Chương 987: Huyết Nhất kỳ vọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Huyễn Vân sững sờ, "Đừng nói những điều không thực tế."

Huyết Nhất nói, "Nếu nó thực sự xảy ra thì sao?"

Trương Huyễn Vân nói: "Vậy cũng cần phân tích từng trường hợp cụ thể. Nếu hắn hoàn thành kỳ tích này, vậy ta giao toàn bộ Quân đoàn Huyết Thần cho hắn cũng được. Dù sao, sự tồn tại của Quân đoàn Huyết Thần là để giải quyết thông đạo Thâm Uyên, nếu không còn uy hiếp từ vị diện Thâm Uyên thì Quân đoàn Huyết Thần cũng không còn ý nghĩa tồn tại. Tương lai thế nào không liên quan đến ta, ta cũng có thể thả lỏng, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ta có thể sống đến ngày đó."

Huyết Nhất gật đầu, "Vậy là được rồi."

Trương Huyễn Vân nhịn không được hỏi: "Ngươi thực sự cho rằng tiểu tử này có năng lực làm thay đổi quan hệ giữa chúng ta với vị diện Thâm Uyên sao?"

Huyết Nhất mỉm cười, "Tại sao lại không? Ít nhất còn có cơ hội. Hoàng Kim Long Thương của hắn có hiệu quả mạnh hơn ngươi nghĩ. Hắn không chỉ có tu vi không kém, mà huyết mạch chi lực còn mạnh hơn. Có thể trở thành thủ lĩnh Sử Lai Khắc Thất Quái, năng lực há lại đơn giản. Hắn còn là một Đoán Tạo Sư cấp Thánh Tượng, Thánh Tượng trẻ tuổi nhất trong giới rèn. Điều này ngươi còn chưa biết đi."

"Không thể nào?" Lần này Trương Huyễn Vân thật sự giật mình, trong Quân đoàn Huyết Thần không có một vị Thánh Tượng nào.

Huyết Nhất nhún vai, "Nếu không phải Long Thiên Vũ hạ lệnh không cho phép hắn dùng công huân rèn tăng lên quân hàm, ta nghĩ trong vòng một năm, hắn có thể tăng lên Thiếu tướng, ngươi tin hay không?"

Trong mắt Trương Huyễn Vân toát lên vẻ suy tư, "Vậy kế hoạch của ngươi là gì?"

Huyết Nhất nói: "Trước khi hắn đủ cường đại thì nhất định phải ẩn giấu. Vị diện Thâm Uyên đã chú ý tới tác dụng của Hoàng Kim Long Thương, Mị Hoàng không tiếc tiêu hao tự mình ra tay. Nếu để hắn tiếp tục chiến đấu, nếu vị diện Thâm Uyên bên kia không tiếc tất cả, chúng ta rất khó ngăn cản được. Ta đã để hắn tham gia Thi đấu khiêu chiến Tinh Đấu Chiến Võng toàn Liên bang, tôi luyện hắn trong đó một thời gian. Khi thực lực của hắn tăng lên trình độ có thể đảm đương một phía, đó chính là thời khắc chúng ta toàn diện tấn công vị diện Thâm Uyên. Ta rất mong chờ lúc Hoàng Kim Long Thương của hắn đâm vào cơ thể 108 Đế Quân Thâm Uyên sẽ xảy ra tình trạng gì. 108 Đế Quân Thâm Uyên là 108 điểm tựa của vị diện Thâm Uyên, ta không biết phải huỷ diệt bao nhiêu cái mới khiến vị diện Thâm Uyên tan vỡ, hoặc cắt đứt thông đạo liên hệ với chúng ta. Nhưng ta có thể khẳng định, chỉ cần một vài Đế Quân Thâm Uyên vẫn lạc thì rất khó nói vị diện Thâm Uyên có dám xâm lược chúng ta nữa hay không."

"Vấn đề lớn nhất khi chúng ta đối mặt với vị diện Thâm Uyên là không có biện pháp thực sự tiêu diệt bọn chúng. Nếu không, các thế hệ Quân đoàn Huyết Thần chiến đấu với bọn chúng trong hàng nghìn năm qua, vì sao vẫn phải cố gắng hết sức đối phó?"

Trong mắt Trương Huyễn Vân lóe lên ánh sáng, "Ta hiểu ý của ngươi, ngươi là hy vọng gia hoả kia có thể dùng vũ khí của mình hoàn toàn đánh chết 108 Đế Quân Thâm Uyên, cố gắng phá hủy nhiều tầng trong 108 tầng Thâm Uyên, từ đó ngăn chặn thông đạo Thâm Uyên."

"Đúng vậy." Huyết Nhất nghiêm túc gật đầu.

Trương Huyễn Vân thở sâu, "Được rồi, đây là biện pháp tốt, ta ủng hộ ngươi vô điều kiện. Cần gì ngươi cứ nói. Nếu quả thật có một ngày như vậy, chúng ta không cần thủ hộ nơi này nữa. Quân đoàn Huyết Thần sẽ đứng về phía Sử Lai Khắc và Đường Môn. Trong quân đoàn, cái gì cũng dùng công huân để đổi, mà công huân cũng không thể hoàn toàn giải quyết vấn đề vị diện Thâm Uyên. Khi đó, dù ngươi đem Quân đoàn Huyết Thần thành tư quân của ngươi ta cũng không có ý kiến. Nhiều năm qua, dù tổng bộ Đường Môn bị huỷ, ngươi đều không trở về. Ta vẫn luôn ghi nhớ tấm lòng này."

Vô Tình Đấu La đứng lên, mỉm cười nói: "Đừng nói những thứ này, mục đích của chúng ta đều giống nhau. Ngươi không cảm thấy đã sống trọn vẹn ở nơi này trong 60 năm qua sao? Chúng ta cùng nhau nỗ lực, mục tiêu chỉ có một. Ít nhất bây giờ chúng ta đã nhìn thấy ánh rạng đông đầu tiên trong 6000 năm qua, không phải sao?"

Hai vị lãnh đạo chính thức của Quân đoàn Huyết Thần nhìn nhau mỉm cười, không nói gì.

--------------------

Đường Vũ Lân tất nhiên không biết hai vị này đã đạt được hiệp nghị, càng không biết trong suy nghĩ của bọn họ mình quan trọng cỡ nào. Sau khi mời Long Vũ Tuyết ăn cơm, hắn trở lại ký túc xá của mình tiếp tục chăm chỉ tu luyện.

Thu hoạch sau trận chiến với Long Vũ Tuyết hôm nay quá lớn, lần đầu tiên thật sự dùng huyết mạch chi lực tăng phúc võ hồn. Đối với hắn, điều này có ý nghĩa trọng đại, khiến chỉnh thể thực lực của hắn tiến thêm một bước lớn.

Tay cầm Hoàng Kim Long Thương, khoanh chân minh tưởng, yên lặng cảm thụ Long hạch ủng hộ võ hồn. Vòng xoáy hồn lực tự nhiên có thêm một chút vàng, được kết nối chặt chẽ với Long hạch.

Đường Vũ Lân mơ hồ cảm giác được, có một đám khí tức trong Long hạch đọng lại trong vòng xoáy hồn lực. Cả hai hô ứng lẫn nhau, lần sau hắn muốn dùng huyết mạch chi lực tăng phúc võ hồn thì sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Lần minh tưởng này đặc biệt dài, Đường Vũ Lân đã thông hiểu một ít ý tưởng trong lòng mình, kể cả một ít cảm ngộ của bản thân về Thiên Phu Sở Chỉ.

Thực chiến quả là biện pháp tốt nhất tăng lên bản thân. Mà có hồn lực và huyết mạch chi lực dung hợp, hắn tự tin vào bản thân hơn trong các trận đấu tiếp theo.

Lão Đường từng nói, ba thức phía sau của Kim Long Cửu Thức cần hắn tự mình sáng tạo, kết hợp với năng lực của bản thân. Sau khi huyết mạch chi lực tăng phúc võ hồn, bây giờ hắn đã có một ít cảm ngộ rồi. Đương nhiên, hắn cần thời gian dài hơn để trau chuốt, nhưng ít nhất đã có một mở đầu tốt.

Quang mang nhàn nhạt lập loè, Đường Vũ Lân từ từ tỉnh lại từ trong minh tưởng. Chậm rãi mở mắt ra, mọi thứ xung quanh trở nên rõ ràng hơn. Mặc dù tu vi không tăng lên rõ, nhưng hắn vẫn có cảm giác thoát thai hoán cốt.

Cơ thể vô thức phát lực, cơ bắp toàn thân lập tức siết chặt, Long hạch trong cơ thể toạ trấn trung ương, kim quang sáng chói. Vòng xoáy hồn lực nhanh chóng nhuộm đẫm một tầng màu vàng nhạt, cả hai đều ở trong trạng thái có thể hợp nhất bất kỳ lúc nào.

Đáng tiếc duy nhất vào lúc này là, tu vi hồn lực và tu vi huyết mạch không ở cùng một tầng nữa. Khi hồn hạch hình thành, Đường Vũ Lân tin tưởng hai đại hạch tâm này dung hợp sẽ tạo ra sự thay đổi mạnh mẽ hơn.

Hắn cũng rất mong chờ ngày này. Trước mắt xem ra ngày đó đã không còn xa. Chẳng lẽ sau khi hắn đột phá cấp 60, trở thành Hồn Đế thì hồn hạch sẽ ngưng tụ thành công. Hắn vẫn còn át chủ bài, đến lúc đó hắn sẽ hấp thu hồn hoàn 10 vạn năm và dung hợp với Khỉ La Úc Kim Hương. Mặc dù Khỉ La Úc Kim Hương là hồn linh chứ không phải hồn hoàn trực tiếp, không thể tăng hồn lực lên quá nhiều, nhưng có hồn hoàn 10 vạn năm gia nhập, hồn hạch không thể không dung hợp thành công.

Vì vậy, nhìn bề ngoài tu vi của Đường Vũ Lân không tăng lên nhiều lắm, nhưng trong một tháng ngắn ngủi tới Quân đoàn Huyết Thần, hắn đã có Long hạch, sắp có hồn hạch, cộng thêm chúng hỗ trợ lẫn nhau, nhất định sẽ làm hắn tăng lên vài cấp bậc. Đến lúc đó, Đường Vũ Lân cũng không thể đoán được sức chiến đấu của mình sẽ đạt tới trình độ nào.

Đường Vũ Lân mỉm cười nhàn nhạt, hắn vươn người đứng dậy. Nhìn thoáng qua thời gian, lập tức bị giật mình.

Vậy mà đã đến giờ thi đấu ngày hôm sau, hắn vốn định đi ăn trước.

Vội vàng tiến vào khoang thuyền Tinh Đấu, đăng nhập Tinh Đấu Chiến Võng.

Hôm nay lại đến Cơ Giáp chiến, Đường Vũ Lân trực tiếp đến địa điểm thi đấu rồi tiến vào.

Lựa chọn cơ giáp cận chiến, vũ khí trường thương.

Lúc đầu Đường Vũ Lân tham gia Cơ Giáp chiến là muốn tôi luyện năng lực công kích tầm xa của mình. Nhưng sau khi bắt đầu luyện thương, kế hoạch thay đổi, trước khi hoàn thành một thức Thiên Phu Sở Chỉ, hắn đều sẽ dùng trường thương để dự thi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro