Thế giới 1 - Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 5: Blow job / Bị "chơi" tới nỗi đắng trước lẫn đằng sau đều lên đỉnh. Bonus: Sử dụng dị năng chơi cậu tới mất kiểm soát
Editor: Blue
--------------------
Phương Lăng vừa dứt câu liền lột bỏ tấm vải che thân duy nhất của Mộ Thanh Thu.

Hắn lố lăng cảm thán: "Chà, cậu em vừa sạch sẽ vừa hồng hào, nứng tới nỗi đứng dậy mất rồi."

Bị kéo... Ra giường bị kéo đi cả rồi... Khiến cậu cũng lộ hết sạch cơ thể mình trước mặt Phương Lăng. Mộ Thanh Thu sững sờ, cậu phải chạy đi, không thể ở lại đây được. Phương Lăng sẽ chơi cậu tới khóc– giống như tối qua vậy.

"Đừng phản kháng, vô ích thôi." Phương Lăng như đoán được ý nghĩ của Mộ Thanh Thu. Giọng điệu hắn dịu dàng như thể đang nói với người mình yêu, nhưng hành động hắn làm lại không như thế. Hắn dùng một tay bóp lấy cổ Mộ Thanh Thu.

Lực nắm không nhẹ không mạnh, không làm người khác khó chịu, thế nhưng cảm giác bị kẻ khác nắm trong tay thế này rất dễ khiến người ta hốt hoảng. Ví dụ như Mộ Thanh Thu đang run lẩy bẩy nọ.

Ngón tay đặt trên cổ Mộ Thanh Thu của Phương Lăng khẽ xuống, cảm nhận lấy mạch đập của người phía dưới. Trong một thoáng, Phương Lăng đã ngỡ rằng– Mộ Thanh Thu thuộc về hẳn.

Bỗng dưng hắn thấy mình không thể nhịn nữa rồi.

Hắn muốn... Muốn chiếm Mộ Thanh Thu làm của riêng. Muốn từ trong ra ngoài cơ thể cậu đều phủ đầy dấu vết, hơi thở của hắn.

Mộ Thanh Thu nghe được âm thanh cởi thắt lưng "lách cách" vang lên.

Ngay giây tiếp theo, có vật gì đó nóng hổi chạm vào đùi cậu, cách một lớp vải cũng cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng ấy.

Mộ Thanh Thu biến sắc, càng thêm run sợ. Cậu nhỏ giọng cầu xin: "Anh làm ơn đừng làm chuyện này được không? Anh tha cho tôi đi, tôi sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra."

Mặc dù biết dục vọng đang bao trùm lấy thân thể mình, nhưng chỉ cần Mộ Thanh Thu nghĩ tới cảnh bị đàn ông đâm thúc rồi bắn đầy bên trong, cậu đã muốn chạy trốn ngay lập tức. Cậu sẽ đi thật xa, rời xa những kẻ rách nát này.

"Không được, rõ ràng là cậu thích làm tình tới vậy, đứng trước mặt kẻ khác thôi cũng đã nứng lên rồi, cậu phân biệt đối xử với tôi đúng không?"

Phương Lăng đố kị nói. Tựa như một thiếu nữ rơi vào lưới tình, bạn trai chỉ hơi không để ý tới thôi đã khiến cô nàng thấy ghen rồi.

Cậu nứng lên lúc nào cơ? Mộ Thanh Thu thấy Phương Lăng nói nghe thật vô lí.

Làn da mịn màng nhẵn nhụi của người dưới thân Phương Lăng đang rung lên nhè nhẹ, hắn yêu chiều giảm lực tay lại, dịu dàng trấn an Mộ Thanh Thu.

Giống như gã đồ tể hiếm khi tử tế, trước lúc hạ dao thì chu đáo chăm sóc con mồi.


Trong khi Phương Lăng vuốt ve cơ thể Mộ Thanh Thu, hắn có thể thấy rất rõ ràng phần nệm dưới mông Mộ Thanh Thu hoàn toàn khác màu với những nơi khác. Chỗ đó có màu đậm hơn, do dính nước mà thành. Trừ những thứ ấy, còn có một vài thứ dơ bẩn– là bút tích của một người con trai.

Thật sự dâm không kể xiết.

Tâm trạng Phương Lăng bỗng chốc trở nên tồi tệ, sắc mặt cũng từ trời quang chuyển sang mây mù giăng kín, ánh mắt rét lạnh như băng.

Hắn đưa hai ngón tay lên phần đùi lấp lánh ánh nước, phết chất dịch nhầy nhụa xuống rồi huơ nó trước gương mặt hoảng sợ của Mộ Thanh Thu.

Chất lỏng như giọt sương chảy dọc theo ngón tay của Phương Lăng, tạo thành những đường nét trong suốt đầy dâm mỹ. Khi tưởng chừng nó sắp rơi xuống đất rồi thì nó lại giật nảy lên, cứ như lưu luyến không muốn rời tay hắn.

Tạo cảm giác quyến rũ khó tả.

Phương Lăng cợt nhả: "Ngoài mặt sợ là thế, rốt cuộc phía sau lại chảy thật nhiều nước, cậu xem ra giường bị dịch nhờn của cậu làm ướt hết rồi kìa. Cậu muốn tôi phải nói sao đây? Vừa muốn lập đền thờ trinh tiết lại vừa đói khát tới mức không thể rời khỏi dương vật đàn ông một phút một giây nào cả.

"Tôi không phải."

Mộ Thanh Thu yếu ớt phản bác, cậu sắp bị Phương Lăng ép cho khóc rồi. Nhưng khiến cậu sợ hơn cả là, cậu lại cảm thấy có đôi chút tán thành lời của Phương Lăng.

Vừa dứt câu, Phương Lăng đã dùng đôi tay thon dài chai sần mơn trớn đùi Mộ Thanh Thu. Tạo cho cậu vô vàn khoái cảm, sống lưng cậu tê dại, ngay cả chất dịch ấm áp nơi cửa sau cũng tuôn ra dữ dội hơn. Khi chúng chảy ra khỏi lỗ hậu, Mộ Thanh Thu có cảm giác trống rỗng không nói nên lời, như thể nó đang chờ mong, khao khát một thứ gì đó nhồi vào bên trong, xua đi sự trống trải này.

Phương Lăng cũng không để ý phản ứng của Mộ Thanh Thu, hắn lẩm bẩm: "Tôi muốn mạnh bạo với cơ thể dâm đãng này của cậu một chút, miễn có thể để cậu sướng thì hơi thô bạo hẳn cũng không sao đâu nhỉ?"

Mộ Thanh Thu thấy Phương Lăng cười tươi như một đứa trẻ rồi bỗng dưng dùng dây nịt cột chặt tay cậu.

Phương Lăng hài lòng vỗ tay một cái, hắn quỳ trên nệm giường: "Xong, giờ cậu không thể dùng tay mình nữa rồi."

"Ừm, trước tiên để tôi mút giúp cậu nhé!" Phương Lăng nâng cậu em của Mộ Thanh Thu lên, đầu ngón tay hắn chạm lên phần đầu khấc, lau sạch chất dịch dính rỉ ra trên đó. Hành động đó khiến Mộ Thanh Thu sướng rơn người.

"Đã lắm đúng không? Sắp sướng hơn nữa đây."

Phương Lăng không chút do dự cúi đầu xuống, ngậm thứ kia rồi từ tốn mút lấy.

Cậu nhỏ của Mộ Thanh Thu được khoang miệng ẩm ướt, ấm nóng bao bọc. Vách thịt mềm mại hút lấy dương vật cậu, khiến nó lớn thêm một vòng.

"A... Ha- Lấy ra... Tôi không muốn... Tởm quá...!"

Hương vị sung sương cùng cảm giác ghê tởm việc bị người đàn ông khẩu giao xung đột lẫn nhau khiến Mộ Thanh Thu choàng dậy muốn trốn thoát, song hành động ấy lại khiến cậu em của cậu lại tiến sâu hơn vào trong cổ họng của Phương Lăng. Cuống họng co thắt mang lại khoái cảm dồn dập hơn bao giờ hết, mới một chốc mà đã khiến cậu cảm giác Phương Lăng làm cậu lên đỉnh rồi.

Sự sung sướng mãnh liệt gần như tước đi khả năng suy nghĩ của Mộ Thanh Thu, biến cậu trở thành một nô lệ chỉ biết đi tìm khoái cảm.

"A... Ưm- A... Đừng... Nhanh hơn chút nữa."

Từng giọt mồ hôi nóng hôi hổi tuôn ra, tạo thành những vết nước long lanh, màu da trên khuôn mặt Mộ Thanh Thu cũng không còn là màu tuyết trắng trẻo nữa mà thay vào đó là sắc hồng ngập tràn.

Cảnh Mộ Thanh Thu bị trói tay, không ngừng vặn vẹo cơ thể khiến người khác bất giác nghĩ đến nam diễn viên phim khiêu dâm đang bán mông mình.

Không, so ra thì Mộ Thanh Thu còn xuất sắc hơn bọn họ nữa.

Cơn cực khoái lao tới còn mạnh hơn Mộ Thanh Thu tưởng tượng, ngay lúc Phương Lăng dùng răng nhẹ nhàng ma sát cậu em Mộ Thanh Thu, khoái cảm như lũ ào tới gột rửa đầu óc của cậu.

Cậu hét lên vì sướng, bắn đầu miệng Phương Lăng.

"Ực-"

Là tiếng nuốt xuống. Phương Lăng đã nuốt sạch tinh dịch của Mộ Thanh Thu. Hắn đưa tay lên, lau đi dịch trắng tràn ra bên khóe môi.

"Ha-" một tiếng, Phương Lăng nhả dương vật ra ngoài, trên đó còn vương vài giọt nước bọt hòa lẫn với tinh dịch.

Phương Lăng liếm môi, đầu lưỡi hắn đảo quanh lỗ tiểu trên đầu khấc, dọn dẹp cho sạch sẽ rồi hắn mới ngồi dậy, nhìn Mộ Thanh Thu.

Hàng mi dày như được thêu lớp của Mộ Thanh Thu động đậy, con ngươi tựa như được ngâm trong suối mát, phủ đầy hơi nước ẩm ướt, mái tóc đen dính loạn xạ quanh gò má.

Dáng vẻ nhếch nhác ấy khiến tâm trạng Phương Lăng tốt hẳn.

Là hắn khiến Mộ Thanh Thu biến thành như vậy.

Mộ Thanh Thu vì hắn mà mất kiểm soát, chuyện này làm cho lòng chiếm hữu không muốn ai biết của Phương Lăng cảm thấy được thỏa mãn vô cùng.

"Cậu chê nó tởm à? Tôi không thấy thế đâu, rõ ràng là cậu rất thích nó. Vừa rồi giọng cậu kêu lên nghe rất đáng yêu, hơn nữa ra cũng nhanh lắm."

Nghe thì thấy như Phương Lăng đang nghi vấn, ấy vậy mà vẻ chế nhạo trong mắt hắn lại hiện rõ mồn một.

Mộ Thanh Thu mấp máy môi, song lại không thể phản bác được. Cậu chỉ có thể dùng đôi mắt hồng hồng nhìn hắn, như một con thỏ nhỏ lông xù bông mềm.

Phương Lăng đưa tay lên như đầu hàng: "Rồi rồi, tôi không nói nữa. Tôi đã sai khi hao tâm phí sức lấy lòng cậu được chưa, thật là buồn mà." Đoạn, hắn thở dài: "Cậu nghĩ thử xem, tôi có thể mặc kệ cậu, không làm gì để khiến cậu chảy máu. Nhưng tôi không chỉ cố gắng giúp cậu bôi trơn mà còn khẩu giao cho cậu, giúp cậu sung sướng. Cậu xem, lưỡi tôi chua cả rồi, không phải cậu nên cảm ơn tôi à? Cậu chỉ biết sướng cho mỗi cậu thôi, ích kỉ quá!"

Mộ Thanh Thu bị hắn nói cho nhức đầu, suýt chút nữa đã nói lời cảm ơn, may là lý trí còn sót đã kéo cậu lại.

Cậu tự mắng mình ngu ngốc, những người khác sẽ không đối xử với cậu như cách Phương Lăng làm.

Phương Lăng thấy Mộ Thanh Thu không bị lừa có hơi tiếc, hắn chăm chú nhìn cậu rồi nói: "Đến lượt tôi, giờ cậu muốn nằm sấp xuống như con chó cái để tôi làm hay để tôi nâng đùi cậu lên rồi làm?"

Mộ Thanh Thu khuất phục: "Tôi ghét anh, cái nào cũng không muốn."

Đằng nào thì hai cái đó cũng không khác gì nhau.

"Thật trùng hợp, tôi cũng ghét cậu– nhưng mà tôi lại rất thích cơ thể ngon miệng này của cậu." Phương Lăng ngậm lấy đầu nhũ của Mộ Thanh Thu, đầu lưỡi trơn nhẵn lướt trên da thịt tạo nên tiếng nước "chùn chụt".

Tận đến khi Mộ Thanh Thu bắt đầu không chịu được mà thở dốc, hắn mới giơ chân Mộ Thanh Thu lên cao, càng ngày càng cao, cuối cùng thì vắt đôi chân trắng trẻo lên bả vai mình.

Mộ Thanh Thu chống cự đá Phương Lăng, sau đó Phương Lăng... Chụp được cậu em của cậu.

Điểm yếu chí mạng của một người đàn ông bị nắm lấy, nhất thời Mộ Thanh Thu không dám manh động.

"Đúng rồi, vậy mới ngoan." Phương Lăng thoáng bật cười.

Mặc dù không trốn được, nhưng ít ra mình đánh Phương Lăng rồi. Mộ Thanh Thu tự an ủi.

Phương Lăng kéo quần lót xuống, đôi mắt ngập tràn vẻ hưng phấn: "Chuẩn bị xong chưa? Tôi sẽ làm cậu tới mức bắn không được thật đấy."

"Cút... Hức- A..."

Tuy đã chuẩn bị tâm lí xong xuôi, nhưng lúc Phương Lăng đút vào, cơn kích thích đột ngột ập đến khiến Mộ Thanh Thu bật ra tiếng rên dâm đãng.

Cảm giác khác hoàn toàn so với tối qua. Nó không hề đau đớn, nó chỉ khiến Mộ Thanh Thu thấy khó nhịn tới tận xương tủy. Cậu mong Phương Lăng sẽ mạnh hơn một chút, sẽ nhanh hơn một chút. Tốt nhất là giống như lời hắn nói, thô bạo một chút.

"Đúng rồi, cứ mạnh dạn rên lên. Như thế tôi mới có thể thỏa mãn cậu được."

Vách thịt ướt nước ôm lấy dương vật của Phương Lăng, thậm chí chẳng cần hắn di chuyển đã tự mình mút lấy thứ bên trong rồi. Nếp thịt như sóng biển dào dạt, không ngừng đẩy gậy thịt vào sâu hơn.

Xử nam 20 năm tuổi như Phương Lăng nào nếm qua mùi vị này, suýt chút nữa hắn đã tước vũ khí đầu hàng ngay khi vừa mới ra trận rồi.

"Mẹ nó." Phương Lăng nhỏ giọng mắng, hắn dừng một khoảng, sau khi xác định mình đã quen với cái lỗ mềm mại chật khít của Mộ Thanh Thu, hắn mới bắt đầu chuyển động. Không biết có phải để trả thù hay không mà hắn không ngừng đút vào, mạnh mẽ đâm thúc nơi ấy. Hành động đó khiến Mộ Thanh Thu chảy nước khắp nơi, lỗ nhỏ bị cắm rút tạo nên những âm thanh "lép nhép".

"Tôi, không... Rên đâu- Ưm... Đừng thúc vào... N- nơi đó... A..."

Thứ to lớn kia của Phương Lăng đâm loạn xạ bên trong Mộ Thanh Thu, lớp lông rậm rạp cũng cọ lên mông cậu. Xúc cảm đau rát lạ kì này khiến khoái cảm càng thêm rõ rệt, vượt qua phòng tuyến lí trí bấp bênh của Mộ Thanh Thu.

Đôi tay bị trói chặt của Mộ Thanh Thu thậm chí còn không thể nắm được ra giường, cậu chỉ có thể bấu chặt vào dây lưng, để lại những vết cào mỏng.

Cậu em vừa mới bắn xong ban nãy của Mộ Thanh Thu lại đứng lên, không ngừng phun ra chất lỏng trong suốt.

"Là chỗ này à?" Phương Lăng như phát hiện vùng đất mới, hắn thử thúc vào khối thịt mềm mại khác hẳn xung quan kia. Vừa thúc xong, vách thịt bên trong bỗng nhiên thắt lại, nó ôm chặt lấy dương vật hắn, tưới nước ồ ạt lên đầu khấc. Hắn rít một hơi, không nhịn nữa, đút một cú lút cán vào trong cơ thể Mộ Thanh Thu, "bạch bạch" mà giã cậu.

Mộ Thanh Thu bị đâm thúc đến ngã về trước, nhưng cậu lại bị Phương Lăng bắt lấy đôi chân rồi kéo về, va chạm với gậy thịt của hắn.

"Hức- A... Khốn n- Aa...! Sắp... Ra..."

Hai mắt Mộ Thanh Thu càng lúc càng ửng đỏ, nước bọt nhỏ lên cơ thể cậu. Mắt cậu như kẻ mất hồn, hệt như dáng vẻ của một người bị đụ đến đạt cực khoái, các ngón chân cũng thích thú tới mức cuộn tròn lại.

Đột nhiên Phương Lăng dừng lại, hắn nhìn Mộ Thanh Thu không ngừng ưỡn mình hòng được sướng hơn, hắn từ tốn hỏi: "Cưng còn ghét anh không?"

Mộ Thanh Thu sắp bị cảm giác nửa vời này chọc cho phát điên, cậu khóc lóc nói: "Không ghét, tôi thích anh nhất, thích anh nhất!"

Phương Lăng chậm rãi nhét vào, cho Mộ Thanh Thu cảm nhận được một chút khoái cảm, nhưng chỉ bấy nhiêu đó lại không đủ để giải phóng cho cậu. "Cưng thích anh chơi cưng à? Có phải cưng không thể sống thiếu thằng em này của anh không?"

Đầu óc Mộ Thanh Thu đang vô cùng hỗn loạn, nào có thể suy nghĩ được vấn đề phức tạp như thế, cậu đứt quãng nói: "Xin... Xin anh... Cầu xin anh... Tôi là của anh..."

Mặc dù không phải câu trả lời mà Phương Lăng mong đợi, song hắn cũng rất thích câu nói này của Mộ Thanh Thu. Hắn thích khi trong mắt Mộ Thanh Thu chỉ có mỗi dáng hình của hắn, những kẻ dòm ngó Mộ Thanh Thu mau cút xuống địa ngục hết đi! Sớm muộn gì hắn cũng tự tay giết chết chúng.

"Cho cưng tất, anh sẽ cho cưng mang thai, tinh dịch của anh sẽ mãi chảy trong cơ thể cưng."

Phương Lăng mạnh mẽ thúc lên điểm nhạy cảm của Mộ Thanh Thu. Phần đỉnh dương vật như muốn nghiền nát nơi dâm đãng này, nó nhấn khối thịt mềm mại kia lún xuống dưới rồi phun từng dòng dịch nhờn ấm áp ra.

Tinh dịch bắn ra làm cơ thể Mộ Thanh Thu nóng lên, khiến cậu không khỏi co quắp lại. Hậu huyệt run rẩy ngậm chặt lấy dương vật, đằng trước của Mộ Thanh Thu còn phun chất lỏng nhiều hơn ban nãy, bắn đẫm cơ thể cậu và Phương Lăng.

Dịch trắng đặc sệt bên trong Mộ Thanh Thu tràn ra ngoài theo dương vật gân guốc xanh tím của Phương Lăng, nó biến thành một vệt trắng đục chảy dài rồi tí tách rơi trên ra giường, phủ lên dấu vết bẩn thỉu trước đó.

Phương Lăng vẫn chưa vội rút thứ kia ra, hắn vuốt ve đôi chân giơ cao của Mộ Thanh Thu, dương vật hắn thoáng co giật bên trong cậu, như muốn để tinh dịch chảy sâu vào bên trong.

"Được rồi! Làm cũng làm xong rồi, anh nên thả tôi ra rồi đấy!"

Mộ Thanh Thu tức giận hằn học nói, cậu muốn bỏ chân ra khỏi vai Phương Lăng nhưng lại bị hắn tóm chặt lại, không thể động đậy được nữa.

Phương Lăng thay cậu xoa bóp đôi chân nhức mỏi, hết ấn chỗ này lại ấn chỗ kia. Cơ thể vừa mới lên đỉnh xong còn rất nhạy cảm, Phương Lăng tùy tiện chạm tới chạm lui lập tức khiến cơ thể cậu vừa mỏi vừa ê ẩm.

"Mộ Thanh Thu, sao cậu lại không thẳng thắn đối diện với ham muốn của mình? Thừa nhận rằng cậu thấy rất sướng, rằng cậu thích dương vật khó khăn vậy à? Hình ảnh cậu dính đầy tinh dịch như lúc này cực kì giống những nô lệ tình dục bán thân để đổi lấy thức ăn ngoài kia đấy."

"Anh đúng là cái đồ chó đực lúc nào cũng động dục, trong đầu chỉ có mỗi việc này, không thể so được với Cố Giác." Mộ Thanh Thu gắng gượng tìm được vài từ dùng để mắng người, đây là những từ ngữ thô tục nhất trong số những từ ngữ thô tục ít ỏi mà cậu biết. Cậu cố ý nhắc tới nhân vật chính, muốn đuổi Phương Lăng đi.

Nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ đến hậu quả khi chọc giận Phương Lăng là gì.

"Ừ, tôi là chó đực. Và cậu là chó cái của tôi, không ngừng vẫy đuôi khi bị tôi cắm vào."

Thay vì tức giận, Phương Lăng mỉm cười. Hắn lựa chọn bỏ qua câu cuối cùng, hắn không muốn nghe tên của gã đàn ông khác ngoài hắn.

Ý định tha cho Mộ Thanh Thu để cậu nghỉ ngơi của Phương Lăng hoàn toàn biến mất. Hắn chỉ muốn thực hiện những gì mình đã nói lúc trước, đó là đụ cậu tới mất trí, chơi cái lỗ kia thành hình dạng của hắn, khiến tâm trí cậu chỉ có hắn.

Hết Chương 5 - TG 1

Bonus:

Phương Lăng buông chân Mộ Thanh Thu xuống rồi rút gậy thịt ra, cảm giác trống trải khiến cửa sau của Mộ Thanh Thu mấp máy, lộ ra một chút sắc đỏ quyến rũ bên trong.

Không đợi Mộ Thanh Thu kịp thở phào nhẹ nhõm, Phương Lăng đã lật Mộ Thanh Thu lại, cho cậu đưa lưng về phía hắn, để lộ phần eo xinh đẹp nọ.

"Nâng mông lên, hạ eo xuống một chút."

Mộ Thanh Thu vờ như không nghe thấy, trông cậu cực kì giống một tên trai đểu chơi xong là vứt.

"Bốp- bốp bốp-"

Phương Lăng đánh lên bờ mông gợi cảm của Mộ Thanh Thu như đang dạy dỗ một đứa trẻ không vâng lời. Cái tét đó khiến mông Mộ Thanh Thu rung lên, một mảng hồng nhanh chóng hiện lên khắp mông cậu.

Mộ Thanh Thu vẫn không chịu làm theo lời Phương Lăng, thể rằng phải kháng cự hắn đến cùng.

Mộ Thanh Thu nghe được tiếng "hừ" lạnh lùng của Phương Lăng, bỗng một cảm giác vừa lạnh lẽo vừa mềm mềm truyền đến từ lỗ hậu của cậu.

Phương Lăng dùng dị năng hệ thủy của mình tạo ra những quả bóng nước lớn bằng ngón tay cái rồi nhét vào lỗ nhỏ của Mộ Thanh Thu.

"Ưm... Đồ khốn..."

Những quả bóng nước bắt đầu lớn dần rồi rung lên, chạm đến những vị trí nhạy cảm tận sâu bên trong Mộ Thanh Thu. Khoái cảm kì quái không ngừng chảy dọc sống lưng cậu, làm cậu bật lên những tiếng nỉ non đáng yêu. Thắt lưng vẫn đang bị Phương Lăng đè lại, cậu không thể di chuyển được, chỉ có thể buộc mình phải chịu đựng cảm giác sung sướng này.

Một thứ nước hơi đục đục chảy ra từ giữa đùi cậu, khiến hai bờ mông vừa ướt vừa bẩn.

"A... Ư... Thả tôi ra-" Mộ Thanh Thu cắn tay, khoái cảm chồng từng lớp lên nhau, tạo thành những kích thích đáng sợ cho cậu.

"Tôi qua mất, còn nơi này nữa." Phương Lăng nói, đoạn, hắn lại lật Mộ Thanh Thu lên, mặt đối mặt với cậu.

Lỗ niệu đạo trên dương vật cậu bị một lớp màng nước che lấy, Mộ Thanh Thu muốn phóng chất lỏng nóng hổi ra nhưng cậu lại cố nhịn, ấy vậy mà kích thích từ phía sau không ngừng tăng lên, bấy giờ cậu đã thấy hơi đau rồi.

"Muốn ra à?" Phương Lăng mê hoặc cậu, nói tiếp: "Đơn giản lắm, cậu chỉ cần nói một câu là được. Cậu chỉ cần nói: Tôi là cái bao cao su chứa dương vật của Phương Lăng, tôi sinh ra là để cho anh ấy đụ."

"Đơn giản quá phải không?" Phương Lăng nhẹ nhàng nói, vuốt mái tóc lộn xộn của Mộ Thanh Thu lên. Gương mặt xinh đẹp mịn màng không còn gì che khuất hiện rõ trước mặt hắn, hệt như một đóa hoa nở rộ đến nỗi như sắp lụi tàn.

"Tôi là cái..." Mộ Thanh Thu ngập ngừng, cậu nói không nên lời, chỉ có thể van xin mà nhìn Phương Lăng.

Phương Lăng không hề thay đổi sắc mặt, chỉ mỉm cười nhìn cậu.

Khi Mộ Thanh Thu sắp không kiên trì được nữa, máy truyền tin của Mộ Thanh Thu đột ngột reo lên.

Phương Lăng nhìn cái tên hiện lên trên màn hình, cúp máy, hắn tiếc nuối nói: "Hôm nay chỉ chơi đến đây thôi, lần sau ta lại tiếp tục."

Phương Lăng gỡ màng nước trên lỗ tiểu xuống, khoái cảm được kiềm nén từ lâu ập đến, nhưng do Mộ Thanh Thu cố nhịn qua lâu nên tinh dịch chỉ từ từ chảy ra, cũng vì thế mà mang đến cảm giác xuất tinh liên tục.

"Chậm quá." Phương Lăng vừa nói xong, Mộ Thanh Thu đã cảm thấy những bóng nước trong lỗ sau rung lên mạnh bạo, không ngừng tấn công vào dây thần kinh nhạy cảm của cậu. Cậu em vốn đã ngừng xuất tinh của cậu lại một lần nữa tiết ra chất dịch trắng đục.

Tuyến tiền liệt không ngừng bị người khác nhấn vào, cậu cũng không ngừng xuất tinh. Tận cho tới khi cậu không chịu được nữa, không thể bắn thêm thứ gì.

Vừa lúc đó, quả bóng nước kia lại nổ lên, dòng nước đánh vào vách thịt đã mẫn cảm đến tột cùng.

Mộ Thanh Thu mở to hai mắt.

Ngay giây tiếp theo, chất lỏng màu vàng phun lên giường.

Hết Bonus Chương 5 - TG 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro