho bọn họ nhiều hơn một phần hi vọng.

"Không được nợ, bây giờ phải cho." Sợ người khác đổi ý, nam sinh mặt đầy nghiêm túc lắc đầu.

Nghe được nam sinh nói như vậy, trong đội ngũ nháy mắt không có người nào lên tiếng, bởi vì bịch dinh dưỡng của bọn họ đã uống hết ở trong Tử Vong rừng rậm rồi, ai lại còn thừa chứ?

Bây giờ những học sinh quý tộc rốt cuộc cảm nhận được một việc, một bịch dinh dưỡng cũng có thể cứu được một mạng của bọn họ, chỉ tiếc...

_________________________

Thanh: Lượn lờ trên gg, thấy còn có 1 bạn cũng đang edit truyện này, tiến độ còn nhanh hơn mình, trái tym mình đau quá man.

Chương 60 tiếp tục set pri nhé, ai không đọc được thông cảm, đến lúc mình đăng chương 61 đừng hỏi sao chương 60 không có nhé. Bị ẩn thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro