Chương 1.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Viên Tử, đi thôi.” Triệu Thanh Lam ngồi ở ghế phụ, thắt dây an toàn, nhìn con trai kéo va-li,  thất thần nhìn căn nhà đã ở mười mấy năm.

“ Tới liền " Ôn Diễn lên tiếng, chậm rãi cất vali vào trong cốp xe , liếc mắt nhìn về phía ban công phòng ngủ của mình, hình như có hai bóng dáng nhỏ đang đùa giỡn cười nói, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, Ôn Diễn lắc đầu, chui vào trong xe.

Ôn Triệu Dương nhìn cậu bơ phờ , ông biết cậu không muốn rời đi thành phố Xuân, tìm lời nói: “Viên Tử, hữu hữu có phải là đi nơi nào chơi ? Tối hôm qua không  thấy hắn .”

"Cậu ấy theo một nhóm du lịch với  bạn cùng lớp,  ước tính khi kết thúc kỳ nghỉ hè mới về .” Ôn Diễn nghĩ đến  tên này ngực đau xót, dứt khoát nhắm mắt lại chợp mắt, không hề mở miệng.

Triệu Thanh Lam đối với  Ôn Triệu Dương lắc đầu, Ôn Triệu Dương  không nói  nữa, quay tay lái, xe chậm rãi rời khỏi sân.

Ôn Triệu Dương là giám đốc điều hành của một công ty,vì thăng chức được điều đến thành phố Hạ, Triệu Thanh Lam là bác sĩ sản phụ khoa tại  bệnh viện thành phố Xuân , đã từ chức sau khi biết tin chồng chuyển công tác. Không có ý định cùng chồng sống ở hai nơi, sau khi hỏi ý kiến của  Ôn Diễn, liền tranh thủ kỳ nghỉ hè làm thủ tục chuyển trường  cho cậu, một nhà ba người đi thành phố Hạ.

Ôn Diễn nhìn ngoài cửa sổ xe  đường phố quen thuộc chậm rãi lui về phía sau, những ký ức khi còn nhỏ giống như cách hắn thật xa, những cái dĩ vãng đó hắn cho rằng sẽ khắc cốt ghi tâm không thể quên , đều giống như  dần dần biến mất theo bánh xe , để lại kia một câu: “Ôn Diễn, ngươi thật sự  ghê tởm a.” Ở trong lòng hắn thật lâu  quanh quẩn không đi.

Ôn Diễn nhìn chiếc xe lái ra khỏi khu phố quen thuộc, ra khỏi quảng trường thành phố Xuân  náo nhiệt, trên đường cao tốc,hai chữ thành phố Xuân đã khuất xa, dần dần anh không còn nhìn rõ nữa.

Ôn Diễn nhìn bóng chính mình in trên thủy tinh, mười bảy tuổi,khuôn mặt không còn tròn như quả táo , những điểm đáng yêu trước kia đột nhiên biến mất, hiện tại cậu trở thành bộ dáng khó ưa.

Nhưng thực tế, ngoại hình của Ôn Diễn rất thu hút và quyến rũ. Với lông mày cong, lông mi cong, mắt trái nho, sống mũi cao và đôi môi anh đào, khuôn mặt quả táo ban đầu đã dần dần thành khuôn mặt trái xoan, nhìn rất xinh đẹp.

Ôn Diễn dựa vào cửa sổ xe, trong tay cầm di động, tin nhắn đã soạn lại chậm chạp không gửi đi. Cuối cùng vẫn xóa bỏ từng chữ một , sau đó tắt  giao diện.

Cứ như vậy đi, cuộc sống sinh hoạt mới ở phía trước .

Ôn Diễn, cũng có thể là người mới .

Tới thành phố Hạ thời trời đã tối , thành phố Xuân đến thành phố Hạ lái xe mất tám tiếng, đến nhà mới ai cũng mệt .

Trước khi đến, Triệu Thanh Lam đã sắp xếp người dọn dẹp phòng,bọn họ  chỉ cần  tự sắp xếp đồ đạc của mình.  Cảm thông bọn họ lái xe  mệt mỏi, Ôn Diễn gọi cơm hộp, ba người vội vàng ăn xong liền đi nghỉ ngơi .

Nhà mới là một căn hộ lớn hai tầng ,  toàn bộ tầng hai đều là địa bàn của Ôn Diễn , có phòng ngủ,  phòng đọc sách , khu trò chơi. Có thể thấy được nhà họ Ôn gia rất yêu thương cậu.

Ôn Triệu Dương cùng Triệu Thanh ở phòng ngủ chính dưới tầng một , tầng  hai là địa bàn của riêng Ôn Diễn, giống như trước ở thành phố Xuân .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro