Chương 6: Tình địch xuất hiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thanh niên ngũ quan tinh tế, dung nhan xinh đẹp, lễ phục màu đen càng tôn lên làn da trắng da trắng nõn tựa như một vị tiểu vương tử.

Cậu ta đi đến trước mặt Phàn Thiệu Đường, mặt lộ vẻ kinh ngạc :"Anh Phàn, trùng hợp quá.... Không nghĩ tới chúng ta đều mặc thiết kế mới nhất của Tomas ". Nói xong cậu ta còn thẹn thùng cười.

Đối lập với sự nhiệt tình này, Phàn Thiệu Đường chỉ lãnh đạm nói :"Chỉ là trùng hợp".

Thanh niên ngượng ngùng mà xoa xoa mũi, động tác này càng làm cho cậu ta lộ ra vẻ đáng yêu cùng bướng bỉnh. Cậu ta giống như vừa nhìn thấy Cố Thần Tinh, kinh ngạc nói :"Vị này chính là....".

"Cố Thần Tinh, vợ tôi".

Thanh niên hô "a" một tiếng, đột nhiên bắt lấy đôi tay của Cố Thần Tinh, giọng điệu mang chút hưng phấn :"Thì ra anh là Cố Thần Tinh. Thật ngại quá, lần trước hôn lễ của anh cùng anh Phàn em lại không kịp về nước, người thật cùng trên báo chỉ quá không giống nha. Em vẫn luôn cho rằng anh Phàn sẽ cùng một chị gái xinh đẹp kết hôn, không nghĩ tới cuối cùng anh ấy kết hôn cùng anh...".

Lời này của cậu ta mang chút tính trẻ con nhưng xung quanh không ít người mang tâm thái xem kịch vui.

Cố Thần Tinh đẩy ta cậu ta ra, ngữ khí lãnh đạm nói :"Cậu là ai?"

Thanh niên ngẩng người, có chút ủy khuất :"Em là Ôn Lễ, em đã quen biết anh Phàn rất lâu rồi". Nói xong cậu ta lại lập tức bổ sung :"Nhưng mà anh đừng hiểu lầm. Quần áo hôm nay là do em thấy đẹp mới chọn trúng".

Cố Thần Tinh quả thực muốn cười.

Ôn Lễ này không phải cố ý muốn nói cậu ta và Phàn Thiệu Đường tâm linh tương thông sao?

Cậu nhếch miệng :"Cái này cùng tôi không có liên quan gì, cậu không cần giải thích". Nói xong cậu trực tiếp xoay người rời đi.

"Từ từ......" Ôn Lễ ngăn không được Cố Thần Tinh, đành phải nói với Phàn Thiệu Đường :"Anh Phàn, có phải em làm anh Cố tức giận phải không?"

Phàn Thiệu Đường nhìn lướt qua bóng dáng Cố Thần Tinh, ngay sau đó thu hồi ánh mắt :"Tính tình cậu ấy chính là như vậy".

Lúc này có mấy người mặc tây trang đi tới :" Thiệu Đường, cậu trễ như vậy mưới tới. Nào trước cùng anh em uống vài ly, bọn Vương tổng cũng muốn cùng cậu nói chuyện......."

Phàn Thiệu Đường liếc mắt nhìn bóng dáng đã biến mất ở ban công, sau đó cũng theo đám người này rời đi.

***

Cố Thần Tinh cầm ly champagne, một mình một người dựa vào trên ban công hóng gió.

Vào đêm nhưng trời vẫn còn hơi nóng, nhưng không khí nơi này tươi mát, so với mùi nước hoa, son phấn trong hội trường thì thật làm cho người ta thoải mái.

Cố Thần Tinh lấy di dộng trực tiếp chơi một ván cờ. Đột nhiên, phía sau truyền đến một âm thanh mị hoặc.

"Ai da, sao Phàn phu nhân lại một mình ở chỗ này?'

Nghe được ba chữ Phàn phu nhân, Cố Thần Tinh thiếu chút nữa đã ra tay đánh người.

Nhưng khi cậu quay đầu thì phát hiện người đó là Sam.

Cậu trực tiếp lạnh lùng nói :"Đừng gọi bậy".

Sam đôi tay ôm ngực, cho cậu một ánh mắt "Anh đây hiểu", " Được được, vậy anh đây có thể gọi cậu là ngôi sao nhỏ được không?'

Xưng hô này cũng quá ghê tởm. Nhưng so với Phàn phu nhân thì thà Cố Thần Tinh chịu đựng xưng hô ghê tởm này thì hơn.

"Có việc sao?"

Sam đi đến bên người cậu, sau đó dùng tay chọt chọt cậu , "Anh nói, cậu hãy cẩn thận chút nha".

"Có gì mà phải cẩn thận?"

Sam liền nho nhỏ mà nói :"Anh thấy được Ôn Lễ luôn bám dính lấy vị kia nhà cậu".

Cố Thần Tinh còn tưởng rằng anh muốn nói cái gì quan trọng, cậu không để tâm mà dời ánh mắt vào điện thoại :"Bọn họ muốn làm gì thì làm, chuyện đâu có liên quan đến tôi".

"No" Sam thò mặt qua tới :"Cậu đừng nhìn Ôn Lễ kia bề ngoài như co thỏ nhỏ mà lầm, cậu ta chính là thèm nhõ dãi chồng cậu từ lâu. Ngày Hugo kết hôn, đối tượng không phải mình phỏng chừng trong lòng hận không thể đem cậu ngũ mã phanh thây".

"Nói không chừng sau khi các người kết hôn, cậu ta đã làm búp bê vải hình của cậu, mỡi ngày cầm kim đâm....."

"Còn có, hôm nay cậu ta lại mặc lễ phục giống Hugo, tâm Tư Mã Chiêu này ai không biết.....".

"Được rồi."

Cố Thần Tinh không cẩn thận bị đối thủ đánh trúng, trên màn hình tức khắc xuất hiện "Game Over".

Cậu thu hồi di động, tức giận mà nhìn Sam :"Anh không cần nói với tôi việc này, tiểu tử đó nếu thích tên họ Phàn thì cứ việc thích, cùng tôi một chút cũng không liên quan".

Sam nhìn cậu giống như phát hiện đại lục mới :"Được nha, tính cách này anh đây rất thích. Vừa nghe liền biết chính là chánh cung nương nương, cậu nói kia là như thế nào ta? A, đối với bổn cung ngươi chung phi cũng chỉ là thiếp..."

Cố Thần Tinh càng nghe càng đau đầu, "Cái gì Hoàng Hậu phi tử, lão nhân nhân kia cũng không phải Hoàng Đế, hắn yêu ai, cùng ai không có chút nào liên quan tới tôi".

Sam xem như nhìn ra lời nói của cậu không phải giận dỗi , anh vuốt cằm:"Ngôi sao nhỏ, cậu chính là đã được gả cho nam nhan được hoan nghênh nhất thành phố Tuyên Hải. Cậu cứ như vậy sẽ bị người cướp Hugo đi mất đó".

Cướp được càng tốt. Nếu lão nam nhân kia ngoại tình, nguyện ý chủ động ly hôn thì Cố Thần Tinh cậu sẽ lập bài vị của tiểu tam kia mà thờ cúng.

"Này, chúng ta không thân, anh không cần thiết cùng tôi nói những chuyện này".

Sam cười hì hì :'Rất nhanh sẽ thân. Không biết vì sao anh cảm thấy cậu rất hợp với anh, về sao chúng ta sẽ trở thành chị em tốt".

Lời này làm cho Cố Thần Tinh một trận lạnh lẽo :"Miễn, tôi không có phúc làm chị em tốt với anh".

Cậu đơn giản muốn xoay người trở về, nhugw phia sau Sam vẫn nhiệt tình kéo tay cậu :"Thật tốt, anh giới thiệu cho cậu mấy người bạn tốt".

"Từ từ, tôi không cần....."

Không lay chuyển được Sam, Cố Thần Tinh bị anh lôi kéo làm quen mấy người mi thanh mục tú.

"Đây là phu nhân của Tần thị, Tần tổng phu nhân".

"Vị này, là phu nhân khoa công ty khoa học kỹ thuật".

........

Cố Thần Tinh lập tức nghe ra được, những người này đều có một điều giống nhau:  Nam thê

Nam nam kết hôn trong xã hội thượng lưu không hiếm thấy. Chính là đa số đều là hôn nhân chính trị, lưỡng tình tương duyệt rất ít.

Cố Thần Tinh cũng mới nhớ tới, ngày trước Sam cũng được gả cho một phú hào, chẳng qua nghe nói mấy năm trước đã ly hôn.

Tần phu nhân mỉm cười nói :"Hiện tại thật tốt, có Phàn phu nhân gia nhập hội chúng ta, về sau chúng ta có thể ngày càng phát triển lớn mạnh rồi".

Hà phu nhân cũng cười:" Đúng rồi, rốt cuộc Phàn phu nhân cũng là phu nhân của nhà giàu số 1".

Cố Thần Tinh hoang mang mấy giây mới tiêu hóa hết lời nói của những người này. Tóm lại những người này không phải bảo cậu lấy thân phận Phàn phu nhân làm cho nam thê bọn họ cảm thấy vẻ vang sao?

Nói đùa cái gì vậy?

Cố Thần Tinh cậu vốn là nhị thiếu gia Cố gia, dù cho bị anh trai tính kế buộc gả ra ngoài nhưng cũng không lưu lạc đến mực phải gia nhập nhóm nam thê bọn họ, ngoan ngoãn trở thành vật phẩm trong tay Phàn Thiệu Đường.

Dưới sự tức giận, cậu không nghe lời ngăn cản của Sam, trực tiếp bỏ đi. Mới đi được một nửa cậu đã bị Phàn Thiệu Đường chặn lại, cùng nhau trở lại tiệc rượu.

Yến hội bắt đầu rồi.

Tiệc tối đêm nay, phàm là những nhân vật có uy tín ở thành phố Tuyên Hải đều tham gia, cũng có đông đảo nghệ sĩ nổi tiếng đến góp vui.

Ban tổ chứ tất nhiên an bài cho Phàn Thiệu Đường chỉnh là bàn chủ.

Cố Thần Tinh không tình nguyện mà đi theo Phàn Thiệu Đường ngồi xuống, mới phát hiện, phía trước cậu chính là Ôn Lễ

Ngồi đối diện cậu ta, một lão tổng của xí nghiệp lên tiếng :'Năm nay Ôn tổng không đến được quả thật tiếc nuối".

Ôn Lễ giương lên một nụ cười sáng lạng nói :"Không có biện pháo nào. Cha phải cùng Mẹ ở lại bên Mỹ làm kiểm tra sức khỏe cho nên mới cho tôi đến đại diện".

Nghe đến đó, Cố Thần Tinh xem như hoàn toàn biết thân phận của Ôn Lễ.

Câu ta là con trai độc nhất của tài chính Cao Phong, đích xác có tư cách ngồi chỗ này.

 Tên lão tổng cùng Ôn Lễ hàn huyên xong lại đem đề tài lên người Cố Thần Tinh

"Lại nói đến Cố thiếu, đêm nay cũng không thấy Cố tổng , hắn gần đây có phải rất bận hay không ?"

Cố Thần Tinh lãnh đạm đáp :'Hẳn là rất bận, tôi cũng không rõ".

Tin tức anh em Cố gia bất hòa không phải bí mật, vị lão tổng chạm phải đinh mềm vẻ mặt xấu hổ mà cười ha hả.

So sánh với những bàn khác, bàn của họ quả thật không khí có chút quái dị.

Phàn Thiệu Đường cùng Cố Thần Tinh tuy là vợ chồng lại mặc một đen, một trắng bất đồng.

Tương phản, Ôn Lễ lại cùng Phàn Thiệu Đường ăn mặc giống nhau. Nếu không phải Cố Thần Tinh ở giữa thì người không biết còn tưởng họ mới là vợ chồng.

Những cái liếc mắt này làm cho tình cảnh ba người có chút xấu hổ. Đặc biệt là, Phàn Thiệu Đường cùng Cố Thần Tinh, hai người cơ bản không có giao lưu gì, ngược lại là Ôn Lễ thường xuyên "Anh Phàn, anh Phàn" kêu không ngừng.

Trên bàn những người khác đều yên lặng không lên tiếng, chỉ an tĩnh ngồi ăn hoặc xem biểu diễn trên sân khấu.

Thực nhanh đã đến lúc mở bán đấu giá.

Mỗi người đều ở đây đều có mang đến một vật phẩm tiêu biểu để mang đến đấu giá. Cố Thần Tinh liếc mắt một cái liền nhìn thấy đồ cậu muốn - Hoa tai chữ thập của Locker · Jason mang số 5.

Kỳ thật loại tiệc từ thiện này phần lớn chỉ bán đồ cổ quí baod, rất nhiều người chỉ đến với mục đích từ thiện, tùy tiện mua những đồ mà mình hứng thú.

Vài món đấu giá ban đầu cũng đã có người mua, hội trường tiến vào thời gian giải lao.

Cố Thần Tinh lơ đãng nghe được Phàn Thiệu Đường nghe điện thoại, hình như là công việc gấp, cậu thấy lão nam nhân đứng lên ra ngoài ban công.

Tính tính thời gian, hiện tại tranh thủ đi vệ sinh sẽ đến kịp lúc bán đấu gia hoa tai. Cố Thần Tinh nguyện ý ở lại đến bây giờ cũng chỉ vì đôi hoa tai này.

Locker · Jason là thần tượng nhiều nă của cậu, hoa tai này luôn cùng thần tượng lên sân khấu, các fans coi như đó là biểu tượng của thần tượng.

Thân là fan cuồng, Cố Thần Tinh sao có thể bỏ lỡ.

Sau khi cậu đi WC xong, ra bồn rửa tay thì trong gương lại xuất hiện gương mặt quen thuộc.

"A, Phàn phu nhân".

Là Giản Hạo.

Cố Thần Tinh hơi híp mắt.

Giản Hạo đi vào cách vách, vặn vòi nước, lại cười, ý cười mang sự trào phúng :"Như thế nào, ngươi có đi nhầm WC không? Phàn phu nhân đáng ra nên đi bên nữ mới đúng chứ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro