Chương 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 45
Edit: Khoai Lang

Bên trong gian phòng ánh đèn mập mờ, không khí tràn ngập hương vị ái muội. Hai người trên giường vẫn gắt gao giao triền, môi lưỡi không rời, tiếng nước bọt vang vọng..

Tống Minh vẫn còn chìm đắm trong dư vị cao trào bị hôn đến rối tinh, bởi vì thực thoải mái nên hắn cũng không cự tuyệt nụ hôn này, thẳng đến lúc phía sau kết xong, hắn mới đỏ mặt né tránh.

" Ngô... được rồi.."

Qua Thiên Liệt vẫn đang ngậm bờ môi của hắn, lưu luyến không tha, mút thật chặt đầu lưỡi, lại nhẹ nhàng nhấp một chút nước bọt còn vương trên môi, lúc này mới buông Tống Minh ra. Tống Minh đỏ mặt thở dốc quay mặt sang hướng khác, lại thấy khi tách ra ở giữa môi hai người có một sợi chỉ bạc... Ánh mắt nam nhân nóng rực nhìn hắn, chậm rãi đưa đầu lưỡi ra câu đi sợi chỉ bạc kia, một màn này càng làm Tống Minh đỏ mặt hơn, tim cũng không khỏi đập nhanh hơn, hai tay run rẩy chống lên giường, muốn từ trên thân nam nhân rời xuống.

Hiện tại hắn đã tỉnh táo trở lại, liền băn khoăn vết thương sau lưng của nam nhân, nghĩ lại khi nãy hắn cùng nam nhân làm chuyện tình gì, mà hắn còn là người chủ động... Nam nhân còn kêu hắn dâm đãng. Trời ạ, hắn thật không muốn nhớ lại hình ảnh nóng bỏng khi nãy nữa, dục vọng đã được giải tỏa, tốt nhất nên nhanh chóng tách ra, không nên lại dính với nhau một đoàn nữa...

Trong đầu Tống Minh khá lộn xộn, thân thể vẫn lưu lại cảm giác sung sướng khi làm tình, cảm nhận được tính khí phía sau có xu thế lại cứng lên, hắn vội vàng đình chỉ mọi suy nghĩ miên man trong đầu. Hắn cố gắng nâng eo lên, muốn đem tính khí bán nhuyễn của nam nhân rút ra, nhưng eo hắn vô lực, bị làm liên tục khiến thân thể hắn vô cùng mẫn cảm.

Tính khí sau khi kết xong rốt cuộc từ khoang sinh sản trượt ra, lần nữa nâng mông lên, từng chút từng chút đem tính khí to lớn kia nhổ ra hoàn toàn. Tống Minh vừa nhẹ nhàng thở ra thì bị cỗ dâm dịch từ trong huyệt khẩu ồ ạt chảy ra làm sững người. Toàn bộ cỗ dâm dịch phun lên bụng nam nhân. Mặt Tống Minh đã đỏ đến sung huyết. Hắn cảm nhận huyệt khẩu của hắn không thể khống chế được nữa, điều này phi thường xấu hổ. Dù đã cố gắng co rút lại, nhưng huyệt khẩu sớm bị tính khí to lớn của Alpha làm đến không khép lại được, nhất quyết mở miệng phun chất lỏng ra ngoài.

Tống Minh có chút không dám nhìn mặt nam nhân, luôn nhìn chằm chằm ga giường. Trong lòng hắn đang ngàn vạn lần phun tào, thân thể của Omega chảy thực nhiều nước, dọa chết khiếp hắn rồi....

Bất quá hắn nhanh chóng tự an ủi bản thân, điều này cũng không trách hắn được, đều là nam nhân như nhau, ai bảo y bị thương mà còn muốn làm chuyện kia... Miệng vết thương bị nứt ra cũng xứng đáng. Một tay chống tường, một tay đỡ thắt lưng còn đang bủn rủn, Tống Minh có chút đứng không vững, cả người lâng lâng như đi trên mây, gian nan đi tới phòng tắm.

Thân thể hắn nhũn ra như sợi bún, mới đi được vài bước, cũng động tới huyệt khẩu bị dùng quá đà, trong bụng cũng vừa đau vừa chướng... Hắn đã chết lặng với tình cảnh chất lỏng kia chảy từ huyệt khẩu xuống bắp đùi... Bất quá may mắn có tà váy của sườn xám che giấu.

Tống Minh cố gắng bình ổn tâm tình nan kham muốn chửi thề của mình, dù sao cũng không có ai nhìn thấy... Không biết vết thương của nam nhân có bị vỡ ra không...

Nghĩ nghĩ, vẫn là trước khi vào phòng tắm há miệng hỏi một câu, thanh âm cũng khàn khàn nghe không rõ: "Cái kia, miệng vết thương của ngươi... Không có việc gì đi?"

Qua Thiên Liệt đang định từ trên giường ngồi dậy, vứt áo sơmi đi, vết thương phía sau thật vất vả mới khép lại lại chảy máu... Băng gạc băng bó xung quanh đều bị máu tươi nhuộm đỏ...

Tống Minh nhìn thấy liền là ngọa tào một câu, nhìn là thấy đau nhức rồi. Tâm hắn khó tránh khỏi tự trách, dù sao cũng là bản thân hắn chủ động "cưỡi" nam nhân, muốn nam nhân ôm mình... Hiện tại đối mặt với tình huống này, Tống Minh lại sợ miệng vết thương nam nhân nặng thêm, xem ra thể trạng Alpha cũng không quá cường a...

Bất quá hắn nghĩ lại tình cảnh vừa rồi, mặt đỏ thêm một tầng, cho dù Alpha có khỏe mạnh như bình thường, cũng không chịu nổi sức ép như vậy...

Một trận tay chân luống cuống, Tống Minh ngay cả tắm đều hơi cố sức, khập khiễng đi tới phòng tắm tùy tiện rửa sạch thân mình, nghĩ nghĩ lại cầm khăn lông ướt đi ra ngoài, giúp nam nhân xoa xoa hạ thân vừa bị hắn cưỡi lên, cũng không quản ánh mắt nam nhân nóng bỏng khác thường, cường ngạnh không cho nam nhân cử động, hắn lại đi ra ngoài tìm người với thuốc, nam nhân để balo thuốc một căn phòng khác.

Qua Thiên Liệt không nói gì, như là ngầm đồng ý, chính là hơi hơi thở dốc nhìn hắn.

Mở cửa một cái, quả nhiên có người chờ bọn họ bên ngoài, là Omega cùng ở phòng này với bọn họ khi nãy, đồng dạng cũng mặc sườn xám, diện mạo khá thanh tú, tóc giả của y cũng rớt khi nào không hay, lộ ra bộ tóc ngắn, quần áo trên người khá nhiều nếp, giữa hai cái chân thon dài còn có vệt nước khả nghi chậm rãi chảy xuống...

Omega kia tựa vào bên tường thoả mãn hút thuốc, nhìn thấy Tống Minh mở cửa, ánh mắt dài nhỏ đánh giá cẩn thận một lần Tống Minh, trong miệng phun ra khói trắng, lộ ra hơi thở dâm đãng "Ta hiểu được" mỉm cười.

"Rốt cục cũng xong việc a, thời gian các ngươi làm cũng thật sự là đủ lâu a..." Omega nói xong còn chớp chớp mắt, "Ai bất quá, tiến hẳn vào khoang sinh sản khan, vị Alpha kia thành kết phải không, cũng khó trách sao lâu như vậy mới kết thúc..." Nói xong còn ái muội nở một nụ cười.

"..." Tống Minh đã mất thể diện, mặt một trận bạo hồng, thiếu chút nữa vấp ngã ở cửa.

Thấy Tống Minh không muốn đùa giỡn, Omega thanh tú cũng không đùa cợt nữa, hút điếu thuốc nói: "Tốt lắm, ta đi tìm An Đát, các ngươi đợi lát nữa nha."

An Đát cũng biết tình huống Qua Thiên Liệt, không đầy một lúc đã đến đây, thời điểm tới còn cầm thuốc để thay, giúp Qua Thiên Liệt bôi thuốc.

Tống Minh lúc này mới có thể nhẹ người, ngồi trên chiếc giường sạch sẽ khác, mới vừa ngồi xuống, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

Mông đau...~~

Mẹ đích, làm thụ thực không tốt chỗ nào...

Tống Minh đành phải ngồi hơi nghiêng thân mình, cố nén cơn đau nhè nhẹ từ huyệt sau truyền đế, giương mắt nhìn An Đát băng bó miệng vết thương cho nam nhân.

Thủ pháp của An Đát so với hắn không biết linh hoạtbao nhiêu lần, một bên giúp nam nhân bôi thuốc một bên cùng nam nhân thấp giọng nói chuyện.

"Những người đó đều đi chưa?"

"Đi rồi đi rồi, ta phiền muốn chết, thiệt nhiều khách hàng đều trách cứ, lão nương tân tân khổ khổ tích góp từng tí một chút khách nhân đều bị bọn họ dọa đi rồi, nếu không nơi này địa giới không tồi, lão nương đã sớm đổi chỗ rồi!... May mắn cuối cùng bọn hắn trả cho ta kha khá, bằng không lão nương thật sự là mất cả vốn lẫn lãi!"

Tống Minh nghe được người đi rồi, tinh thần buộc chặt lúc này mới nới lỏng bớt, hắn thong thả nháy ánh mắt nhìn An Đát đang quấn băng vải cho Qua Thiên Liệt, nghe hai người nói chuyện, chậm rãi nhắm hai mắt lại...

"Sớm bảo ta băng bó cho ngươi không phải xong việc sao, còn làm vết thương hiện tại vỡ ra..." Làm xong hết, An Đát nhỏ giọng than thở.

An Đát còn muốn nói cái gì, bị ánh mắt Qua Thiên Liệt ngăn lại, An Đát nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tống Minh đang ngủ, lại liếc mắt nhìn Qua Thiên Liệt, ánh mắt ôn nhu nhìn chằm chằm vào Tống Minh, quả thực muốn một hơi thổ huyết, này tm là trước mặt nàng show ân ái a!

Thật sự là không nghĩ tới cái vị luôn lãnh huyết vô tình trước mặt này thực sự yêu mến một Omega! Vì một Omega mà bị thương, trọng điểm là bị thương còn chơi kiểu này! Chậc chậc, nhìn ánh mắt D nhu tình như nước... Người bị con đĩ tình yêu va phải đều là cái dạng này sao?!

Ngay khi An Đát muốn rời khỏi phòng, Qua Thiên Liệt lại thấp giọng mở miệng, dùng tiếng Đức.

Hai người kế tiếp cũng không nói gì, chỉ tại lẳng lặng nhìn Tống Minh.

"Nhóm người đến đây vì cái gì, có tin tức chưa?"

An Đát buông tay, đứng tựa vào một cái bàn, nhỏ giọng dùng tiếng Đức lưu loát trả lời: "Ta tưởng ngươi lâm vào bể tình rồi, không hỏi ta nữa chứ..."

Qua Thiên Liệt biểu tình không có biến hóa, như trước nhìn Tống Minh ngủ say.

Cười nhạo hoàn toàn không có hiệu quả, An Đát cũng không tự làm mất mặt, "Hôm nay những người đó phân làm hai nhóm, một nhóm là đến từ Lăng gia, một nhóm khác là nhóm trước truy giết các ngươi, nghe nói là Tạ gia, gia tộc muốn đám hỏi cùng Lăng tiểu thiếu gia."

"Lăng gia tuy rằng quản khu vực này, nhưng chưa từng động đến chúng ta, hơn nữa nghe nhóm người Lăng gia kia muốn tìm người khẩu khí không nhỏ, không phải Lăng gia chủ hạ mệnh lệnh, mà là người khác."

Qua Thiên Liệt nhíu mày, ánh mắt trở nên phá lệ thâm trầm, còn có một tia sát ý rõ ràng xẹt qua.

"Ai u, lại nói tiếp Omega của ngươi, lớn lên cũng quá là tuyệt sắc đi, không lớn không nhỏ, cũng không giống hình thể Omega bình thường, có thể làm cho nhiều người tìm đến như vậy, còn có người muốn giết hắn... Omega này, rốt cuộc có cái gì tốt?? Ân??"

Qua Thiên Liệt ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm gương mặt thanh niên, trong đầu cũng đang suy tư những lời Tống Minh đã nói với y lúc trước...

"Ngươi có biết... Ta đã từng bị Alpha dấu hiệu qua... Ta không ngửi thấy mùi vị của tin tức tố, ta cũng không biết bản thân đã bị dấu hiệu chưa, bất quá đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là —— thời điểm các Alpha dấu hiệu ta đều nói... Ta chưa từng bị dấu hiệu qua..."

Xem ra, Omega của y so với trong tưởng tượng càng khó đoạt...

Qua Thiên Liệt nghĩ, trong mắt xẹt qua một tia sắc lạnh như băng.

Mặc kệ bọn họ là ai, người nào dám tới! Giết không tha!!!

<< Ngắn xiu xíu thui ạ>>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro