Chương 47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

47.

Tôi và bạn cùng phòng cách không khí nhìn nhau, tôi cố gắng khống chế nét mặt của mình để trông bình tĩnh hơn, nhưng nội tâm lại đang gào thét. Cậu ta là người tôi quen thuộc nhất, nếu tôi có thay đổi gì, chỉ cần cậu ta hơi để ý một chút, là sẽ dễ dàng nhận ra.

Tôi kéo khóe miệng cố gắng mỉm cười, hỏi: "Tôi thay đổi gì cơ?"

Cậu ta nhìn chằm chằm tôi một hồi, nói: "Mấy ngày nữa là ngày mười một, nửa tháng trước đã lên kế hoạch đi chơi, nhưng đến bây giờ cậu vẫn chưa nhắc tới."

Tôi: "......"

À, tôi nghĩ nhiều rồi, cậu ta vẫn chưa nhìn ra.

Thật là, mẹ nó, tôi không biết mình có nên vui vẻ không nữa.

Tôi nói: "Đó là bởi vì chúng ta còn phải đi làm thêm mà."

Bạn cùng phòng tôi: "Tiểu A hỏi, có thể đổi lịch đi làm ngày mười một cho cô ấy được hay không, tôi đã đồng ý."

Tôi chưa nghe tiểu A nói qua cái này, "Tại sao?"

Bạn cùng phòng nói: "Kỳ nghỉ gấp ba lương."

Thì ra là thế, có lẽ điều kiện gia đình của tiểu A không tốt, một cô bé làm việc ngoài giờ vẫn như thế hoạt bát vui vẻ, thực sự là rất không dễ dàng.

"Cậu đừng não bổ, " bạn cùng phòng ngắt lời tôi, "Là do học kỳ này cô bé không được học bổng, không dám nói với ba mẹ, nên muốn kiếm thêm nhiều tiền."

Tôi: "Giả vờ nhận học bổng?"

Bạn cùng phòng gật đầu, tiếp tục hỏi tôi: "Mấy ngày nữa được nghỉ lễ, muốn đi chỗ nào, chơi cái gì?"

Tôi: "......"

Tôi không thể nói rằng, tôi cũng không biết, tôi đã rời xa cuộc sống xã hội bình thường nhiều năm rồi, ra ngoài chơi, đi máy bay? Hay là ngồi tàu hỏa?

Tôi có thể đi đâu?

Tôi cũng có thể đi, đến bất cứ nơi nào tôi muốn sao?

Tôi bế tắc, ngay cả ý nghĩ giả vờ rằng mình vẫn bình thường cũng mất đi, chỉ có thể ngây người nhìn cậu ta.

.....
Editor: Sunny!
Mình lên thành phố khác nhập học bận rộn quá :(( giờ mới có thời gian edit truyện. Các bạn thông cảm nhaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro