Chương 1080: Toàn diện áp chế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thứ hắn tu luyện cũng là bí pháp bản thể, đồng thời, hắn có huyết mạch Kim Long Vương mạnh mẽ, điều này làm ảnh hưởng của nhịp tim mạnh mẽ của A Như Hằng giảm xuống thấp nhất.

Cơ thể A Như Hằng lóe lên, tay phải ngang nhiên đánh ra. Vào lúc này, thân thể y không bành trướng gì, nhưng toàn thân toả ra một khí tức kỳ lạ, giống như là Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo bị nén cực mạnh.

Lúc trước, Đường Vũ Lân đã từng suýt bị Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo cấp 9 đánh trúng, chính Cổ Nguyệt là người cứu hắn. Cảm giác khi đạn pháo nổ tung không kém gì hiện tại.

Trong tiếng gầm Lam Hoàng Kim Long Hống, Hoàng Kim Long Thương đâm ra, vẫn là Lam Hoàng Long Thăng Thiên, nhưng được Thôn Thực Thiên Địa tăng phúc, một kích này rõ ràng đã mạnh hơn nhiều.

Thương ý bắn ra, thương mang màu bạch kim chói mắt giống như răng nanh cự long. Nó được bao phủ bởi thân hình cự long màu vàng lam, và sắp nuốt chửng A Như Hằng ngay lập tức.

Đúng lúc này, hai mắt A Như Hằng đột nhiên biến lớn, khoé mắt thậm chí có lưu quang nhiều màu chảy ra ngoài.

"Tùng tùng!" Trong nhịp tim mạnh mẽ, A Như Hằng đột nhiên mở miệng, gầm lên với Kim Long Kinh Thiên của Đường Vũ Lân.

"Rống"

Trong tiếng gầm gừ cực lớn, sóng xung kích mãnh liệt làm dao động năng lượng Kim Long Kinh Thiên giảm mạnh một phần ba. Sau đó Đại Lực Vương đột nhiên lóe lên và trực tiếp đánh tới Lam Hoàng Long Thăng Thiên.

"Bùm"

Đường Vũ Lân bị đánh bay, thậm chí Đấu Khải Long Nguyệt phát ra tiếng rít ghê răng sau khi Lam Hoàng Long Thăng Thiên biến mất.

Nếu lúc trước A Như Hằng giống một ngọn núi lửa, vậy bây giờ hắn giống mặt trời từ trên trời giáng xuống. Huyết mạch nóng bỏng dao động làm Đường Vũ Lân có cảm giác ngũ tạng như bị thiêu đốt. Dường như khí huyết trong cơ thể hắn bị bốc hơi bởi khí huyết của đối phương. Long hạch của hắn nảy lên dữ dội hơn.

Chỉ khi chính thức đối mặt mới biết rõ ở trạng thái mạnh nhất, A Như Hằng đáng sợ đến cỡ nào. Phỉ Thuý Vương bại không oan. Khó trách hắn không có một cơ hội để phản kích, hoá ra sư huynh mạnh mẽ đến vậy.

Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Đường Vũ Lân rồi biến mất. Lần này A Như Hằng cũng không cho hắn cơ hội để thở dốc. Thân hình lóe lên đã tới trước mặt hắn. Y siết chặt nắm tay phải và đánh ra, đánh thẳng vào lồng ngực Đường Vũ Lân.

Tốc độ tuyệt đối cộng thêm lực lượng tuyệt đối, không có bất kỳ kỹ xảo nào, chính là áp chế thuần tuý.

Vào thời khắc quan trọng, Đường Vũ Lân không hề do dự mà kích thích Kim Long Cuồng Bạo Lĩnh Vực. Một tầng ánh sáng màu vàng từ người hắn khuếch tán ra, cùng lúc đó, Hoàng Kim Long Thương biến mất, tay phải đánh ra.

Lam Hoàng Tịch Diệt Thần Trảo cực lớn xuất hiện trên không trung, mạnh mẽ đánh ra ngoài.

Trong tiếng nổ vang, Lam Hoàng Tịch Diệt Thần Trảo được kết hợp từ ba công kích mạnh Lam Ngân Thảo, Kim Long Khủng Trảo, Kim Long Tịch Diệt Thần Trảo, và được Thôn Thực Thiên Địa tăng phúc nhưng vẫn không chống đỡ được một quyền này của A Như Hằng.

Một quyền của y hung ác ngang ngược, dường như không thể phá vỡ. Cuối cùng nó đã xuất hiện trước ngực Đường Vũ Lân, Đường Vũ Lân chỉ kịp dùng Hoàng Kim Long Thương chắn ngang trước người, nhưng vẫn bị đánh trúng.

Cả người hắn bay ngược ra sau giống như đạn pháo, đập mạnh vào vòng phòng hộ. Mà Đấu Khải trên người A Như Hằng chỉ có thêm vài vết Lam Hoàng Tịch Diệt Thần Trảo.

Thân thể Đường Vũ Lân bắn ngược trở lại, A Như Hằng lần nữa chạy nước rút. Y hung ác ngang ngược xuất hiện trước mặt hắn, lại là một quyền.

Đường Vũ Lân cầm Hoàng Kim Long Thương trong tay trái, thân thể nhanh chóng lập loè theo chiều ngang. Về tốc độ, dựa vào Hoàng Kim Long Thể và long dực, hắn không kém A Như Hằng bao nhiêu.

Lam Hoàng Long vẫy đuôi, vung ra một cước. Trong tiếng Long ngâm, đuôi rồng ném ra.

A Như Hằng không hề né tránh, nắm đấm hoá thành một cú đánh.

"Phanh!" Chân phải Đường Vũ Lân hung hăng đá lên người A Như Hằng, nhưng lại có cảm giác như đá vào núi cao. A Như Hằng hừ một tiếng, nắm đấm đồng thời đánh về phía cánh tay trái của Đường Vũ Lân.

"Rắc rắc!" Trong tiếng xương gãy giòn giã, Đường Vũ Lân từ trên trời rơi xuống.

Khi hắn sắp chạm đất, A Như Hằng lại xuất hiện bên cạnh hắn, khí thế như cầu vồng, sức mạnh khủng khiếp lại bộc phát. Hai tay nắm đấm đồng thời đánh xuống người Đường Vũ Lân. Nếu hai nắm đấm đánh trúng, Đường Vũ Lân sẽ không may mắn.

Đúng lúc này, một đạo kim quang đột nhiên xuất hiện dưới người Đường Vũ Lân, nâng đỡ cơ thể hắn trên mặt đất. Đường Vũ Lân đứng vững và nhanh chóng nhảy sang một bên, làm hắn tránh được một quyền của A Như Hằng trong tình huống gần như không thể. Cùng lúc đó, một thân ảnh khổng lồ từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đập vào người A Như Hằng, đè y xuống đất.

Hồn linh Kim Ngữ, Bá Vương Long! Hai hồn linh đồng thời ra tay trong thời gian cực ngắn.

Đường Vũ Lân lăn ra xa và ổn định lại. Long dực sau lưng mở ra, cánh tay trái Đấu Khải Long Nguyệt bị hư hại rất nhiều. Cánh tay bị bẻ ngoặt thành một góc kỳ lạ và bị đứt hoàn toàn.

Có thể thấy được một quyền kia của A Như Hằng mạnh cỡ nào.

Không đợi Đường Vũ Lân thở dốc, Bá Vương Long thân cao hơn 70 mét đã bị nâng lên khỏi mặt đất, sau đó "vèo" một cái bay sang một bên.

Nhìn thân thể khổng lồ kia bay ra ngoài quả thực có chút buồn cười. Nhưng vào lúc này không ai cười nổi. Lực lượng phải kinh khủng cỡ nào mới có thể ném bay cả Bá Vương Long ra ngoài.

Hào quang đỏ vàng từ mặt đất bay lên như mặt trời, lần nữa trùng kích Đường Vũ Lân. Tiếng tim đập kịch liệt kia lại vang vọng toàn trường.

Đường Vũ Lân thất kinh, hai cánh vỗ mạnh gia tốc trên không trung. Nhưng cánh tay trái bị thương làm thân thể hắn không ổn định, gần như trong chốc lát đã bị đuổi theo.

Hắn gần như theo bản năng đâm Hoàng Kim Long Thương trong tay phải ra, nhưng lúc này, trên Hoàng Kim Long Thương không có một điểm thương mang nào, chỉ có thể đâm ra. Dù nhìn thế nào cũng khó có thể chống đỡ một quyền của A Như Hằng.

Hư trảo tay trái của A Như Hằng trực tiếp chụp lấy mũi Hoàng Kim Long Thương, tay phải thì đánh vào sau lưng Đường Vũ Lân.

Đã xong, đã xong!

Rất nhiều khán giả theo bản năng nhắm mắt lại. Với lực lượng kinh khủng của A Như Hằng, một quyền này đánh trên người Đường Vũ Lân chỉ sợ thân thể hắn sẽ trực tiếp tan vỡ.

Đại Lực Vương quá cường đại, thực lực hắn thể hiện ra ở trận đấu này thậm chí còn mạnh hơn khi đối mặt với Phỉ Thuý Vương.

Lúc ấy Phỉ Thuý Vương không thể phản kháng, lúc này mặc dù Kim Long Vương có phản kháng, nhưng dường như là vô ích trước lực lượng khủng khiếp. Làm thế nào mà sức mạnh con người có thể đạt đến trình độ khủng bố như thế.

Trước Hồn Đạo màn hình.

Mục Dã khẽ gật đầu, lẩm bẩm nói: "Vũ Lân có thể đi tới bước này đã rất không dễ dàng. Dù là Bát Hoàn Hồn Đấu La, cũng có rất ít người có thể ngăn cản được Thái Dương Chi Thể sau ba lần thức tỉnh bí pháp bẩm sinh. Như Hằng dùng Thái Dương Chi Tử phát động công kích đủ để rung chuyển bất kỳ Phong Hào Đấu La nào. Trong thời gian ngắn không nghĩ tới hắn lại có đột phá. Nhiều nhất một năm nữa, hắn có thể tiến vào cấp Phong Hào Đấu La, vị trí Tông chủ Bản Thể Tông của ta cuối cùng cũng có người kế tục rồi."

Mộ Thần cau mày, dù nói thế nào, Đường Vũ Lân cũng là đệ tử của hắn, là đệ tử ưu tú nhất. Thấy Vũ Lân sắp thua, tuy rằng thua không oan, nhưng trong lòng hắn vẫn có chút không thoải mái.

Trong ánh mắt của Chấn Hoa lại có ý khác, đó là sự nghi hoặc. Bối rối? Tiểu tử này cảm thấy bối rối lúc nào? Hắn luôn bình tĩnh, căn bản không giống người trẻ tuổi.

Tất cả những biểu lộ đều xuất hiện trong thời gian ngắn. Trong chớp mắt, A Như Hằng đã bắt được mũi Hoàng Kim Long Thương.

Vào giờ phút đó, thời gian dường như ngừng lại. Nắm tay phải A Như Hằng đánh ra đột nhiên dừng lại một chút, mà Hoàng Kim Long Thương trong nháy mắt đã biến thành màu đỏ vàng.

Vào lúc này, Đường Vũ Lân đột nhiên xoay người lại, cong người, dùng vai trái đón nhận nắm tay phải của A Như Hằng.

"Bùm!" Vai trái Đấu Khải Long Nguyệt tức thì vỡ nát, thậm chí có thể thấy vai trái của hắn bị đánh nát, tuôn ra một tầng huyết vụ.

Nhưng trong chớp mắt này, người tinh ý sẽ phát hiện, vẻ bối rối của hắn dường như đã biến mất, mà vai trái bị gãy dường như không có quan hệ đến hắn.

Mà cảm giác của A Như Hằng thì khác. Hoàng Kim Long Thương giống như một vòng xoáy, điên cuồng cắn nuốt khí huyết chi lực Thái Dương Chi Tử của y. Mà nắm tay phải y đánh ra bị ảnh hưởng, lực công kích bị suy yếu. Nhưng theo y, dù có suy yếu cũng đủ để giải quyết đối thủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro