Chương 948: Mua sắm trang bị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Long Vũ Tuyết ngẩng đầu nhìn Đường Vũ Lân thật sâu, nhìn nụ cười toả nắng của hắn, nàng khẽ cắn môi dưới.

"Thực xin lỗi."

Đường Vũ Lân bật cười nói: "Đây là quyết định của cấp trên, ngươi xin lỗi cái gì."

Giọng nói Long Vũ Tuyết đột nhiên trở nên kích động, "Nhưng nếu không phải ta nói chuyện này cho ba ba, ít nhất ngươi sẽ không bị phát hiện trước khi tăng lên quân hàm, vậy thì bây giờ ngươi đã là Thiếu tá rồi."

Đường Vũ Lân đi tới trước mặt nàng, "Trưởng quan, không có chuyện gì. Với khả năng của mình, ta tin ta rất nhanh cũng có thể trở thành Thiếu tá. Nếu ngươi muốn giúp ta ... vậy mau chóng an bài ta vào thông đạo Thâm Uyên chiến đấu đi."

"Ừ." Long Vũ Tuyết gật đầu, "Đặc huấn của ngươi cũng đã đến giai đoạn thực chiến. Ban đặc công chúng ta có giấy phép đặc quyền tiến vào Thâm Uyên. Ngày mai sẽ dẫn ngươi đi. Ngươi cũng có công huân rồi, ngày mai trước tiên sẽ đi chọn trang bị."

"Được."

Sáng sớm ngày hôm sau, Long Vũ Tuyết đi tới ký túc xá của Đường Vũ Lân tìm hắn. Đường Vũ Lân ngay cả Tử Cực Ma Đồng cũng không luyện đã nhìn thấy thân ảnh của nàng.

Cô nương này thật là nhiệt tình!

"Trưởng quan." Đường Vũ Lân vội vàng xuống lầu.

"Đi thôi, ta dẫn ngươi đi tới chỗ quân nhu." Long Vũ Tuyết dường như đã hồi phục. Nàng có vẻ thoải mái hơn sau một đêm nghỉ ngơi.

Khi Đường Vũ Lân và Long Vũ Tuyết đến chỗ quân nhu phụ trách trang bị, ngoại trừ nhân viên công tác thì không có binh sĩ nào khác.

"Chúng ta tới mua sắm trang bị." Long Vũ Tuyết lấy ra Huyết Thần Hoàn của mình.

"Mời lựa chọn." Một màn hình cảm ứng điện tử xuất hiện trước mặt Đường Vũ Lân và Long Vũ Tuyết.

Long Vũ Tuyết nói: "Có một số trang bị mà ngươi nhất định phải mua, ví dụ như vòng bảo hộ ngăn cách Thâm Uyên. Có cái này, ngươi mới tự nhiên sử dụng võ hồn của mình mà không bị khí tức huỷ diệt của vị diện Thâm Uyên ảnh hưởng. Nếu không thì không thể sử dụng võ hồn. Đây là trang bị trụ cột nên rất rẻ, chỉ cần 100 công huân. Nhưng thực tế, để nghiên cứu được nó, Liên bang đã bỏ ra số tiền khổng lồ."

Vừa nói, nàng đã giúp Đường Vũ Lân chọn một món đồ trông giống một chiếc vòng đeo trên đầu, hẳn là vòng bảo hộ ngăn cách Thâm Uyên.

"Sau đó ngươi cần chọn một ít trang bị bảo vệ mình, ví dụ như máy chỉnh lưu không gian. Sau khi vật này được kích hoạt, nó có thể làm biến dạng không gian xung quanh ngay lập tức. Khi bị bao vây tầng tầng lớp lớp, hãy dùng nó làm biến dạng không gian để tạo ra cơ hội tẩu thoát cho mình. Ừm, còn cái này, ngươi cũng sẽ cần đến nó. Đây là áo ẩn hình. Mặc nó vào, nó sẽ phóng thích ra dao động khí tức giống Thâm Uyên, để sinh vật Thâm Uyên không thể nhận ra sự tồn tại của ngươi bằng tinh thần lực hay dò xét khí tức. Tuy rằng không phải là ẩn hình thật, nhưng rất cần thiết cho công việc của Ban đặc công chúng ta. Ngươi cũng mua một cái."

Vừa nói, Long Vũ Tuyết chủ động giúp Đường Vũ Lân chọn từng trang bị phù hợp.

Tất cả trang bị ở đây hầu như đều nhằm vào sinh vật Thâm Uyên. Theo Đường Vũ Lân, thực dụng nhất là áo ẩn hình và vòng bảo hộ ngăn cách Thâm Uyên. Hai đồ vật này sẽ đảm bảo hắn có thể phát huy thực lực của bản thân ở mức lớn nhất.

"Ngươi cần vũ khí công kích tầm xa không?" Long Vũ Tuyết hỏi Đường Vũ Lân.

Đường Vũ Lân lắc đầu, "Tạm thời không cần. Đúng rồi, khi chiến đấu với sinh vật Thâm Uyên có thể dùng Cơ Giáp không?"

Long Vũ Tuyết gật đầu, "Đương nhiên có thể. Nhưng cần tiêu tốn rất nhiều năng lượng để che giấu khí tức. Nói chung, mọi người đều mang theo Cơ Giáp nhưng sẽ không dễ dàng sử dụng, chỉ khi gặp nguy hiểm mới phát động, dùng để đột phá hoặc nhanh chóng tiêu diệt kẻ thù."

Đường Vũ Lân trong lòng khẽ động, bởi vì hắn nhớ đến cách chiến đấu của Mục Dã trước đó. Mặc dù Mục Dã mất đi cơ hội trở thành Siêu Cấp Đấu La vì nghiên cứu Cơ Giáp, nhưng hắn đã từng nói với Đường Vũ Lân rằng, Cơ Giáp cực kỳ quan trọng đối với chiến đấu hiện đại. Rất nhiều Đấu Khải Sư không để ý đến điểm này, cho rằng Đấu Khải đã áp đảo phía trên Cơ Giáp nên không cần Cơ Giáp. Nhưng lý luận của Mục Dã là Đấu Khải và Cơ Giáp có thể chồng lên nhau, Cơ Giáp giống như lớp ngoài của Đấu Khải. Nếu kết hợp tốt với nhau thì có thể khiến sức chiến đấu của hồn sư tăng lên nhiều.

Đường Vũ Lân hoàn toàn đồng ý với quan điểm này. Nếu ngày đó Kình Thiên Đấu La có một kiện Hồng cấp Cơ Giáp phối hợp với Tứ tự Đấu Khải thì nói không chừng ngài ấy có thể sống sót.

Vì vậy, trong lòng Đường Vũ Lân vẫn luôn tìm cơ hội chế tạo cho mình một kiện Cơ Giáp cường đại.

Kiện Hoàng cấp Cơ Giáp lúc trước của hắn khẳng định không thích hợp sử dụng ở hiện tại. Khả năng tấn công và phòng ngự của Hoàng cấp Cơ Giáp quá yếu. Đối với Đường Vũ Lân, Hoàng Kim Long Thể, phòng ngự của Đấu Khải đã đủ cường hãn, thậm chí Hắc cấp Cơ Giáp cũng rất khó so sánh được. Do đó, bây giờ hắn đang cân nhắc tương lai mình nên phát triển theo hướng nào nếu chế tác Cơ Giáp.

Ở phương diện trang bị, Đường Vũ Lân mua ba cái trước, còn lại là mua một ít hồn đạo khí sử dụng một lần, ví dụ như bom định hướng. Những thứ này càng nhiều càng tốt.

Ban đầu, quan điểm của hắn về hồn đạo khí không quá mạnh, nhưng từ khi Học Viện Sử Lai Khắc bị Thí Thần cấp Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo phá huỷ, ngoài thống khổ, hắn rốt cuộc đã hiểu vì sao hồn thú bị tuyệt chủng. Hồn Đạo vũ khí của nhân loại đã phát triển tới trình độ rất kinh khủng, nhân lực có khi sẽ cạn kiệt, nhưng sự phát triển không ngừng của vũ khí thậm chí có thể huỷ diệt cả tinh cầu.

Nếu có đủ số lượng Thí Thần cấp Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo, Đường Vũ Lân tin rằng có thể làm nổ cả hành tinh. Liên bang sở dĩ quyết định chỉ sản xuất ba miếng kia không phải chỉ vì thiếu thốn tài nguyên, mà đồng thời bản thân cũng sợ hãi. Lần này hai quả Thí Thần cấp Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo huỷ diệt thành Sử Lai Khắc e rằng đã khiến nỗi sợ Hồn Đạo vũ khí tăng lên cấp độ mới.

Theo hiểu biết của Đường Vũ Lân, trước mắt Liên bang đang tập trung lực lượng nghiên cứu máy bay. Về phần tiến triển đến trình độ nào, hắn cũng không biết rõ.

"Ngươi muốn mua cái này? Thực ra mấy Cơ Giáp loại nhỏ kia không tệ. Có sức chiến đấu của Tử cấp Cơ Giáp, bản thân còn có nhiều công năng phụ trợ như ra-đa, rất không tồi." Long Vũ Tuyết nói với Đường Vũ Lân.

Tuy rằng Đường Vũ Lân mua không ít trang bị một lần, nhưng tổng chi phí chỉ có mấy ngàn công huân mà thôi. Đối với người có mấy vạn công huân như hắn thì không đáng kể.

Long Vũ Tuyết đã nhận một nửa công huân từ Đường Vũ Lân, nhưng không thu hồi khoản đầu tư của mình, cũng không phản đối Đường Vũ Lân chỉ nhận nhiệm vụ cấp cao.

"Trước là những thứ này đã. Cần trang bị gì thì phải xem chiến đấu thế nào." Đường Vũ Lân nói với Long Vũ Tuyết.

"Ừ." Long Vũ Tuyết gật đầu. "Cũng đúng. So với những tân binh khác, ngươi có nhiều trang bị như vậy đã là cao cấp rồi. Hơn nữa còn có ta, ta sẽ bảo vệ ngươi."

"Ngươi bảo vệ ta?" Đường Vũ Lân kinh ngạc nhìn nàng.

Long Vũ Tuyết mỉm cười, cũng không giải thích, "Đi thôi, bắt đầu từ hôm nay, ta dẫn ngươi đi thực chiến. Nhưng ngươi phải nhớ, sau khi đến thông đạo Thâm Uyên, tất cả phải nghe theo mệnh lệnh, nếu không sẽ xử trí theo quân pháp."

Nói xong, trên mặt nàng không hề có ý đùa giỡn.

Đường Vũ Lân lập tức gật đầu, "Rõ, trưởng quan."

Hắn chưa biết rõ về thông đạo Thâm Uyên, nghe theo lệnh của Long Vũ Tuyết chắc chắn là cách làm đúng đắn nhất. Ít nhất điều này có thể mang lại cho hắn kinh nghiệm. Bây giờ hắn cần nhất là quen thuộc với vị diện Thâm Uyên.

Ra khỏi chỗ quân nhu, Long Vũ Tuyết dẫn Đường Vũ Lân đi ra phía sau Quân đoàn Huyết Thần. Sau khi ra khỏi nơi trú quân, nàng ném cho hắn một đôi ván trượt tuyết, nói: "Biết dùng không?"

Đường Vũ Lân cười khổ: "Không biết rõ."

Long Vũ Tuyết mỉm cười, "Với khả năng khống chế thân thể của ngươi, thích ứng một lúc là được. Đi theo ta. Hai chân tách ra, dùng ván trượt chạy từ từ."

Vừa nói, nàng vừa đeo đôi ván trượt và trượt về phía trước. Đây là một ngọn núi tuyết, khắp nơi là tuyết rơi dày đặc, ván trượt chắc chắn là phương tiện di chuyển tốt nhất trong hoàn cảnh này.

Đường Vũ Lân thật sự không quen, ván trượt mang theo người hắn nhanh chóng lao về phía trước, trong khi Long Vũ Tuyết khống chế ván trượt rất khéo.

Nhưng trong lòng hắn không hề sợ hãi. Có Đấu Khải ở đây, nếu hắn không thể trượt được thì bay.

Khu vực tuyết này rất bằng phẳng, mặc dù không ngừng gia tốc nhưng ít nhất không có chướng ngại vật. Đường Vũ Lân nhìn động tác của Long Vũ Tuyết, tự mình cố gắng học hỏi. Tuy rằng thân thể không ngừng lắc lư và suýt ngã vài lần, nhưng hắn vẫn ổn định cơ thể nhờ vào khả năng khống chế cơ bắp mạnh mẽ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro