Chương 1091: Vô Tình Kiếm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tám móng vuốt của nó tiếp tục dùng sức, cuối cùng đã tự mình kéo ra khỏi thông đạo Thâm Uyên, như thể sau lưng nó có một lực hút cực lớn.

Nó ngẩng đầu nhìn Lục Trảo Ma Hoàng lơ lửng trên không, che giấu tình hình bên dưới bằng thân hình khổng lồ. Sinh vật Thâm Uyên giống như con kiến khổng lồ này loé thân lên, nằm sấp trên thành thông đạo. Phần trước của cái đầu khổng lồ đột nhiên biến thành hình xoắn ốc, đập vào vách tường. Đầu xoắn ốc nhanh chóng xoay tròn.

"Đương!" Tiếng gầm chói tai vang lên.

Rất nhiều quang văn đột nhiên sáng lên trên bề mặt thông đạo, nhanh chóng lan ra, phía dưới cùng của phong ấn lập tức sáng lên.

Con kiến khổng lồ nảy lên, dường như có chút choáng váng. Đột nhiên, nó nói tiếng người, "Vẫn chưa được. Phong ấn nhân loại bố trí lúc trước thật khó chơi. Cho dù bản thể Đế Quân hàng lâm cũng không thể phá vỡ. Xem ra, chỉ có thể lao ra từ cửa thông đạo."

Trong 108 Vương giả Thâm Uyên, Lục Trảo Ma Hoàng xếp thứ 97, mà Nghĩ Hoàng xếp thứ 76.

Không phải vội vàng, Nghĩ Hoàng phối hợp với Lục Trảo Ma Hoàng, yên lặng nằm trên vách tường, chờ đợi.

Là những người tiên phong, mục đích của bọn nó là kéo dài thời gian, để càng nhiều sinh vật Thâm Uyên bình thường chết trận, hoá thành năng lượng Thâm Uyên, mở rộng vòng xoáy tiếp dẫn tới thế giới loài người, để càng nhiều Vương giả Thâm Uyên có thể hàng lâm, xâm chiếm thế giới loài người hoàn toàn trong một lần.

Hiện tại mới chỉ có nó và Lục Trảo Ma Hoàng, lực lượng tương đối mỏng. Nhưng khi vòng xoáy mở rộng, sinh vật Thâm Uyên bình thường trào ra điên cuồng, số lượng ngày càng nhiều. Vòng xoáy biến lớn, các Vương giả khác có thể xuất hiện nhiều hơn.

Đối với điều này, Quân đoàn Huyết Thần mờ mịt không biết, chỉ nhìn sinh vật Thâm Uyên không ngừng chết, liên tục nổ thành sương mù, phòng thủ có trật tự.

"Ra-đa có phát hiện gì không?" Quân đoàn Huyết Thần có trang bị dò xét nhạy cảm nhất, lúc này Trương Huyễn Vân đang hỏi bộ phận điều tra.

"Hiện tại chỉ phát hiện sinh vật Thâm Uyên không ngừng trào lên từ phía dưới, ở đó hẳn là có một gã không kém tên kia. Do năng lượng Thâm Uyên dao động quá kịch liệt, các loại mày dò xét của chúng ta không thể xâm nhập sâu để tìm kiếm cụ thể."

"Ừ. Tiếp tục quan sát."

Trương Huyễn Vân rung thân một cái, tới bên cạnh Huyết Nhất.

Vô Tình Đấu La Tào Đức Trí đứng lên, khẽ gật đầu với hắn.

Trương Huyễn Vân thấp giọng nói: "Ta phối hợp với các ngươi. Nhưng làm như vậy, liệu có đánh rắn động cỏ không?"

Tào Đức Trí cười nhạt, "Đây không phải là đánh rắn động cỏ, mà là chúng ta huỷ diệt bất kỳ một Vương nào đều có thể chính thức làm suy yếu vị diện Thâm Uyên. Bắt đầu đi. Chúng ta không biết rõ tình huống phía sau thông đạo Thâm Uyên, cho nên, một kích bức lui, lôi tên kia xuống đây. Ta chịu trách nhiệm khống chế, ngươi chịu trách nhiệm chuyển đổi."

"Được!" Trương Huyễn Vân gật đầu. Lóe người lên, hắn trở lại phía trên thông đạo Thâm Uyên.

"Cao Bạo Đạn, phóng liên tục trong một phút, tần suất 300. Bắn!"

Từng đoàn ánh sáng đỏ rực nhanh chóng bắn ra từ các họng pháo hình tròn. Trong một phút, các quang cầu màu trắng phun ra hơn 300 cái.

Bên trong mỗi quang cầu, nhìn giống như một quả cầu kim loại nhỏ. Khi đốt cháy tới đỏ rực hoàn toàn, nó sẽ nổ tung.

Cao Bạo Đạn không giống Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo, nó không thể phóng đi xa, nhưng về sức nổ, nó có thể tạo ra phản ứng dây chuyền, thích hợp nhất với công kích tập trung trong phạm vi nhất định. Hiệu quả còn tốt hơn Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo.

Loại hồn đạo khí này là vật phẩm dùng một lần, phi thường hữu hiệu khi đối phó với sinh vật Thâm Uyên.

300 miếng Cao Bạo Đạn nổ tung làm bên trong thông đạo Thâm Uyên biến thành đỏ rực, ánh sáng trắng bao trùm toàn thông đạo. Một lượng lớn sinh vật Thâm Uyên bị xé thành mảnh nhỏ, vô số khí tức Thâm Uyên bay tán loạn.

Sau đó, bên trong thông đạo Thâm Uyên đã không còn sinh vật Thâm Uyên.

Cùng lúc đó, Trương Huyễn Vân dồn dập ra lệnh, tuyến phòng thủ ở cửa vào dừng lại. Dưới ánh sáng rực rỡ của vụ nổ bên dưới, một tấm gương giống như mặt trăng xuất hiện phía sau Trương Huyễn Vân.

Khi tấm gương này xuất hiện, nó chỉ có đường kính nửa mét, nhưng khi trên người Trương Huyễn Vân sáng lên 3 hồn hoàn, tấm gương kia tăng vọt, trong nháy mắt đã có đường kính hơn 50 mét.

Chiếc gương lớn hơn làm người ta nhìn rõ hoa văn Bàn Long ở mặt sau tấm gương. Lúc này, những hoa văn đó dường như sống lại.

Dao động năng lượng mạnh bắt đầu xuất hiện trên bề mặt gương, cũng đúng lúc này, một thân ảnh lặng yên chui vào trong thông đạo Thâm Uyên. Gần như chỉ lóe lên rồi biến mất ngay lập tức.

Sáu tay của Lục Trảo Ma Hoàng để lên đỉnh đầu khi Cao Bạo Đạn phát nổ, không hề đau lòng vì các tộc nhân đã bị nổ nát vụn. Chết càng nhiều, vòng xoáy mở ra càng lớn, có nghĩa là sẽ có nhiều tộc nhân đi ra hơn, có nhiều Vương giả tới hơn. Nó ước nhân loại dùng càng nhiều khí lực để giết chết các sinh vật Thâm Uyên này.

Tất nhiên là không bao gồm cả nó, bởi vì nếu Vương giả chết thì cần rất nhiều thời gian mới có thể khôi phục. Trong quá trình này còn bị các tộc nhân cường đại khiêu chiến, thậm chí có khả năng không bảo vệ được Vương vị của mình.

Trong vị diện Thâm Uyên, mỗi tầng đều có một Đế Vương. Đế Vương nắm giữ hạch tâm của tầng, hạch tâm sẽ gia cho nó năng lực siêu việt và địa vị. Khi bản thể chết đi, hạch tâm sẽ cuốn lấy năng lượng của nó và quay lại tầng của mình. Quá trình hồi sinh cần có thời gian. Trong thời gian đó, chỉ cần đồng tộc tìm được nó, cướp đi hạch tâm vị diện, nó sẽ chính thức mất đi ý thức, thậm chí năng lượng bản thân sẽ bị vị Vương giả mới thôn phệ.

Do đó, sinh vật Thâm Uyên bình thường không có gánh nặng tâm lý khi chết đi, nhưng Vương giả Thâm Uyên không dám chết, tránh địa vị của mình bị tộc nhân khác thay thế.

Khi Lục Trảo Ma Hoàng vừa mới lấy sáu tay của mình ra thì cảm giác được nhiệt độ xung quanh mình có thay đổi. Nếu mô tả theo cách con người, nó có vẻ... rét lạnh!

Sau đó, nó đột nhiên thấy không gian xung quanh mình không giống lúc trước. Lấy nó làm trung tâm, không gian dường như tan vỡ. Mọi hướng xung quanh nó có rất nhiều sinh vật Thâm Uyên, nhưng lúc này, chúng dường như không có bất kỳ quan hệ nào với nó. Nó dường như yên tĩnh ở trong một không gian hình lập phương, bị cô lập với thế giới bên ngoài, ngay cả thanh âm cũng không truyền đi được.

Xảy ra chuyện gì? Đã xảy ra chuyện gì?

Lục Trảo Ma Hoàng sợ hãi. Là một Vương giả, nó có trí tuệ không kém con người, nó lập tức cảm thấy không ổn. Nhưng bây giờ muốn thoát, đã muộn.

Bốn chuôi kiếm lặng lẽ tách không gian xung quanh nó, khống chế nó ở trong đó. Trên bầu trời, một hào quang sáng ngời hạ xuống, chiếu lên người nó. Trong nháy mắt tiếp theo, Lục Trảo Ma Hoàng hoá thành tia sáng trắng và biến mất như thăng thiên.

Thân hình khổng lồ cao trăm mét không để lại bất kỳ dấu vết nào.

Nghĩ Hoàng lạnh lùng nhìn tình huống phía trên, nó không thèm để ý các vụ nổ lớn.

Nhưng lúc này, nó giật mình chứng kiến trong không khí xuất hiện bốn chuôi kiếm cổ. Bốn chuôi kiếm này dễ dàng cắt không gian, cảm giác như Lục Trảo Ma Hoàng bị đóng hộp, thậm chí không thể phản kháng. Sau đó đã bị một tia sáng trắng hút lấy, rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro