29.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

140.
Kim Hạ có sợ chết hay không? Tất nhiên là sợ chứ.

"So với chết tử tế ta thà sống còn hơn, bảo vệ cái mạng nhỏ là quan trọng nhất." Đây là lời nàng nói với Đại Dương.

Có lần cùng Lục Dịch bắt phạm nhân, không biết từ chỗ nào phóng ra một mũi tên bắn lén, thẳng tắp bay về phía Lục Dịch, mà hắn còn đang đánh nhau với người ta. Kim Hạ không kịp nghĩ nhiều, lập tức xông tới ngăn cản mũi tên. Sau đó, lúc Lục Dịch băng bó bôi thuốc cho nàng còn trách cứ: "Chẳng lẻ nàng không muốn sống nữa sao?" Nàng le lưỡi, dùng âm thanh ủy khuất đáng thương giải thích: "Không phải ta không có bị gì sao..." Nói xong, lại cúi đầu, lẩm bẩm nói: "Lúc ấy ta không có suy nghĩ nhiều, chỉ sợ chàng bị thương thôi..."

Lục Dịch dịch đột nhiên nhớ tới, khi đó nàng nói: "Ta cũng không ngốc đến mức ngay cả tính mạng cũng không cần."

Không sai, nàng luôn luôn coi trọng tính mạng, xưa nay đã như vậy. Chẳng qua là nàng đâu có biết được ở tận sâu trái tim, nàng yêu một người đến tận xương tủy, còn hơn cả tính mạng của mình.

"Ta cũng có thể, vì yêu nàng mà liều lĩnh."

141.
Một đêm nọ, hai vợ chồng ai kia cãi nhau, giận dỗi. Lục Dịch từ xưa đến nay đã không biết "dỗ dành", lúc ngủ còn quay lưng lại. Kim Hạ cảm thấy không vui, cũng quay lưng lại, đưa lưng về phía hắn ngủ.

Lúc Kim Hạ ngủ mơ mơ màng màng đột nhiên có cảm giác bị ôm thật chặt. Tiếp đó hô hấp cũng bắt đầu không trôi chảy, nàng tưởng rằng hắn mơ thấy ác mộng, liền nhẹ giọng dỗ dành vài câu.

Sau này hỏi hắn, hắn thở ra một hơi thật dài, than thở: "Ta mơ thấy nha đầu ngốc nào đó tức giận chạy đi, vừa mở mắt ra đã không thấy tăm hơi của nàng."

142.
Lúc Lục Dịch gọi phu nhân nhà mình rời giường, sử dụng rất nhiều thủ đoạn đa dạng.

Có khi vỗ nàng nhè nhẹ: "Đến giờ dậy rồi." Giọng nói vừa bất đắc dĩ vừa cưng chiều.

Có khi vuốt vuốt tóc nàng: "Đúng là con mèo hoang tham ngủ." Hắn nghĩ.

Có khi yêu thương mà xoa mặt nàng, sau đó lén lút bóp bóp khuôn mặt đang say ngủ.

Đương nhiên, biện pháp hiệu quả nhất là thì thầm nói với nàng rằng điểm tâm sáng sắp bị dì Ngô dọn xuống rồi. Người nào đó sẽ lập tức thanh tỉnh, sau đó nhanh chóng bò xuống giường, mặc y phục gọn gàng chạy về phía hắn, cười híp mắt nói: "Chúng ta đây tranh thủ thời gian đi ăn chút."

143.
Kim Hạ rất ít khi mua quần áo mới, ngoài miệng nói là muốn tiết kiệm, quần áo cũ của bổ khoái vẫn còn mặc được. Nhưng nguyên nhân thật sự trong nội tâm Lục Dịch đương nhiên biết rõ. Vì vậy cố ý chọn một ngày, nói muốn dẫn nàng đi mua quần áo mới. Kim Hạ hiển nhiên dùng mọi cách từ chối: "Đại nhân, thật sự không cần."

"Dùng bạc của ta."

"...Bạc của ngài cũng là của ta, không đi."

"Đi nhanh lên."

Hai người bước vào cửa hàng, con gái chưởng quầy vẻ mặt tràn đầy tươi cười chạy ra đón chào.

"Lựa cho nàng vài bộ trang phục thật tốt, trước mắt lấy mấy bộ trang phục đang thịnh, mỗi bộ đều thử một lần." Lục Dịch dặn dò.

Một lúc sau, Kim Hạ thay y phục bước ra. Mắt hắn ẩn ý cười nhìn từ trên xuống dưới đánh giá nàng, khoa trương nói: "Rất đẹp." Thử thêm mấy bộ sau, hắn có chút nghi ngờ hỏi: "Thấy đẹp là tốt rồi, nhưng mà vì sao tất cả trang phục nàng chọn đều màu hồng nhạt vậy?" Kim Hạ cũng không trả lời hắn, chỉ từ từ xoay một vòng, hỏi: "Cái này nhìn được không?"

Làn váy giơ lên hạ xuống, trong nội tâm Lục Dịch trăm hoa nở rộ: "Rất đẹp, nhìn rất đẹp."

Khi ở Phong Lâm ao, lần đầu tiên hắn thấy nàng có bộ dạng nữ nhi, lúc đó nàng mặc bộ y phục hồng nhạt.

Trong cơn tuyết rơi đầy trời, tiểu cô nương một thân phấn hồng cười nhẹ nhàng chạy tới trước mặt hắn.

Nàng tựa như một đóa hoa, mang theo một màu phấn hồng nở rộ trong thế giới của hắn, vĩnh viễn không tàn lụi, hoa nở bất tàn.

______Lòng ta hoang vu không ngọn cỏ, sau đó từ khi nàng bước đến, thật kỳ diệu, vạn vật đã bắt đầu nở rộ. ❤️

144.
Kim Hạ rất thích chiếc gối của Lục Dịch, cho dù hai người nằm cạnh nhau trên giường, nàng cũng nhất định phải lăn qua gối chung.

Một lần Lục Dịch hỏi nàng nguyên nhân, nàng chỉ miễn cưỡng đáp:"Gối của Đại nhân có mùi hương rất dễ chịu." Sau đó Lục Dịch tự mình cẩn thận ngửi thử, cũng không đoán được có mùi gì.

______Gối của chàng có mùi thơm nhàn nhạt, có hơi thở của chàng làm ta an tâm. ❤️

________________________

______

"Định nghĩa tốt nhất của "ôm", là trao đổi dịu dàng." -Lục Dịch.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro