Chương 945: Cuộc làm ăn đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn đứng ở nơi đó, toàn thân đều trầm tĩnh lại. Đây là một việc đơn giản, nhưng Đường Vũ Lân vẫn thực hiện nghiêm túc, đó là sự tôn trọng với rèn.

Bễ rèn tốt sẽ không khiến mọi người phải chờ đợi nung lâu. Khi họng pháo được nâng lên và trở lại bễ rèn, nó đã chuyển sang màu đỏ, nhiệt độ trong phòng cũng tăng lên không ít.

Đường Vũ Lân mở hai tay ra, đôi Hồn Rèn Trầm Ngân Chùy xuất hiện trong hai tay. Không có bất kỳ chuẩn bị nào, chuỳ phải giơ lên và đánh xuống.

"Phanh!"

Một bên họng pháo bị đánh bẹp ...

"A!" Long Vũ Tuyết không khỏi kêu lên, đồng thời thầm than, xong rồi ...

Lần này, ngay cả Lỗ Ny cũng không khỏi nhíu mày.

Cô đã rèn sửa họng pháo không chỉ một hai lần. Quá trình này cũng không quá phức tạp. Sau khi nung ở nhiệt độ cao sẽ dùng khuôn để điều chỉnh biến dạng ban đầu. Sau đó là làm ổn định, cố hoá và làm lạnh. Bản thân Tử Thiết có độ bền tốt, dù rèn nhiều lần cũng không sao.

Nhưng Đường Vũ Lân vừa bắt đầu đã dùng một búa đập bẹp một bên họng pháo, sức lực không nhỏ, nhưng đó là sửa chữa sao? Không phải là phá hư sao? Bị đánh bẹp còn muốn sửa lại, chuyện này không hề dễ dàng. Tiểu tử này không đáng tin cậy.

"Vũ Lân, ngươi làm gì?" Long Vũ Tuyết nhịn không được mắng.

Đường Vũ Lân lại giống như không nghe thấy, đôi Trầm Ngân Chùy nhanh chóng hạ xuống, với vài tiếng nổ liên tiếp, họng pháo hình ống liền phẳng lì.

Long Vũ Tuyết nhịn không được che kín mặt mình, không đành lòng nhìn thẳng.

"Lỗ Ny tỷ, thực xin lỗi. Trở về, trở về ta sẽ bồi thường cho tỷ. Ta không biết sẽ như vậy ..." Nàng hối hận, vì sao mình lại ma xui quỷ khiến tin tưởng vào trình độ rèn của Đường Vũ Lân.

Trên mặt Lỗ Ny cũng lộ ra nụ cười gượng gạo, mặc dù họng pháo có giá trị không đắt, nhưng dùng lâu sẽ có cảm tình. Bị Đường Vũ Lân phá huỷ như thế, trong lòng cô ít nhiều cũng không thoải mái. Cho dù tình tình ôn hoà thì ấn tượng của cô với Đường Vũ Lân cũng giảm mạnh.

Không có Kim Cương Toản thì đừng ôm đồ sứ, rõ ràng là không biết làm thế nào. Cái gì mà ba phương án? Hiện tại xem ra thật là buồn cười.

"Phanh, phanh, phanh!" Đôi chuỳ của Đường Vũ Lân liên tục rơi xuống nhịp nhàng và đầy nhịp điệu. Hắn rơi búa rất nhanh, trong quá trình Long Vũ Tuyết nói chuyện với Lỗ Ny, họng pháo kia đã hoàn toàn biến thành miếng sắt.

Sau đó được đôi chuỳ dẫn đạo, nó dần biến thành một khối sắt. Quá trình này rất nhanh, ngay khi Long Vũ Tuyết xin lỗi thì họng pháo ban đầu đã biến thành một cục.

Long Vũ Tuyết nhịn không được muốn đi lên ngăn cản Đường Vũ Lân tiếp tục làm việc "mất mặt xấu hổ", nhưng lại bị Lỗ Ny kéo lại, "Xem hắn có thể làm tới trình độ nào."

"Phanh, phanh, phanh!" Tiếng nổ đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn, giống như vũ đả tiêu hà, khiến người ta có cảm giác choáng ngợp.

Đột nhiên, một hào quang bay lên, vầng sáng lập lòe, chập chờn trên không trung. Hào quang bay cao lên sáu thước và mơ hồ có tiếng Long ngâm rất nhỏ vang vọng.

"Cái này là ..."

Đồng tử của Long Vũ Tuyết và Lỗ Ny đồng thời co rút lại. Mặc dù các nàng không phải là Đoán Tạo Sư, nhưng kiến thức về nó thì biết không ít.

"Nghìn Rèn Nhất phẩm?" Hai người đồng thanh nói.

Lỗ Ny rất thích họng pháo này là vì nó là Nghìn Rèn, nhưng chỉ là Nghìn Rèn bình thường mà thôi. Dù sao đây chỉ là một kiện hồn đạo khí. Không dễ để kim loại có thể đạt đến Nghìn Rèn.

Nhưng nàng chưa từng nghe nói qua có Đoán Tạo Sư có thể nâng cấp kim loại Nghìn Rèn lần thứ hai, hơn nữa còn trực tiếp tăng lên Nghìn Rèn Nhất phẩm.

Không, đây không phải là Nghìn Rèn Nhất phẩm bình thường. Tình huống tốt nhất của Nghìn Rèn Nhất phẩm là hào quang bay lên cao 5 thước, nhưng lúc này, ánh sáng bay lên từ Tử Thiết là hơn 6 thước, còn có, tiếng Long ngâm kia là gì?

Nâng cấp kim loại Nghìn Rèn lần hai, chuyện này bản thân Đường Vũ Lân chưa làm được. Nhưng nếu hắn phối hợp với chuỳ rèn cấp Hồn Rèn thì khác.

Đặc điểm lớn nhất của Hồn Rèn là trí tuệ. Kim loại có trí tuệ sẽ hoàn toàn hoà nhập với chủ nhân, tâm thần tương liên, tâm linh tương thông.

Trong quá trình rèn có vẻ đơn giản vừa rồi, Đường Vũ Lân đã khéo léo cải thiện cấu trúc bên trong của Tử Thiết thông qua giao tiếp với Trầm Ngân Chùy của mình. Hắn không làm giảm thể tích của nó, chỉ tăng lên phẩm chất của nó.

Kỳ thật, cách làm này của hắn không khác gì lấy đại bác bắn muỗi, tốn công hơn rất nhiều, nhưng thực tế lại không bằng đập đi xây lại. Nhưng phòng rèn của hắn mới mở, hắn muốn dùng cách này để mau chóng mở rộng thị trường, tích luỹ đủ công huân cho mình.

Ánh sáng kéo dài hơn 10 giây mới chậm rãi biến mất. Đôi Trầm Ngân Chùy của Đường Vũ Lân đánh nhẹ hơn, nhưng tốc độ lại nhanh hơn. Kim loại bắt đầu biến dạng nhanh chóng, trở nên dẹt hơn, sau đó từ từ thành hình dưới tác dụng của Trầm Ngân Chùy.

Long Vũ Tuyết thậm chí nhìn thấy đôi chuỳ của Đường Vũ Lân cũng chậm rãi biến dạng, một cái biến thành trường côn, phối hợp với chuỳ còn lại, hắn nhanh chóng cuốn lại Tử Thiết, tạo thành hình họng pháo trước đó.

Động tác của Đường Vũ Lân quá nhanh, không đợi bọn họ khôi phục lại từ cú sốc Nghìn Rèn Nhất phẩm thì họng pháo đã khôi phục hình dạng ban đầu.

"Xì ..." một tiếng, họng pháo vào nước, loại bỏ sức nóng. Khi nó xuất hiện lại thì đã rơi vào tay Đường Vũ Lân.

"Trưởng quan, tốt rồi." Đường Vũ Lân hai tay đưa họng pháo đến trước mặt Lỗ Ny.

Lỗ Ny cúi đầu nhìn, cô thấy họng pháo này giống trước như đúc, chỉ là tất cả biến dạng đã biến mất, giống như một cây họng pháo hoàn toàn mới. Không giống như trước đây, trên họng pháo có một tầng vân văn dày đặc, nhìn qua trông có kết cấu hơn.

Cái này ...

Tiếp nhận họng pháo, nó vẫn còn rất ấm. Nhìn vào bên trong, nó mịn như một tấm gương, cảm giác dường như hoàn toàn khác trước. Nhẹ nhàng xoa nắn, tuy chưa kiểm tra, nhưng từ tình huống Nghìn Rèn Nhất phẩm trước đó có thể thấy, sức mạnh của họng pháo này tăng lên ít nhất 30%. 10% gì đó chỉ là lời nói khiêm tốn của người ta.

"Xin lỗi đã để ngài lo lắng. Nhưng nếu không chế tạo lại thì rất khó có thể tăng lên phẩm chất của nó mà không thêm bất kỳ thứ gì khác. Hiện tại chắc là ổn rồi. Ta thấy ngài dùng nó một thời gian sẽ không bị hỏng. Tuổi thọ của nó sẽ dài hơn một ít." Đường Vũ Lân cười nói.

Lỗ Ny thở dài một hơi, nhìn hai tay Đường Vũ Lân, đôi chuỳ rèn đã biến mất.

Cô lại quay đầu nhìn Long Vũ Tuyết, "Tiểu Tuyết, ngươi thật sự tìm được một cộng sự tài ba. Vận khí của ngươi quá tốt rồi, tỷ tỷ thật hâm mộ ngươi. Đường Vũ Lân, ngươi cần đầu tư nữa không?"

Đường Vũ Lân lắc đầu, "Xin lỗi, trưởng quan. Chúng ta không cần đầu tư thêm." Nói đùa, Long Vũ Tuyết là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, Đường Vũ Lân mới nhịn đau tính nàng một phần. Để người khác đầu tư, làm sao có thể!

Lỗ Ny cầm lấy họng pháo, nói: "Bây giờ ta hơi hối hận. Sớm biết vậy đã để ngươi ít nhất dùng phương thức thứ hai. Ta rất muốn biết, nếu là phương án ba thì sẽ rèn như thế nào?"

Đường Vũ Lân nói: "Họng pháo cần kim loại làm việc ở nhiệt độ cao, nếu muốn sử dụng lâu dài, nó cần phải có khả năng tự sửa chữa, và độ bền của kim loại cần phải được cải thiện hơn nữa. Nếu là phương án thứ ba, ta sẽ tăng thêm 2 kim loại hiếm và tiến hành dung rèn. Sau đó sẽ tiến hành Linh Rèn. Như vậy, dù không khắc pháp trận thì nó cũng đủ để tự sửa chữa. Sử dụng lâu dài sẽ không hư hao. Mặc dù đắt hơn một chút, nhưng ta cảm thấy đáng giá. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là pháo bắn siêu nhanh của ngài có đủ uy lực, cũng có thể sử dụng lâu dài thì mới đáng để đầu tư."

Nghe Đường Vũ Lân nói, Lỗ Ny không khỏi giật mình, "Dung rèn? Linh Rèn? Ngươi, ngươi là Đoán Tạo Sư cấp 5? Không đúng, Đoán Tạo Sư có thể dung rèn hẳn là cấp 6 mới đúng."

Đường Vũ Lân nhoẻn miệng cười, "Hồn Rèn đơn giản, ta cũng có thể làm." Làm nền đã xong, tới lúc bày ra thực lực rồi.

"Hồn Rèn? Thánh Tượng?"

Dù là Lỗ Ny hay Long Vũ Tuyết đều cảm thấy đầu óc không đủ dùng.

Đoán Tạo Sư cấp Thánh Tượng? Ở Quân đoàn Huyết Thần không có. Toàn bộ Đoán Tạo Sư cấp Thánh Tượng trên đại lục cũng chỉ có mấy người mà thôi, tổng cộng cũng chưa đến 20 người. Quân đoàn Huyết Thần nằm ở nơi vắng vẻ, dù quân đội nguyện ý nhưng bản thân Thánh Tượng không nguyện ý thì ai có thể bắt buộc, đúng không?

Do đó, trong Quân đoàn Huyết Thần, Đoán Tạo Sư cấp bậc cao nhất cũng chỉ là cấp 6 mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro