Chương 01 Chủ tớ tương đối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trọng Hi năm thứ mười ba, Tề Quốc đế đô, xuân.

Tiếng vó ngựa như xa như gần, cuối cùng dừng lại ở một tòa phủ đệ xa hoa.

Trước cổng cao màu đỏ thẩm dựng hai con sư tử đá ngồi xổm hùng vĩ, uy nghiêm mà mạnh mẽ. Trên cổng,bức hoành phi đỏ thẩm ghi bốn chữ :" Trấn quốc Phượng phủ" hồng kim sắc khí thế trang nghiêm, tràn đầy cảm giác áp bức.

"Báo, Phượng tướng quân hồi phủ —— "

Theo tiếng báo này, Phượng Kinh Yến thuận theo lập tức xuống ngựa, cả người trông lười biếng mà tùy ý, lại vừa mạnh mẽ, ngang ngược.

"Chủ tử." Thiếu niên mặt mày vui vẻ chào đón.

" Ừ."

Phượng Kinh Yến nhẹ đáp một tiếng, đem trong tay chiến khôi (mũ của áo giáp) thuận tay đưa tới, giao cho Yến Phi Ly đang tiến lên đón.

"Chủ tử, Ly Nhi đã sai người đem Cảnh dục trì ( bể tắm) thu thập sạch sẻ."

" Ừ."

Phượng Kinh Yến miễn cưỡng chớp mi một cái, thẳng hướng cửa phòng đi tới, ánh mắt cũng chưa từng liếc thiếu niên bên cạnh một cái.

Đi vào cảnh dục trì, Phượng Kinh Yến tùy ý cởi chiến giáp ra, ném ở một bên, hoàn toàn không có sự thiếu tự nhiên cùng ngượng ngùng của nữ nhân. Dõi mắt toàn bộ Tề quốc, cũng xác thật đã không còn bao nhiêu người đem trấn quốc tướng quân Phượng Kinh Yến làm nữ nhân.

Cảnh dục trì có một khối gương đồng cỡ lớn, có thể chiếu ra toàn bộ bóng người chủ nhân.

Bỏ đi lớp võ trang cương nghạnh, Phượng Kinh Yến thân hình thon dài, khóe miệng vòng cung xinh đẹp nhưng lại căng chặt, không mềm mại như nữ nhân. Kia một đôi mắt phượng giống như lưu ly, đặc biệt làm tôn lên mày kiếm, lại có vẻ chói mắt mà cường thế, tóc đen dùng một cây trù đái buộc lên tùy ý như nam tử.

Giờ phút này, dưới mắt nàng còn chưa tiêu thâm, sắc mặt nhợt nhạt lợi hại.

Lúc còn nhỏ nàng bị thương rất lợi hại, cho tới bây giờ vẫn còn lưu lại một chút ít di chứng. Những năm này lại hao tổn rất nhiều tâm tư ở trên chiến trường, chỉ cần là người ai cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi.

Huống chi, những chuyện nàng đã trải qua trong hai mươi ba năm này, quả thực so với những chuyện người khác trải qua cả đời còn nhiều hơn.

—— gặp phải người tín nhiệm phản bội, thân nhân bị giết ngay trước mắt, lại bị tình lang vứt bỏ, một mình tìm được "Phượng thị bảo tàng" bảo vệ mạch sống Phượng gia, dựa vào một thân thể nữ tử trọng tân chấn hưng trăm năm cơ nghiệp Phượng gia, trở thành Tề quốc không thể thiếu -trấn quốc nữ tướng quân.

Những thứ này trong mắt người khác là truyền kỳ, nhưng đối với nàng là hao phí hơn phân nửa sinh mạng.

"Chủ tử, dược tắm đã xong." Nhìn chủ tử lúc này chỉ mặc trung y màu trắng, thiếu niên vẻ mặt tự nhiên, bình thản cười nhạt mở miệng.

" Ừ."

Phượng Kinh Yến một bên hướng cảnh dục trì đang bốc hơi nóng đi tới, một bên tùy ý đem trung y của mình cũng cởi ra, nàng không cần dè dặt, cũng không quan tâm có thích hợp hay không.

Thậm chí, đã lâu, ngay cả khí lực nhìn thẳng vào mắt người khác nàng cũng lười .

Địa vị như vậy, nàng không cần đi lấy lòng người khác, mà là người khác muốn tới lấy lòng nàng

Thậm chí là Tề quốc quốc vương, hiện giờ cũng không dám động vào nàng.

Còn, nam nhân?

Vì huyết mạch Phượng gia , nàng có thể còn cần một hài tử, nàng hy vọng là nam hài, bởi vì cuộc sống cường thế như vậy sẽ từ từ khiến cho tâm tình nữ nhân biến mất, không biết nũng nịu, thậm chí không hiểu phong tình.Nàng hy vọng hài tử của nàng không cần phải sống như vậy, để cho một mình Phượng Kinh Yến nàng trải qua là được.

Nhưng mà, liên quan tới nam nhân... A a, trong thiên hạ, ai lại có thể hàng phục được cái la sát trên chiến trường là nàng đây, còn có ai, có thể xem "Ngọc diện la sát" Phượng Kinh Yến làm một nữ nhân bình thường mà đối đãi?

Nghĩ như vậy, đầu óc của nàng hiện lên gương mặt —— Cố Tích Hướng, nam nhân tâm cơ cao tận may xanh, nhưng sinh mệnh lại như cỏ rác . Nam nhân vì vinh hoa phú quý mà vứt bỏ nàng vào thời khắc nàng khổ sở nhất.

Cũng đúng không sai, người đi chỗ cao, nước chảy chỗ thấp, vốn là lẽ thường. Cái nam nhân duy nhất mình yêu đã hung hãn dạy cho nàng một bài học.

Phượng Kinh Yến lắc đầu một cái, đem cái thân ảnh trong đầu kia vứt đi —— nàng không cần phiền muộn, không cần quan tâm, nàng chỉ cần làm cho mình thoải mái.

Liền giống như bây giờ, nàng buông lỏng đem trung y của mình cởi ra, từng bước từng bước bước vào trong nước nóng, hoàn toàn không quan tâm chính mình đem phần lưng xích lõa bại lộ ở trước mắt thiếu niên.

Ở đường cong xinh đẹp phía sau lưng nàng, có khắc một đóa liên hoa, màu tím cánh hoa, màu xanh lá cây, toàn bộ mạch lạc rõ ràng, màu sắc diễm lệ. Đây là đồ vật giống "nữ nhân duy nhất" ở trên người nàng, diêm dúa mà mị tục, nguyên nhân lại chỉ vì che đi từng từng vết sẹo do đao để lại trên lưng nàng.

Những vết thương kia, là vào ngày cha mẹ cùng toàn bộ thân nhân của nàng bị giết chết, để lại trên người nàng.

Không cách nào biến mất, chỉ có thể che đi.

Cũng vào lúc đó, nàng biết —— không nên tùy tiện tin tưởng bất kỳ người nào, người khác đối với mình thân cận đều có mục đích. Bài học này là dùng tính mạng thân nhân nàng mà có được.

Nhắm mắt ngâm mình trong nước ấm, trong xoang mũi Phượng Kinh Yến tràn đầy mùi vị thảo dược hỗn tạp, ngâm dược đã trở thành thói quen bây giờ của nàng. Mặc dù có Phượng gia nội lực tối cao hộ thể, nhưng vì thân thể nàng bị tàn phá, nên vẫn có thể biến mất bất cứ lúc nào. Mà ngâm dươc có thể làm cho nàng khí huyết thông thuận, kinh lạc khai thông chút.

Tiếng bước chân Yến Phi Ly đã đi xa lại trở lại, cầm trong tay quần áo sạch sẻ cùng khăn bông. Thấy bộ dạng Phượng Kinh Yến, thiếu niên cẩn thận thả nhẹ bước chân.

Lười biếng, Phượng Kinh Yến mở mắt ra, ánh mắt vừa vặn chạm tới thiếu niên đứng bên cạnh bể tắm - vóc dáng hắn rất cao, bả vai rất rộng, lông mi dài lay động, khóe mắt hơi xếch lên, mũi thẳng môi mỏng, tóc là một màu nâu đẹp mắt. Trong bất tri bất giác, cái nam hài được nàng cứu, đã lớn lên thành thiếu niên tuấn dật.

Nguyên lai, trời sinh còn mỹ như vậy...

"Ly Nhi." Phượng Kinh Yến lười biếng mở miệng, hôm nay hiếm có hứng thú nói chuyện cùng hắn.

" Dạ, chủ tử." Yến Phi Ly hơi thất kinh, rất nhanh lại bình tĩnh, mỉm cười xoay người hướng Phượng Kinh Yến đáp một tiếng. Thật ra thì, hôm nay Yến Phi Ly đã là Phượng gia ảnh vệ phó Đô thống, ở trong mười hai hai tử Phượng Kinh Yến nàng thu nhận coi như tài giỏi , hắn sớm đã không cần làm những chuyện hầu hạ nàng như này.

Nhưng dù thành tựu lớn như thế nào đi nữa, ở trước mặt Phượng Kinh Yến, hắn cái gì cũng không phải, vẫn là cái hài tử năm đó đối với nàng một mực cung kính. Cánh còn chưa đủ vững vàng, Phượng Kinh Kến có thể đem những cơ hội và thành tựu cho hắn, dĩ nhiên cũng có thể thu hồi lại.

Chính là trèo cao bao nhiêu, ngã đau bấy nhiêu.

Những năm gần đây, người dưới trướng nàng ra bên ngoài, lập công cũng không ít, Yến Phi Ly chẳng qua là một cái tương đối xuất sắc trong số đó mà thôi.

Hầu hạ nàng như cũ, Yến Phi Ly chỉ nói là chính mình thói quen, không sửa được, không muốn để cho Phượng Kinh Yến đổi người khác.

Phượng Kinh Yến cười nhạt, không muốn phơi bày lời nói dối của hắn —— ai lại chân chính có thể có thói quen phục vụ người khác, chẳng qua chỉ là muốn ở bên cạnh lấy lòng nàng nhiều hơn một chút, có thể có được nhiều cơ hội hơn đi.

Lấy địa vị Yến Phi Ly đã không cần làm những việc này, nhưng cho tới bây giờ lấy lòng lại không ngại nhiều.

Lòng người, bất quá như vậy.

Như vậy mà thôi.

"Ly Nhi, ngươi... đã ở bên ta ngây người bao lâu?" Hơi nóng mù mịt trong bồn tắm, Phượng Kinh Yến tùy ý hỏi một câu.

"Bảy năm lẻ một tháng ba ngày."

Phượng Kinh Yến hơi có chút giật mình, mày hơi nhích lên một chút: "Nhớ như vậy rõ ràng?"

" Dạ, chủ tử." Yến Phi Ly hơi có chút ngượng ngùng, thanh âm nhẹ nhàng.

Nhìn bộ dạng hợp lòng người của hắn, làm Phượng Kinh Yến không khỏi nhớ tới đệ đệ mình yêu thương nhất trong trí nhớ. Chính là lần đầu tiên ở Việt Quốc, thời điểm nàng hạ đao cứu hắn kia mang theo một tia cảm giác quen thuộc, nàng mới có thể đối đãi đặc biệt ban cho hắn một cái tên.

Mười một người thu nhận còn lại, mặc dù cũng lấy tên nàng "Yến" làm họ, nhưng chỉ đơn giản dùng số thự tự làm tên, từ một tới mười hai.

Chỉ có hắn, kêu Yến Phi Ly, mà không có gọi là Yến Thập Nhất... Vô luận như thế nào, vẫn là có một chút đặc biệt đi.

"Ly Nhi, ngươi cũng tới ngâm một chút đi." Phượng Kinh yến nửa híp mắt, thoải mái tựa vào bên cạnh bể, lãnh đạm mở miệng.

Trong nước thêm dược liệu thượng hạng, chắc hẳn hôm nay Yến Phi Ly cũng vừa từ Tu La tràng huấn luyện ảnh vệ kết thúc nhiệm vụ, liền một đường chạy tới đón nàng. Bộ dạng hắn nhìn quả thực cũng rất mệt mỏi, cái này coi như là phần thưởng cho sự khôn khéo của hắn đi, Phượng Kinh Yến tùy ý suy nghĩ.

Yến Phi Ly hơi ngẩn người, rất nhanh liền " Dạ, chủ tử." đáp một tiếng, sau đó liền dứt khoát đem y phục cởi ra, bước vào trong bể tắm.

Phượng Kinh Yến nhắm mắt dưỡng thần, qua một hồi liền nghe tiếng bước nhẹ vào trong nước, nước lay động một chút.

"Chủ tử."

Thời điểm mở mắt, đối diện chính là ánh mắt dò hỏi của Yến Phi Ly, Phượng Kinh Yến "Ừ ? " một tiếng.

"Người có phải hay không muốn..."

Phượng Kinh Yến ngầm hiểu, khóe miệng co rút - cười một cái: " Được."

Nói xong, Phượng Kinh liền nằm dựa vào thành bể tắm, đem phần lưng thanh tú có khắc hoa sen hướng về phía Yến Phi Ly, để cho bàn tay linh hoạt của hắn thay nàng ấn huyệt vị sau lưng.

Yến Phi Ly thủ pháp rất thành thạo, động tác không nhẹ không nặng, lúc này phối hợp cùng với nước ấm và yên tĩnh, dần dần làm cho Phượng Kinh Yến có một chút buồn ngủ... Càng ngày buồn ngủ càng sâu.

Bỗng nhiên ——

Phượng Kinh Yến cảm giác sau lưng nàng có một vật vừa cứng vừa nóng chỉa vào... Ý thức được đó là cái gì, Phượng Kinh Yến đột nhiên mở mắt ra, trong giọng nói không nhịn được mang theo một cỗ tức giận: "Yến Phi Ly, đồ vô dụng, quản tốt thân thể mình đi!"

" Ừhm... Chủ tử." Thiếu niên sau lưng âm thanh có chút khàn khàn, sau đó hít khí, lấy một cổ lớn lực, gần như tự mình đem cỗ dục vọng kia đè xuống!

Cưỡng chế đè xuống!

Rốt cuộc, vật cứng nóng dưới người thiếu niên cũng rút đi.

Nhưng là, Phượng Kinh Yến đã không còn tâm tình ngâm dược.

Phất tay một cái, xoay người dùng nội lực đem Yến Phi Ly mạnh mẽ đẩy ra, Phượng Kinh Yến trước người bại lộ, ra khỏi bể tắm, trên mặt nổi lên một tầng mây đen.

"Phốc" một tiếng, thiêu niên sau lưng đã ngã nhào vào trong bồn tắm ——

(bổn chương hoàn) mạnh mẽ, ngang ngược..

Ngày mở hố 26/10/2021 :)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tydeluyen