Chương 1093: Kích hoạt Sinh Mệnh Chi Chủng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhân loại thực sự làm được sao? Thật là không thể tin nổi.

Nỗi sợ hãi xuất hiện cùng với sự kinh ngạc. Nếu tiếp tục như vậy, nó nhất định sẽ chết đó.

Không được, không thể thế được.

Nhất định phải nhanh chóng thoát khỏi hạn chế này, chỉ khi trở lại vị diện Thâm Uyên, nó mới có cơ hội phục sinh. Nghĩ tới đây, thân thể Lục Trảo Ma Hoàng bắt đầu nhấp nhô, bên trong mơ hồ có ánh sáng lóe lên. Đó là ánh sáng màu tím quỷ dị, khi nó sáng lên, thân thể khổng lồ bắt đầu co lại.

"Hả?" Ánh mắt Vô Tình Đấu La thay đổi. Tay phải vung lên, một thanh trường kiếm cổ lao ra, trong chớp mắt đóng đinh thân thể Lục Trảo Ma Hoàng, khiến tốc độ co lại của nó giảm xuống.

"Vũ Lân, nắm chặt thời gian, gia hỏa này muốn tự bạo." Tào Đức Trí tiếp xúc với Vương giả Thâm Uyên nhiều nhất nên cũng hiểu rõ năng lực và tình huống của bọn nó nhất. Khi chết đi, khí tức Thâm Uyên của bọn nó sẽ mau chóng trốn về vị diện Thâm Uyên. Năng lượng Thâm Uyên có tính thẩm thấu siêu mạnh, ngay cả lĩnh vực của Minh Kính Đấu La cũng không ngăn lại được. Một khi nó trốn thoát thì sẽ phục sinh trong thời gian ngắn, hành động lần này của bọn nó cũng không tính là thất bại.

Đường Vũ Lân dùng sức gật đầu, hắn cũng cảm giác được không đúng, tuy rằng tốc độ Hoàng Kim Long Thương thôn phệ tăng lên, nhưng năng lượng trong cơ thể Lục Trảo Ma Hoàng nhanh chóng trở nên cuồng bạo, thậm chí có vẻ muốn tránh thoát.

Trong cảm giác của hắn, bên trong Lục Trảo Ma Hoàng hình như có một tồn tại đặc thù. Tồn tại này đang hấp thu năng lượng của Lục Trảo Ma Hoàng. Nó có vẻ là...

"Huyết Nhất tiền bối, nó giống như muốn mở thông đạo không gian. Ngài..." Đường Vũ Lân vừa nói đến đây thì cảm thấy mi tâm mình chấn động, một cảm giác kỳ dị chớp mắt truyền khắp toàn thân.

Huyết Nhất liếc mắt, tay phải vung lên, bốn thanh trường kiếm quay quanh Lục Trảo Ma Hoàng đồng thời toả sáng, cắt đứt không gian.

Nhưng trong cơ thể Lục Trảo Ma Hoàng, dao động không gian mãnh liệt bùng phát, như thể tất cả đều đang sụp đổ vào bên trong.

"Hắc hắc hắc hắc, nhân loại bé nhỏ, các ngươi cho rằng như vậy là có thể giết chết Lục Trảo Ma Hoàng vĩ đại sao? Lực lượng cá nhân dù mạnh đến đâu cũng không thể chống lại vị diện, thứ có lực lượng rất gần với Thần, là gốc rễ tồn tại của vị diện Thâm Uyên. Vị Diện Chi Chủng sẽ đem bổn toạ về Thâm Uyên, không lâu sau, ta nhất định sẽ trở lại."

Vị Diện Chi Chủng? Tuy rằng đã giao đấu với sinh vật Thâm Uyên nhiều năm, nhưng đây là lần đầu tiên Vô Tình Đấu La Tào Đức Trí biết có thứ gọi là Vị Diện Chi Chủng.

Hơn nữa, hắn cảm giác được phong toả không gian của mình và lĩnh vực của Trương Huyễn Vân có chút không khống chế được tên trước mặt này.

Trong lòng trầm xuống, Tào Đức Trí hiểu suy nghĩ của mình còn quá đơn giản, không thể giải quyết 108 Vương giả Thâm Uyên bằng cách thôn phệ năng lượng của bọn nó. Đây là Vương giả xếp ở vị trí phía sau, nếu không thể giải quyết vậy các Vương giả Thâm Uyên cường đại kia chắc chắn sẽ khó khống chế hơn. Bây giờ không biết thông đạo chính vì sao bị mở ra, đây là một rắc rối lớn.

Ngay khi Tào Đức Trí cau mày thì trên người Đường Vũ Lân xuất hiện biến hoá kỳ lạ.

Từng vòng hồn hoàn từ dưới chân hắn bay lên, tổng cộng 6 vòng, 4 đen, 1 lục, 1 đỏ. Hồn hoàn lục kim sắc xếp vị trí thứ năm đột nhiên toả sáng, ngay sau đó, một ánh sáng xanh chiếu ra từ mi tâm Đường Vũ Lân.

Tào Đức Trí kinh ngạc chứng kiến, trên trán Đường Vũ Lân xuất hiện một đường vân hình cây non màu xanh lá, ánh sáng xanh là từ đây bắn ra.

Tia sáng kia chiếu thẳng vào ngực Lục Trảo Ma Hoàng. Một màn quỷ dị xuất hiện. Ngực Lục Trảo Ma Hoàng giống như tan chảy, tạo thành một cái lỗ. Sau đó tia sáng hoá thành một nhành cây đầy lá xanh, xuyên qua ngực Lục Trảo Ma Hoàng.

Tiếng cười của Lục Trảo Ma Hoàng đột ngột dừng lại, "Cái gì? Đây là cái thứ quỷ gì? A ----" Tiếng kêu thảm thiết vang lên làm toàn bộ lĩnh vực vặn vẹo dữ dội. Nhưng trong ngực của nó rõ ràng có ánh sáng xanh loé sáng.

Mà giờ khắc này, Đường Vũ Lân cảm thấy tâm tình vô cùng vui sướng của Sinh Mệnh Chi Chủng ở sâu trong mi tâm mình, giống như hắn khi nhìn thấy mẹ làm đồ ăn ngon lúc còn nhỏ.

Năng lượng Hoàng Kim Long Thương thôn phệ giảm đi vài phần, nhưng khí tức sinh mệnh do Sinh Mệnh Chi Chủng toả ra rất nồng đậm, bao phủ từng góc nhỏ trên cơ thể Đường Vũ Lân, làm hắn cảm thấy rõ mọi tế bào trong cơ thể mình đầy hưng phấn. Được sinh mệnh lực khổng lồ như vậy tẩy lễ, khiến toàn thân hắn tỏa ra một tầng vàng xanh rực rỡ, thoải mái không thể tả. Tất cả mệt mỏi trong người, dù là thể chất hay tinh thần đều bị cuốn đi. Càng làm cho Đường Vũ Lân kinh ngạc là, vào lúc này hắn có thể cảm nhận tất cả thuộc tính nguyên tố, cảm nhận được từng nguyên tố dao động.

Đây là? Cảm giác Linh Vực Cảnh sao?

Lục Trảo Ma Hoàng điên cuồng gào thét, liều mạng giãy giụa, nhưng dây leo mảnh mai có độ dày bằng đầu ngón tay bắn ra từ trán Đường Vũ Lân, đã cắm chặt vào ngực nó, làm ngực nó biến thành màu xanh lá.

Khổ tận cam lai? Tào Đức Trí ở bên cạnh cũng nhìn ngây ngẩn cả người. Hắn đã biết từ sớm trên người Đường Vũ Lân có nguồn năng lượng sinh mệnh không rõ, khi hắn ngưng tụ hồn hạch đã từng xuất hiện và mang lại lợi ích cực lớn cho toàn quân.

Giờ khắc này, năng lượng sinh mệnh đó lại xuất hiện và hình như khống chế được Vị Diện Chi Chủng của Lục Trảo Ma Hoàng. Rốt cuộc là có chuyện gì? Với kinh nghiệm của mình, Tào Đức Trí cũng không phán đoán được, nhưng chắc chắn rằng điều này là chí mạng với Lục Trảo Ma Hoàng.

Long hạch đập một cách hữu lực, Đường Vũ Lân chỉ thấy khí huyết của mình mạnh chưa từng có, đặc biệt dưới năng lượng sinh mệnh nồng đậm, hắn không phải lo lắng thân thể mình không chịu đựng được. Long hạch đang dần lớn lên, hơn nữa qua năng lượng sinh mệnh chuyển hóa, thể tích hồn hạch cũng tăng lên nhanh chóng. Đây chắc chắn là đại diện cho sự tiến hoá của hồn hạch.

Hai hạch tâm năng lượng tham lam hấp thu năng lượng từ Lục Trảo Ma Hoàng. Mà Sinh Mệnh Chi Chủng trên trán hắn thôn phệ là nhiều nhất.

Đột nhiên, thân thể Lục Trảo Ma Hoàng run lên kịch liệt, sau đó tê liệt nằm đó. Những cành cây bắn ra từ trán Đường Vũ Lân thu lại, ở phía trước quấn lấy một tinh thể hình bầu dục màu tím sẫm. Tinh thể lóe lên ánh sáng, các nhánh của Sinh Mệnh Chi Chủng bén rễ trên đó, như thể một cái rễ đâm vào bên trong, từng tầng ánh sáng màu xanh lá kéo dài và lao vào trán Đường Vũ Lân, tất cả năng lượng sinh mệnh đều bị thôn phệ vào trong Sinh Mệnh Chi Chủng.

Sáu thân ảnh hiện lên bên cạnh Đường Vũ Lân, là sáu hồn thú Hệ thực vật 10 vạn năm, do Khỉ La Úc Kim Hương dẫn đầu.

Giờ khắc này, mỗi người bọn họ đều được bao phủ bởi một tầng sáng lục kim sắc, khuôn mặt bọn họ đều tỏ ra mừng như điên. Hiển nhiên là, sinh mệnh lực nồng đậm này phi thường có lợi với bọn họ.

Hoàng Kim Long Thương tiếp tục cắn nuốt năng lượng còn lại của Lục Trảo Ma Hoàng, Đường Vũ Lân không nhịn được hỏi Khỉ La Úc Kim Hương, "Khỉ La, đã xảy ra chuyện gì? Tinh thể màu tím kia là gì?"

Khỉ La Úc Kim Hương cười ha ha nói: "Chủ nhân, ngài thật may mắn. Ban đầu, chúng ta cho rằng có thể ở quanh Sinh Mệnh Chi Chủng, cảm thụ khí tức của nó đã là đại bổ với chúng ta. Thật không ngờ, ngài chẳng những kích hoạt Sinh Mệnh Chi Chủng, mà còn có thể cung cấp cho nó năng lượng sinh mệnh thuần tuý nhất, khiến nó thực sự mọc rễ nảy mầm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro