Chương 93. Song phương đối lập! Chỗ tốt của đan dược!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LT

Cơ giáp của hai người mãnh liệt va chạm, cọ xát ra tia lửa chói mắt, Hạ Thiên Tịch điều khiển cơ giáp của mình đánh ra một loại lực mạnh mẽ, lấy cái lực lượng này mà cùng đối chiến với thổ hệ chiến sĩ cơ giáp, một chút cũng không rơi xuống hạ phong.

Mà thân hình của bọn họ, lúc lao ra chính là một tốc độ cực nhanh, lấy mắt thường căn bản là không thấy được, chỉ có thể nghe được tiếng va chạm đoàng đoàng đoàng trong không khí truyền đến, âm bạo vang hoặc là kim loại va chạm mãnh liệt mà sinh ra tiếng vang điện lưu rất nhỏ, ở trong không khí truyền đến đều phi thường chói tai, nhưng lại ở bên trong một mảnh rừng rậm này vang khắp.

Con ngươi của học viên chính thức này co chặt, không nghĩ tới tân sinh năm nay lại có tốc độ kinh khủng như vậy, xem ra bọn họ đã xem thường những tân sinh này.

Mà bên kia cùng Lăng Thần đối chiến chính là cái nam sinh tóc xanh gọi là Trạch, hắn cũng là một vị thủy hệ chiến sĩ cơ giáp, Lăng Thần là kim hệ chiến sĩ cơ giáp, hai người trong nháy mắt triệu hoán ra cơ giáp của mình, cơ giáp của nam sinh này lại là cấp năm, Lăng Thần là cấp ba, trong ba tháng bọn họ một mực rèn luyện thể thuật của mình, căn bản cũng không có thăng cấp cơ giáp của mình, huống chi, nếu thể thuật cùng tinh thần lực không theo kịp được, cơ giáp cũng không thăng cấp được đi.

Cơ giáp màu xanh da trời này do với màu sắc cơ giáp của Hạ Thiên Tịch còn đậm hơn một ít, bởi vì cấp bậc của hắn so với Hạ Thiên Tịch cao hơn, cơ giáp của bọn họ tự phân theo đẳng cấp cao thì màu sắc cũng sẽ càng dậm, cho nên nhìn màu sắc của cơ giáp liền có thể phân biệt ra được bọn họ là chiến sĩ cơ giáp cấp máy.

Nam sinh này điều khiển cơ giáp đánh về phía Lăng Thần, tốc độ của hắn đó là càng thêm nhanh, lại chưa đến một cái chớp mắt đã nhào đến trước mặt Lăng Thần, cơ giáp cường đại đầy năng lượng, coi như là hắn bị áp chế đến trạng thái cấp ba, vẫn làm cho người khác không thể khinh thường sức mạnh, đến trước mặt Lăng Thần năng lượng mạnh mẽ đánh về phía Lăng Thần tựa như một con mãnh hổ khỏe manh giương mồm to ra muốn đem Lăng Thần nuốt vào trong bụng, năng lượng đó tựa như nước lũ tới ào ạt, bức bách Lăng Thần liên tục lui về phía sau.

Lăng Thần mặc dù khó khăn lắm lui về sau mấy bước, nhưng bản thân hắn cũng không phải là dễ bắt nạt, một tay ấp ủ ra ánh sáng năng lượng hùng hậu đột nhiên đánh tới đầu con mãnh hộ khỏe mạnh kia, hai cổ năng lượng mạnh như vũ bão ở trên không trung nhanh chóng đụng nhau, chỉ nghe 'ầm' một trận nổ vang, hai cổ năng lượng nổ làm không khí tựa hồ cũng bị vặn vẹo, may mắn hai người đã lắc mình tránh cực xa, nếu không khẳng định hai người đã bị thương.

Đầu tiên là một chiêu thức nóng người dò xét xem thân thủ của đối phương như thế nào, tiếp theo mới thật sự là đối chiến, chờ cổ năng lượng này tản đi, hai người hai chân đạp một cái lần nữa va chạm.

Lăng Thần cùng Trạch đánh khó phân thắng bại, mà bên kia Hạ Thiên Tịch cũng đã sắp phân được thắng bại.

Theo lý thuyết, học viên cùng đối chiến với Hạ Thiên Tịch chính là học viên chính thức của Trường quân đội Đệ Nhất, lại được huấn luyện quân sự chính thống, hơn nữa còn thường xuyên làm nhiệm vụ, đối với phương diện kinh nghiệm tác chiến đều cao hơn so với Hạ Thiên Tịch, có kinh nghiệm hơn.

Nhưng Hạ Thiên Tịch cũng không phải là những tân sinh khác, hắn là con trai độc nhất của Hạ Nguyên soái, tuy rằng trước kia ăn ngon lười biếng không làm việc đàng hoàng, nhưng ở dưới ba tháng đặc huấn của Hạ Nguyên soái, hắn đã có thể xưng là một binh lính chính thức.

Nếu như ở dưới sự huấn luyện của Hạ Nguyên soái vẫn không thể xưng là một binh lính chính thức, như vậy ba tháng huyết lệ không phải là chảy toi công sao!

Cho nên Hạ Thiên Tịch sau khi triệu hồi ra cơ giáp cả người giống như là một cái lợi kiếm vậy, cứng rắn đem cái tên học viên chính thức đối chiến với hắn liên tục lùi về phía sau, thậm chí khóe miệng đã chảy ra một ít tia máu, đừng tưởng rằng bọn họ điều khiển cơ giáp thì không thể bị thương, đó là không thể nào.

Cơ giáp hình thành là do một loại năng lượng cường đại của bản thân những chiến sĩ cơ giáp này, nếu như cơ giáp bị thương quá nghiêm trọng, như vậy người điều khiển cơ giáp cũng sẽ bị thương, nếu như chẳng qua là bị thương nhẹ, bản thân cơ giáp sẽ tự mang theo một loại chức năng chưa trị liền có thể trong nháy mắt chữa trị những vết thương nhẹ này, nhân loại thì không cảm ứng được bị thương, nhưng cơ giáp bị thương nặng không thể trong nháy mắt chữa trị được, cho nên nhân loại có thể cảm ứng được, cho nên liền bị thương.

Mặc dù một chút thương thế này không hề đau đớn, nhưng người cùng hắn đối chiến chỉ là một tân sinh mà thôi, lại có thể bức bách cho hắn bị thương đến trình độ này, cái học viên chính thức này trong nháy mắt nổi cơn thịnh nộ, lực lượng cơ giáp không áp chế nữa, trong nháy mắt thăng lên làm chiến sĩ cơ giáp cấp bốn, chỉ loại năng lượng cường đại do chiến sĩ cơ giáp cấp bốn tản ra cũng đã làm cho tim Hạ Thiên Tịch đập nhanh.

Nhưng Hạ Thiên Tịch không có lùi bước, từ sau khi trọng sinh, nắm giữ lực lượng mạnh mẽ, Hạ Thiên Tịch thích cảm giác do loại lực lượng này mang đến, cho nên trong từ điển của hắn từ trước đến giờ còn không có hai chữ lùi bước.

Hạ Thiên Tịch là loại người thuộc kiểu càng đánh càng hăng, khi cái học viên này thả ra loại năng lượng của chiến sĩ cơ giáp cấp bốn, máu trong cơ thể Hạ Thiên Tịch liền sôi trào, liếm môi một cái, ánh mắt sáng ngời, hắn phải thử một chút xem năng lượng của mình như thế nào chứ?

Hạ Thiên Tịch hơi ngước mắt nhìn cơ giáp màu vàng đất trước mắt, mặt không đổi sắc, toàn thân tự động ấp ủ ra năng lượng gió, ở bên người hắn tạo thành từng vòng xoáy nhỏ, một cổ vòng xoáy phảng phất như là một con dã thú to lớn, cường đại lực lượng đụng với cái học viên đó.

Hai thân thể nhân loại hình dạng tương tự, chiều cao không khác lắm, chỉ là một người chiến sĩ cơ giáp cấp bốn, một người là chiến sĩ cơ giáp cấp ba, khí thế cường đại chênh lệnh không bao nhiêu, nhưng lực lượng lại không chênh lệch bao nhiêu, ngay cả hai người có cấp bậc chênh lệnh lại có thể cùng nhau giằng co, va chạm kịch liệt, đánh nhau, phát ra một trận âm thanh bang bang.

Cái học viên này quả thức là đánh đỏ mắt, năng lượng toàn thân như nước đổ ra, Hạ Thiên Tịch mặc dù bị cổ năng lượng này bức bách đến lui về sau mấy bước, nhưng cũng chặn lại cổ năng lượng này, khi năng lượng của học viên này xói mòn, tinh thần lực cực độ tiêu hao, cơ giáp cường đại của hắn lảo đảo muốn ngã, Hạ Thiên Tịch chính là thừa dịp có khe hở này một tay liền ấp ủ ra năng lượng cường đại hướng học viên này đánh đến.

Phanh --

Tiếng vang rất lơn, cái học viên này bị cổ năng lượng đánh đến cả người cùng cơ giáp bay lên không trung, tạo ra một đường vòng cung ưu mỹ sau đó rơi xuống đất, cơ giáp to lớn bởi vì tinh thần lực tiêu hao cực độ mà không chống đỡ được, tự động trở lại trong cơ thể, cái học viên này nằm trên đất nửa ngày cũng không có phản ứng, hẳn là đã hôn mê.

Hạ Thiên Tịch thở hổn hển kịch liệt, hai chân đột nhiên quỵ xuống đất.

Chênh lệch giữa cấp ba và cấp bốn vẫn là rất lớn, coi như cuối cùng hắn cũng đã thắng được học viên này, nhưng năng lượng của mình cũng đã khô kiệt, tinh thần tiêu hao cực độ, cơ giáp của hắn cũng đã không có cách nào chống đỡ, tự động trở lại trong cơ thể, cả người mềm nhũn ngã quỵ xuống đất, quần áo trên người đều bị mồ hôi thấm ướt, mái tóc màu đen như lũ dán chặt gò má của hắn, cả người với trên mặt đều là mồ hôi.

Hạ Thiên Tịch cười khổ một tiếng, một kích cuối cùng kia của hắn đã tiêu hao một lượng lớn năng lượng, bây giờ thậm chí ngay cả cánh tay hắn cũng không nhấc lên được, chỉ có thể không để ý đến hình tượng ngồi dưới đất chờ năng lượng khôi phục.

Mà bên kia Lăng Thần cùng Trạch cũng xem là không phân cao thấp, bởi vì những học viên chính thức này nhiều hơn bọn hắn một người, cho nên Lăng Thần cùng đối chiến chính là hai học viên chính thức. (T: Anh đã cân team rồi đó :))

Khi bên Hạ Thiên Tịch kết thúc chiến đấu, một học viên cùng Lăng Thần đối chiến nhìn đồng bạn nằm trên mặt đất nửa ngày còn không có động tĩnh, nói là chết cũng không có đến nổi, nhưng nhất định đã ngất đi, tên học viên này trong nháy mắt nổi giận, bọn họ thân là học viên chính thức bị những tân học viên này đánh thành như vậy, nếu truyền đi, mặt của những học viên chính thức bọn họ còn biết để ở đâu?

Ngươi nhìn xem một chút Phí Lâm Na đối chiến cùng Đà Lôi, cũng là bị cái loại nữ hán tử dũng mãnh như Phí Lâm Na đánh đến ẩn núp khắp nơi, căn bản không có cách đánh trả chính diện.

Đà Lôi cảm thấy hôm nay chính là ngày xui xẻo của hắn.

Gặp một cái nữ hán tử hung mãnh như vậy, đời người quả thật là quá bi ai!

Thân hình La Thụy Nhĩ mặc dù nhỏ, nhưng là thắng trong người khỏe mạnh, chạy trốn hoàn toàn rất là thuân lợi, để cho chiến sĩ cơ giáp cao hơn hắn gần hai cái đầu tức giận nhưng nhất thời không thể làm gì, ai bảo người ta tránh né mau đánh không đến bóng của hắn chứ?

Lam Linh coi như là người yếu nhất trong mấy người, nhưng công phu dây dưa của hắn lại là hạng nhất, thân hình của hắn có thể giống như rắn gắt gao quấn lấy ngươi, coi như không dây dưa chết ngươi, cũng có thể để cho ngươi trong lúc nhất thời đối với hắn không cách nào làm gì được.

Hôm nay sáu học viên chính thức bọn họ lại không đối phó được với năm tân sinh viên, nếu để cho những học viên kia biết, mấy người bọn họ khẳng định trở thành đầu đề trong miệng người khác.

Nhất là bây giờ, bọn họ hai người đối với một người, mặc dù chiếm thế thượng phong, nhưng trong lúc nhất thời muốn phân ra thắng bại là không thể nào.

Hiện tại nhìn đồng bạn của mình đã bị thương, gã liền muốn thừa dịp thời điểm Hạ Thiên Tịch còn đang yếu ớt mà đi qua đánh lén, nhưng Lăng Thần hiểu rõ ý tưởng của gã, cho dù ở thế hạ phong, lực lượng của tinh thần tiêu hao lớn, hắn cũng gắt gao quấn lấy đối phương, không để cho người bây giờ đi qua đánh lén Hạ Thiên Tịch. (T: Cảm động a!!)

Hạ Thiên Tịch thừa dịp Lăng Thần tranh thủ cho hắn được một chút thời gian, lập tức từ bên trong không gian cầm ra đan dược phục hồi tinh thần lực và thể lực đổ ra ăn, dù sao bây giờ mọi người cũng đang đối chiến, căn bản không có người nào chú ý đến động tác của Hạ Thiên Tịch.

Đây là lần đầu tiên Hạ Thiên Tịch cảm nhận được chỗ tốt của đan dược, viên đan dược kia mang theo mùi thơm nồng đậm bỏ vào miệng là tan, hắn cũng cảm giác được một cổ nhiệt lưu nhanh chóng chảy vào trong bụng, vốn đang bởi vì tinh thần lực tiêu hao cực độ mà đầu đau đớn cổ nhiệt lưu đó lại chảy khắp toàn thân, hắn căn bản không cảm giác được đau đớn trước trận chiến đấy, thậm chí bây giờ so với trước chiến đấu cả người càng thêm mạnh mẽ như rồng hổ.

Khóe môi Hạ thiên Tịch gợi lên, xem ra đan dược này chính là tốt, mà hắn cũng phải nhanh lên tu luyện ma pháp, chỉ có tăng lên cấp bậc ma pháp của mình, hắn mới có thể luyện đan, đến lúc đó đan dược không phải cuồn cuộn liên tục đến, còn đỡ cho hệ thống mỗi lần thưởng cũng cực kỳ hẹp hòi thưởng được mấy viên, hoàn toàn không đủ dùng.

Sau khi Hạ Thiên Tịch quyết định, lập tức từ dưới đất đứng lên, ánh mắt nhàn nhạt liếc phương hướng Lăng Thần một cái, ánh mắt trong suốt trong nháy mắt tràn đầy cường đại chiến ý,

____________________

Thanh: Chương nào cũng ăn cẩu lương do anh Thần phát, làm sao khỏi sâu răng đây ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro