Chương 2: Băng tan sống lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên Đấu tinh là tinh cầu hành chính thứ nhất được nhân loại phát hiện và di dân thành công, đã có lịch sử cách đây khoảng mấy nghìn năm. Viên tinh cầu này ước chừng lớn khoảng một phần hai nguyên bản Đấu La tinh. Bề mặt tinh cầu có khoảng năm mươi bốn phần trăm được hải dương bao trùm, trong đó có bốn mươi phần trăm là biển nước ngọt, còn lại sáu mươi phần trăm mới là biển nước mặn.

Bề ngoài tinh cầu vốn là không có sinh vật, sau khi nhân loại đến, bằng vào lực lượng khoa học kỹ thuật đã tiến hành khai phá đối với toàn bộ mặt ngoài tinh cầu.

Mặc dù bản thân Thiên Đấu tinh không có sinh vật, nhưng hoàn cảnh trụ cột lại có tám mươi phần trăm tương tự với Đấu La tinh. Dựa theo sự tính toán của các nhà khoa học nhân loại, chỉ cần có một tế bào sinh vật đầu tiên xuất hiện, lại trải qua thêm mấy vạn năm là có thể sinh ra một tinh cầu có nền văn minh. Mà Đấu La tinh tinh tế thực dân đến, không thể nghi ngờ là đã đẩy nhanh tốc độ này lên.

Sở dĩ đặt tên là Thiên Đấu, là vì kỷ niệm về một quốc gia đã từng là quốc gia cường đại nhất trên đại lục Đấu La.

Từ vạn năm trước, sau khi phát sinh tràng tai nạn do hồn thú tạo thành, toàn bộ Đấu La tinh nhân họa đắc phúc bắt đầu tiến hóa, nhân loại từ đó cũng vứt bỏ hiềm khích lúc trước. Lúc ấy nguyên bản Đấu La Tinh được chia thành ba phần thiên hạ là Liên bang Đấu La, Đế quốc Thiên Đấu, Đế quốc Tinh La. Sau khi trải qua gần trăm năm bàn bạc và đàm phán đã quyết định sát nhập, vẫn xưng là Liên bang Đấu La như cũ. Còn nguyên bản Đế quốc Thiên Đấu và Đế quốc Tinh La thì trở thành hai khu vực tự trị. Trong lịch sử gọi là Khu tự trị Thiên Đấu cùng Khu tự trị Tinh La. Bên trong hoàn toàn tự trị, nhưng tài nguyên lại cùng hưởng với Lên bang. Do đó đã tăng tốc độ thăm dò và nghiên cứu khoa học lên.

Đại lục Đấu La hiện tại là Đấu La tinh được gọi là hành tinh mẹ. Thiên Đấu tinh với tư cách là tinh cầu hành chính thứ nhất bị thực dân, không thể nghi ngờ cũng là hành tinh được khai phá hoàn thiện nhất. Ngoại trừ cấp độ tổng thể năng lượng không thể so sánh cùng với hành tinh mẹ, thì mọi thứ ở nơi này cũng không có khác biệt quá lớn. Đặc biệt là khoáng sản ở Thiên Đấu tinh cực kỳ phong phú, các loại kim loại hiếm dồi dào. Cũng chính là bởi vì có nó, cho nên nhân loại mới càng có nhiều lực lượng để tiếp tục tiến hành tinh tế di dân. Phải biết rằng, mỗi một lần tinh tế di dân sở tiêu hao tài nguyên tuyệt đối đều là con số thiên văn.

Thiên Đấu tinh. Tại tổng bộ phân viện Viện Nghiên Cứu Khoa Học thuộc Liên bang của Thiên Đấu tinh đang tiến hành một cuộc thí nghiệm về nghiên cứu khoa học vượt thời đại.

Trong mái vòm to lớn của phòng thí nghiệm, mấy trăm nhà khoa học đứng đầu đang bận rộn với những công việc khác nhau. Mà ở trung ương phòng thí nghiệm, trong một cái bồn nuôi cấy to lớn, có một người đang được ngâm trong chất lỏng.

"Chuẩn bị, bắt đầu tăng độ ấm để hòa tan. Thêm vào chất dinh dưỡng có nồng độ cao của sinh vật. Chuẩn bị hồn đạo năng lượng để rót vào." Một vị nhà khoa học lớn tuổi, tóc trắng xóa, đứng ở chủ vị dùng âm thanh trầm thấp để hạ đạt mệnh lệnh.

Trong bồn nuôi cấy, bởi vì chất lỏng đục ngầu, nên không thể thấy rõ ở bên trong rốt cuộc là một tồn tại như thế nào, nhưng lúc này tất cả các nhà khoa học đều có chút khẩn trương.

Đây là một thí nghiệm băng tan sống lại. Mẫu thí nghiệm được phát hiện tại vùng Cực Bắc của hành tinh mẹ cách đây từ ba trăm năm trước. Thi thể được bảo tồn cực kỳ hoàn chỉnh, không có bất kỳ vết thương nào tồn tại. Bởi vì trang bị kỹ thuật ngay tại thời điểm đó vẫn còn chưa được hoàn thiện, cho nên không thử nghiệm tan băng.

Mấy ngàn năm gần đây, cùng với việc nhân loại khai phá càng nhiều hành tinh, phát hiện càng nhiều vật chất, trình độ khoa học cũng đã tiến bộ vượt bậc. Đã nhiều lần thành công trong việc tiến hành thí nghiệm băng tan sống lại. Một ít sinh vật bị đóng băng mấy năm cũng có thể thành công băng tan sống lại.

Mà thi thể trước mắt này, cẩn thận phỏng đoán cũng đã tồn tại thời gian khoảng hơn một nghìn năm. Đây cũng là lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại làm tan băng thi thể bị đóng băng lâu như vậy, nó có ý nghĩa vượt thời đại. Hơn nữa căn cứ vào suy đoán của các nhà khoa học, người bị đóng băng bên trong có khả năng đã tồn tại ở niên đại vô cùng xa xưa, nếu thật sự thành công sống lại, nàng mang đến không chỉ là ý nghĩa về mặt khoa học mà còn có ý nghĩa về mặt lịch sử.

Vì thí nghiệm băng tan sống lại ngày hôm nay, các nhà khoa học đã làm chuẩn bị rất đầy đủ, suy nghĩ vô số các loại dự án.

"Bắt đầu hòa tan. Dựa theo tốc độ băng tan, thời gian tồn tại của vật thí nghiệm rất có thể càng dài."

Đóng băng thời gian càng dài băng càng cứng, thời gian hòa tan cũng càng lâu.

Các nhà khoa học đều trở nên kích động hơn. Không thể nghi ngờ, thời gian mà thi thể này tồn tại càng dài, một khi nàng có thể sống lại, ý nghĩa sẽ lại càng lớn.

"Hòa tan kết thúc, bản thể đã lộ ra. Có bắt đầu tiêm dịch chữa trị đại não và dịch chữa trị khí quan vào hay không?"

"Bắt đầu tiêm vào."

"Vâng, lặp lại, bắt đầu tiêm vào."

Các nhà khoa học bận bịu khẩn trương.

Nhưng ở một cái chớp mắt tiếp theo, tiếng cảnh báo chói tai đã vang lên: "Báo cáo khẩn cấp, không có cách nào tiêm vào. Kim tiêm bằng hợp kim đã bị gãy, không có cách nào đâm vào vật thí nghiệm."

"Cái gì?" Nhà khoa học lớn tuổi cầm đầu bị chấn động, hắn hiểu rất rõ sức chống đỡ của kim tiêm hợp kim là như thế nào. Ngay cả cứng rắn như cơ giáp, cũng có thể đâm thủng một cách dễ dàng.

"Có phải là chưa hoàn toàn hòa tan hay không? Hay là bản thân cơ thể chưa hề được hòa tan?"

"Cơ thể hòa tan rất thuận lợi, thân thể cũng đã mềm mại, nhưng làn da lại vô cùng cứng cỏi, không có cách nào đâm vào. Thủ tịch, hiện tại phải làm cái gì bây giờ?"

"Hồn đạo năng lượng lập tức rót vào, tiến hành kích thích mạnh mẽ để sống lại." Nhà khoa học thủ tịch nhanh chóng quyết định và hạ đạt mệnh lệnh. Nhưng vẻ mặt hắn đã là một mảnh suy sụp. Không chỉ là hắn, các nhà khoa học bên cạnh cũng đều là như thế.

Bọn họ đều rất rõ ràng rằng khả năng sống lại của vật thí nghiệm đã rất nhỏ. Dựa theo những kinh nghiệm trước kia, sau khi tan băng, trước tiên vật thí nghiệm nhất định phải được tiến hành chữa trị đại não cùng khí quan, mới có khả năng sống lại. Dưới nhiệt độ đóng băng siêu thấp, máu được bảo tồn tốt nhất, nhưng bị thương tổn lớn nhất chính là đại não. Nếu không thể chữa trị đại não trước tiên, một phần trăm khả năng sống lại cũng không có. Trừ phi thời gian đóng băng chỉ có mấy giờ. Huống chi, vật thí nghiệm này đã bị đóng băng mấy nghìn năm. Dung dịch chữa trị được chuẩn bị cho nàng đều là loại hình mạnh, hiện tại lại không có cách nào rót vào bên trong cơ thể, chỉ là ngâm ở phía ngoài, hiệu quả chắc chắn là kém hơn rất nhiều.

Đi đôi với việc rót hồn đạo năng lượng vào, bồn nuôi cấy đã bắt đầu tỏa ra vầng sáng màu trắng nhàn nhạt.

Nhà khoa học thủ tịch thở dài một tiếng: "Chúng ta vẫn là chủ quan, không cân nhắc đến loại tình huống này. Vật thí nghiệm này rất có thể là không bình thường, thậm chí có khả năng là hồn thú tu luyện thành người, cho nên cường độ thân thể mới có thể cao như thế. Hiện tại đổi kim đã không còn kịp nữa. Nếu sớm biết như vậy thì đã hướng tổng bộ xin kim truyền dịch có cường độ cao nhất rồi. Trách nhiệm này do ta gánh vác."

"Thủ tịch, ngài đừng nói như vậy, tất cả mọi người đều không suy xét đến vấn đề này, có trách nhiệm gì chúng ta cũng nên cùng nhau gánh vác mới phải!" Một người trung niên ở bên cạnh hắn vội vàng nói.

"Chờ một chút, các ngươi xem kìa." Đột nhiên, một vị nhà khoa học nữ lớn tuổi ở bên kia chỉ vào bồn nuôi cấy.

Ánh mắt của các nhà khoa học thuận theo nhìn lại, bọn họ kinh ngạc phát hiện, chất lỏng trong bồn nuôi cấy vốn dĩ đục ngầu đột nhiên lại trở nên thông suốt, hình dáng của người ở bên trong cũng bắt đầu trở nên càng ngày càng rõ ràng.

"Đây là..."

Khi người nọ dần dần lộ ra bộ dáng vốn có, tất cả mọi người không khỏi nhìn có chút ngây dại.

Đó là một thiếu nữ, một người thiếu nữ tuyệt mỹ. Lúc trước bởi vì bị đóng băng ở trong một lớp băng thật dày, cho nên không thể nhìn thấy được toàn bộ dáng vẻ của nàng.

Thân thể của nàng được một tầng váy dài màu bạc bao trùm, tóc cũng là màu bạc, dáng người thon dài. Tuy rằng hai tròng mắt vẫn đang nhắm chặt, nhưng cặp lông mi dài kia cũng vẫn làm lòng người có cảm giác rung động. Tất cả ánh mắt của các nhân viên nghiên cứu nam ở đây đều không tự chủ được bị nàng hấp dẫn. Trong lúc nhất thời, không khỏi trợn mắt há hốc mồm.

"Mau, rót thêm hồn đạo năng lượng vào. Dường như nàng đang tự động hấp thu dịch dinh dưỡng trong bồn nuôi cấy, mau thay đổi dịch dinh dưỡng một lần nữa!" Nhà khoa học thủ tịch dường như điên cuồng mà kêu lên, đồng thời cũng đã đánh thức các nhà khoa học đang dại ra.

Trong phòng thí nghiệm một lần nữa lại trở nên bận rộn, hành động của các nhà khoa học trở nên cực nhanh.

Dịch dinh dưỡng được rót vào bồn nuôi cấy một lần nữa, hồn đạo năng lượng lại càng được rót vào liên tục. Nhưng một tình huống quỷ dị xuất hiện, bất luận dịch dinh dưỡng rót vào như thế nào, chất lỏng trong bồn nuôi cấy trước sau đều trong suốt. Thân thể của thiếu nữ phảng phất giống như biển sao mênh mông ở trên trời, cắn nuốt hết thảy thành phần dinh dưỡng cùng hồn đạo năng lượng được rót vào.

Quá trình này diễn ra ròng rã suốt một giờ.

"Các ngươi xem, nàng, hình như vừa rồi nàng nhíu mày thì phải?" Một nhà khoa học thanh niên mắt sắc đột nhiên chỉ vào bồn nuôi cấy nói.

Căn bản không cần chứng minh những gì hắn nói, bởi gì tiếp theo một cái chớp mắt, thông qua thiết bị truyền âm đã nghe thấy tiếng tim đập vang lên rất nhẹ: "Thùng thùng, thùng thùng, thùng thùng."

Đối với các nhà khoa học mà nói, đây quả thật là âm thanh của tự nhiên! Càng khiến cho bọn họ kinh hỉ chính là, lông mi của thiếu nữ trong bồn nuôi cấy giật giật sau đó nàng chậm rãi mở mắt ra.

Đôi mắt của nàng màu tím nhạt, hai mắt ảm đạm không có ánh sáng, hiện rõ vẻ mệt mỏi cực độ. Nàng mờ mịt nhìn bồn nuôi cấy ở trước mặt, nâng tay lên, tựa hồ là muốn di chuyển.

"Ngừng rót dịch dinh dưỡng vào. Thải ra dịch dinh dưỡng, rót dưỡng khí vào." Nhà khoa học thủ tích nhanh chóng hạ đạt mệnh lệnh. Người bị đóng băng vừa mới tỉnh lại, sợ nhất là nghẹt thở. Điều đó rất có thể sẽ dẫn tới não bị tử vong lần thứ hai.

Chất lỏng bị trút xuống, dưỡng khí được rót vào. Dường như nhãn thần của thiếu nữ kia càng trở nên tối tăm. Ánh mắt của nàng đờ đẫn lẩm bẩm nói: "Ta mệt mỏi quá, ta là ai? Ta đang ở đâu?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro