Chương 11: Thập niên sinh tử lưỡng mang mang (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Hoàng Triều team - Muối

_______________________________

Dọc theo đường đi, Ninh Hoan Tâm tâm sự nặng nề, đi rất chậm. Trấn nhỏ này vào đêm rất an tĩnh, trên đường đều không có một bóng người.

Những người khác trong đoàn phim đều là nhanh được bao nhiêu liền đi nhanh bấy nhiêu cho nên hiện tại đã không còn bóng dáng một ai. Ban đêm yên tĩnh, chỉ có duy nhất tiếng bước chân của Ninh Hoan Tâm.

Lúc cô vừa đi đến cửa khách sạn, không thấy được thân ảnh Vương Niệm Bình.

"Vương đạo, sao ông lại ở chỗ này?"

Đạo diễn lớn như Vương Niệm Bình, tự nhiên không có khả năng cùng bọn họ ở nơi này.

Vương Niệm Bình tựa hồ không nghe được Ninh Hoan Tâm hỏi chuyện, xoay người bước nhanh rời đi.  

Ninh Hoan Tâm chớp chớp mắt, vẻ mặt không thể tin nổi đi vào khách sạn. Hôm nay, bà chủ không có xem phim truyền hình cẩu huyết mà là ngơ ngác nhìn cửa đến phát ngốc.

Ninh Hoan Tâm cũng không để ý. Cô bước nhanh về phòng mình, lúc đi ngang qua phòng 204 cách vách, không biết vì sao lại nghĩ tới bạn WeChat của mình, [Nữ quỷ cách vách]...

Trên thế giới này, thật sự có quỷ sao?  

Ninh Hoan Tâm từ nhỏ đã trải qua rất nhiều sự tình kì quái nhưng là cô vẫn chưa nhìn thấy cái gọi là quỷ.

Nghe nói người âm khí nặng hoặc bát tự thuần âm* rất dễ gặp quỷ.

(*) "Bát tự" là 8 yếu tố thiên can và địa chi của 4 thứ: giờ, ngày, tháng, năm sinh của một người. Bát tự thuần âm là người có thiên can âm như Ất, Đinh, Kỷ, Tân, Quý và địa chi âm như Sửu, Mão, Tị, Mùi, Dậu, Hợi.

Mà Ninh Hoan Tâm vừa sinh ra đã kì lạ.

Cô, bát tự thuần dương!

Nghe nói mệnh cách loại này nếu là con trai nhất định sẽ thăng chức rất nhanh mà nếu là con gái nhất định sẽ tuổi nhỏ chết yểu.

Mà Ninh Hoan Tâm lại không bệnh không tật gì sống đến hiện tại.

Đương nhiên, những giấc mơ kỳ quái ngẫu nhiên xuất hiện, đều bị Ninh Hoan Tâm tự động miễn dịch.

Cô về tới phòng mình, vừa vào cửa liền thấy màn hình điện thoại của mình lập lòe không ngừng.

Hai mươi năm qua, thứ đồ thần quái nhất Ninh Hoan Tâm từng thấy phỏng chừng chính là cái điện thoại hàng nhái của cô!

Cô đi đến mép giường, cầm lấy điện thoại, điện thoại còn nhắc nhở cô WeChat có thông báo mới.

Ninh Hoan Tâm đăng nhập vào WeChat, lúc sau, cô phát hiện ra cái người tên Tần Quảng Vương mới thêm kia phát cho cô một cái bao lì xì.

Chậc chậc chậc, vừa quen liền ném đại hồng bao, không phải là thổ hào chứ? 

Chẳng lẽ muốn ném tiền cho mình?

Ninh Hoan Tâm lập tức vui mừng ấn vào bao lì xì, kết quả màn hình không hiện lượng tiền, chỉ có một câu...

"Bạn đã thu bao lì xì vào kho hàng, có muốn xem hay không?"

Đương nhiên là muốn xem!

Ninh Hoan Tâm chọn "Có", màn hình trực tiếp chuyển tới giao diện thông tin kho hàng, xuất hiện mười ô vuông. Hiện tại, có một ô vuông xuất hiện một cái icon giống như hộp quà.

Ninh Hoan Tâm theo bản năng ấn chọn cái hộp quà kia, kết quả lại bắn ra một cái thông báo...

"Tích phân WeChat của bạn bằng 0, không thể mở vật phẩm trong kho hàng, hiện tại có muốn mở nhiệm vụ WeChat, làm nhiệm vụ kiếm tích phân không?"

Ninh Hoan Tâm:...

Cái quái gì vậy! Cái WeChat quỷ quái này thật biến thái! Muốn lãnh cái bao lì xì lại phải hao tổn công sức như thế!

Làm nhiệm vụ kiếm tích phân? Không phải là bảo mình chơi rắn tham ăn chứ?

Ninh Hoan Tâm buồn bực chọn "Có", WeChat lại chuyển tới giao diện nhiệm vụ...

Đang tìm nhiệm vụ...

Phát hiện nhiệm vụ...

Đang đọc để lấy nhiệm vụ...

[Thập niên sinh tử lưỡng mang mang]

"Có nhận nhiệm vụ hay không?"

Ặc.

Nhìn thấy lựa chọn trong WeChat, vẻ mặt Ninh Hoan Tâm lúc này rất hung hăng.

[Thập niên sinh tử lưỡng mang mang], đây là cái nhiệm vụ gì a?

Game nhập vai? Kể chuyện xưa*?

(*) Chỗ này ad thấy trong cv là "chuyện xưa chơi đô-mi-nô" nhưng trong bản gốc lại là "故事接龙" (cố sự tiếp long), ad không rõ nghĩa lắm nên để vậy.

"Nhận nhiệm vụ vậy."

Ninh Hoan Tâm do dự một chút, cuối cùng vẫn chọn "Có". Giây tiếp theo, cô liền cảm giác thấy trời đất quay cuồng.

Chờ đến lúc Ninh Hoan Tâm phục hồi lại tinh thần, chỉ cảm thấy gió Bắc gào thét, lạnh, lạnh đến tận xương.

Cô chậm rãi mở mắt ra, trước mắt là một mảnh hoang vắng... Mồ!

"A!"

Ninh Hoan Tâm không kịp phòng, thật sự bị hoảng sợ.

"Ôi, sao cô còn ở nơi này? Cô thuộc tổ nào?"

Lúc này, phía sau Ninh Hoan Tâm đột nhiên truyền đến một giọng nam tử trầm thấp ổn trọng. Cô chậm rãi quay đầu liền thấy được thân ảnh Vương Niệm Bình.

"Vương đạo? Ông cũng ở chỗ này?"Ninh Hoan Tâm theo bản năng hỏi một câu.

"Tôi không phải đạo diễn a, cô gọi tôi là trợ đạo thôi."

Vương Niệm Bình nghe Ninh Hoan Tâm nói, hơi mỉm cười: "Nhìn trên người cô là diễn phục, cô cũng là diễn viên? Hôm nay mới tới đoàn phim sao?"

Ninh Hoan Tâm:...

Giờ khắc này, Ninh Hoan Tâm rốt cuộc cũng phát hiện ra, Vương Niệm Bình trước mắt thoạt nhìn so với Vương đạo mình biết trẻ hơn không ít, thậm chí trong ánh mắt đều tràn đầy thần thái trẻ trung.

Thập niên sinh tử... lưỡng mang mang!

Ninh Hoan Tâm đột nhiên nhảy dựng... chẳng lẽ cô trở về mười năm trước?

- Hết chương 11 -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro