Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Tu và Tô Mộc Tranh nhìn nhau, trong ánh mắt như đang trao đổi điều gì đấy, lại giống như chưa phát sinh chuyện gì vẫn một mảnh trời yên biển lặng.

"Diệp Tu vẻ mặt đó của anh là sao, bị sét đánh trúng à? hay trời đổ mưa đỏ? Tại sao vẻ mặt của em gái Tô cũng giống như vậy là sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đã xảy ra chuyện gì đã xảy ra chuyện gì?" Hoàng Thiếu Thiên hỏi.

"Không có gì." Diệp Tu thuận miệng trả lời.

Ở thời điểm nhận được tin này, đầu óc của hắn xác thực đứng máy một hồi, mười một năm , trái tim của hắn vẫn nhảy dựng mạnh mẽ như cũ khi nhìn thấy mấy lời này, sau đó gắt gao co rút, co thành một đống, não của hắn giống như không thể tự hỏi, mãi cho đến khi hồi phục tinh thần điều đầu tiên hắn nghĩ đấy là trò đùa dai của Tô Mộc Tranh, sau lại gạt bỏ, Tô Mộc Tranh sẽ không bày trò đùa dai kiểu này, vậy thì? Hắn thấy được nét kinh ngạc giống với bản thân trong ánh mắt của Tô Mộc Tranh, tâm trạng của hai người biến động không ngừng, cuối cùng đều cũng bình tĩnh lại, người kia, đã chết, chết trước mặt bọn họ, bọn họ đều đã xác nhận qua, không có sai, vậy người này là ai?

Diệp Tu đuổi Phương Duệ đi, lại thuận miệng nói: "Lại có người bạn bị mất nick."

Hàn Văn Thanh: "Ai?"

Diệp Tu biết đối thủ già của hắn rất nhạy bén, không còn dễ bị lừa như trong quá khứ, liền nói thật: "Thu Mộc Tô."

Vương Kiệt Hi: "Tại sao lại khẳng định như vậy?"

Diệp Tu: "Cậu ta đã mất nhiều năm rồi."

". . . . . ." Ở đây có hơn mười vị đại thần lại không ai lên tiếng, không biết là do đột nhiên biết được vị hợp tác tốt nhất trong truyền thuyết của Diệp Tu hay là do giọng điệu gần như vô cảm của hắn khi nói ra câu kia, cuối cùng thì sau câu nói vô cảm kia rốt cuộc là đoạn quá khứ như thế nào?

Trong đó Trương Giai Nhạc là người cảm động nhất, lúc Đại Tôn tự mình xuất ngũ cậu cũng rất không cam lòng, rất bất lực, rất muốn hỏi người đồng đội của cậu một câu là vì cái gì, thế nhưng ban đầu Diệp Tu cũng có đồng đội, thậm chí người đồng đội của hắn còn không tham gia thi đấu còn không có bản ghi chép nào cùng với hắn, Đại Tôn còn sống, mà Thu Mộc Tô, cậu ta đã chết, cậu cùng Đại Tôn còn có thể vô tình gặp nhau ở trong game, lại có thể đánh ra phồn hoa huyết cảnh, mà Diệp Tu với Thu Mộc Tô, lại không có cơ hội kia.

Vì thế, cách Diệp Tu gần nhất, Chu Trạch Giai ngồi ở máy tính bên cạnh Diệp Tu cho hắn một cái ôm còn vụng về vỗ vỗ lưng hắn, giống như cha mẹ dỗ dành đứa con nín khóc.

Diệp Tu có chút dở khóc dở cười mà nhìn Chu Trạch Giai, đồng thời nói một câu làm cho mọi người mở rộng tầm mắt: "Cám ơn." Quay đầu nhìn thấy bản thân đang là tiêu điểm trong phòng: "Xem kịch à, anh còn chưa thu vé vào cửa của mấy cậu đâu, còn xem?"

Nói xong, Diệp Tu ngồi xuống mở màn hình máy tính, nhìn thấy cửa sổ nói chuyện với Thu Mộc Tô, lại nhiều thêm mấy tin, trên đầu chảy ra mấy cái vạch đen.

Thu Mộc Tô: Gần đây tớ gặp chút chuyện.

Thu Mộc Tô: Giúp tớ cái đi /[ đáng thương ]

Thu Mộc Tô: Có thể cho tớ mượn gấp mười vạn một chút được không?

Thu Mộc Tô: Trước tiên chuyển đến tài khoản của bạn tớ trước đi.

Thu Mộc Tô: Tài khoản: xxxx xxxx xxxx xxx XX ngân hàng.

Hắn thuận miệng nói một câu, không nghĩ tới lại nói đúng, mất nick, thật sự là bị mất nick, hắn lập tức chụp hình gửi qua cho Tô Mộc Tranh, vẻ mặt đầy vạch đen của cô cũng giống hắn vừa nãy, hôm nay cô chung quy dùng vụ mất nick làm bình phong, hiện tại thấy được nick thật sự mất, sau đó Tô Mộc Tranh lại thấy được tin nhắn Quân Mạc Tiếu gửi đến.

Quân Mạc Tiếu: Chờ anh lấy nick về.

Mộc Vũ Tranh Phong: . . . . . . Được.

【 Nhóm liên minh hóng hớt】

【 Nhóm Trưởng 】 Sở Vân Tú: Trời ạ, tui thấy được chân ái rồi!

【 Lôi Đình 】 Đới Nghiên Kì: Chân ái +1

【 Hoàng Phong 】 Nhậm Tuấn Trì: ?

【 Vi Thảo 】 Liễu Phi: Cầu truyền hình trực tiếp!

【 Bá Đồ 】 Bạch Ngôn Phi: Là đội trưởng thô bạo tóm lấy Diệp Thần?

【 Nhóm phó 】 Tô Mộc Tranh: Chu đội làm tớ bất ngờ thực sự.

【 Luân Hồi 】 Phương Minh Hoa: Đội trưởng?

【 Nhóm Trưởng 】 Sở Vân Tú: [ hình ảnh ]( Chu Trạch Giai ôm lấy Diệp Tu )

【 Lam Vũ 】 Từ Cảnh Hi: Gào khóc gào khóc ngao! Tui phải chuyển CP !

【 Hô Khiếu 】 Nguyễn Vĩnh Bân: Đây là Diệp Chu?

【 Bách Hoa 】 Tằng Tín Nhiên: Diệp Chu?

【 Nhóm Trưởng 】 Sở Vân Tú: Đương nhiên là Diệp Chu! ! !

【 Lôi Đình 】 Đới Nghiên Kì: Tớ vừa mới đi sửa ô xong, trong nháy mắt đã bị Chu đội đổi thành Diệp Chu!

【 Nhóm phó 】 Tô Mộc Tranh: Nếu như là Diệp Chu . . . Ừm, Chu đội cần cố gắng hơn.

【 Hoàng Phong 】 Nhậm Tuấn Trì: Vì đội phó Giang thắp nến /[ ngọn nến ]

【 Hưng Hân 】 An Văn Dật: Vì đội phó Giang thắp nến /[ ngọn nến ]

【 Bá Đồ 】 Bạch Ngôn Phi: Vì đội phó Giang thắp nến /[ ngọn nến ]

【 Lôi Đình 】 Đới Nghiên Kì: Vì đội phó Giang thắp nến /[ ngọn nến ]

【 Lam Vũ 】 Từ Cảnh Hi: Vì đội phó Giang thắp nến /[ ngọn nến ]

【 Hô Khiếu 】 Nguyễn Vĩnh Bân: Vì đội phó Giang thắp nến /[ ngọn nến ]

【 Bách Hoa 】 Tằng Tín Nhiên: Vì đội phó Giang thắp nến /[ ngọn nến ]

Ở thành phố S xa xôi, lúc này Giang Ba Đào hắt xì vài cái thật mạnh, kỳ quái mà nói thầm: "Đang khỏe mạnh lại bị cảm là sao, đi uống thuốc thôi."

Thẳng đến chín giờ tối, hoạt động của tiệm net Hưng Hân mới kết thúc, doanh thu buôn bán hôm nay của tiệm net Hưng Hân tăng thêm mấy phần trăm, cho dù hoạt động đã qua, trong tiệm net vẫn không còn chỗ ngồi như cũ, sự nhiệt tình của các fan vẫn không thuyên giảm.

Đèn ở phòng huấn luyện phía trên tiệm cũng nhanh chóng tắt đi, chín giờ rưỡi, Trương Tân Kiệt liền rời khỏi tiệm trở về khách sạn chuẩn bị đúng mười giờ đi ngủ, sau đó Diệp Tu cũng đề nghị cả bọn tự đi về khách sạn trước, mặc dù có người phản đối, ví dụ như là Hoàng Thiếu Thiên, nhưng miệng của Diệp Tu nhanh như bắn pháo, Hoàng Thiếu nói n câu cậu ta sẽ quay về sau, cuối cùng không biết xấu hổ nói rằng mình là người già đã giải nghệ, không thể so với giới trẻ mấy cậu bây giờ, còn nói đừng làm chậm trễ đội viên đội khác nghỉ ngơi, hoặc nếu thật sự không muốn đi, có thể sang phòng công hội làm phiền Lão Ngụy, kết quả mọi người thấy đèn trong phòng công hội còn sáng. . . . . . Thế là cửa phòng huấn luyện ở phía trên tiệm net Hưng Hân vẫn khóa lúc chín giờ ba mươi lăm, đều tự quay về khách sạn nghỉ ngơi.

Khách sạn mà bọn họ ở vẫn là khách sạn mà mọi người thường xuyên ở mỗi khi tới sân nhà Gia Thế / Hưng Hân, cách Gia Thế với sân vận động Tiêu Sơn khá gần, nói cách khác, cách tiểu khu Thượng Lâm Uyển cũng rất gần.

Tác Khắc Tát Nhĩ: Diệp Thần, ví tiền của tôi để ở phòng huấn luyện Hưng Hân.

Quân Mạc Tiếu: . . . . . .

Tác Khắc Tát Nhĩ: Hay là Diệp Thần tới mới giúp tôi cái cửa?

Quân Mạc Tiếu: Ngày mai lại lấy đi, cậu mượn tiền Thiếu Thiên đi.

Tác Khắc Tát Nhĩ: Đúng lúc căn cước công dân ở trong ví tiền /[ mỉm cười ]

Quân Mạc Tiếu: /[ bĩu môi ] Anh đây hoài nghi cậu cố ý.

Tác Khắc Tát Nhĩ: Hôm nay xảy ra chuyện Diệp Thần bị mất nick, tôi rất lo căn cước công dân của tôi bị mất.

Quân Mạc Tiếu: . . . . . .Cậu thôi đi.

Quân Mạc Tiếu: Đến ngay.

Tóm lại là, Diệp Tu vừa mới trở lại Thượng Lâm Uyển chuẩn bị vào Vinh Quang chơi một lát lại bị 'hố' đi ra ngoài, hắn châm thuốc không nhanh không chậm đi tới tiệm net, hắn không biết là, lần này tốc độ tay của Dụ Văn Châu nhanh chưa từng thấy, là người thứ nhất muốn 'hố' Diệp Tu đi ra ngoài, mặt khác người đến sau cho dù có QQ như thế nào cũng không tìm được người.

【Nhóm liên minh hóng hớt】

【 Nhóm phó 】 Tô Mộc Tranh: Diệp Tu vừa mới đi ra ngoài, Vân Tú, Nghiên Kì mấy cậu nhìn xem ai không ở trong khách sạn?

【 Lôi Đình 】 Đới Nghiên Kì: Đã nhận.

【 Nhóm Trưởng 】 Sở Vân Tú: Tớ đi nhìn xem Chu Trạch Giai có đang ở trong phòng hay không trước ~

【 Lam Vũ 】 Từ Cảnh Hi: Tiến triển nhanh vậy.

【 Bách Hoa 】 Tằng Tín Nhiên: Tui nghĩ tui đang chứng kiến Diệp Thần dần bị bẻ cong từng chút một.

【 Nhóm Trưởng 】 Sở Vân Tú: Chu Trạch Giai ở trong phòng!

【 Lôi Đình 】 Đới Nghiên Kì: Đội trưởng cũng vậy!

【 Vi Thảo 】 Liễu Phi: Cánh cửa đến thế giới mới.

【 Nhóm phó 】 Tô Mộc Tranh: Tiếu đội ở à, đội phó Trương hẳn là đang ngủ, các cậu đi xem Dụ đội thử?

【 Hô Khiếu 】 Nguyễn Vĩnh Bân: ?

【 Bá Đồ 】 Bạch Ngôn Phi: ?

【 Lôi Đình 】 Đới Nghiên Kì: Đội trưởng đoán được chúng ta đang chờ xem trò hay, đội trưởng cũng đoán là Dụ đội.

【 Nhóm Trưởng 】 Sở Vân Tú: Dụ đội thật sự không ở trong phòng!

【 Vi Thảo 】 Liễu Phi: Diệp Dụ!

【 Lam Vũ 】 Từ Cảnh Hi: Lại chìm thuyền!

【 Nhóm phó 】 Tô Mộc Tranh: Bởi vì chiến thuật.

【 Lôi Đình 】 Đới Nghiên Kì: Đội trưởng nói buổi tối hôm nay Diệp Tu rõ ràng là không muốn đi ra ngoài, mà người có tài năng có thể 'hố' được Diệp Tu đang không muốn đi ra ngoài lúc này là Dụ đội, thật ra cậu ta là bậc thầy chiến thuật còn lại chưa đi ngủ.

【 Bách Hoa 】 Tằng Tín Nhiên: Tôi mới phát hiện, muốn làm đồng tính còn phải có học vấn, thật sự không phụ tên gọi của trái tim /[ mạnh mẽ ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro