Chương 14.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Nắng.

Chương 14 Thái Tử không có ở đây, thì có thể giết Thái tử phi a!

Hắc y nhân buông Tạ Dao ra, hai người đứng ở bên dưới bức tường tương đối bí mật, cây cối cao lớn tươi tốt che khuất bóng dáng bọn họ.

Hắc y nhân chỉ vào căn phòng hoa lệ trước mắt Tạ Dao mà y không thể quen thuộc hơn nữa, nói: “Tiểu bằng hữu, đây mới là nơi Thái Tử ở, nhớ cho kỹ.”

Tạ Dao rất muốn ném người này đi, y đương nhiên biết đây là sân riêng của Thái Tử!

Nhưng y lại không thể tức giận, mà còn phải nói lời cảm tạ, “ Thật là cảm ơn ngươi!”

Rất có ý muốn nghiến răng nghiến lợi.

“Đáng tiếc, đêm nay Thái Tử lại không có ở đây.” Hắc y nhân còn nói thêm.

Tạ Dao kinh ngạc, “Sao ngươi lại biết Thái Tử không có ở đây?”

Ánh mắt của hắc y nhân bỗng dưng biến cong, “Tiểu bằng hữu, ngay cả việc đơn giản này ngươi cũng không làm được, mà còn muốn đi ám sát Thái Tử sao?”

Ý cười trong lời nói rất rõ ràng, Tạ Dao tức giận đến mím môi, “Là các ngươi quá biến thái.”

Y mới là người bình thường không được sao!

Tuy nhiên, vị sát thủ này trong lúc vô tình đã bộc lộ ra thực lực khiến cho Tạ Dao đột nhiên cảm thấy, con đường chạy trốn cũng không dễ dàng như vậy.

Liệu có phải y chân trước vừa chạy ra khỏi đại môn của phủ Thái Tử, sau lưng đã bị người của Thái Tử đuổi theo bắt về rồi cầm tù hay không?

Chỉ nghĩ đến hình ảnh kia một chút, Tạ Dao đã cảm thấy bị tổn thọ mất mười mấy năm.

Mẹ nó, đi cũng chết, không đi cũng chết, ông trời không thể cho y một con đường sống sao?!

Có lẽ là biểu cảm của Tạ Dao rất thú vị, hắc y nhân lại phát ra tiếng cười trầm thấp khiến cho sống lưng Tạ Dao có chút tê dại.

Không thể không nói, nếu người này mà bị đưa đến hiện đại làm CV, thì tuyệt đối là cực phẩm của cực phẩm!

Quá gợi cảm!

Hơn nữa, cặp mắt kia cũng thật xinh đẹp, rất thu hút, cho dù y không nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt của người này, nhưng miếng vải đen phác họa ra hình dáng khuôn mặt cũng đã chứng minh tướng mạo người này tuyệt đối sẽ không kém.

Có một số người, trời sinh đã được ông trời bất công cho mười phần yêu thương.

Khiến cho người khác chỉ có thể giương mắt nhìn rồi hâm mộ ghen ghét.

“Cười đủ chưa? Nếu Thái Tử có không ở đây, ngươi mau nắm chắc thời điểm đưa ta ra ngoài đi.”

Hắc y nhân thấp giọng nói: “Ta cảm thấy phương thức ẩn núp kia của ngươi cũng rất thú vị, không bằng ngươi dạy cho ta đi?”

Tạ Dao mặt vô biểu tình, “Ta cảm thấy ngươi là đang kỳ thị người mới.”

Phương thức di chuyển như một con sâu róm kia của y thì có nơi nào thú vị?!

Hắc y nhân cười khẽ, “ Làm sao có thể……”

Lời nói còn chưa nói xong, sắc mặt Tạ Dao bỗng nhiên biến đổi, không chút nghĩ ngợi túm lấy hắc y nhân kéo xuống dưới, hai người chen chúc ở một góc.

Tạ Dao tuy rằng gầy, nhưng lại cao gần 1m80, mà hắc y nhân ít nhất cũng phải 1m85. Hai đại nam nhân chen chúc nhau ở trong góc, thân thể sát vào nhau, khó tránh khỏi có chút không thể co duỗi .

Đêm nay rõ ràng là mát mẻ, nhưng cho dù cách một lớp vải thì cũng không ngăn được nhiệt độ cơ thể của đối phương truyền đến.

Dần dần, Tạ Dao đã nóng ra một thân mồ hôi.

Đang định duỗi tay lau một chút, thì bỗng dưng hắc y nhân lại ngăn chặn tay của Tạ Dao, dùng khí âm nói: “Đừng nhúc nhích.”

Tiếng bước chân càng lúc càng lớn, đội thị vệ tuần tra đi vào sân của Thái Tử, vô cùng nghiêm túc tuần tra.

Có lẽ do nơi này là sân của Thái Tử, nên đội tuần tra kiểm tra đến rất cẩn thận, thậm chí còn dùng cả vỏ kiếm thọc vào những bụi hoa cỏ, phòng ngừa có người trốn ở bên trong.

Trong lòng Tạ Dao bão tố đã bắt đầu nổi lên đến mười tám lần, rốt cuộc y có bao nhiêu xui xẻo mới có thể liên tiếp gặp phải loại chuyện này?

“Đừng sợ.” Hắc y nhân thấp giọng nói, thân thể cao lớn không khỏi có chút đè nặng Tạ Dao.

Nhiệt độ nóng bỏng đã không còn có thể thu hút sự chú ý của Tạ Dao, y chỉ cảm thấy y sắp bị đè xẹp lép rồi!

Không biết loại tư thế vừa ái muội lại khó chịu này duy trì bao lâu, khi được buông ra Tạ Dao chỉ cảm thấy chính mình như một con cá đang nằm sõng soài trên bờ cát, dường như y rất vất vả để trở lại trong nước, hút từng ngụm, từng ngụm khí, xác nhận được chính mình vẫn còn sống.

Tiếng cười nhẹ lại một lần từ hướng hắc y nhân truyền đến, Tạ Dao phát hiện đối phương dường như rất thích cười.

Tuy rằng tục ngữ có câu duỗi tay không đánh người có gương mặt tươi cười, nhưng lần này Tạ Dao chỉ có thể nghĩ đến đánh người!

Nếu không phải do hắn, có lẽ y cũng đã rời khỏi phủ Thái Tử rồi!

Tuy nhiên, dường như muốn chứng minh rốt cuộc suy nghĩ của Tạ Dao có bao nhiêu ngây thơ, bên cạnh sân bỗng nhiên vang lên một trận thét chói tai: “Không thấy Thái tử phi!”

Mặt Tạ Dao lập tức đen thành đáy nồi!

Từng đợt tiếng bước chân từ xa đến gần, không cần phải nói, khẳng định là đều chạy tới sân bên cạnh. Tạ Dao tin rằng không bao lâu nữa, toàn bộ phủ Thái Tử thậm chí là bên ngoài phủ Thái Tử cũng đều sẽ nghênh đón một hồi điều tra nghiêm khắc!

Hắc y nhân dường như cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ loạn, bừng tỉnh đại ngộ, “Đúng vậy, Thái Tử không có ở đây, thì có thể giết Thái tử phi a.”

Bản thân Thái tử phi —— mặt Tạ Dao lại càng khó nhìn.

Thanh âm Lương quản gia vững vàng lạnh lùng: “ Mọi người phân công nhau tìm xem, Vương đội trưởng, ngươi đi bẩm báo với Thái Tử trước, sau đó đi thủ cửa thành, ta sợ có kẻ bắt Thái tử phi đi, muốn gây bất lợi đối với Thái Tử.”

“Đúng vậy.”

Tạ Dao nghe tiếng bước chân càng ngày càng gần, trong lòng gấp đến độ muốn chết!

Nếu bị phát hiện, thân phận Thái tử phi của y cũng sẽ bị hắc y nhân phát hiện! Đến lúc đó kết cục như thế nào y cũng không biết được!

Nhưng nếu bị Lương quản gia và mọi người phát hiện y muốn trốn chạy, lấy tính cách kia của Thái Tử sẽ đối với y……

Trong lòng Tạ Dao thật sự rất loạn, chẳng qua cũng chỉ là vài giây hoảng loạn mà thôi.

Y đẩy hắc y nhân ra, “Ngươi đi trước đi, chúng ta ở bên nhau mà nói tỷ lệ thất bại sẽ rất lớn.”

Hắc y nhân ý vị sâu xa mà nhìn y một cái, “ Cũng đúng, cho dù là ai giết Thái Tử, thì chúng ta cũng đều có thể báo cáo kết quả nhiệm vụ.”

Tạ Dao ba phải, như nào cũng được mà ừ một tiếng, “Còn không đi?”

Lấy thực lực của hắc y nhân, để hắn chạy trốn hẳn là không khó.

Nhưng mà, động tác của Vương đội trưởng so với suy nghĩ của Tạ Dao còn nhanh hơn nhiều.

Chỉ chốc lát, Vương đội trưởng đã cho người vây quanh sân của Thái Tử và sân của Thái tử phi, lần điều tra này so với trước kia còn cẩn thận hơn nhiều, hơn nữa không phải dùng vỏ kiếm, mà trực tiếp dùng kiếm thật!

Suýt nữa là bị kiếm đâm phải, tuy rằng sự tập trung của Tạ Dao rất tốt, nhưng ở trong nháy mắt kia hô hấp cũng đã có chút rối loạn!

Một loạn này, khiến cho vị trí của hai người lập tức bị phát hiện!

“Ai?!” Thị vệ quát lớn, “Mau ra đây!”

Dứt lời, kiếm đâm càng thêm sắc bén, cũng có nhiều thị vệ đã chạy tới nơi này của bọn họ!

Trong lòng Tạ Dao lộp bộp một chút, vừa lúc y đang nghĩ có nên đi ra ngoài giải thích thành thật một chút hay không, không ngờ trước mắt đột nhiên tối sầm!

Bên hông truyền đến cảm giác quen thuộc, cảm giác bay lên không trung lại lần nữa kéo tới, người đã bị mang lên đầu tường!

Chỉ là đầu tường tương đối mỏng.

Đầu tường hẹp, chỉ đủ cho Tạ Dao đặt một nửa bàn chân.

Hơn nữa, y còn bị bọc trong một cái bao tải hoặc là bao quần áo, cái gì cũng không nhìn thấy.

Giây tiếp theo, y nghe được thanh âm lãnh khốc vô cùng của hắc y nhân, “Nếu không muốn Thái tử phi của các ngươi mất mạng, thì đều đứng lại đó cho ta.”

Tạ Dao, “……” Ta…… Dựa!

Rốt cuộc y đã bị bại lộ khi nào?!

Ai ngờ, một đạo thanh âm rất nhỏ vang lên bên tai y, “Tiểu bằng hữu, ủy khuất ngươi một chút, ngươi không che mặt. Nếu mặt ngươi bị bọn họ thấy được, ngươi liền sẽ trở thành tội phạm bị truy nã.”

“…… Ta thật cảm ơn ngươi……” Năm chữ gian nan từ kẽ răng Tạ Dao bật ra, y không sợ sẽ biến thành tội phạm bị truy nã, nhưng y sợ bị thị vệ coi là đồng lõa của hắc y nhân, bị kiếm loạn đâm chết!

Quả nhiên, Vương đội trưởng cũng không mắc mưu, “Làm sao ta biết được người trong tay ngươi có phải Thái tử phi thật không hay chỉ là đồng lõa của ngươi?”

__________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro