Chương 1: Lại ngủ cùng Cố Diệc Minh thì ta chính là chó!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Thuonghi313

Truyền thông: Ngày gần đây ảnh đế Cố Diệc Minh bị chụp lén, hình ảnh đối với nam minh tinh Dư Bắc quá mức thân mật, liên tiếp bước lên hot search, làm ngàn vạn fans đối với tính hướng ảnh đế lại lần nữa tỏ vẻ nghi vấn? Vẫn là hai người ngươi tình ta nguyện chôn vùi...... Khụ, chìm sâu vào.

Dư Bắc: Nhìn xem, truyền thông đều đem cẩu lương bưng tới đưa vào trong miệng, mà anh vẫn là thẳng nam!

--《 Lại lên hot search vì bị thần tượng thả thính 》 Văn án.

Đây là một chuyện xưa đầy bi thương.

Thật sự.

Còn có cái gì so với "Ngươi xem ta là anh em, ta mộng xuân đều tưởng tượng đè ngươi" càng là chuyện xưa bi thương hơn đâu?

Dư Bắc yêu thầm Cố Diệc Minh 8 năm, từ khi cùng học đại học, hắn liền bắt đầu có ý đồ câu dẫn bẻ cong nam thần Cố Diệc Minh, lấy danh nghĩa anh em tốt cái gì cũng đều làm, cùng chung giường, chung gối, liền kém chính mình ngồi trên đi, suốt 8 năm trời, Cố Diệc Minh vẫn là một thẳng nam thẳng tắp không thể thẳng hơn.

Dư Bắc thậm chí còn hoài nghi có phải chính mình còn chưa đủ văn hoa thanh nhã.

Trong TV đang truyền phát tin tức giải trí:

"Ảnh đế Cố Diệc Minh truyền ra tin đồn tình yêu tai tiếng ngầm cùng nữ minh tinh Chương Tử Oánh, hôm nay Chương Tử Oánh nhận phỏng vấn tiết lộ ra ' Chúng ta đã sớm tại khi thương nghiệp hoạt động liền nhận thức ', mà khi Cố Diệc Minh tham dự tuyên truyền điện ảnh, cự tuyệt bất luận cái gì phỏng vấn về cá nhân, làm cho tình yêu bọn họ càng thêm khó bề phân biệt, đưa tới nhiều mặt suy đoán......"

Dư Bắc ngồi ở trên sô pha, hận đến nghiến răng, cắn vỡ một cái nút điều khiển từ xa, bang một cái đem TV tắt đi.

Hắn không nghĩ gì mà mở di động ra, trên mạng khẳng định là Cố Diệc Minh "Tình yêu nghe đồn" bay đầy trời.

Dư Bắc tựa như một nồi cá hầm cải chua.

Lại như ăn phải đồ thừa.

Cũng đúng, y là người nào, ông chồng quốc dân, có tiền có nhan sắc có cơ bụng, từ ba cái lớn bắt đầu xuất đạo, biểu diễn điện ảnh nhận giải thưởng nhận đến mỏi tay, sau khi tốt nghiệp trực tiếp sáng lập công ty truyền thông của riêng mình, tuổi còn trẻ đã thành nhân vật cấp BOSS giới giải trí.

Mà chính mình thì sao? Chỉ là một tiểu gay phong lưu.

Tuy rằng cùng Cố Diệc Minh tốt nghiệp cùng lớp, ở giới giải trí lăn lê bò lết ngần ấy năm, nhưng một năm chỉ tham gia mấy bộ phim truyền hình nam mười tám, là một tiểu trong suốt.

Cho dù là Chương Tử Oánh thì cũng là tân tiểu hoa chạm tay là bỏng.

Y bằng cái gì thích mình?

Ôm cây đợi thỏ nhiều năm như vậy, Dư Bắc chờ đến hoa cúc héo tàn, trên đời này không chỉ có một nam nhân là Cố Diệc Minh lớn lên soái, không thể ngồi ở một gốc cây thắt cổ chết, ngươi nói đúng không?

Dư Bắc thực uể oải, quyết định từ bỏ Cố Diệc Minh, hắn thề, từ hôm nay trở đi, hắn lại thèm nhỏ dãi Cố Diệc Minh, ngủ cùng Cố Diệc Minh, thì hắn chính là chó!

" Yêu thật sự yêu cầu dũng khí, đối mặt đồn đãi vớ vẩn......" Đây là tiếng chuông di động Dư Bắc cài riêng cho cuộc gọi Cố Diệc Minh, hắn nhìn thoáng qua màn hình, chỉ có một chữ "Minh."

Dư Bắc không muốn bắt máy, nhưng là ngón tay như có ý nghĩ của riêng mình, không đợi hắn phản ứng lại đã nhắc máy lên nghe.

" Út cưng --"

Ngươi nghe xem, đây là xưng hô thẳng nam nên có sao?

Bởi vì trong phòng ngủ Dư Bắc nhỏ tuổi nhất, đến từ Tứ Xuyên, lão nhị cho hắn lấy cái xưng hô này, từ đó đến nay Cố Diệc Minh liền không sửa đổi xưng hô.

Thanh âm Cố Diệc Minh hồn hậu từ tính lại sủng nịch, cách màn hình đều có thể cảm nhận được cổ hơi thở bá tổng kia, Dư Bắc nghe thấy cả người liền mềm nhũn.

Không được, không thể nghĩ nhiều.

Dư Bắc lúc này đã hạ quyết tâm, liền không thể lại sa đọa như vậy! Hắn thanh thanh giọng nói, đắn đo nói ra thanh âm cho rằng ý chí sắt đá --

"Ừm."

" Buổi tối hôm nay qua nhà cậu, đừng khóa trái cửa."

Lời ít ý nhiều, thả phân phó đến cưỡi xe đi đường quen, thật giống như lão công bên ngoài dốc sức làm việc đối lão bà ở nhà nói "Hôm nay về nhà trễ chút, đừng khóa trái cửa" rất giống nhau.

Tới nhà làm gì? Đương nhiên là ngủ.

Đây là thói quen của Cố Diệc Minh, chỉ cần có thời gian liền tới nhà Dư Bắc, Dư Bắc đều hoài nghi Cố Diệc Minh ngủ ở nhà hắn so với nhà chính mình còn nhiều hơn.

Dư Bắc chính là quá dung túng y, mới có thể dưỡng ra loại thói quen hư này! Lần này hắn nhất định chém đinh chặt sắt mà cự tuyệt!

"Không được!"

Dư Bắc trả lời, khí thế phi thường.

Cố Diệc Minh nghe thấy có điểm kinh ngạc, hỏi: "Vì cái gì?"

Dư Bắc đều có thể tưởng tượng ở đầu màn hình bên kia, đôi mày kiếm đẹp kia của Cố Diệc Minh đang nhíu lại, khó có thể tin lại có bộ dáng ngỗ nghịch.

Dư Bắc không biết tìm cớ gì, khí thế tức khắc rớt cái bộp.

"Bởi vì...... Cái kia...... Bởi vì tớ hôm nay không ở nhà, trở về rất trễ."

Dư Bắc không quá am hiểu đối kháng cùng Cố Diệc Minh, hắn từ trước đến nay đều là y nói gì nghe nấy.

"Nga, kia không có việc gì, tớ về nhà trước, chờ cậu."

"......"

Thất sách.

Dư Bắc đã quên Cố Diệc Minh sớm đã có chìa khóa nhà dự phòng của mình.

"Ai! Không phải......"

Không đợi Dư Bắc nói xong, Cố Diệc Minh đã như sấm rền gió cuốn mà ngắt điện thoại.

Dư Bắc nhìn nhật ký trò chuyện, có chút phát ngốc.

Càng nghĩ càng giận.

Y xem nhà của hắn là cái gì? Tùy ý ra ra vào vào ra ra vào vào......

Nếu muốn vạch đoạn không cùng Cố Diệc Minh bè lũ ái muội, hắn phải làm cho triệt để!

Dư Bắc dưới sự giận dữ, đem thông tin tên Cố Diệc Minh đổi thành "Đông Kinh bảo tháp".

Đông Kinh bảo tháp, thiết thẳng.

Dư Bắc cao hứng còn chưa đủ, hắn lại đem tiếng chuông đặt riêng cho Cố Diệc Minh đổi thành "Sẽ hô hấp đau", ca từ đầu tiên chính là "Ở tháp sắt Đông Kinh, lần đầu tiên nhìn ra xa......".

Dư Bắc tâm tình thực tốt, vui vui vẻ vẻ ăn một phần cơm hộp, dù sao mấy ngày nay hắn cũng không có công tác, ở nhà đã ăn vài món gọi bên ngoài.

Cơm nước xong, Dư Bắc nằm trên sô pha bắt đầu xoát Weibo, fans Weibo hắn có mấy vạn, trong đó bao gồm bảy phần là cô tám dì cả, cùng với một nửa cương thi hào, ít ỏi fans chân chính không có mấy.

Dư Bắc khi không được mời biểu diễn, liền thích ở nhà xoát tin tức, chỉ là càng xoát hắn càng hoảng hốt.

Như vậy làm, có thể hay không chọc giận Cố Diệc Minh a? Rốt cuộc quan hệ hắn cùng Cố Diệc Minh không tồi, nhưng đồng thời y cũng chính là BOSS của mình, Dư Bắc đã thấy qua tính tình y đối với nghệ sĩ công ty có bao nhiêu xấu.

"Đông Kinh bảo tháp" lại lần nữa gọi điện, Dư Bắc sợ tới mức giật mình một cái.

Dư Bắc nhịn xuống không có bắt máy, nhưng là theo từng tiếng chuông vang lên, hắn cảm thấy chính mình mới như một miếng thịt nhỏ bị treo ở trên đỉnh tháp sắt Đông Kinh, nhỏ yếu, bất lực.

Nhưng trâu bò thật.

Hắn vẫn không nghe máy!

Tiếng chuông rốt cuộc ngừng lại, trong phòng một mảnh tĩnh mịch.

Dư Bắc liền gửi đi một cái tin nhắn: Tớ đêm nay không có ở nhà, ngủ ở nhà bằng hữu, cậu đi nơi khác đi.

Không nghĩ tới trong chốc lát, Cố Diệc Minh cư nhiên gửi lại một cái tin nhắn: Cậu ở đâu? Tớ lái xe đi tìm cậu, bằng hữu nào? Tớ đang lái xe trên đường, tới nơi nào?

Ai quản cậu đi đâu? Nhà riêng Chương Tử Oánh. Dư Bắc hừ lạnh một tiếng.

Dư Bắc mặc kệ, dù sao đã nói rõ cho y, y ăn ngủ đầu đường cũng không liên quan đến mình.

Dư Bắc đơn giản chỉnh tắt âm di động, vừa mơ mơ màng màng đã ngủ, chưa kịp nhìn đến trên màn hình di động lần lượt hiện "Đông Kinh bảo tháp".

Ở bãi đỗ xe dưới tiểu khu, Cố Diệc Minh ngồi ở ghế lái, giống như Dư Bắc tưởng tượng, mày kiếm nhíu lại, môi mỏng mím chặt, nếu người quen y ở đây, nhất định sẽ biết, đây là bình yên trước cơn bão.

"Thực xin lỗi, số máy quý khánh vừa gọi hiện không người nghe, quý khách vui lòng gọi lại sau......"

Cố Diệc Minh biết yêu thích duy nhất của Dư Bắc chính là xoát xem tin tức, hắn click mở Weibo, đăng thành công, nội dung chỉ có năm chữ.

"@Dư Bắc ngủ không?"

Trong lúc ngủ Dư Bắc không biết, trong một đêm, chính mình sẽ bị ngàn vạn fans cùng truyền thông thiếu chút nữa liền đem cả quần lót đều đào ra...... Thẳng hàng lên hot search!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro