Chương 728:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả Chiến Thất Thiếu
Edit: Tiểu Tranh Tử

Chương 728: Áp đảo cao ngọt (2)

Bạc Cửu còn chưa kịp rút người ra, cả người đều bị kéo vào trong tràng này...

Tuổi tác không tới mười tám tuổi.

Thân thể đối với khiêu khích như vậy.

Căn bản không có bất kỳ năng lực có thể chống đỡ .

Huống chi gương mặt đẹp mắt đó làm cho cô nhớ tới dáng vẻ lần đầu tiên cô đụng ngã sủng vật.

Xốc xếch hắc phát cùng với cặp mắt kia không giống nhau.

Đừng bảo là là nữ nhân.

Ngay cả nam nhân, có lẽ đều không cách nào chạy thoát.

Biết rõ ràng cô đối với mỹ nam kế không có sức đề kháng, còn đem chiêu này ra.

Bạc Cửu giơ tay lên, đầu tiên là vòng bên trên gáy Tần Mạc, môi mỏng đến gần, không có chút nào hàm hồ.

Tần Mạc câu xuống môi mỏng.

Mới vừa hôn lên khóe miệng thiếu niên.

Chính là một trận phong ác liệt.

Rất đẹp bắt cùng áp đảo.

Hai người vị trí trao đổi.

Thiếu niên cánh tay xanh tại bên người Tần Mạc, ánh mắt đè thấp: "Mạc Ca, anh hẳn biết coi như em bây giờ có phản ứng, đó cũng chỉ là trên thân thể, cái này cũng không đại biểu cái gì."

Vừa nói, Bạc Cửu giơ tay lên, đem áo sơ mi trắng trên người Tần Mạc khép lại, ý kia là muốn đứng lên.

Tần Mạc cầm cổ tay người trước mắt này, tóc rối màu đen đánh xuống, giống như là đang cười, lại có chút lạnh: "Em đối với người khác, thế nào lại không có sức đề kháng cao như thế."

Bạc Cửu rõ ràng thân thủ đại thần, hiểu được cả cái bộ dáng này đại thần, nếu như cô nói lời cự tuyệt, quan hệ của hai người sau đó chắc chắn sẽ hạ xuống điểm đóng băng.

Nhưng, nếu tiếp tục tiếp.

Thân phận của cô sẽ bị bại lộ.

Mà đại thần lại vẫn muốn đem cô bẻ cong.

"Vẩy, hẳn là thua điểm trách nhiệm."

Sau đó Tần Mạc nâng mắt lên, không có cho người trước mắt này bất kỳ cơ hội đổi ý, trực tiếp đem tay đối phương đè tại chính nơi nóng bỏng của mình.

Nhìn gương mặt thiếu niên đó trong nháy mắt liền lên đỏ, cùng với khẽ run vai.

Tần Mạc vừa cười, nguy hiểm giống như là một Ác Ma, răng trắng nõn, rất thanh quý : "Không phải nói sờ rất tốt sao, hửm?"

Khắp thiên hạ, có lẽ chỉ có đại thần có thể có cái bộ dáng này.

Ngoài miệng nói lời như vậy,

Trên tay đi làm đến động tác như vậy.

Bạc Cửu căn bản không khống chế được nhiệt độ trên mặt tăng lên.

Tần Mạc thiêu mi: "Như vậy không dứt khoát? Cửu, nam nhân cũng sẽ không rất quan tâm đến loại sự tình này, em nói sao, nhất là là giữa bạn tốt."

"Giữa bạn tốt cũng không có làm loại sự tình này đi." Bạc Cửu răng trắng cắn môi dưới, tai đều đỏ, muốn đem tay rút ra.

Tần Mạc lại không chịu, thậm chí ngay cả hô hấp nhiệt độ đều có chút nóng bỏng, trong đôi mắt thâm thúy lúc này chỉ còn lại bóng ngược của thiếu niên: "Phải không."

Hoàn toàn không để ý thưởng thức hai chữ bên trong.

Lại để cho người đàn ông này trở nên càng không cách nào làm người ta kháng cự.

Loại cảm giác kia rất kỳ quái.

Bạc Cửu cho tới bây giờ cũng không có thể nghiệm qua.

Như vậy nắm giữ hô hấp thậm chí là ánh mắt người này.

Cô có thể thấy rõ bóng dáng mình ở trong con ngươi của người kia đi lang thang.

Cũng có thể thấy người khác cho tới bây giờ đều chưa từng thấy qua Tần Mạc như vậy.

Tấm thân kia tuấn mỹ đến nỗi khiến người tâm động mặt đỏ, giờ phút này nhuộm đẫm bên trên ** **, tóc đen rũ xuống trán, càng gợi cảm đến khó mà rút người ra.

Trừ một ít âm thanh để cho người mặt đỏ tới mang tai đó, chính là cái vộ dáng này cùng với xúc cảm nóng bỏng kia.

Bạc Cửu giác lòng bàn tay mình nóng muốn chết.

Sau đó bình tĩnh lại, chính là cặp mắt vô cùng hắc nhãn.

"Kỹ thuật như vậy không tốt." Tần Mạc nửa gánh thần giác: "Quả thực không giống trong tiểu thuyết hộp đêm Tiểu Vương Tử."

Loại thời điểm này còn có thể đào lại lịch sử đen tối của cô, cũng chỉ có đại thần.

Bạc Cửu muốn tránh khí tức người kia.

Lại phát hiện mùi đàn hương đang lan tràn.

Dứt khoát trực tiếp nghiêng mắt tới: "Rõ ràng là hộp đêm của tiểu nhà giàu mới nổi."

Tần Mạc nghe những lời này, dừng một cái, không nhịn được muốn cười, địa phương nào đó lại tinh thần hơn: "Làm em cảm thấy thoải mái."

"Mạc Ca, anh gặp người nào cũng tỏ tình như vậy sao?" Bạc Cửu dù sao cũng là một cô nương, chống đỡ không được, mặt càng ngày càng đỏ.

Tần Mạc xít lại gần tai thiếu niên, ánh mắt trầm giống như đêm đó, vừa nói tối không giống như là hắn sẽ nói ra lời nói: "Chỉ có em, bởi vì quá nhớ, mới nổi lên ham muốn, muốn đem em khóa lại, muốn làm gì thì làm, thậm chí muốn nghe âm giọng tiếng cầu xin tha thứ của em, hoặc là giống như bây giờ."

Nhận ra được thứ nóng bỏng dũng động, Bạc Cửu run lên, môi mỏng bị người hôn lên.

Hô hấp giống như là bị đoạt đi.

Trong đầu trống rỗng.

Tiếng tim đập rất nhiều, nhiều chút để cho thân thể người phát run.

Bạc Cửu có thể rõ ràng cảm giác xương cũng tăng lên tê dại.

Làm toàn thân cho cô đều không còn khí lực.

"Xem ra, cũng không phải là không thích?"

Như vậy trầm cười, kèm theo nụ hôn, xẹt qua tai cô.

Còn có tản đi xạ hương không có tản đi, cùng với hô hấp nóng bỏng.

Ngay cả tay đè ở cổ tay cô đều bắt đầu chậm rãi dời xuống.

Từ bên hông xẹt qua, tiếp theo là bụng, cách chiến phục hôn, ngay tại thời điểm muốn chuyển qua giữa hai đùi nàng giữa hai đùi thời điểm.

Bạc Cửu đột nhiên trợn to hai tròng mắt.

Một tiếng ' Ba ' thanh thúy!

Thanh âm không hòa hài như vậy vào lúc này vang lên.

Chói tai vô cùng.

Tần Mạc không có nhìn tay mình bị đánh đỏ, ngược lại thấp mắt đi, đôi mắt đỏ thắm thấy thiếu niên còn chưa lui.

Bạc Cửu nói một tiếng: "Xin lỗi, em không cần." Lúc đó lập tức đứng lên, lần này trừ cô tốc độ cái đó quá nhanh, còn có chính là Tần Mạc lúc dừng lại nghe được hai chữ này.

Hắn không nguyện ý nghe nhất chính lời đáp lại như vậy.

Coi như hắn học tâm lý học phạm tội .

Rất rõ nam nhân lúc nào dễ dàng bị khiêu khích nhất.

Cho nên mới dùng tới loại phương thức này bẻ cong một người.

Tần Mạc nghiêng người sang, nhìn cửa phòng tắm đóng lại cửa.

Kia giống như là một đạo không cách nào vượt qua được cái hào rộng.

Rõ ràng tiếng nước chảy truyền tới.

Bạc Cửu nhìn đồ vật trong lòng bàn tay bị cuốn đi, lại ngước mắt liếc nhìn chính mình trong gương.

Dùng nước rửa tay xong tay, lại tiếp tục rửa mặt.

Thiếu chút nữa.

Thật là chỉ thiếu một chút.

Đại thần người này... quá biết đánh bất ngờ.

Nếu như xuống một chút nữa, bí mật của cô không nghi ngờ gì liền lộ ra.

Suy nghĩ có chút không rõ.

Bạc Cửu rất rõ, không người nào có thể để cho cô làm tới mức này.

Thật là loạn.

Có thể hết lần này tới lần khác đại thần cho rằng cô là một nam hài tử.

Còn chủ động vẩy cô.

Bạc Cửu xuống mắt.

Tiếp tục như vậy không được.

Trước nghĩ biện pháp đem người bài trở lại.

Phải bài trở lại.

Bạc Cửu nhào nặn chân mày, quét qua bật lửa cùng thuốc lúc trước đại thần đặt ở trong phòng rửa tay.

Rút ra cho mình một điếu.

Tư thế rất tuấn tú, tóc rối màu bạc hạ xuống, sấn long lên khói mù.

Tần Mạc vốn là cho là thiếu niên bởi vì chuyện mới vừa rồi, không chịu nhận, cho nên chậm chạp núp ở phòng vệ sinh chưa ra.

Đẩy cửa ra, lại phát hiện bản thân sai rồi.

Nhìn gương mặt đó, cũng không giống như đem chuyện mới vừa rồi để ở trong lòng.

Điểm này là lúc trước Tần Mạc cảm thấy đáng nghiền ngẫm nhất, nhưng bây giờ... tim giống như là bị thứ gì châm xuống.

Những truyền thông kia nói hắn máu lạnh, thật nên nhìn dáng vẻ người này một chút, đối với ngươi tốt là đối với ngươi tốt, nhưng xưa nay không chịu ngươi ảnh hưởng.

Tần Mạc cũng không đi qua: "Em dự định còn ở nơi này bao lâu?"

Bạc Cửu đem ánh mắt dời đi, nói thầm một câu: "Sau chuyện này, phải cho em một chút thời gian hút thuốc chứ."

Lúc đó Tần Mạc vốn thật là lồng ngực đang có chút đau, nghe mấy chữ kia, thực sự là... gia hỏa đó liếc mắt một cái luôn là không xuất bài theo lẽ thường: "Sau chuyện này nên hút thuốc là anh, không phải là em."

Bạc Cửu không nói lời nào, cô nghĩ là sớm muộn cũng có một ngày cô bị ép trở lại, nếu như có thời gian cô sẽ nói.

Tần Mạc đem người nhấc chạy ra ngoài: "Em trước tới giải thích cho anh một chút, em thân là một học sinh trung học, làm sao sẽ biết sau chuyện này câng hút thuốc mấy chữ kia."

"Em không phải là hộp đêm tiểu nhà giàu mới nổi à." Bạc Cửu cũng không phải rất yêu hút thuốc, thỉnh thoảng không rõ cần suy nghĩ mới hút, nhưng có một chút: "Mạc Ca, hôm nay xảy ra chuyện như vậy, sau này không muốn làm."

Tần Mạc ngón tay dừng một hồi, trong mắt, ánh sáng mang theo một chút lãnh đạm.

Tiếp đó, nghiêng đầu, đốt điếu thuốc.

Động tác cùng Bạc Cửu hoàn toàn khác nhau.

Chính là cả người không có một chút khí tức yên hỏa, rất lạnh.

Cũng không có nói chuyện.

Lúc này có người tới gõ cửa.

Trong lúc mơ hồ có thể nghe được là thanh âm của Lâm Trầm Đào.

"Này, Tiểu Hắc Đào ngủ chưa? Có muốn chơi một trận hay không?"

Bạc Cửu vui mừng vì có một người như vậy tới giúp cô phá vỡ cục diện bế tắc.

Nhưng cô cũng không nguyện ý để cho ai thấy bộ dáng đại thần bây giờ.

Đem cửa kéo ra, vốn là muốn đáp ứng, nhưng là thời điểm quay đầu lại, lúc đó tầm mắt chạm được đạo kia ửng đỏ, nghiêng người sang đi hỏi Lâm Trầm Đào một ít chuyện khác.

Lâm Trầm Đào sau khi nói xong, liền hỏi: " Cậu muốn hỏi cái này làm gì?"

"Buổi trưa bán trái dừa, đầu gối có hơi đau, cần chỉ điểm."

Lâm Trầm Đào lắc đầu: "Tế bì nộn nhục."

Trên thực tế, từ sau khi Bạc Cửu sau đi khỏi.

Trong căn phòng không khí đều giống như bị quất trống rỗng.

Tần Mạc đưa tay, đem nút áo sơ mi cài lại, một cái rồi một cái.

Chẳng qua là không cài đến cái cuối cùng, đáy mắt lạnh lẽo lại càng nặng.

Nặng đến nỗi làm cho hắn nhìn giống như là bị ai vứt bỏ.

Hình dung buồn cười biết bao.

Ai cũng không nghĩ đến, một Tần thần được ngàn vạn fan sủng ái, cũng sẽ có người lại ném xuống hắn, cự tuyệt hắn.

Ngẩng đầu lên, trên gương mặt đó nhìn không ra bất kỳ vết tích.

Chẳng qua là trên mu bàn tay có chút nóng cay độc.

Nghiêng mắt đi, mới phát hiện nơi đó đỏ một mảnh.

Bất quá những cảm giác này, đối với Tần Mạc mà nói, thật là không quan trọng.

Bởi vì câu nói kia của thiếu niên.

"Mạc Ca, hôm nay như vậy chuyện, sau này không muốn làm tiếp."

Tần Mạc rất rõ, có thể tỉnh táo nói ra những lời rõ ràng như vậy, chính là đại biểu cho đối phương là thật sự không thích.

Thậm chí... Là mâu thuẫn.

Tần Mạc ngón tay siết chặt một chút, tóc đen rối theo gió thổi vào bên trong phòng lại phiêu động, để cho người khác không thấy rõ được biểu tình của hắn.

Bên ngoài quán rượu bóng đêm rất nặng.

Chìm đến nỗi một ít chuyện lúc nãy phát sinh căn bản không có ai biết.

Trong lúc mơ hồ có thể nghe được một giọng nam trầm rất êm tai.

"Đúng, tôi đã trở về, a, điện tử cạnh kỹ thật là một nơi rất thần kỳ, không nghĩ tới những người đó vẫn còn ở đó đấy, cảm nghĩ của tôi sao? Tôi đã thất vọng, cậu không hẳn là như bất luận kẻ nào tôi biết? Về phần người cậu quan tâm nhất kia, hắn và lúc trước thật là không giống nhau, thật không nghĩ tới hắn sẽ đối với một người thiếu niên có bất đồng như vậy, cậu cảm thấy người như vậy, có cảm tình sao? Yên tâm, hắn sẽ không phát giác ra được tôi có vấn đề, đây không phải là chủ ý của cậu sao, dùng thân phận như vậy để tới gần hắn, tôi biết, bởi vì hắn, chuyện diễn đàn đều thất bại, cậu bây giờ cũng không thể lập tức đi ra, yên tâm, chuyện khác khó thực hiện, nhưng gom tin tức vẫn là rất thuận lợi..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro