Chương 15: Mã Lễ Ngạo: "Đây là ba lô không gian." Người Địa Cầu: "Không phải! !"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mã Lễ Ngạo và Vương Khiếu Hổ cõng hai bao tải to đi về, trên đường gặp không ít Dũng giả vào thành Máy móc tội ác hôm nay.

Trông bọn họ dường như đều sốt ruột lên đường, nhưng sau khi nhìn thấy Mã Lễ Ngạo và Vương Khiếu Hổ thì đều lộ ra ánh mắt tò mò đánh giá.

Mới ngày hôm qua, trang web Chính phủ các quốc gia trên Địa Cầu đã cách dừng chân trong thành Máy móc của Mã Lễ Ngạo, hơn nữa còn thay đổi cứ điểm an toàn trước đó tìm được thành có thể xuất hiện nguy hiểm, thông báo khắp nơi.

Cơ bản là nhóm Dũng giả tham gia “Trò chơi Dũng giả Địa Cầu” vào ngày 02 tháng 06 hôm nay chỉ cần nhặt đủ rác thải máy móc, là không cần trốn trong kho hàng chứa rác giống như lúc trước nữa.

Đương nhiên, cũng vì thế mà gần như toàn bộ người Địa Cầu đều biết tới Dũng giả nước Hoa Mã Lễ Ngạo – người đã phát hiện ra điểm này.

Mã Lễ Ngạo hoàn toàn không biết cái gương mặt đẹp trai chán đời của anh đã bị Chính phủ các nước treo lên đầu trang web cả một ngày, xung quanh còn ghi vài chú ý đánh dấu giống y như tội phạm bị truy nã toàn cầu…

【Dũng giả nước Hoa Mã Lễ Ngạo:

Sức mạnh đặc biệt: Tranh vẽ trở thành đồ thật, năng lực cụ thể và tình trạng thăng cấp chờ tìm hiểu.
Tính cách: Cực kì không chủ động, hình như có xu hướng tiêu cực như bi quan hay tự gièm pha bản thân. Nhưng vẫn giữ được lương tâm của con người, trong tình huống không ảnh hưởng đến bản thân sẽ có thái độ thân thiện với các Dũng giả khác. Quan sát nhạy bén, thận trọng cẩn thận, thực lực cũng không quá mạnh nhưng đầu óc thông minh.
Kiến nghị: Nếu như trên đường vượt ải gặp được anh ấy thì nên suy xét xin giúp đỡ.
Khác: Dựa theo thành công của đồng đội Vương Khiếu Hổ hiện tại, suy đoán nếu như bán thảm thích hợp thì có lẽ có thể được giúp đỡ.】
Do Mã Lễ Ngạo không biết được những chuyện này, thế nên trên đường đi về, lúc anh lại bị những Dũng giả nước khác mới vào quay đầu 180 độ nhìn, Mã Lễ Ngạo cảm thấy cực kì không khỏe.

Anh bước châm lại, trước ánh mắt nghi hoặc của Vương Khiếu Hổ, Mã Lễ Ngạo lập tức vươn tay vẽ một vòng tròn lớn trong không trung, sau đó vẽ thêm hai vòng tròn nhỏ, một hình tam giác và một hình chữ nhật, cuối cùng vẽ hai cái dây nhỏ hình bầu dục hai bên vòng tròn lớn rồi mới buông tay ra.

Tiếp theo, trong ánh mắt chăm chú của khán giả đang xem livestream, hình tròn lớn kèm hình tam giác và hình chữ nhật nhanh chóng hiện ra thật thể…nó vậy mà là một cái mặt nạ có dây thun? !

Không không không, nó hẳn là một món đồ trùm toàn mặt.

Còn làm từ kim loại màu xám.

Sau khi Mã Lễ Ngạo vươn tay cầm lấy mặt nạ rồi tròng lên mặt mình, anh mới gật đầu vừa lòng, rồi quay sang nói với Vương Khiếu Hổ đang khiếp sợ: “Không sao cả, chỉ vẽ một cái mặt nạ chắn một chút mà thôi, hơi sợ xã hội. Chỉ tốn 1 điểm Linh lực, cậu muốn không?”

Vương Khiếu Hổ nghĩ một hồi, quyết định theo sát bước chân của đại ca: “Muốn!”

Sau đó, trên đường cái có thêm hai Dũng giả mang mặt nạ, cõng hai cái bao tải to, rất giống như vừa đi ăn cướp trở về.

Ít nhất không còn giống Cái Bang nữa.

【Ha ha ha ha ha mẹ nó tui sắp chết cười rồi! Há há há há há! Trời đựu sợ xã hội, cái mặt nạ này thật sự quá tà rồi có biết không hả? !】

【Ông trời ơi, tôi phải quỳ lạy anh tiểu Mã một cái. Tôi còn đang nghĩ hôm qua ai xem livestream thì đều biết đến sự tồn tại của anh ấy, sợ là hôm nay anh ấy sẽ không được yên bình, chắc chắn sẽ có rất nhiều người học theo tên Hổ ngốc kia đi ôm đùi. Méo ngờ! Méo ngờ há há há há ảnh vẽ một cái mặt nạ cho mình! Con mẹ nó vầy thì mấy tên muốn ôm đùi kia phải chơi thế nào đây?】

【Quỳ lạy + 1. Nhưng đôi mắt tui nói rằng nó cũng bị tổn thương rồi á! Xin hãy trả anh tiểu Mã vừa chán đời vừa đẹp trai lại thông minh lại cho tui đi. Tui phải tranh thủ thời gian đi làm lén xem livestream không phải là để nhìn cái mặt nạ linh hồn này của anh ấy a a a !】

Khu bình luận dở khóc dở cười, mà những Dũng giả hôm nay vào thành có chút ngơ ngác.

Nhóm Dũng giả nước ngoài cho rằng người nước Hoa đều có vẻ ngoài hao hao nhau còn đỡ, nhìn thấy Mã Lễ Ngạo và Vương Khiếu Hổ trùm mặt nạ, khoác áo choàng rồi khiêng bao tải cùng lắm thì kinh khủng nhìn bọn họ vài cái rồi lập tức dời đi. Nhưng một số người nước Hoa tính lại gần ôm đùi thì rất khó chịu.

Những người này đã chờ trong khách sạn người máy hồng nhạt hoặc kho hàng rác thải đối diện từ sớm, trong đầu đã nghĩ xong lí do trên có mẹ già 80 bệnh nặng, dưới có con nhỏ gào khóc đòi ăn, cùng đường nên phải vào trò chơi thử sức một lần.

Ai cũng cảm thấy lí do của mình vô cùng đầy đủ, đều cảm thấy bản thân còn thảm hơn Vương Khiếu Hổ ba phần. Nếu như Mã Lễ Ngạo có thể giữ Vương Khiếu Hổ lại bên cạnh vì cậu chàng thảm, thì sao không thể giữ nhiều thêm vài người bọn họ được? Hơn nữa, bọn họ cũng không phải không biết làm gì, bọn họ cũng có sức mạnh đặc biệt mà. Mọi người ở cạnh nhau, cùng nhau hợp tác vượt ải mới là tốt nhất, đúng không?

Có một số người tính vô lại còn nghĩ: Nếu như Mã Lễ Ngạo không muốn mang gã theo, vậy gã sẽ lì ở đây một ngày hai ngày ba ngày bốn ngày năm ngày, hơn nữa ngày nào cũng quỳ xuống. Gã không tin thằng nhãi kia có da mặt dày như thế. Người dân cả nước đang nhìn nó đấy!

Những người này ảo tưởng quá tốt, chỉ chờ Mã Lễ Ngạo và Vương Khiếu Hổ đưa tới cửa. Nhưng lúc nhìn thấy hai người đeo mặt nạ màu xám, cõng bao tải từ xa đi đến, những thứ tốt đẹp mà bọn họ nghĩ đều không dùng được.

Cho dù có muốn nhào lên giả vờ thảm thương để ôm đùi thì cũng phải làm đúng người chứ?

Hai đứa cõng bao tải này trông rất giống Mã Lễ Ngạo và Vương Khiếu Hổ, nhưng đeo mặt nạ nên bọn họ không thấy rõ mặt được! !

Lỡ như hai người này không phải bản gốc, mà là một số người muốn dựa thế chiếm lợi thì sao giờ? ! Cứ cho hai người này là thật đi, vậy, vậy lập tức nhào lên cũng không tốt nha! Lỡ như người ta thà chết không nhận thì chẳng lẽ bọn họ có thể lộ mặt nạ người ta ra chắc?

Thế nên đám người đang ngo ngoe rục rịch chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người đeo mặt nạ, cõng bao tải đi vào khách sạn người máy hồng nhạt. Hơn nữa, trong lòng bọn họ thầm mắng hai thằng nhãi không dám lộ mặt thật kia.

Giấu đầu lòi đuôi thì tính là Dũng giả cái gì? Có bản lĩnh thì tháo mặt nạ ra coi! !

Mã Lễ Ngạo quay đầu liếc mấy Dũng giả nước Hoa mắt đang lập lòe kia một cái, sau đó giơ tay kéo kéo mặt nạ của mình.

Đừng ôm đùi tôi, không có kết quả đâu.

Từ xưa đến nay đều không có người gọi là Chúa cứu thế, người có thể cứu mình chỉ có bản thân thôi các đồng chí à.

【Há há há tôi nhìn thấy có vài người còn lộ ra ánh mắt thất vọng, hẳn bọn họ đều muốn ôm đùi nhỉ? Xí, bản thân không cố gắng, chỉ muốn ôm đùi người khác, thật sự cho rằng đang chơi trò chơi à? !】

【+ 1. Mấy người tham gia trò chơi tự hiểu bản thân mình đi. Bây giờ tôi thấy cái mặt nạ kia cực kì thuận mắt há há há!】

Không nói tới mấy người muốn ôm đùi nhưng không thành công nữa, sau khi Mã Lễ Ngạo và Vương Khiếu Hổ vào phòng thì bắt đầu làm quen với mấy khẩu súng laser mới mua.

Súng laser quả là một món đồ tốt, vừa đơn giản vừa dễ học, đứa ngốc cũng điều khiển được, lại còn tự động nhắm chuẩn, chỉ cần bóp cò một cái là có thể xông trận. Hai mắt Vương Khiếu Hổ sáng lấp lánh, lần lượt vuốt ve hết 100 khẩu súng laser kia, giống như đang âu yếm người vợ thân yêu tương lai của cậu chàng.

【Ahhhhh! Cmn tôi thèm quá! Con người có giá mấy mấy triệu như tôi còn chưa được sờ súng laser hàng thật á á á!】

【Ai mà không như vậy đâu. Nhà tôi có mấy chục mẫu đất ở Thủ đô nhưng tôi cũng không có súng laser đây.】

Đám đàn ông Địa Cầu xem livestream để lại một đống nước mắt vì chua.

Lúc này, Mã Lễ Ngạo đã nằm vào khoang nghỉ ngơi, anh còn thuận tay đem cả Lan nhỏ vào cùng. Bộ dạng anh ôm cây đá quý nằm xuống cực kì giống Dracula nằm vào quan tài.

Hết buổi sáng, Mã Lễ Ngạo phát hiện điểm Linh lực của anh từ 0 tăng lên đến 24 điểm. Nhưng dựa theo số liệu mỗi tiếng sẽ hồi lại 2 điểm Linh lực mà Chính phủ cung cấp, đáng ra bây giờ điểm Linh lực của anh chỉ có 12.

Chỉ cần nghĩ một chút là anh biết được điểm Linh lực dư ra kia là công của ai.

Vì thế Mã Lễ Ngạo ôm Lan nhỏ vào khoang nghỉ ngơi, trước khi ngủ còn đặc biệt sờ nó từ trên xuống dưới, biểu cảm đầy yêu thương của cha già: “Con trai lớn ngoan của ba, ba biết ngay con là một đứa có một không hai, đã không giống người thường lại còn rất hiếu thuận!”

Bảo sao ai cũng thích Langdon Dahl, cây đá quý sự sống vừa có thể bán lấy tiền vừa có thể hồi Linh lực lại còn trấn an lòng người như vậy, cho anh nguyên một khu rừng anh cũng không ngại nhiều đâu!

Langdon Dahl vừa mới chia một chút ý thức quan sát bên này: “…”

Nếu tính nghiêm túc thì tuổi của y cũng đủ làm tổ tông của người Địa Cầu này. Thôi, người không biết thì không có tội vậy.

Mã Lễ Ngạo nghỉ ngơi và chăm sóc sức khỏe mất hai tiếng, lại thêm điểm khôi phục của Lan nhỏ, đến khi anh rời khỏi khoang nghỉ ngơi thì tổng điểm Linh lực là 64 điểm.

Sau khi anh ăn bữa trưa gồm khoai tây nướng và thịt thỏ rán do Vương Khiếu Hổ và người máy đầu bếp làm, điểm Linh lực của anh đã đạt đến 70.

Mã Lễ Ngạo cảm thấy đã đến lúc nên đổi hai cái bao tải trông giống ăn mày kia rồi.

Mà hiện tại, khán giả đang chờ đợi trước màn hình livestream cũng đồng thời ngồi ngay ngắn!

Bọn họ muốn xem anh tiểu Mã – người họa sĩ linh hồn có sự tự tin mù quáng đối với kĩ thuật vẽ tranh của mình sẽ vẽ ra cái ba lô như thế nào!

【Tôi cược 100 đồng, tôi cảm thấy có thể anh ấy sẽ vẽ một cái hình chữ nhật và hai mảnh vải.】

【Há há không cược đâu. Tôi cũng cảm thấy anh ấy sẽ không vẽ ra được món gì tốt, nhưng dù sao cũng tốt hơn bao tải!】

【Nhưng tôi cảm thấy anh tiểu Mã muốn vẽ ba lô không gian. Nhưng làm sao để vẽ ra nó đây?】

Trong sự thảo luận và chờ đợi của mọi người, Mã Lễ Ngạo vươn ngón tay ra, vẽ dứt khoát một hình chữ nhật hơi cong tròn và hai hình chữ nhật nhỏ hơn nối bên trên với bên dưới nó lại, sau đó vẽ thêm một lằn ngang và một vòng tròn nhỏ trên đầu ba lô, tỏ vẻ đây là khóa kéo. Cuối cùng cái ba lô cũng được vẽ xong.

【Ờ…đứa trẻ ba tuổi nhà tôi vẽ còn đẹp hơn anh ấy!】

【Lầu trên im miệng, tranh do con nhà chế vẽ có thể đeo lên không?】

【Ơ kìa! Sao anh ấy còn viết một chữ “không” lên trên ba lô nữa? Muốn trang trí thêm sao?】

Không ai trả lời người đó.

Bởi vì anh tiểu Mã đã trả lời giùm.

“Được, viết một chữ “không”, đây chính là ba lô không gian.”

“Hổ ngốc lại đây, thả súng laser vào để anh xem thử có thể đựng được bao nhiêu?”

【…Trời đựu viết một chữ “không” trên ba lô thì chính là ba lô không gian! Vậy nếu như tôi viết một chữ “Vua” trên trán, có phải tôi sẽ trở thành vua của vạn thú hay không? ! Nếu như tôi viết một chữ “khỉ” trên mặt, tôi có thể làm Tề Thiên Đại Thánh à? !】

【Nhưng mà súng laser bị nhét vào thật.】

【Nhưng mà súng laser bị nhét vào thật.】

【Nhưng mà súng laser bị nhét vào thật, đây đã là khẩu thứ 10 rồi.】

【Anh ấy thành công. Đó chính là ba lô không gian.】

Toàn bộ người Địa Cầu: Đậu má!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro